Mị Quân - Chương 15: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
82


Mị Quân


Chương 15: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Ôn Hiền mỉm cười đánh giá Thẩm Chiêu, nói: “Thật không nghĩ tới điện hạ lại có tính cách tốt đến nhường này, cũng với những lời truyền miệng bên ngoài quả thật không giống nhau.”

Thẩm Chiêu tiến lên vài bước, đôi mắt sáng ngời, biểu cảm chân thành bùi ngùi thở dài: “Dượng có điều không biết, ta gánh vác trọng trách giám quốc nhưng vẫn còn là thiếu niên, khó tránh khỏi uy vọng không đủ. Vì lo sợ không đủ năng lực áp chế các lão thần nên không thể không làm ra gương mặt nghiêm túc. Dần dà, bên ngoài liền xuất hiện những lời đồn đại không đúng sự thật. Kỳ thật a, con người của ta mềm lòng lại dễ nói chuyện. Sống chung lâu ngày, ngài sẽ biết.”

Ôn Hiền vừa lòng mà gật đầu, quét mắt một cái về phía nữ nhi bảo bối kiều diễm nhu mị đang đứng cạnh, đáy lòng bắt đầu tính toán, thử thăm dò hỏi: “Kia…… Điện hạ có mấy phòng thiếp thất a?”

Hỏi xong, trên mặt y xuất hiện vẻ thẹn thùng nói: “Thứ ta hỏi đến đường đột. Ta rời khỏi kinh thành đã lâu, đối với các sự kiện xảy ra bên trong Trường An biết rất ít. Hiện giờ nữ nhi sắp sửa đại hôn, ta rất quan tâm đến nàng. Vốn không nên mạo muội như thế, chỉ là thấy điện hạ rất thân thiết ôn hòa, nhất thời không nhịn được nên mới hỏi.”

Thẩm Chiêu vội xua tay: “Không sao.” Hắn mỉm cười nói: “Ta không có thiếp thất, chờ Sắt Sắt gả vào Đông Cung, nàng sẽ là Thái Tử Phi độc nhất vô nhị, mọi việc trong hậu cung đều do nàng định đoạt.”

Ôn Hiền gật đầu như gà con mổ thóc dường, cười đến xuân hoa xán lạn: “Con rể tốt, con rể tốt, mẫu thân của Sắt Sắt thật đúng là có mắt nhìn người.”

Sắt Sắt cùng Ôn Huyền Ninh liếc nhau, từng người yên lặng mà đem tầm mắt bay về phía ngọn cây.

Thái Tử điện hạ tính tình có tốt hay không bọn họ khó có thể nói rõ, nhưng diễn kịch thì thật sự là khá tốt.

**

Thẩm Chiêu cùng Sắt Sắt ước định, ngày mai giờ Thìn y sẽ tới đón Sắt Sắt, muốn cùng nàng gỡ rối cho xong nút thắt này.

Sắt Sắt đem việc này nói cho Lan Lăng công chúa, Lan Lăng công chúa lại nói: “Chúng ta Đại Tần tuy phong tục thông thoáng, không giống như Nam Sở lễ giáo nghiêm ngặt, đối nữ tử quy củ có thật nhiều, nhưng chung quy vẫn là có quy củ. Các ngươi sắp sửa thành thân, theo lý không nên gặp nhau.”

Nàng sờ sờ búi tóc mềm nhẵn của Sắt Sắt, mang chút sủng nịch dung túng cười nói: “Nhưng ngươi là nữ nhi của nương, kể cả không tuân thủ quy củ, thì có ai dám nói cái gì?”

Sắt Sắt từ buồn hóa vui, ngoan ngoãn mà chui vào trong lòng ngực mẫu thân.

Lan Lăng ôm nữ nhi, ngữ ý sâu thẳm nói: “Sắt Sắt, ngươi phải nhớ kỹ mặc kệ khi nào, nương mới là lớn nhất chỗ dựa của ngươi, ngươi chỉ cần ngoan ngoãn nghe nương nói, nương có thể giúp cho ngươi cả đời này đều có thể sống một cách nhẹ nhàng vui sướng.”

Sắt Sắt chỉ để ý đến câu nói cuối cùng của mẫu thân, thở phào một cái, đối với mấy lời trước đó của mẫu thân cũng không quá để trong lòng, chỉ vui sướng gật đầu, cái miệng nhỏ ngọt ngào: “Đó là tất nhiên, tất cả mọi việc con đều nghe theo lời mẫu thân.”

Lan Lăng rũ mắt nhìn nữ nhi mỹ mạo tuyệt trần, dịu dàng dễ bảo, một đôi mắt long lanh sạch sẽ giống như căn bản không hề

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN