Hoa Khôi Tiểu Thiếp - Chương 5
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
159


Hoa Khôi Tiểu Thiếp


Chương 5


Sau “cơn mưa” mãnh liệt,nàng cảm giác chân tay như bị cắt lìa khỏi
thân ,toàn thân đau nhức mệt mỏi rã rời , lật mình không biết bao nhiêu lần mà vẫn không thể ngủ .

Còn hắn……

“Nàng không có lạc hồng? Kỳ thật nàng đã sớm ăn vụng trái cấm đúng
không?” Hắn nhìn sâu vào đôi mắt nàng ,muốn tìm kiếm nội tâm nàng ,
tuyệt không cho phép nàng lừa gạt.

“Lạc hồng?” Này – Sao có thể?!

Đêm động phòng hoa chúc, nam phương(nhà trai) đều đặt một cái khăn
trắng nhỏ dưới mông tân nương, tất nhiên là để xem có lạc hồng hay không , từ đó mới kết luận được tân nương có phải tấm thân xử nữ hay không.

Thủy Vũ Nương mạc danh kỳ diệu ngồi dậy, sau đó gục đầu xuống, kéo
hai đầu gối mở chân ra, nàng nhìn cái khăn trắng ẩm ướt bên dưới thân
mình.

Trừ bỏ yêu dịch , cái khăn vẫn một màu trắng thuần khiết , trắng đến nỗi nàng xem mà có chút run sợ!

Quả thực…… không có lạc hồng!

“Sao lại thế này?” Thủy Vũ Nương ngẩn người, vẫn giữ nguyên tư thế, chuyên tâm suy nghĩ.

“Giả bộ , nói cái gì mà nghệ kĩ bán nghệ không bán thân, kỳ thật nàng rõ ràng hơn ai hết, chính mình đến tột cùng có bao nhiêu dâm đãng!” Hắn khép hờ mâu quang, con ngươi đen ngoắc ngoắc nhìn thẳng vào cái mông
đang rộng mở của nàng, không chút nào lưu tình châm chọc.

Tư thế này của nàng lại làm hắn hô hấp khó khăn, không tự chủ được
nhớ lại cảm thụ tuyệt vời khi giữ lấy nàng cách đây không lâu, rồi lại
cấp bách muốn ôn lại cảm thụ đó.

Hắn không ngờ nàng lại có mị lực lớn đến vậy,thật dễ dàng khiến hắn sung huyết dâng trào.

Hắn lại muốn chiếm giữ nàng .

“Nàng rất dâm đãng , ta muốn nàng không đủ!”

Nàng chưa khôi phục thể lực, thân thể khổng lồ phía sau đã thình lình kéo nàng vào lòng.

Nàng không ngờ tinh lực của hắn lại tràn đầy như thế.

“A! Trời ạ! Nữa a?!” Đôi mắt xinh đẹp vừa quay lại liền gặp phải con ngươi đen đăm chiêu giận dữ.

“Ta sắp hôn mê đến nơi rồi , chàng còn…… Không không không, Ngự
Phong, để ta nghỉ ngơi, ta mệt mỏi quá…… A! Bảo bối của chàng lại phình
to rồi?!”

Hắn cố ý dùng hạ thể cọ xát nơi riêng tư của nàng, nàng cảm nhận được bảo bối của hắn vô cùng hùng tráng, khỏe mạnh như một cây đại
thiết(sắt).

Duy trì tư thế ngồi cho nàng, hắn thuận tay đem đầu nàng kìm ở trên
vách tường, che lại cái miệng nhỏ nhắn làm hắn quyến luyến không dời.

“Chưa đủ, hiểu không?! Nàng cả đời này rốt cuộc sẽ tìm không thấy một nam nhân có thể thỏa mãn yêu cầu như ta , hiểu không? Mục đích chính là – muốn nàng không ly khai ta! Hiểu không?” ( S: Cái đoạn này rối quá )

Hắn đem gắng gượng phình to nhắm thẳng cái miệng đỏ bừng của nàng,
dũng mãnh như chú rồng con phi thẳng vào trong , càn rỡ kéo ra đút vào.

“Ngô……” Miệng nàng bị nam tính của hắn lấp đầy ,mà hắn cuồng mãnh ra vào khiến nàng khó thở, sắp hít thở không thông rồi.

Nàng muốn đẩy hắn ra, nhưng bàn tay hắn lại vươn tới ngực nàng quấy rối, một tay cầm nắm tuyết nhũ, vân vê lôi kéo trái phải.

Cảm xúc tuyệt vời do ngón tay hắn mang lại làm toàn thân nàng phát run.

Nàng không có sức đẩy hắn ra, mà còn bị bắt nghênh hợp, thân mình
nàng chậm rãi tê liệt ngã xuống giường, hắn vén mái tóc của nàng lên,
rút bảo bối về, sau đó chặn ngang ôm lấy nàng, rồi lại bay qua thân thể
mềm mại của nàng, chồm lên cái mông của nàng, để nàng nửa quỳ trên
giường quay lưng về phía hắn.

“Ngự Phong, chàng muốn làm gì?”

“Đương nhiên là sẽ làm chuyện mà nàng thích , ta thích , thích đến phát cuồng.”

Thủy Vũ Nương vừa hưng phấn vừa sợ hãi, đầu gối khẽ run run, hai cái
đùi ngọc mở ra thật rộng, yêu dịch trong suốt tràn ra ngoài.

“Ta không muốn…… Chàng đừng đến…… A……”

“Đã ướt như vậy mà còn khẩu thị tâm phi(nghĩ 1 đăng nói 1 nẻo) kêu
không muốn? Ta không tin nàng chịu được.” Hắn dùng tay tách hai phiến
thịt ở hạ thể của nàng.

Bị kích thích, yêu dịch từ trong chảy xuống càng nhiều hơn.

Mao nhuyễn lưa thưa trông rất thích thú, hai phiến thịt màu hồng gắt gao mấp máy.

Đầu ngón tay Thượng Quan Ngự Phong quấy đảo cơ thể nàng “Nàng rõ ràng là nữ tử phong tao thực cốt(ý là lẳng lơ), còn giả bộ thẹn thùng, bất
quá như vậy cũng tốt, tư thái hồn nhiên càng khiến lòng ta ngứa ngáy khó chịu.”

Hắn vẫn là nam tử sắt đá “Thà rằng người trong thiên hạ phụ ta, cũng
không nguyện phụ người trong thiên hạ” , hắn thú Thủy Vũ Nương vào cửa, cần phải hảo hảo thương tiếc, sủng ái nàng, nhưng vì đêm động phòng
nàng không có lạc hồng, tin tưởng cùng tín nhiệm của hắn đối với nàng
trong nháy mắt bị đánh rớt xuống mười tám tầng địa ngục.

Thủy Vũ Nương trong mắt hắn giờ đây đã biến thành một nữ nhân không
đáng giá, chỉ vì muốn thoát khỏi khốn cảnh, trở về với tự do, mà nói láo muốn hắn đồng tình.

Mà Thủy Vũ Nương căn bản không rõ, bản thân đến tột cùng sai chuyện gì, vì sao tướng công lại lúc nóng lúc lạnh với nàng như vậy ?

Hắn anh hùng cứu mỹ nhân ,bỏ ra số tiền lớn chuộc thân cho nàng, nàng thấy tự ti không đủ trinh tiết, cho nên không dám vọng tưởng làm thê
tử, chỉ khăng khăng khúm núm làm tiểu thiếp.

Nàng cảm kích hành vi trượng nghĩa của Thượng Quan Ngự Phong, rồi kính yêu sùng bái,sau đó là yêu say đắm lúc nào không hay.

Thủy Vũ Nương một lòng muốn hồi báo ân tình cho hắn, vì chịu ân tình mà muốn tìm mọi biện pháp lấy lòng tướng công.

Khi nàng cùng tướng công cộng phó vu sơn, vụng trộm xem “biểu tình sung sướng” của hắn, không khỏi âm thầm vui vẻ trong lòng.

Vì thế nàng càng thêm phát huy công phu trên giường, cố gắng lấy lòng hắn, hận không thể đem toàn bộ các chiêu thức mà chúng tỷ muội dạy cho
đem ra thi triển.

Nàng một lòng muốn chinh phục hoàn toàn tâm tư tướng công.

Sao biết chỉ nhận lại châm chọc khiêu khích từ hắn.

Thủy Vũ Nương thấy sống mũi cay cay, nước mắt ủy khuất lẳng lặng rơi.

Thể xác và tinh thần huyết mạch phẫn trương, dây cung đã căng rồi,
Thượng Quan Ngự Phong cố ý không nhìn tới thương tâm của nàng.

“Ngoan ngoãn đem chân mở thêm một chút.” Hắn lạnh lùng ra lệnh, nhìn chằm chằm thị đạo ướt át nói.

Thân thể ngọc ngà của nàng nhẹ di động.

Bộ ngực sữa tròn trịa như hai quả đào mật, nhũ thủ khéo léo hồng nộn như anh đào, sườn đùi mềm mịn, đùi ngọc thon dài cân xứng.

Hắn kìm lòng không đậu cúi đầu xuống, đem lưỡi kéo sát từ sau mông
nàng lên chỗ nhỏ hẹp gần đó, cái lưỡi linh hoạt cuồng hoạt trêu chọc
tiểu hạch, thậm chí dùng sức hút vào chất mật ngọt ngào kia.

“A……” Từng đợt khoái cảm tê dại đánh úp lại làm Thủy Vũ Nương cảm thấy xấu hổ , ham muốn theo đó cũng tăng vọt, sau đó……

~ ~ ~

“Nương nhi? Nàng làm sao vậy? Nương nhi?”

Thượng Quan Ngự Phong thấy Thủy Vũ Nương không nhúc nhích , không
khỏi thất kinh, hắn đưa tay dò xét hơi thở của Thủy Vũ Nương, may mắn
nàng chỉ là ngất đi thôi.

Hắn vốn là người bình tĩnh nay lại ra vội vã gọi gia nô trong nhà
tới, xoa bóp cho nàng, Thủy Vũ Nương lúc này mới từ từ tỉnh lại.

Vừa mở mắt nhìn thấy đôi mắt Thượng Quan Ngự Phong tràn đầy quan tâm
cùng yêu thương, mũi nàng lại cay nồng, mắt đỏ hồng, nàng nhào vào trong lòng hắn khóc.

“Ngự Phong! Ta vừa rồi rất lạnh a!”

Tình cảm Thượng Quan Ngự Phong dành cho Thủy Vũ Nương thực khó lý
giải , hắn rõ ràng yêu nàng say đắm, lại vì đêm đầu tiên nàng không có
lạc hồng, mà một mực chắc chắn nàng là nữ tử không biết xấu hổ ,lừa gạt
tranh thủ hắn đồng tình.

Nhưng mà, thời điểm nàng chết ngất, tim hắn cơ hồ ngừng đập, hắn
khủng hoảng nghĩ chính mình sẽ mất nàng, suýt nữa đâm đầu vào cột!

“Nương nhi, nàng sao đột nhiên hôn mê? Nàng làm ta sợ!”

“Ta cũng không biết! Đột nhiên thấy khó thở.”

“Có thể hay không là vì ta rất thô bạo ?” Thượng Quan Ngự Phong vẫn
kinh hồn mạt định(chưa bình tĩnh), âm thầm chửi mắng chính mình.

“Chàng là thực uy vũ dũng mãnh, làm cho ta khoái hoạt đến hôn mê……”

“Nàng kêu cũng thật lớn.” Nghĩ lại bộ dáng đáng yêu muốn chết của
nàng, hắn bật cười:“Nữ tử bình thường rất nhút nhát, khi sinh hoạt phu
thê thường thường không dám ngâm nga, không dám thể hiện, rõ ràng là rất thích,nhưng lại tự kiềm chế mình, liều mạng che dấu. Còn nàng…… Phong
tao thực cốt, thật sự ta nhịn không được muốn yêu nàng hết lần này đến
lần khác, dường như ta mãi mãi không thấy đủ.”

“Ta……” Thủy Vũ Nương nhớ lại hành vi thẹn thùng ấy, khuôn mặt nhỏ nhắn xấu hổ đỏ bừng ,“Ta không phải cố ý phóng đãng ……”

“Nhưng ta thích bộ dáng đó của nàng. Nương nhi, ta về sau không bao
giờ thô lỗ với nàng nữa.” Hắn vạn phần thương tiếc hôn lên trán nàng.

“Có lẽ ta như vậy được kêu là dục tiên dục tử đi?” Thủy Vũ Nương còn hào hứng trêu ghẹo.

Thượng Quan Ngự Phong sờ nhẹ cái đầu nhỏ,“Ta thấy nàng là mất quá
nhiều nguyên khí, cho nên mới ngất xỉu . Nương nhi, nàng vẫn là nằm trên giường tĩnh dưỡng vài ngày, đợi khi nào khỏe hẵng xuống giường đi!”

“Thế này không được!” Thủy Vũ Nương lắc đầu,“Ta chưa thỉnh an, phụng trà mẫu thân.”

“Nàng bị ta ép buộc một đêm , còn đi được chắc?” Thượng Quan Ngự Phong nghĩ nên để nàng tặng cho nương cái ấn tượng tốt .

“Này có gì khó , ta vẫn nhảy được đấy thôi!” Thủy Vũ Nương mỉm cười.

“Vậy nàng ngoan ngoãn trước xuống giường đi rửa mặt chải đầu, rồi tới thỉnh an nương, ta cũng nên đến tiêu cục rồi, hôm nay khả năng sẽ có
rất nhiều người tới thương lượng.” Thượng Quan Ngự Phong vừa nói xong liền xuống giường.

Thủy Vũ Nương vội vàng đứng dậy giúp hắn mặc quần áo ,“Chàng an tâm hành sự ! Nương có ta phụng dưỡng ở nhà a.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN