Xuyên Nhanh: Nam Thần Lặng Lẽ Thích Ta - Chương 25: Bá Tổng Tiểu Khả Ái (25)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
165


Xuyên Nhanh: Nam Thần Lặng Lẽ Thích Ta


Chương 25: Bá Tổng Tiểu Khả Ái (25)


Edit: Ochibi

Yến hội ngày hôm sau, cần phải để Lệ thiếu cũng mang theo bình nước, uống nhiều nước thân thể mới khỏe mạnh.

Đây là nguyên lời nói của quản gia.

Mà thẳng trước khi đến yến hội, Lệ Đình đều phản đối mang bình nước, Tiên Tảo Tảo liền ôm tiểu trư Bội Kỳ ở phía sau hắn, cũng không nói lời nào, chỉ dùng đôi mắt to tròn nhìn hắn.

Cuối cùng ——

Trước lúc dự tiệc, đình viện rộng lớn, Lệ Đình ngồi ngay ngắn trên xe lăn, ánh mắt hư không nhìn qua vô cùng cao lãnh.

Mà ở trong tay hắn, bình nước hồ ly màu trắng trong phim hoạt hình ngốc manh, vô tội, mắt màu lam của hồ ly cong thành nụ cười tủm tỉm.

Một tí xíu cũng không cao lãnh.

“Tiên tiểu thư, thiếu gia nhờ cô chăm sóc,” quản gia đứng ở cửa tặng người, ánh mắt nheo lại, giảo hoạt giống hồ ly.

Thừa dịp Lệ Đình không chú ý, lão nhân gia khẽ meo meo dựng thẳng ngón cái với Tiên Tảo Tảo.

Tiên Tảo Tảo chớp chớp mắt, đầu ngón tay câu lấy vạt áo sườn xám đáp lễ, nghiêng đầu cười rộ lên, đáng yêu không chịu được.

“Quản gia bá bá gặp lại sau.”

“Thiếu gia, Tiên tiểu thư gặp lại sau,” lão quản gia vẫy vẫy tay với hai người, nụ cười trên mặt vẫn luôn không biến mất.

Lệ Đình:……

Lệ Đình mặt lạnh cầm bình nước, chỉ huy Tiên Tảo Tảo đẩy hắn rời đi, nhưng khí chất khó tiếp cận lại bị bình nước hồ ly huỷ hoại.

Thế cho nên Mộc Phong, được rồi, Boss đang ôm ấp cái bình phim hoạt hình?

Không có gì đâu, từ sau khi nhìn thấy sô pha lười trong văn phòng Boss, hắn nhìn cái gì khác nữa cũng không thấy sợ hãi.

Biệt thự nơi yến hội xa hoa.

Sảnh yến hội rất lớn và sang trọng, thang cuốn màu trắng kiểu Âu xoay quanh đi lên ở chính giữa đại sảnh, đèn treo thủy tinh trong suốt thật lớn lộng lẫy bắt mắt, dưới ánh đèn nam nữ ăn uống linh đình chói lọi.

Người hầu bưng champagne và rượu không ngừng xuyên qua.

Người tổ chức là hội trưởng thương hội, đồng thời cũng là thế giao* của Lệ gia, bởi vậy dù chỉ có mặt cũng đều là nhân vật có uy tín danh dự, cũng không phải ai cũng đáng giá để hội trưởng và phu nhân đi nghênh đón.

(*Thế giao: Quan hệ thân thiết mấy đời)

Thẳng đến ——

Người hầu nhắc nhở hội trưởng phu nhân, “Phu nhân, Thơ Ngữ Lam tiểu thư tới.”

Hội trưởng phu nhân: “Lệ thiếu đâu?”

“Lệ thiếu vẫn chưa ở bên người Thơ tiểu thư,” người hầu kính cẩn trả lời.

Hội trưởng phu nhân trên mặt sửng sốt, ngay sau đó hiểu rõ, tiếp theo vẫn là tìm đến Thơ Ngữ Lam để qua chào đón.

“Xin chào Thơ tiểu thư,” hội trưởng phu nhân là người rất có khí chất, bởi vì khí chất, bởi vì thân phận, làm hành động của bà khiến cho không ít người chú ý.

Mà hiện tại, bà đứng trước mặt Thơ Ngữ Lam.

“Xin hỏi Lệ thiếu cũng không đi cùng sao?” Bà nhìn Thơ Ngữ Lam trước mắt ăn diện lộng lẫy, ôn thanh dò hỏi.

Thơ Ngữ Lam vừa nghe vấn đề như vậy liền rất không kiên nhẫn, nhưng sau khi nhìn người đang hỏi chuyện chính là hội trưởng phu nhân, cô ta khẽ vuốt làn váy che dấu ngạo mạn, cắn răng làm bộ thẹn thùng nói: “Khụ khụ, ngài biết đó, người Lệ thiếu này tương đối có tình thú……”

Nhưng mà trên thực tế là, Thơ Ngữ Lam thân là vị hôn thê của Lệ Đình, lại chưa gặp được Lệ Đình, lần nào cũng bị cự tuyệt.

Lệ thiếu người này có tình thú?

Hội trưởng phu nhân nhướng mày, bà quét mắt nhìn kỹ Thơ Ngữ Lam, không nói nữa.

Thơ Ngữ Lam giao lưu cùng hội trưởng phu nhân, những phu nhân và tiểu thư nhà giàu khác đều nghe vào trong tai, tự nhiên đều chú ý tới Thơ Ngữ Lam làm bộ làm tịch.

Ở đây không ít cô gái hướng tới Lệ Đình, thấy thế không khỏi vui sướng nhếch lên khoé môi khi người gặp họa.

“Phu nhân vẫn trẻ tuổi xinh đẹp như vậy,” nhưng vào lúc này, Lệ lão đi tới, đầu tiên chào hỏi hội trưởng phu nhân, sau đó mắt nhìn Thơ Ngữ Lam một mình tiến đến.

Nghĩ đến Lệ Đình không phối hợp, sắc mặt Lệ lão lạnh xuống.

Hội trưởng phu nhân vội tiến lên tiếp đón, Thơ Ngữ Lam cũng không cam chịu gắt gao đuổi kịp phía sau.

Lệ lão gật đầu với hai người, quay đầu hỏi trợ lý: “Tiểu tử kia khi nào tới?”

“Mộc trợ lý nói, còn mười phút nữa,” trợ lý kính cẩn trả lời.

Lệ lão sắc mặt lập tức xấu.

Mười phút sau, Lệ Đình tới.

Nam nhân lười biếng ngồi ở trên xe lăn, một thân đường trang màu trắng cách tân, vô cùng soái khí, nhiều phần ưu nhã.

Lệ Đình vừa ra trận, liền hấp dẫn tất cả ánh sáng, và sự chú ý của mọi người.

Thẳng đến Tiên Tảo Tảo phía sau hắn ngẩng đầu lên.

Ánh sáng bắt đầu chuyển hướng, vẻ đẹp lộng lẫy khiến người thất ngữ.

1/2/2020

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN