Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài - Chương 857: Ước gì nhà rộng muôn ngàn gian
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
111


Dị Năng Trọng Sinh: Thiếu Nữ Bói Toán Thiên Tài


Chương 857: Ước gì nhà rộng muôn ngàn gian


– Chẳng lẽ chị cũng muốn đầu tư sao? Nhưng mà chị đâu có thiếu chút tiền này đâu.

Tiểu Thiên khó hiểu hỏi.

– Không đâu! Như lời em nói, chị không thiếu chút tiền này, vì thế chị mới định dùng nó để làm việc tốt. Chuyên môn nhận và giúp đỡ những người vô gia cư hoặc là những người quá nghèo khó, thậm chí còn không thuê được nhà trọ. 

Nhớ lại kiếp trước mình phiêu bạt khắp nơi không nơi nương tựa, thường xuyên phải ngủ dưới cầu vượt, ngoài công viên… Thế nên cô không đành lòng nhìn những người cũng có cuộc sống giống kiếp trước của cô phải gánh chịu sự đau khổ sợ hãi khi không có lấy một nơi để ngủ.

Tiểu Thiên vỗ tay.

– Ý tưởng của chị tuyệt vời lắm! Cũng là một việc công đức, có thể giảm bớt tội nghịch thiên cải mệnh cho chị. 

– Ừ!

Dương Tử Mi gật đầu.

– Tiểu Mi, nếu như em thật sự có ý tưởng này, thì anh đề nghị em bán tháo hết bất động sản đi. Mua cả một khu vực chuyên cung cấp nơi ở cho những người có nhu cầu, nếu không thì không thể làm được đâu. 

Tống Huyền chỉ vào một tờ giấy chứng nhận quyền sở hữu bất động sản nói:

– Em coi nè. Đây là khu chung cư cao cấp Tinh Cầm Loan, không thể nào cho phép người vô gia cư xuất hiện ở đó đâu. Nếu em dám để bọn họ sống trong đó, bọn họ sẽ chỉ bị xua đuổi ra ngoài mà thôi.

– Ừm… Xây dựng một khu chung cư đặc biệt, chuyên cung cấp nơi ở cho bọn họ, vậy thì có vẻ là sẽ dễ quản lí hơn đấy. 

Dương Tử Mi gật đầu đồng ý với ý tưởng của Tống Huyền.

Dù sao thì gừng càng già càng cay, kiến thức rộng rãi, suy xét cũng chu đáo hơn.

– Em có thể mua một miếng đất rộng, rồi xây ki-ốt như là xây ký túc xá công nhân ấy hoặc là loại nhà kiểu hai phòng ngủ một phòng khách. Làm thế thì có thể cung cấp được nhiều nhà cho những người cần nơi ở hơn, lại có thể giảm bớt xích mích khi bọn họ sống chung với nhau. Bởi vì cuộc sống của bọn họ đều rất khốn cùng, không có tư tưởng chia sẻ với người khác, sẽ tính toán chi ly. 

Tống Huyền nói tiếp.

Dương Tử Mi cảm thấy lòng hơi quặn đau.

Đúng vậy, lời anh nói không sai. Kiếp trước, mình cũng vì cuộc sống quá nghèo khó, cho dù chỉ là một xu cũng quan trọng như tính mạng cho nên đúng là không có tư tưởng chia sẻ với người khác, cũng vì một chút ích lợi nhỏ nhen mà tính toán chi ly. 

Chỉ có khi nào con người ta sở hữu quá nhiều, thì mới sẽ không so đo ích lợi cỏn con. Trừ phi người đó trời sinh hào phóng rộng lượng.

– Thế thì mai em đi một chuyến xem thử có thể mua được miếng đất nào lớn một chút không.

Dương Tử Mi phát hiện, ở một thành phố lớn như Quảng Nguyên thì số lượng người vô gia cư hoặc những người cực kỳ nghèo khó nhiều hơn là một thành thị nhỏ như thành phố A. Thế nên cô muốn nhân dịp còn ở Quảng Nguyên chăm sóc Tống Huyền để hoàn thành việc hết sức có ý nghĩa này. 

– Em không ngại thì nhờ chú Tăng tìm hiểu giúp em đi. Chú ấy quen biết nhiều hơn em mà.

Tống Huyền nói.

Dương Tử Mi nghĩ lại cũng thấy có lí cho nên cô gọi điện thoại cho Tăng Thiên Hoa. 

– Nữu Nữu, ông vừa mới tới nhà này.

Tăng Thiên Hoa thấy cô chủ động gọi điện thoại cho mình thì rất là vui sướng, nói vậy.

– Vậy là ổn rồi. Ông ơi, con có một việc muốn nhờ ông giúp đỡ. 

Dương Tử Mi cũng lười nói lời khách sáo, đi thẳng vào vấn đề luôn nói ra kế hoạch muốn xây một khu chung cư chuyên môn thu nhận và giúp đỡ người vô gia cư và người cực kỳ nghèo khó của mình.

Tăng Thiên Hoa biết ý tưởng của cô, kinh ngạc rất lâu.

– Nữu Nữu à, con còn nhỏ thì bận tâm việc này làm gì? Cứ để cho chính phủ làm là được rồi. 

– Ha ha… Ông à, tin chính phủ thì có mà ăn cám.

Dương Tử Mi cười.

– Số tiền hôm nay kiếm được quá mức dễ dàng, cho nên nếu tiêu xài số tiền đó con cảm thấy không yên lòng chút nào. Còn không bằng dùng nó để làm việc thiện, coi như là kiếm công đức, hi vọng ông có thể giúp đỡ con hoàn thành nó! 

– Con thật là… Chẳng lẽ con là Quan Âm Bồ Tát giáng trần sao? Không thì sao lại thiện lương đến thế được? Ông sẽ gọi điện thoại cho Hoa Sâm, phản ánh lại chuyện của con, bảo cậu ta tranh thủ sự giúp đỡ của chính phủ cùng xây dựng khu chung cư đó. Thế thì làm việc sẽ thuận lợi hơn nhiều.

Tăng Thiên Hoa đáp.

– Ừm! Con sẽ đầu tư toàn bộ tài chính. Chính phủ chỉ cần đề ra chính sách tương ứng cho con là được. 

Dương Tử Mi gật đầu.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN