Sát Thủ Hoàng Phi Là Sói
Chương 408: Ân oán rối rắm của quỷ y và Ngọc Hoa 2
Editor: Maria Nyoko
Nhưng dù bản lĩnh có cao bao nhiêu, muốn tránh thoát quỷ y, không phải chuyện dễ dàng.
Người kia dùng độc chỉ là một phần, y thuật xuất thần nhập hóa lại càng làm người đời cảm phục.
Mặc dù hắn thật sự hại người thì nhiều cứu người lại ít, nhưng danh tiếng vẫn còn đó, dù đi đến chỗ nào đều sẽ có người nể mặt mũi.
Hơn nữa hắn sẽ vì đạt tới mục đích của mình mà thỉnh thoảng ban một chút ân huệ nhỏ.
Ban đầu Ngọc Hoa thường bị một số nhân sĩ giang hồ theo dõi, mặc kệ đi tới chỗ nào đều sẽ có người báo hành tung của hắn cho quỷ y.
Ngay cả khhắn lên Phổ Phổ đảo, cũng có người nói với quỷ y hắn ngồi thuyền nào, thuyền chạy hướng nào, lúc ấy hướng gió như thế nào, hải vực có gì đặc biệt.
Vì vậy, Ngọc Hoa ra biển, mọi người đều biết sự thật.
Cũng may người đời cũng chỉ biết hắn ra biển, cũng không biết hắn đi nơi nào.
Người trong giang hồ ở Lâm Hải Thành tìm kiếm tung tích của hắn, ước chừng tìm mười năm, đều không có kết quả.
Sau lại có người đưa ra một khả năng rất không tưởng, nói Ngọc Hoa có thể đi Phổ Phổ đảo trong truyền thuyết.
Mà về phần Phổ Phổ đảo là một nơi như thế nào, ở đâu, lại không có bất cứ người nào nói rõ ràng.
Thậm chí mọi người cũng không biết lời đồn đãi xuất hiện từ lúc nào, từ miệng ngườinào!
Tóm lại, Phổ Phổ đảo đối với người đời, là một hơi hư ảo.
Nghe nói đảo ở ngay chính giữa biển khơi, bốn phía bị sương mù dày đặc bao quanh, không có ai đi vào, cũng chưa nói tới có người nào đi ra.
Chỗ kia giống như mê cung, hoặc như vòng tròn không thoát ra được (nguyên văn là 鬼打墙: quỷ đả tường là hiện tượng mất phương hướng), tóm lại, từ cổ chí kim, có nhiều dũng sĩ khiêu chiến tìm Phổ Phổ đảo, cũng rước lấy thất bại hoặc là chấm dứt bằng cái chết.
Nhưng truyền thuyết về Phổ Phổ đảo vẫn tiếp tục, mọi người nói trên đó có tài phú vô tận, cho dù lục quốc thống nhất thiên hạ cũng không có cách nào sánh bằng.
Chương 409: Ân oán rối rắm của quỷ y và Ngọc Hoa 3
Cũng có người nói đó là đảo Thần Tiên, ở trên đảo đều là Thần Tiên trên chín tầng trời, thỉnh thoảng xuống phàm trần, dừng chân tại đây.
Còn có người nói, trên đảo kia có quả tiên, người ăn có thể Trường Sinh Bất Lão.
Lại có người nói, trên đảo kia có giấu bí tịch võ lâm đệ nhất thiên hạ, luyện thành đao tên bất nhập (cái này tựa như câu mình đồng da sắt không có vũ khí nào có thể sát thương), bất lão bất tử!
Tổng hợp lại, thật ra thì Phổ Phổ đảo càng nghe càng giống như một ảo tưởng tốt đẹp tồn tại ở trong lòng mỗi người.
Mọi người đều cho rằng không có khả năng, tất cả đều biến thành chuyện xưa cũng không biết tiểu đảo đó tồn tại hay không.
Vì vậy, khi có người nói có lẽ Ngọc Hoa là đến đó, trong chốn giang hồ lúc này mới thực sự kinh hãi.
Nhưng không có người quá mức kỳ quái!
Không vì cái gì, chỉ vì người lên đảo chính là Ngọc Hoa!
Năm đó Ngọc Hoa, mặc dù không có võ công tuyệt thế như bây giờ, thế nhưng gương mặt, tướng mạo cũng độc nhất vô nhị.
Bất kỳ người nào gặp hắn, bất kể nam nữ già trẻ, không khỏi ước mơ ở trong lòng một phen.
Bao gồm cả quỷ y tính tình cổ quái mắt cao hơn đầu, cũng không thể không nghiêng nghiêng dưới Ngọc Hoa dung nhan tuyệt đại.
Thật ra thì khi đó nghe nói quỷ y chọn trúng Ngọc Hoa, muốn hắn đến cửa làm con rể thì cũng rất nhiều người cảm thấy cái này coi như là một kỳ tích về nhân tính.
Bởi vì người người đều biết, ở trong lòng quỷ y không có đạo đức luân lý gì, không có bất kỳ người nào có thể ở trong sinh mệnh của hắn tạo ra quy tắc.
Cả đời này, muốn thế nào thì được thế đó, ai cũng không làm gì được hắn cả.
Mà sở dĩ cảm thấy chuyện Ngọc Hoa được xem như nhân tính ở chỗ, bởi vì quỷ y phối Ngọc Hoa với nữ nhi của mình, cũng coi là chuyện hơi đáng tin.
Coi như thủ đoạn cứng rắn chút, không đến mức làm cho người ta cảm thấy tiếp nhận quá khó khăn.
Bằng không, ngộ nhỡ hắn xuân tâm đại phát, cảm thấy Ngọc Hoa đáng giá để hắn thay đổi tính hướng của mình mà lựa chọn cuộc sống đồng tính, vậy coi như……
Chương 410: Ân oán rối rắm của quỷ y và Ngọc Hoa 4
Tóm lại, mặc dù có vô số người bởi vì quan hệ tới quỷ y nên không thể không tạm thời thu hồi thèm thuồng của mình đối với Ngọc Hoa, nhưng ở trong lòng thầm nhẹ thở ra.
Tất cả mọi người không muốn nhìn thấy Ngọc Hoa tìm được người bầu bạn, nhưng cũng tốt hơn trơ mắt nhìn hắn bị lão già quỷ y kia chà đạp.
Chỉ là không ngờ, vốn Ngọc Hoa chướng mắt nữ nhi của quỷ y, tin tức này mới vừa thả ra không đến mấy ngày, trên giang hồ lại bắt đầu ngươi truy ta đuổi theo năm tháng.
Lại nói chuyện Ngọc Hoa ra biển này ầm ĩ hai mươi năm, hai mươi năm này, quỷ y cùng với giang hồ đều không hề từ bỏ đối với việc tìm kiếm công tử Ngọc Hoa.
Chỉ tiếc, tìm khắp Đại lục cùng Hải Vực, ai cũng không thể tìm được vị trí của Ngọc Hoa.
Cho đến hai mươi năm sau, cuối cùng Ngọc Hoa lại hiện ra trước mắt người đời, mọi người kinh ngạc phát hiện, đã nhiều năm như vậy, bộ dáng của hắn lại không hề thay đổi.
Không, cũng không thể nói không thay đổi, phải nói, phong cách nho nhã tục trần, so với hai mươi năm trước càng nhiều hơn.
Những nam nữ đã từng mê luyến Ngọc Hoa cũng đã là tuổi trung niên, đặc biệt là nữ tử thời cổ đại, qua 34, sẽ thấy không nửa điểm thanh xuân.
Trong lúc các nàng nghe nói Ngọc Hoa lại trở về thì từng hưng phấn. Nhưng lúc cảm thấy may mắn vì được nhìn Ngọc Hoa lần nữa thì lại không thể không tự ti mặc cảm.
Nhưng con cái lại bước theo gót một đời trước, rối rít mê luyến Ngọc Hoa.
Hơn nữa trẻ con lại càng chân thực càng mạnh mẽ, người trẻ tuổi thế hệ này đối với Ngọc Hoa… biểu đạt tình yêu càng thêm nhiệt huyết.
Thậm chí tại nơi các nàng sinh ra và lớn lên, tự phát cử hành nhiều cuộc tuyển chọn mỹ nhân, đại hội so tài thơ ca cùng với ngắm hoa.
Người đúng nhất ở đại hội, được đề cử vì có tư cách thích cùng chờ đợi Ngọc Hoa.
Mà dù không được chọn, không dám nói tới Ngọc Hoa ở trước mặt người khác. Nhưng trong lòng vẫn là thích, ai đây cũng không quản được.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!