Bảo Bối Lưu Manh Nghịch Đủ Rồi
Chương 2: Chân Tướng
– Em…
Mạnh Linh Lan ngập ngừng.
Cô thật sự có nên không? Đây chẳng phải là những gì cô muốn trước đây sao? Có được một người yêu thương mình, có được danh phận, được mọi người ngưỡng mộ, được sống trong sung sướng không phải sao?
Càng nhìn diễn cảnh Hoàng Gia Ân ân cần quỳ xuống cầu hôn Mạnh Linh Lan, Hoàng Tiểu Hy đứng bên ngoài nghiến chặt răng lợi lại, hai nắm tay xiết chặt lại đến mức đỏ rực lên.
“Hoàng Gia Ân đáng chết, anh hai sao có thể cùng chị ta qua lại chứ? Mình không cho phép hôn sự này diễn ra, mình không cho phép.”
Linh Lan rốt cuộc sau một lúc suy nghĩ, cuối cùng cũng đưa ra quyết định.
Mạnh Linh Lan gật đầu:
– Min, em đồng…
– Khoan đã!
Nó xen vào, lập tức Hoàng Gia Ân và Linh Lan liền xoay cổ ra nhìn, thời điểm đó Hoàng Gia Ân như chôn chân tại chỗ.
Hoàng Gia Ân đứng dậy, lúc này Hoàng Tiểu Hy từ bên ngoài đi vào, đằng đằng sát khí đi đến đối diện Hoàng Gia Ân.
Hoàng Gia Ân nheo mày, nghi hoặc hỏi:
– Tiểu Hy, sao em lại đến đây?
Hoàng Tiểu Hy nhếch môi, cứng giọng đáp:
– Dĩ nhiên là bắt gian phu dâm phụ rồi!
Sau đó xoay lại Linh Lan, lần lượt đưa mắt quan sát Mạnh Linh Lan hết thảy, cuối cùng gật đầu một cái.
– Đúng là không tệ nha! Thảo nào hôn phu của tôi lại say mê chị đến vậy!
Rồi quay lại nhìn Gia Ân.
– Còn anh nữa, đúng là không ra gì mà! Chưa chi mà đã muốn đi tìm người con gái khác rồi sao?
– Cái gì?
Hoàng Gia Ân tự thấy mình ngốc trong lúc này, hôn phu? Hôn phu cái quái gì?
Đúng vậy, anh vẫn còn chưa hiểu!
Hoàng Tiểu Hy cười một cái, còn chưa được Hoàng Gia Ân cho phép đã bất ngờ ôm anh, vùi đầu vào ngực anh liên tục.
Hoàng Gia Ân cúi xuống nhìn em gái, anh co mày:
– Tiểu Hy, em đang làm gì vậy?
Hoàng Tiểu Hy trong ngực Hoàng Gia Ân nhỏ giọng, đáp:
– Em chỉ đang xem thái độ của chị ta thôi, anh tốt nhất nên biết điều phối hợp.
Hoàng Gia Ân nghe hiểu, bất lực giương mắt nhìn Linh Lan, phát hiện Mạnh Linh Lan đã mất hết kiên nhẫn.
Cô bất mãn chỉ tay vào Tiểu Hy.
– Min, chuyện này là sao đây? Cô gái này thật ra là ai chứ?
Hoàng Gia Ân lắc đầu, anh không mượt tiếp tục liền lên tiếng giải thích:
– Thật ra thì anh và con bé….
– Như chị cũng đã thấy rồi đấy, tôi đích thực là hôn thê của Gia Ân!
Nó cướp lời, sau đó đẩy Hoàng Gia Ân, xoay lại dõng dạc nói:
– Hơn nữa, anh ấy còn là ba ba của con tôi!
Nghe thấy, Hoàng Gia Ân cứng họng.
– Tiểu Hy, em…
– Không phải sao? Anh muốn chối bỏ trách nhiệm của mình hay sao chứ?
Nó quay lại nhìn anh cười một tiếng, lời lẽ vừa vặn bóp chặt Hoàng Gia Ân, anh bất lực cười khổ.
Mạnh Linh Lan cắn răng lợi, cô tức giận hét lớn:
– Hoàng Gia Ân, anh đúng là đồ khốn mà! Sau này đừng tìm đến tôi nữa!
Nói xong cô chạy đi.
Hoàng Tiểu Hy đắc ý ôm bụng cười:
– Haha, lần này em thắng rồi!
Hoàng Gia Ân hừ lạnh.
– Hoàng Tiểu Hy, lần này em quá lắm rồi đó có biết không? Nếu anh và Linh Lan vì chuyện hôm nay em gây ra mà không thể đến với nhau, anh nhất định sẽ không tha cho em đâu!
Dứt lời, Hoàng Gia Ân bỏ đi.
***
Lúc Hoàng Gia Ân đuổi theo Linh Lan ra tới bên ngoài nhà hàng trùng hợp trông thấy cô đang ôm một người đàn ông đáng tuổi cha của anh, đầu tóc hoàn toàn dựng ngược lên hết thảy.
“Người đó… lẽ nào Linh Lan ở sau lưng lừa dối mình?”
Mạnh Linh Lan không chỉ có riêng anh? Hay là anh thật sự đã hiểu lầm mối quan hệ giữa cô ta và người đàn ông đó?
Lại nhìn thấy Mạnh Linh Lan cùng người đàn ông đó chạm môi, Hoàng Gia Ân bất lực lùi lại sau một bước, anh kinh hô lắc đầu:
– Sao có thể như vậy? Không thể nào!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!