Hạnh Phúc Muộn Màng - Cưng Sủng Bà Xã Của Tổng Tài! - Chương 20:
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
152


Hạnh Phúc Muộn Màng - Cưng Sủng Bà Xã Của Tổng Tài!


Chương 20:


Hàn Thiên nhìn chằm chằm con hổ đang làm loạn kia.

“Cô làm loạn cái gì?” Anh nhíu cặp lông mày.

“Sao anh có thể…” Tiêu Khả quát lớn vào mặt anh, ngón tay trỏ chỉ thẳng.

“Nói tiếp đi.” Anh bình thản dựa lưng lên tường.

“Sao có thể xé đồ tôi?” Còn mấy dấu vết này nữa.” Cô cắn cắn chiếc môi dưới căng mỏng của mình.

“Tại đồ em vướng víu, còn những vết này là đánh dấu.” Miệng anh cười cười, sải bước chân đi tới, tay vươn lên mà vuốt nhẹ gò má cô.

“Đánh dấu? Anh tưởng tôi là heo, đóng dấu gì chứ. Còn nữa đền quần áo cho tôi.” Cô hất tay anh ra khỏi người mình.

“Heo? Heo dùng để làm gì, em biết không?” Anh nhếch miệng cười, tay không yên vị mà ôm eo cô. Do đồ cô bị tên lưu manh trước mặt tối qua đã xé, nên giờ cô chỉ có khăn quấn quanh người.

“Anh là đồ ngốc, heo dùng để làm thịt” Cô trả lời câu hỏi của anh, mà không để ý trong đó có một hàm ý xấu xa.

Anh nghe xong câu trả lời, gật nhẹ đầu. Thấy anh cười với vẻ nham hiểm, cô mới để ý có vấn đề.

“Anh..”

“Vậy thì tôi đành nuôi con heo này béo, rồi làm thịt.” Tay anh vỗ nhẹ mông cô.

Vừa nói xong lại nghe tiếng cốc cửa.
Cô nghe thấy liền đẩy anh ra.

“Em định với bộ dạng đó đi mở cửa?”

“Không, anh đi mở đi.”

Không cần nói, anh cũng đi mở. Anh đi tới, mở cửa. Thì vệ sĩ anh liền đưa một cái túi cho anh.

“Đồ của ngài” Chàng vệ sĩ cung kính cúi đầu.

Hàn Thiên lại quay về mới hình dáng lạnh lùng boss, chỉ vương tay lấy chiếc túi rồi đóng cửa. Khác với vẻ anh đối với cô lúc nãy.

Anh cầm chiếc túi đưa trước mặt cô.

“Đây là gì?” Tiêu Khả chớp chớp mắt nhìn anh.

“Quần áo. Mặc quần áo trong này.” Anh nhìn cô.

Cô cúi xuống định nhặt đồ nhỏ của mình thì nghe thấy tiếng anh.

“Mặc đồ trong này, nghe không?” Anh ra lệnh.

“Nhưng anh đâu có mua thứ đó.” Cô nhất quyết nhặt.

“Size 36 của cô trong này.” Anh nhìn cô.

“Ơ..sao anh..biết?” Cô nhìn lại anh. Đứng dậy.

“Đoán. Mà mặc hay em muốn chúng ta tiếp tục.” Anh cười nguy hiểm.

“Mặc, tôi mặc.” Cô giật túi đồ trong tay anh, chạy nhanh như mũi tên bắn vào toilet, đóng cửa. “Đại lưu manh, biến thái.”

——-Hết chương 20——-

Xin lỗi vì ra chương mới trễ. Nhưng do bên website truyendich.com đưa thông tin sai, và có người ăn cắp truyện nên mình tức. Fionanlliets là thật, những tên khác là giả mạo. Cảm ơn!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN