Thư Kí Nhỏ Làm Vợ Tôi Đi
Chương 1: Bị truy lùng
“An Tiểu Lạc mau ra đây. Ông mà tìm được mày ông băm chết mày. Khôn hồn thì mau ra đây, trước khi ông tìm thấy mày hừ.. ”
Trong đêm thanh tĩnh tại khu nghĩa địa hoang vu, người ta nhìn thấy một lũ côn đồ đang ráo riết tìm một cô gái. Trên tay chúng là những điếu đuốc cháy đỏ rực đang săn lùng con mồi nhỏ
Không sai. Chúng hẳn là đã truy lùng cô 3 ngày 3 đêm và hiện tại đã lạc trôi tới khu nghĩa địa này. Cô An Tiểu Lạc không sợ trời không sợ đất cuối cùng cũng biết sợ cái chết thảm thiết đang cận kề
Ba ngày chưa một giọt nước nói chi đến cơm. Cô nằm tựa vào một bia mộ thở dốc, sức lực đang dần cạn kiệt nếu như không bị bọn côn đồ bắt và giết thì cô cũng bị chết vì đói mất.
Cô đường đường là một cô gái xinh đẹp nết na thùy mị chớp một cái biến thành con nợ bị cả thế giới truy lùng. Nực cười…
Từ nhỏ mồ côi vào cô nhi viện đã đành, đến khi được cha nuôi đem về đến hiện tại đã rất lâu. Tưởng chừng như người cha nuôi này có thể chiếm lĩnh được vị trí ba mẹ ruột trong lòng cô thì…
Sản nghiệp nhỏ của ông bị phá sản, nợ nần chồng chất. Ông đã bán nhà bán đất thậm trí bán luôn cả cô.
Vào một buổi chiều cô nhận được tin cha nuôi cô bị tai nạn và đã tử vong. Tưởng rằng chỉ có một nỗi bất hạnh này không ngờ..
Một tháng sau, khi biết tin ông ấy chết vì tai nạn giao thông. Chủ nợ khắp cả nước ráo riết tìm cô. Chúng nó tuyên bố không có được tiền thì phải có được người..
Bất hạnh chính là bất hạnh
Cô quay đầu nhìn lên tấm bia mộ. Khoan đã, một đứa bé có dung nhan y hệt như cô hồi nhỏ. Nói về độ tuổi là khoảng 2 tuổi. Nói giống vì lúc trước cô có xem qua loạt ảnh mà cha nuôi cô chụp lại. Ngoại trừ quần Áo thì khuôn mặt không khác bao nhiêu. Mặc dù ánh sáng ít ỏi nhưng cô vẫn có thể khẳng định là….
“Cạnh ”
“Đại ca bên kia có tiếng động. Mau qua kia xem”
An Tiểu Lạc vì quá chăm chú mà vô tình động phải bình hoa, làm nó đổ xuống và chưa có vỡ. Lần này thì xong đời rồi..
Cô vận dụng hết năng lực còn lại đứng lên và lết đi
“Bụp.. A”
Chỉ vừa đứng lên cô đã bị đánh một cái thật mạnh vào sau gáy. Đó hẳn là lực đạo của một người đàn ông. Khi cô gục xuống cũng là lúc hắn dang tay ra đỡ lấy cô.
Trong tiềm thức chỉ biết cô bị vác lên còn mọi chuyện về sau cô thực sự không biết nữa
…..
Bạch Vĩnh Tân nhìn người con gái nằm trên giường, đầu tóc bù xù quần áo xộc xệch, mắt sụp mí, quầng mắt thâm thâm, đôi môi khô khô mà vẫn đo đỏ. Nhưng dù vậy vẫn tôn lên vẻ đẹp kiều mị mê hoặc lòng người
Xoay đi xoay lại cuối cùng cũng ôm cô lên đi vào nhà tắm. Bỏ cô xuống bồn tắm đầy bọt. Cởi bỏ cúc áo ra rồi đến quần lộ ra một nội y vô cùng tinh tế..
Đến đoạn áo ngực anh không biết phải cởi ra thế nào. Loay hoay một lúc liền xé ” xoạc ” một cái..
Đây là việc đầu tiên trong cuộc đời của anh cô cho một người phụ nữ.
Cô ấy chính là An Tiểu Lạc. Người mà anh đã mua từ lão Trương, vì có một lần bắt gặp cô anh đã có chút tình ý. Sau ông ta vì nợ nần mà gạ gẫm anh mua con gái nuôi của mình. Ban đầu có chút không muốn nhưng nếu anh không mua thì ông ta cũng sẽ bán cho người khác. Làm người tốt một lần cũng không sao..
“Ưm”
Tiểu Lạc khẽ kêu một tiếng nhưng vẫn còn chìm đắm trong giấc ngủ ngon lành. Ba ngày không ngủ rồi còn gì..
Bạch Vĩnh Tân liền ôm cô khỏi bồn tằm, kéo khăn mặt to quấn cơ thể cô lại rồi ôm về phòng. Lấy bộ quần áo trong tủ mặc vào cho cô..
Nhìn bộ ngực trắng nõn, đường cong mềm mại của cô anh có chút siêu lòng. Lần đâu tiên anh thấy dục vọng của mình bùng phát mạnh mẽ như thế hơn nữa còn rất khó kiền chế.. Không được..
Bạch Vĩnh Tân liền rùng mình một cái sau đó mặc vội cho cô. Đưa tay mở ngăn kéo lấy ra một chiếc máy sấy, sấy tóc cho cô. Mọi hành động của anh rất nhẹ nhàng..
Sau đó anh cũng đi tắm.
Lúc đi ra trên người anh cũng chỉ quấn cái khăn tắm mỏng ở phía dưới. Lí do anh không có mang quần áo vào phòng tắm. Bất ngờ một chút là cô gái trên giường đã tỉnh dậy
“Dậy rồi?”
Tiểu Lạc lúc mở mắt ra không khỏi bàng hoàng. Cô cứ nghĩ rằng khi bị bắt đi dù không bị trói tay chân thì cũng bị nhốt ở một khu ổ chuột nào đó. Không ngờ có thể ở một nơi xa hoa lộng lẫy thế này. Nhưng mà người đàn ông đang muốn làm gì mà trên người không một mảnh vải ngoài chiếc khăn tắm kia..
Khi hắn tiến lại gần cô, theo phản xạ lấy tay che ngực lại sợ hãi lắp bắp nói không nên lời.
“Anh… Anh muốn làm gì? “
Tim cô đập thình thịch như muốn văng ra khỏi lồng ngực. Nhận thực bị hoang loạn mà trở nên mơ hồ. Sau đó chỉ nhìn thấy ánh nhìn tà mị xen lẫn dục vọng. Người nào đó nham hiểm khẽ lên tiếng.
“Tôi muốn ăn em “
“….”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!