Đại Năng Giả
Chương 89: Giảng đạo
“Ngươi nói… Ta mới để ý đến.” Ân Cửu U trầm thấp đáp lại.
Túc Nguyên vốn không kinh ngạc bao nhiêu vì đã đoán ra được từ trước chính bản thân Ân Cửu U cũng không biết rõ mình là ai.
“Ta gọi Túc Nguyên, còn ngươi.”
“Tịch.”
“Ngươi không có họ?”
Túc Nguyên nghi ngờ, nếu như nàng không nói họ thì có lẽ tên của nàng chỉ là tên giả đi.
“Ta không có họ, từ khi bị đuổi ra khỏi gia tộc ta đã không còn họ.” Ân Cửu U cười nhạt đáp.
Túc Nguyên nhìn nam hài nở nụ cười nhàn nhạt khinh vân đạm cốt nhưng lại khiến tâm hắn có điểm đau xót, “Xin lỗi, ta không biết.”
“Chẳng sao, đó cũng chẳng phải chuyện đau lòng gì.” Ân Cửu U cười cười nói.
“Ngươi bị đuổi ra khỏi gia tộc, chi bằng cùng ta kết bái huynh đệ thế nào?” Túc Nguyên cười đến nheo mắt.
Ân Cửu U nhìn hắn từ trên xuống dưới, một kiểu khinh thường, “Chỉ bằng ngươi một cái Võ Đế?”
Thấy ý vị đầy mỉa mai trong lời nói của Ân Cửu U khiến Túc Nguyên muốn đầu dập xuống đất lộn nhào một trận, hắn thân Võ Đế còn khinh thường sao?
Nhìn lại một chút ngươi có cấp bậc gì, một cái Võ Nguyên cảnh thì thôi đi, ta hơn hẳn ngươi đến mấy đại cấp bậc đó a.
Ân Cửu U nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ từ Túc Nguyên nhìn nàng như thể nàng không phải con người, liền cười một cách tùy hứng lên tiếng, “Nếu ngươi đạt đến Siêu Phàm cảnh có lẽ ta còn muốn kết huynh đệ với ngươi. Đáng tiếc a, ngươi một cái đại đống tuổi lão còn muốn cùng ta kết bái huynh đệ có chút miễn cưỡng.”
Lại thêm một câu nói đâm thẳng vào tim, Túc Nguyên phát hiện ra thêm một điểm đặc biệt của Ân Cửu U là nàng nói chuyện rất không lọt tai, quả là dễ chọc tức người.
“Ngươi có biết ngươi chỉ là một cái Võ Nguyên cảnh hay không? Còn là Võ Nguyên sơ kỳ mới đạt đến không bao lâu nữa a, ta trên ngươi biết bao nhiêu đại cấp bậc, điều này đâu phải ngươi không biết?” Túc Nguyên hùng hùng khí thế khẽ quát.
“Võ Linh, Võ Hoàng, Võ Vương, Võ Tôn… Ân, chỉ có bốn đại cấp bậc mà thôi.”
“Bốn đại cấp bậc mà thôi? Uy uy, Tiểu Tịch, ta nói ngươi này, ngươi có biết ta chỉ cần vận linh khí dùng một đầu ngón tay cũng có thể đem ngươi đè chết hay không?”
Ân Cửu U không nể mặt mũi quát lại, “Ngươi bớt ảo tưởng đi, đừng nghĩ ta không biết, muốn có khả năng một đầu ngón tay đem Võ Nguyên cảnh đè chết trừ phi ngươi đạt đến ít nhất Linh Nguyên cảnh. Cách ngươi đến hai đại cấp bậc xa xa.”
Túc Nguyên không cho là đúng liền hừ lạnh quát, “Chỉ cách có một cái Võ Thần cảnh mà thôi, ngươi có cần khinh miệt như thế không?”
Ân Cửu U lườm hắn, giọng châm biến vô tận, “Ta nói thúc thúc ngươi nha, ngươi có thể đánh bại được Võ Thần hay không? Hay vừa mới cùng Võ Thần đánh được ba chiêu đã thua đến thê thảm? Còn nói cái gì chỉ cách một cái Võ Thần. Càng lên cao, cách biệt càng lớn, vượt cấp chiến đấu càng khó khăn. Không nói Võ cảnh là dùng để luyện thể, dù chỉ là luyện thể khi vượt cấp chiến đấu đã là điều vô cùng khó khăn.”
Biểu cảm trên mặt Túc Nguyên chợt dại ra, hắn có chút không hiểu, liền hỏi, “Luyện thể là cái gì a?”
Ân Cửu U có điểm ngạc nhiên hỏi ngược lại, “Ngươi chẳng lẽ không biết?”
Túc Nguyên lắc đầu chứng thật.
Ân Cửu U càng thêm khinh thường, ném cho hắn cái ánh mắt miệt thị: Ngươi là cái phế vật. Làm tâm hắn đau đớn tột cùng. Không ngờ hắn lại bị một Võ Nguyên cảnh nhìn bằng ánh mắt đầy ý khinh miệt.
“Võ đồ phân ra chín bậc, mỗi bậc đại diện cho một đường kinh mạch được xem như luyện mạch. Kinh mạch đủ chín đường mới có thể hấp thu được linh khí của trời đất giúp võ giả bước vào hàng ngũ luyện thể, bất quá ta thấy những võ đồ đại đa số hấp thu huyền khí đạt đến Võ Nguyên vẫn không thể hấp thu linh khí mà chỉ có thể hấp thu huyền khí. Ngươi chính là một đại diện tiêu biểu, không muốn căn cơ sau này của ngươi bất ổn thì nhanh chóng tìm cách hấp thu linh khí trước Linh Nguyên cảnh đi.”
“Và luyện thể… chính là những cảnh gồm có chữ “Võ”, luyện thể chính là luyện thể chất đến mức độ hoàn mỹ, tạo lập một căn cơ ổn định mới bước tiến vào Linh Nguyên, khi ngươi vào đến đây mới được xem là võ giả chân chính, từ Linh Nguyên trở xuống như Võ Thần, Võ Đế… Tất cả chỉ là học đồ không hơn.”
Nghe xong, Túc Nguyên như được mở rộng tầm mắt hắn hỏi tiếp, “Tạo lập căn cơ ổn định là thế nào? Chẳng lẽ cứ việc vứt bỏ huyền khí hấp thu linh khí?”
“Đó chỉ là một phần nhỏ thôi. Tạo lập căn cơ ổn định là khi ngươi vừa tiến đến một cái cấp bậc thì trong nội thể ngươi thấy có một điểm thay đổi. Chẳng hạn như từ Võ đồ đột phá lên Võ Nguyên ngươi sẽ thấy một dòng tiểu khê, dòng tiểu khê này phải đạt đến một độ dài và rộng nhất định mới được xem là ổn định cũng chính là căn cơ ngươi khi đó vững chắc, nếu như ngọn tiểu khê này không đạt đến thành hình nhất định mà ngươi nôn nóng đột phá hoặc không chuyên tâm củng cố lại tu vi thì khi đột phá đến Võ Linh, chắc chắn ngươi sẽ yếu nhược hơn so với những Võ Linh khác. Chính vì thế mới luôn có sự phân chia sơ, trung, hậu, đỉnh phong chính là những giai đoạn yêu cầu ngươi cần củng cố và thiếp lập căn cơ một cách từ từ ổn định, không nóng vội.”
Dừng lại một chút, nàng lại nói thêm, “Nhưng vì cấp bậc quá thấp không thể thấy rõ sự chênh lệch này, chỉ cần qua một đoạn thời gian ngươi sẽ tự thân phát hiện ra ngay căn cơ không vững chắc, dễ dàng bị người đánh bại.”
Ánh mắt Túc Nguyên chợt trở nên mông lung như ở trước mặt hắn đang hiện ra một cái thế giới mới, hắn ngồi xuống, hai mắt nhắm lại. Ân Cửu U kinh ngạc, nàng rất không ngờ Túc Nguyên chỉ vì vài cái lời giảng đạo của nàng vậy mà đột phá.
“Ta thành công, ha ha ha, ta thành công.” Túc Nguyên khi mở mắt ra, hắn vui sướng cười to.
Thần thức Ân Cửu U đảo qua hắn một lần, phát hiện hắn đạt đến Võ Đế đỉnh phong, nhưng Võ Đế chỉ là phần dư thừa được hắn tiếp qua, còn về thứ chân chính đột phá hẳn là thứ khác.
“Ha ha ha, Tiểu Tịch, thật sự cảm tạ, không có ngươi ở giảng giải cho ta, ta chắc chắn sẽ không biết được muốn đạt đến bổn nguyên còn cần đến linh khí, ha ha ha ha…” Túc Nguyên cười vô cùng sản khoái.
“Ngươi… lĩnh ngộ bổn nguyên? Ngươi đây là tìm hiểu bổn nguyên gì?”
“Ta tìm hiểu bổn nguyên thế giới đao pháp. Ngươi không biết đâu, vì muốn lĩnh ngộ đao pháp bổn nguyên ý cảnh ta đã đi khắp nơi trên thế giới, bất quá tất cả chỉ dừng ở ý cảnh, không có trở thành bổn nguyên.”
“Mãi đến vừa rồi, ngươi mở ra cho ta một con đường mới, đột phá đến bổn nguyên thế giới. Ta tin chắc nếu như ta đạt đến Võ Thần, thế giới căn cơ ổn định sẽ xuất hiện, khi đó, bổn nguyên thế giới của ta sẽ đạt đến đỉnh phong.”
Ân Cửu U nhìn Túc Nguyên như trưởng bối nhìn hài tử nhảy nhót trò vui, nàng cười nhạt đáp lại, “Không đâu, bổn nguyên nếu dễ dàng đạt đến đỉnh phong như thế thì khắp thế giới đã không còn người người đau khổ vì không lĩnh ngộ được rồi.”
“Ngươi bây giờ mới chỉ là sơ hiểu, khi đến Võ Thần, ổn định căn cơ tiểu thế giới trong ngươi được hình thành sẽ hiện ra cho ngươi một lần ngộ đạo tiến vào Linh Nguyên cảnh, khi ở Linh Nguyên tiểu thế giới sẽ có sinh khí, nhưng cũng chẳng thể giúp ngươi ngộ đạo ra được bao nhiêu, phải đến Hóa Hải cảnh, thông qua tiểu thế giới thì ngươi mới có thể hiểu rõ bổn nguyên thế giới là như thế nào.”
“Nên nhớ, khi đạt đến Hóa Hải cảnh tiểu thế giới sẽ sụp đổ, cơ hội ngươi đạt đến đỉnh phong bổn nguyên hay không phụ thuộc vào ngộ đạo của bản thân, tuy nhiên cơ hội đó chỉ diễn ra trong chớp mắt, nếu không kịp nắm bắt trước khi tiểu thế giới sụp đổ, ngươi sẽ phải tìm kiếm cơ duyên ngoài thế giới rộng lớn kia, khó khăn sẽ càng lớn hơn bao giờ hết.”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!