Bạo Chúa
Chương 228: T'ara
T”ara là một hiện tượng!
Nếu như thời điểm đó, không phải các thần linh vẫn còn đi đầy đất, thì chắc chắn người ta sẽ cho rằng cô bé chính là một vị thần linh chuyển thế. Mức độ trưởng thành của T”ara vượt xa bất cứ những gì mà phàm nhân từng nghe đến thời bấy giờ.
Ba tuổi, T”ara đã biết làm những công việc mà một người phụ nữ nội trợ cần phải làm. Tám tuổi, T”ara vô địch khắp cả ngọn núi! Đây là một minh chứng nghe rợn cả người, khi đây không phải là một bộ tộc bình thường. Đây là người Núi Thép, nơi đấu sĩ cấp cao nhiều như rươi, đấu sĩ huyền thoại cũng có.
Và một đứa trẻ tám tuổi, năm đó đánh cho bố mình nằm bò ra đất, mất ba ngày tĩnh dưỡng mới có thể khôi phục được! Nếu như T”ara không phải thần linh chuyển thế, thì thật sự chẳng có cách nào có thể lý giải vì sao mà một bé gái vắt mũi chưa sạch lại có khả năng chiến đấu khủng khiếp đến như thế!
Song thực tế đã chứng minh, T”ara là một cô nàng “sạch”! Không có bất kỳ nguyền rủa, hay chúc phúc nào được đặt lên cô bé! Dù cho vị tộc trưởng có cất công lặn lội xa tới đâu, nhờ tới thầy cúng cao tay đến thế nào, cũng chẳng thể moi ra được một dấu vết của thần linh bên trong người T”ara.
Vậy nên ông chấp nhận! Chấp nhận rằng con gái mình có lẽ là thiên tài cả nghìn năm mới có một! Và có lẽ, biết đâu đấy, T”ara chính là nguồn gốc để thay đổi vận mệnh cả dân tộc Núi Thép?! Và cũng chỉ có T”ara mới có biểu hiện lạ thường đến như vậy.
Hai đứa con còn lại của ông, Veronica và Drake, tuy cũng có những dấu hiệu của một thiên tài, song chúng vẫn nằm trong phạm vi chấp nhận được. Veronica bộc lộ ra hứng thú với các câu chuyện cổ tích từ nhỏ, còn Drake thì tuy hơi lầm lì, nhưng đó là một đứa trẻ kiên cường.
Thời gian cứ thế thấm thoắt trôi, và ba đứa trẻ dần lớn lên, mang theo hình hài đẹp đẽ của tuổi trưởng thành. Drake trở thành một chàng thanh niên vạm vỡ, đẹp trai, trầm lắng như chính bản thân ngọn Núi Thép vậy. Không ít những cô gái trong tộc đã thả thính với cậu, song Drake chẳng đáp lại một ai cả.
Cũng thật khó cho cậu chàng, khi có hai người chị phải nói là hoàn mỹ đến như vậy!
Veronica lớn lên trong cái nhìn thèm khát của những người đàn ông trong làng. Veronica sở hữu một vẻ đẹp gợi cảm và hờ hững đến kì lạ, khiến cho những người đàn ông nhìn thấy cô không khỏi ngứa ngáy trong lòng. Tất nhiên, lúc đó Veronica còn lâu mới đạt tới ngưỡng mộng ảo như Tà nhãn ma nữ hiện tại!
Chỉ có duy nhất T”ara, thiếu nữ T”ara, là khiến người Núi Thép khiếp sợ! Những kẻ đầu mọc đầy cơ bắp đó không có cách nào lý giải được vẻ đẹp mà T”ara sở hữu. Họ thừa nhận, T”ara rất đẹp, có điều đó không phải là thứ vẻ đẹp khiến họ khao khát.
Trên thực tế, khi đứng trước mặt T”ara, họ chỉ cảm thấy trong lòng trở nên yên bình, tĩnh lặng lại. Như một kẻ lữ hành tìm ra được chân lý giác ngộ, T”ara chính là đại biểu cho sự hoàn mỹ, một thứ mà ngay cả Tiên nhân cũng không thể nào cưỡng lại được.
Danh tiếng của T”ara, dù đã bị tộc trưởng ngăn chặn, vẫn lan xa ra khắp cả một khu vực rộng lớn quanh vùng Núi Thép. Không biết bao nhiêu chàng trai đã nườm nượp tìm tới để cầu hôn, song đều ảm đạm tay không ra về.
Không ít trong số họ đã chuyển sang làm giáo sĩ cho giáo hội, vì họ nói rằng, “đời này không thể nào gặp một người khiến trái tim họ rung động được nữa”! Nói như vậy để hiểu, sự tồn tại của T”ara đã trở thành một vấn đề lớn đến như thế nào cho vùng Núi Thép.
Để tránh mọi chuyện trở nên không thể khống chế, cũng như muốn ba đứa con tiếp tục hoàn thành tâm nguyện mà bản thân còn dang dở, vị tộc trưởng đã đuổi ba người con xuống núi. Là một người lang bạt đây đó nhiều năm, tộc trưởng thừa hiểu ba đứa con của mình có dư khả năng tự bảo vệ bản thân.
Đương nhiên, chuyện chúng ăn thua thiệt là điều không thể tránh khỏi, nhưng những người con của Núi Thép cứng rắn và kiên cường hơn mọi người tưởng nhiều! Phong ba bão táp không thể quật ngã họ, mà chỉ khiến họ thêm mạnh mẽ hơn mà thôi!
Chính vì thế, vào một đêm tối trời, không trăng không sao, ba người đã chia tay rời khỏi ngọn núi, với hẹn ước sáu ngàn lần trăng mọc và lặn sau, họ sẽ gặp nhau một lần nữa tại đây, để xem ai là người có thể mang được giải pháp về cứu giúp cả tộc.
Người con trai út tin rằng, hoàn cảnh ở Núi Thép vẫn có thể cải tạo được, cái họ cần là một thế lực đủ mạnh mẽ để nương tựa. Thời bấy giờ, giáo hội là một trong những tổ chức hùng mạnh nhất lục địa, khi cứ dăm bữa nửa tháng, lại có một thần linh hạ phàm để ra tay trừng phạt hay ban thưởng ai đó.
Theo như cái nhìn của Drake, nếu như có thể thuyết phục giáo hội cải tại vùng Núi Thép, các vị thần sẽ ra tay biến đổi thời tiết vùng này trở nên dễ sống hơn. Không chỉ vậy, xét trên vấn đề nhân lực, thì Núi Thép cũng có thể bán hoặc tiến cống những kim loại quý này cho giáo hội để đổi thêm những nhu yếu phẩm khác.
Và đó là lí do giáo hội sở hữu một trong những cường giả mạnh khét tiếng lục địa, thẩm phán Drake!
Về phần người con gái thứ hai, cô không tin bất cứ một ai cả! Cô nghĩ rằng, chỉ có tự bản thân dân tộc Núi Thép mới có thể cứu được chính họ. Hoàn cảnh khắc nghiệt? Khắc nghiệt đến như nào?
Mùa đông tuyết phủ kín ngọn núi, không tìm được bất cứ nguồn lương thực nào hết! Đấy là còn chưa kể tới tuyết lở hay các loại thiên tại khác. Còn khi mùa hè xuống, mặt trời thiêu đốt toàn bộ bề mặt ngọn núi, khiến cho nước bốc hơi, động và thực vật chết không có cách nào sống nổi.
Nan đề của Veronica lúc này, là phải làm thế nào để tạo ra một hoàn cảnh phù hợp cho chủng tộc mình sinh sống. Ví dụ như có một loại thực vật nào đó có thể chịu nóng, chịu lạnh, chống hạn hán và tích trữ nước tốt chẳng hạn. Hay động vật thì thể chất phải mạnh mẽ, ít nhất tương đương đấu sĩ cấp thấp, và cho nhiều thịt để cung cấp năng lượng.
Hoặc cải tạo con người thành một loài mới có thể thích nghi hoàn hảo với điều kiện khắc nghiệt này!
Chính vì những bài toán đó, nên Veronica lao đầu vào nghiên cứu những thí nghiệm, nếu đứng trên góc độ loài người thì cực kì khó chấp nhận! Đối với người thường, mỗi một sản phẩm của Veronica chế tạo ra đều là một thảm họa.
Khi cô chế tạo ra loại lương thực có khả năng chịu nóng, chịu lạnh, ít tốn nước, thì chúng lại hóa thành thực vật ăn thịt người! Đây là điều rất dễ hiểu, bởi mọi thứ đều cần có năng lượng để phát triển. Veronica cắt cụt toàn bộ các hướng sinh ra năng lượng của chúng, thì buộc chúng phải tiến hóa theo con đường ăn thịt!
Nói như vậy thì chẳng phải những loài động vật to lớn nhưng ăn chay như voi hay huơu cao cổ không thể tồn tại được đúng không? Thật ra người ta thường nói, ăn chay tốt cho sức khỏe, nên ăn chay trường để thanh lọc cơ thể… mới là lạ!
Cơ thể cần năng lượng, đặc biệt là khi nhịp sống càng ngày càng nhanh. Một con voi đúng là chỉ ăn chay cũng sống, nhưng nó dành ba phần tư thời gian trong ngày chỉ để ngoạm! Do thực vật có hàm lượng chuyển hóa năng lượng cực thấp, nên chúng phải dùng lượng để bù vào.
Và hiển nhiên, con người không thể dành cả ngày chỉ để ăn đúng không?
Loài thực vật mà Veronica chế tạo cũng vậy! Chúng không có dinh dưỡng để hấp thu từ đất, không thể quang hợp ánh mặt trời, lại càng không thể hút nước để sinh tồn mà còn phải trữ nước! Vậy thì chúng sống kiểu gì? Phải sống kiểu gì nếu như không phải là hút sự sống từ những loài khác?
Nói về thực vật để mọi người hiểu, tư duy của Veronica đã sai ngay từ khởi đầu! Vậy nên với những loài động vật mà cô chế tạo ra… tất cả đều trở thành quái vật! Nếu như chúng không tự nổ tan xác mà chết do kiệt quệ năng lượng, thì cũng hóa thành những con dã thú đói khát cắn nuốt mọi thứ gặp phải!
Thế nên cô nàng chuyển hướng sang vi sinh vật để cải tạo đất đai! Chúng ta cũng biết tại sao lại có những thảm họa sinh học dính líu đến Tà nhãn ma nữ rồi đó!
Trong lúc cô em gái đang vùi đầu vào tìm chết, à không, là nghiên cứu khoa học, trong khi cậu em trai thì trở thành chó săn cho giáo hội, vậy thì T”ara làm gì? Người được mệnh danh là “Ánh rạng đông của ngọn Núi Thép” sẽ đi theo phương hướng nào để cứu vớt bộ tộc của mình?
Câu trả lời rất đơn giản, chuyển nhà! Theo T”ara, vùng đất chó ăn đá gà ăn sỏi đó hết hi vọng rồi! Trừ phi xã hội này phát triển thêm một bậc, công thương tiến bộ, tạo ra một vùng kinh tế xoay quanh ngọn Núi Thép, còn không sẽ chẳng có ai sống nổi ở đó hết.
Hiểu rõ tư tưởng này, nên ngay từ khi xuống núi, T”ara bắt đầu tìm kiếm một nơi ở mới để bộ tộc cư trú. Cô không muốn những người Núi Thép lại phải tiếp tục khai hoang một vùng đất nào nữa, nên không có gì tuyệt vời bằng gia nhập một nền văn hóa đã phát triển sẵn.
Tuy nhiên, chọn lựa khu vực nào cũng là cả một môn học vấn! T”ara sợ rằng nếu như bộ tộc cô tìm tới những vương quốc lớn, họ sẽ chỉ coi những người này như lính đánh thuê, lợi dụng sức mạnh của họ cho những mục đích xấu xa, rồi ném đi khi không cần.
Vậy nên sau nhiều năm dài đằng đẵng tìm kiếm, cuối cùng T”ara cũng phát hiện ra một vùng đất hòa bình. Ở nơi đây, kinh tế phát triển tương đối ổn, người dân thì thân thiện, cởi mở. Nếu như cô mang theo người trong tộc tới nơi đây, bọn họ có lẽ sẽ rất nhanh hòa nhập được với nhau.
Và đó cũng là nơi mà cô gặp một nửa định mệnh của đời mình, Shazam Aristole!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!