Bạo Chúa
Chương 241: Oán hồn
Gatrix rón rén cầm thanh kiếm hai tay lên từ đống đổ nát. Hắn không rõ thứ chất lỏng trong lọ là gì, nhưng nó quả thật hiệu quả đến đáng sợ! Chỉ tiếc là hắn đã không còn mấy sau trận chiến vừa rồi nữa rồi. Hắn thu chiếc lọ rỗng lại vào trong nhẫn không gian, chờ để khi nào có thời gian rảnh sẽ nghiên cứu sau.
Những mảnh giáp này tương đối phù hợp với một người trưởng thành, song thể chất của Gatrix không quá phù hợp để sử dụng mấy thứ này. Miếng giáp ngực thì quá khổ, giáp tay lại lỏng lẻo, chưa nói tới những bộ phận khác còn kén hình thể hơn.
Gatrix có cảm giác hắn không nên ở lâu một chỗ, đặc biệt là khi hắn vừa tạo ra một đống tiếng ồn như thế. Nếu như thế giới này tràn ngập quái vật, thì chúng sẽ tụ tập về đây sớm thôi. Gác thanh kiếm lên vai, Gatrix bắt đầu chạy từng bước lên tầng ba.
Một điều rất thuận lợi ở hệ thống cầu thang này là chúng nằm ngay cạnh nhau, xếp song song theo chiều từ trên xuống. Khi Gatrix lên tầng, hắn chỉ cần quay người đi nửa vòng là lại có thể lên tiếp tầng trên, chứ không cần phải chạy hùng hục như ban nãy.
Chỉ có điều khi vừa giẫm chân lên bậc thang đầu tiên của tầng bốn, Gatrix nhìn thấy một hình bóng mờ mờ ảo ảo đứng ở phía trên đầu hắn, tức tầng bốn. Nó mặc một chiếc váy trùm màu trắng bẩn thỉu, với tóc dài che phủ một phần gương mặt.
Cô ta nhìn chằm chằm vào Gatrix, sau đó từ từ nghiêng nghiêng cái đầu, để lộ ra gương mặt rợn hết cả da gà. Vị trí đáng lý là miệng và mắt của nó thì chỉ là hai lỗ trống rỗng đen ngòm! Từ ba chiếc lỗ đó, máu bắt đầu chảy òng ọc ra, và cùng với đó là một âm thanh giống như tiếng ợ ợ ợ… kéo dài.
– Vãi nồi!
Gatrix nhìn thấy, lập tức quay lưng bỏ chạy! Như đã nói, hồn ma cũng chia làm nhiều loại. Ví dụ như Shazam, trên biểu hiện thì lão ta là loại hồn ma thiện lành nhất, chỉ có khả năng đi xuyên vật thể và giao tiếp với sinh vật khác thông qua âm thanh hay hình ảnh. Thực tế thì Gatrix không dám chắc!
Cũng có những loại có mức độ nguy hiểm cực cao, ví dụ như oán hồn! Oan và oán hồn khác nhau chỉ ở một cái dấu, nhưng cấp độ nguy hiểm thì hoàn toàn chênh lệch như trời với đất! Oan hồn là những sinh vật chết mà họ cho là oan ức, không tan đi.
Những linh hồn này sau một thời gian, sẽ đánh mất dần ký ức, trở thành một hồn ma thiện lành mới, hoặc tan đi vì không rõ mình còn lưu luyến cái quái gì. Tuy nhiên một phần nhỏ trong số đó, nếu như thỏa đủ vài điều kiện, giờ giấc hợp lý, tác động ngoại cảnh, phép thuật vân vân… thì sẽ trở thành oán hồn!
Thứ này khát máu và hung bạo tới cùng cực! Chúng không chỉ có khả năng tác động vật lý lên những vật chất khác, mà còn sở hữu tinh thần lực mạnh mẽ, biểu hiện qua vô số các loại khả năng. Nâng đồ vật từ xa, dịch chuyển tức thời chỉ là một phần trong số đó.
Tuy nhiên thứ khiến chúng thuộc vào nhóm tồn tại có cấp độ nguy hiểm cực cao chính là bởi đám oán hồn này có khả năng dịch chuyển giữa các chiều song song. Chính vì thế, chúng có thể làm những hành động mà sinh vật ba chiều không cách nào tưởng tượng ra.
Ví dụ như xuất hiện từ ổ bụng một người, hay thu một kẻ vào nằm vừa vặn bên trong một chiếc hộp chẳng hạn. Tất nhiên, đây chỉ là một chiếc hộp rất thông thường, không phải hộp không gian, thế nên vật chất trên cơ thể cũng sẽ bị nén thành một khối tương ứng với cái hộp!
Không chỉ vậy, do nó có khả năng dịch chuyển bản thân qua nhiều chiều không gian khác, thế nên rất khó để tấn công vào thứ quái vật này. Để có thể đánh tan một oán hồn, thì chỉ có loanh quanh vài cách sau.
Cách đầu tiên, vô cùng hiển nhiên, là cố định không gian chung quanh nó, khiến cho oán hồn không thể nhảy tanh tách giữa các chiều được nữa. Lúc đó thì nó cũng chỉ là một loại tồn tại mạnh mẽ mà thôi, chứ chưa tới mức khó giải.
Cách tiếp theo, yêu cầu mức độ nguy hiểm cao hơn hẳn, đó là rình cho oán hồn định tiếp xúc vật lý với bản thân, thì lập tức tấn công nó. Không thể tồn tại một loại vật thể vừa có khả năng tác động lên thế giới vật chất, mà vẫn giữ nó ở thế giới phi vật chất được. Nó phải vật chất hóa một phần nhỏ cơ thể để có thể gây tác động vật lý.
Cách này có rất nhiều rủi ro, ví dụ như nếu hồn ma tấn công ngược từ trong cơ thể ra thì hậu quả sẽ vô cùng thảm khốc! Chưa kể, nếu nó không tấn công tầm gần, mà chỉ dùng tinh thần lực để mài từ xa thì cách này coi như vứt.
Còn biện pháp cuối cùng, là tiến vào cùng chiều với nó để chém giết! Thoạt nghe thì phương pháp này khá giống với cách một, khi cũng là giới hạn khả năng nhảy chiều của oán hồn. Song cách này yêu cầu người sử dụng phải có trình độ cực cao về không gian hoặc chiều.
Thường thì cách đầu tiên được các thầy tế, thầy tu áp dụng để tiến hành trừ tà. Họ không tiêu diệt được oán hồn, thì cũng trục xuất nó ra xa khỏi vùng không gian này, đẩy nó vào vùng hỗn loạn, không có cách nào trở về chiều không gian chính được. Thường những không gian bị cách ly đó sẽ lạc trong vùng không gian loạn lưu, cho tới khi hao hết năng lượng và bị nghiền nát.
Còn cách thứ hai, có lẽ lâu lắm rồi không còn người nào dám áp dụng. Ở một số thời kỳ, khi các đấu sĩ còn loay hoay tìm kiếm phương pháp trở thành chiến thần, thì đây là cách họ dùng để đấu lại các oán hồn. Tất nhiên đây chỉ là phương pháp họa hoằn bất đắc dĩ thôi, cách hợp lý nhất vẫn là nhờ nhân sĩ chuyên nghiệp, như đám ở phương pháp đầu tiên là được.
Còn về phần phương án thứ ba… có lẽ chỉ có cấp bậc người làm phép từ đại pháp sư trở lên mới làm nổi, thậm chí là cần tới các thần linh. Thế cho nên đây được coi là phương pháp trên giấy, phương án lý thuyết, bởi thực tế là chưa có ai áp dụng thành công nó cả!
Với các pháp sư có khả năng di chuyển giữa các chiều, thì việc cố định một chiều trong khoảng thời gian ngắn không phải là chuyện quá phức tạp. Và đương nhiên là thay vì đặt bản thân vào nguy hiểm, thì suy yếu đối thủ dùng số đông đè chết rõ ràng là hợp lý đúng không?
Quay trở lại với Gatrix, nhìn vào cách mà con Goblin này chạy thục mạng, hiển nhiên là hiện tại hắn chẳng có bất cứ phương pháp nào để đấu lại oán hồn này cả! Nếu như hắn có cơ thể như trước khi từ bỏ Nike, hoặc có thể buông hết chướng ngại mà chém ra một đao hủy diệt như lúc ở Lake thì con oán hồn này tuổi gì!
Song Gatrix chưa thể chết lúc này, ít nhất là khi hắn còn chưa đưa được Vera ra khỏi vùng nguy hiểm này, thế nên tự sát gì gì đó tạm lùi lại đã. Là lùi, chứ không phải là bỏ qua! Gì chứ nếu như cần thiết để tống cô nàng đó khỏi thế giới chết chóc này, thì Gatrix sẽ không ngần ngại làm ngay lập tức!
Còn hiện tại, vì sao mà Gatrix phải cắm đầu chạy như thế này? Nó liên quan tới đặc điểm của oán hồn, đó là tính bất ổn trong chiều không gian. Hãy hình dung có bốn luồng không gian nằm ngay sát cạnh nhau, và Gatrix ở một trong bốn luồng đó.
Con oán hồn khi đuổi theo Gatrix, nó không ở cố định trong một đường ống, mà liên tục dao động bên trong cả bốn đường ống không gian! Vấn đề ở chỗ, chỉ có một đường ống không gian của Gatrix là có dạng thẳng, còn ba đường còn lại không nhất định sẽ có chiều thẳng như thế!
Chúng có thể rẽ ngang, uốn xoắn, vòng quanh, tức là nếu con oán hồn lỡ xuất hiện ở một trong ba luồng không gian sai lệch còn lại, thì càng lúc nó sẽ càng cách xa Gatrix, cho tới khi gặp nhau tại giao điểm kế tiếp.
Đó là lí do vì sao khi gặp ma, hãy tìm cách chạy càng xa càng tốt và cầu trời khấn phật là nó không đuổi kịp mình là vậy! Thay vì đứng im chịu chết, thì việc hi vọng nó lạc trong một chiều không gian nào đó sẽ khả thi hơn nhiều đấy!
Song Gatrix là ai? Hắn mà cần phụ thuộc vào may mắn đến thế sao? Vừa chạy, Gatrix vừa vận ma lực, vẽ vào không khí các mô hình pháp thuật cực kì đơn giản có tác dụng đánh lạc hướng. Nói cách khác, Gatrix cố tình hướng oán hồn đó đi lạc vào chiều khác, chứ không cần chờ nó chạy vào điểm gấp khúc làm gì.
Chạy được một lúc, con Goblin mới dừng lại, chống hai tay lên đầu gối thở phì phò, mồ hôi tuôn ra như suối. Hắn không dám nghỉ ngơi lâu, mà tiếp tục thi triển một vài phép thuật đánh giá không gian, để xác định xem con oán hồn có đang đứng cùng chiều không gian với hắn không hay đã lạc sang một hình chiếu song song nào đó rồi.
Đúng lúc này, cánh cửa phòng bên cạnh người Gatrix đột ngột bật mở ra, và từ trong đó, có hai cánh tay thò ra túm lấy hắn, lôi tuột vào trong!
…
Vera đang ở đâu?
Cô đang ở trong một trạng thái nửa tỉnh nửa mê, chỉ biết lê bước chân đi theo cô bé trước mắt. Đó là một đứa trẻ khoảng mười tuổi, mặc chiếc váy ngủ trắng lấm đầy vết bẩn và cũ sờn. Trên người cô bé cắm đầy đinh nhọn, khiến máu tươi rỉ ra theo từng bước nó đi.
Mắt và mũi của nó bị khâu chặt lại, chỉ còn để lộ đôi tai lắng nghe mọi thứ xung quanh. Thật lạ là dù nó không có khả năng nhìn đường, thì con bé này vẫn bước rất đều, hoàn toàn không hề có dấu hiệu muốn ngã gì cả.
Nó ôm một con búp bê vải rách rưới trước ngực, như thể đó là thứ gì đó yêu quý lắm. Mái tóc ngắn màu tím của nó bồng bềnh theo từng bước di chuyển, và cũng là bộ phận duy nhất trên cả người con bé sạch sẽ một cách bất thường!
Ngay từ lần đầu nhìn vào cô bé này, Vera đã hiểu ra mọi chuyện! Đó cũng là lí do cô có thể im lặng rời bỏ Gatrix mà không nói tiếng nào!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!