Bạo Chúa - Chương 248: Kiểm tra toàn diện Taara
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
5


Bạo Chúa


Chương 248: Kiểm tra toàn diện Taara


Gatrix nhìn một vòng xung quanh căn phòng này. Nó không quá rộng, chưa kể còn bị sinh thể màu đen ăn mòn, khiến cho nó càng thêm trở nên trống trải. Gatrix thấy được những chiếc tủ kính đựng đồ trống rỗng, và nhiều bệ đá cao ngang hông hắn.

Gatrix đoán rằng có lẽ trên những bệ này sẽ đặt một số loại đồ vật cực kì giá trị, hoặc chủ nhân chúng cho là thế. Dù sao cũng khó mà định giá được những món đồ mà Shazam đã dày công sưu tập, khi trước mặt hắn lúc này chỉ còn lại sự trống rỗng.

Cũng không hẳn là hoàn toàn trống rỗng! Gatrix để ý đâu đó vẫn rơi rớt lại một số vật phẩm, ví dụ như một giá treo bộ quần áo người hầu kia chẳng hạn. Phía sau lưng hắn, Taara lên tiếng.

– Anh có chắc căn phòng rỗng tuếch này là nơi anh muốn tới không?

– Có lẽ nó đã từng đầy ăm ắp đồ đạc, nhưng giờ không còn nữa rồi!

Gatrix tì tay lên một bệ đá, nhảy phắt lên trên rồi ngồi xuống. Hắn nhận ra toàn bộ căn phòng này đều bị sinh thể màu đen bao trùm, nhưng chỉ riêng những tủ kính và bệ đá này thì không. Giống như có một thứ sức mạnh hay quyền năng gì đó đã bảo vệ chúng khỏi sự ăn mòn của bóng tối.

– Giờ thì chúng ta chẳng còn cách nào ngoài chờ đợi. Trong thời gian đó, cô có muốn tôi kiểm tra một lượt để xem cô là tồn tại gì không?

Nghe thấy vậy, Taara vội vàng gật đầu cái rụp, bước tới trước mặt Gatrix. Cô nàng thả cây búa xuống đất đánh rầm một cái, rồi học theo hắn, ngồi lên trên một bệ đá. Những bệ đá này vốn cách rất xa nhau, nhưng Taara đã dùng sức nhấc một bệ lên để đặt nó lại gần chỗ Gatrix.

Chí ít hắn cũng biết những bệ đá này không phải là bất di bất dịch, và có thể thấy là bản thân những chiếc bệ này có khả năng xua đuổi sinh thể, chứ không phải là ở vị trí chúng đứng. Gatrix ra hiệu cho cô nàng chìa tay ra, để hắn tha hồ mà nắn bóp.

Đầu tiên, Gatrix có thể cảm thấy rõ cơ thể của Taara đang còn “sống”. Tức là nó có mạch đập, có nhiệt độ, có cảm giác đàn hồi rõ ràng khi nắn bóp. Dùng một vài thí nghiệm nho nhỏ, Gatrix ước chừng thân thể cô nàng cũng tương đương một đấu sĩ cấp trung đã sử dụng đấu khí.

Nó cũng có nghĩa là nếu như người con gái không đầu này trước mặt hắn mà có đấu khí, cô nàng hoàn toàn có thể phát huy ra chiến lực của một đấu sĩ cấp cao – tất nhiên, đó là trong trường hợp đấu khí của cô nàng đã đạt tới cấp cao mà thôi.

Taara có cảm giác đau, buồn, ngứa, kích thích khi bị chạm phải. Cô nàng sở hữu khá nhiều thường thức, song chỉ riêng những vấn đề liên quan tới tình dục là ù ù cạc cạc. Nhìn vào thân hình đỏ ửng, ướt đẫm mồ hôi của Taara lúc này đang tựa lên người hắn, Gatrix có thể khẳng định điều đó!

– Cô nói rằng cô không thể nhấc được chiếc mũ này ra đúng không? Thế sao lúc con oán hồn bứt “đầu” cô ra, tôi lại thấy máu nhỉ? Hay tự bản thân cô không thể tháo được, nhưng người khác lại có thể?

– Cũng có lý! Anh cứ thử tháo ra là biết thôi!

Taara cúi đầu xuống, cho Gatrix cầm chiếc mũ nhấc lên. Hắn dùng hết sức bình sinh, mắm môi mắm lợi, kéo mãi mà chẳng có cách nào giật được chiếc mũ này ra, trong khi Taara thì cứ la oai oái kêu đau. Cuối cùng cả hai đành từ bỏ, thở phì phò như trâu mộng.

– Được rồi, có vẻ như đầu cô chính là cái mũ này! Như vậy cô đã bao giờ thử thò ngón tay qua cái khe hở trên mũ chưa?

Chiếc mũ giáp của Taara là loại mũ trùm kín đầu, để hở khe chữ Y. Tức là một phần mắt, mũi và miệng của người đeo sẽ được để lộ ra, chứ không phải che khuất hoàn toàn như loại mũ chỉ có khe mắt. Một biến thể khác của mũ chữ Y là mũ chữ T, tùy thuộc vào kết cấu hộp sọ và vị trí hai con mắt thôi.

Hiện tại tất cả những gì Gatrix thấy ở phía sau chiếc mũ đó chỉ là hai đốm lửa ở vị trí con ngươi cháy hừng hực, còn lại toàn bộ vùng chữ Y đó là một màu đen, giống như bên dưới chiếc áo choàng của Gatrix vậy.

Taara bèn đưa một ngón tay lên, chọc nhẹ vào vị trí vốn là miệng của mình. Cô nàng đột nhiên nhảy cẫng lên!

– Ô! Tôi chẳng sờ thấy gì bên trong chiếc mũ này cả! Nó trống trơn à!

Nếu vậy thì máu ở đâu nhỉ? Gatrix thầm nghĩ.

– Hay là cô đứng yên, để tôi thử cắt đầu cô xuống nghiên cứu xem vì sao nó chảy máu được nhé!

Taara ngẩn ra trước đề nghị phải gọi là vô cùng táo bạo này, sau đó cô nàng cũng đồng ý. Dù sao thì Taara “bất tử”, cùng lắm là đau một chút rồi thôi. Được sự cho phép của cô nàng, Gatrix lập tức tuốt Hồng Trần ra, cắt một đường thật ngọt qua chiếc cổ dài của Taara.

Với sự khống chế chính xác, vết cắt của Gatrix nằm sát sàn sạt với mép dưới của chiếc mũ, có lẽ chỉ còn cách có một sợi tóc mà thôi. Hắn cũng đã bảo cô nàng thả lỏng cơ thể, chứ không thì sức hắn làm gì có khả năng chặt đầu một đấu sĩ cấp trung vận đấu khí dễ như thế!

Hắn đỡ lấy lưng của Taara, để cô nằm ngửa trên bệ đá. Tiếp đó, Gatrix cầm cái mũ giáp của Taara lên, bắt đầu ngắm nghía. Chỉ còn một tí tẹo cổ của Taara dính lại ở phần dưới chiếc mũ, nhưng nó lại không hề bị rơi ra.

Gatrix thậm chí còn thò cả tay vào bên trong mũ, nhưng tất cả những gì hắn sờ được là một khoảng không. Ngay cả cái mẩu cổ còn đang gắn lại với chiếc mũ đó cũng không hề nối vào đâu cả. Nó tạo thành một vết cắt ngang phẳng mịn ở bên trong chiếc mũ, và cứ lơ lửng như thế.

Khi bị cắt đầu, hai đốm lửa bên trong chiếc mũ đã dập tắt. Gatrix bèn thử dùng dao chọc chọc vào vị trí của hai đốm lửa, song hắn cũng chỉ nhận được một cảm giác rỗng tuếch. Gatrix bèn sử dụng một loại phép thuật kiểm tra hồn ma đơn giản.

Và ngay lập tức, nó phản ứng với chiếc mũ sắt. Có thể thấy, cái mũ hay nói đúng hơn là đầu của Taara là một dạng âm binh, thuộc về tử giới, không phải là sinh vật sống. Nhưng cơ thể của cô nàng thì đích thị là người sống, chỉ cần nhìn vào thứ nhựa sống căng tràn chảy bên trong cơ thể đó là biết được, chứ chưa cần nói tới phép thuật.

Gatrix đặt chiếc mũ lại lên cổ Taara, chờ đôi chút cho nó lành lại. Khi đang cầm chiếc mũ trên tay, Gatrix đã nhận thấy có một lực hút đang cố gắng kéo chiếc mũ khỏi tay hắn, hướng về phía cái xác không đầu của Taara nằm kia. Và theo thời gian thì lực hút đó càng lúc càng mạnh.

Chuyện này giúp Gatrix lý giải vì sao mà Taara bị xé thành nhiều mảnh mà vẫn luôn phục hồi được nguyên vẹn. Trong lúc Gatrix đang miên man suy nghĩ, thì Taara đã hồi sinh thành công. Cô nàng hào hứng túm lấy vai Gatrix, lay lay.

– Sao rồi? Anh đã biết tôi là ai, hay cái gì chưa?

– Sự lạc quan và hồn nhiên của cô khiến tôi khiếp sợ! Trải qua một số kiểm tra, thì tôi đoán cô là một dạng tồn tại kẹt giữa hai cõi sống và chết. Cơ thể của cô hoàn toàn là một cơ thể sống, trong khi cái đầu lại thuộc về âm binh, tức thế giới người chết. Do ở trong trạng thái chồng chập của sống và chết, nên cô không sống cũng không chết!

– Chồng… chồng gì cơ?

Taara nghiêng đầu hỏi lại.

– Đây là một khái niệm khá thú vị. Nếu như cô bỏ con mèo vào trong một chiếc hộp, cùng với một lọ chất độc có một nửa khả năng sẽ nổ tung và giết chết con mèo. Vậy thì trước khi có “người quan sát”, thì cô không thể nào biết được con mèo đó sống hay chết đúng không?

– … Đúng!

Taara trả lời khá e dè. Ít nhất thì cô còn có thể hiểu và mường tượng ra được ví dụ của Gatrix.

– Như vậy, “người quan sát” đó còn chưa mở hộp rồi! Bởi vậy nên trạng thái của cô được gọi là chồng chập sống và chết. Chừng nào “người quan sát” còn chưa xác nhận trạng thái thật sự của cô, thì cô vẫn sẽ tồn tại dưới dạng này. Đó là lí do cô không thể bị phá hủy, bởi chỉ có “người quan sát” mới có quyền biết được tình trạng của cô. Tôi phải nói, đây là một tình huống rất kỳ tích, trong khi nguyên nhân gây ra được nó lại quá nhiều!

Taara gãi gãi mũ, chỗ hiểu chỗ không.

– Tức là tôi sẽ “bất tử” tạm thời như này cho tới khi gặp “người quan sát” đúng không? Lúc đó tôi sẽ biết mình chết hay sống. Nếu vậy thì người đó là ai?

Gatrix nhún vai, giơ hai tay lên.

– Chắc chắn không phải là tôi rồi!

Đột nhiên hắn nhớ ra chiếc hộp bên trong căn phòng đổ nát tìm được! Gatrix bèn móc ra ba món vật phẩm, bày ra trước mặt Taara. Hắn chỉ vào chiếc lọ có mùi buồn nôn tởm lợm trước.

– Lúc ở dưới tầng hai, tôi tình cờ đã thu thập được mấy món đồ này. Thứ đựng bên trong chất lỏng này có khả năng ăn mòn sinh thể màu đen này cực kì mạnh, và lúc tôi hắt nó lên bộ giáp canh cầu thang, bộ giáp đấy chết ngay lập tức!

– Ồ, nó mạnh đến thế sao? Tôi biết thằng hiệp sĩ đó! Nó khó chơi kinh khủng, lại còn biết một chiêu kiếm gì trông dị hợm lắm. Tôi đánh với nó lần nào cũng vất vả mãi mới đập bẹp được nó.

– Vậy à? Lúc đánh bại nó xong, tôi đã ăn trộm thanh kiếm của nó, có điều tôi vứt ở tầng ba rồi. Bị oán hồn dí thì cầm kiếm cũng chẳng có tích sự gì!

Gatrix âm thầm ghi thêm một câu nữa vào trong lòng. Năng lực chiến đấu của Taara có vẻ không chỉ nằm ở sức mạnh, mà còn ở cả kỹ thuật chiến đấu nữa. Trong mắt hắn, động tác của hiệp sĩ có thể vụng về, nhưng đối với người thường thì đó tuyệt đối là những kỹ xảo vô cùng cao siêu và tinh diệu!

Ấy thế mà cô nàng ngây thơ này có thể đánh bại nó trong những trận đấu đầy công bằng và đánh chính diện, thì cô ta cũng không phải dạng vừa đâu!

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN