Nguyên Thủy Thời Đại - Chương 195: Thức ăn chính là lời mời chào tốt nhất
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
54


Nguyên Thủy Thời Đại


Chương 195: Thức ăn chính là lời mời chào tốt nhất


“ Vũ thủ lĩnh! Các ngươi đang làm cái gì đó! Nước ở đó không có mặn, nước ngọt, uống rất tốt!” Baba vừa xoa xoa đầu vừa hỏi Minh Vũ.

“ nước nơi này đã bị nhiễm tà khí rất nặng! bọn ta uống vào sẽ như bộ lạc các ngươi!” Minh Vũ lộ ra bộ mặt cực kỳ nhiêm trọng.

“ không thể nào!” Roa nghe Minh Vũ nói thế ngay lập tức nhảy dựng lên, quả thật là lão không có tin những gì Minh Vũ nói cũng như là cái thuyết pháp tổ tiên cùng tà thần nguyền rủa bộ lạc bọn hắn. đó hẳn là do một nỗi cố cấp một niềm cố chấp từ sâu trong tâm linh.

“ ngươi xem!” Minh Vũ lấy ra một gốc nước cất vừa mới cất ra mang cho Roa, để hắn thử dùng một ít.

Roa tay rung rung tiếp nhận cốc nước, hắn cắn răng uống một ngụm, quả thật một dòng nươc ngọt thanh khiết truyền vào trong cỗ họng của lão. Không hề có một cảm giác nhơn nhớt như đàm trong họng.

“ nước này làm sao?” Roa không nhịn được hỏi.

“ nước của bộ lạc các ngươi đã bị nhiễm tà khí! Ăn vào sẽ bị chết! nếu các ngươi muốn sống thì hãy đi theo với bộ lạc bọn ta! Còn như muốn chết thì có thể ở lại! ta chỉ phụng lệnh tổ tiên mà làm việc”

“ hơn nữa Baba đã đồng ý với tổ tiên bọn ta, nếu như các ngươi không thực hiện, tổ tiên ta sẽ tức giận, tổ tiên mà tức giận, các ngươi sẽ bị trừng phạt!” Minh Vũ vừa nhu vừa cương vừa đe dọa.

Hắn có thể nhìn ra từ vị trí đứng của đám người Baba mà xác định được vị trí của Roa trong bộ lạc. lời nói của hắn có trọng lượng như thế nào. Vì thế Minh Vũ đã đánh chủ ý lên người Roa. Chỉ cần lão già kia chấp nhận cả bộ lạc sẽ theo hắn thôi.

“ mau chưng nước! chúng ta cần rất nhiều nước để ăn uống! sáng ngày mai chúng ta phải rời khỏi nơi này!” Minh Vũ ra lệnh cho tộc nhân của mình đồng thời cũng không hề quan tâm đến đam người Baba một chút nào cả.

Hắn đang vận dụng đòn tâm lý dây mềm buộc chặt, trong những lúc như thế này, tâm lý đối phương chưa đươc ổn định, nếu mạnh mẽ sát nhập bộ lạc, như thế được không bằng mất, có thể gây ra phản cảm mãnh liệt đối với những tộc nhân mới này.

Nếu như biểu hiện muốn buôn bỏ, không quan tâm đồng thời chơi thêm vài đòn tâm lý sẽ có hiệu quả hơn rất nhiều.

“ Vũ thủ lĩnh! Không được à! Ngươi phải giúp bộ lạc bọn ta! Không phải Tổ Tiển đã nói rồi sao?” Baba có chút gấp.

Minh Vũ nhìn Baba một hồi thật lâu, sau đó hắn thở một cái thật dài.

“ Baba! Ta thấy ngươi nên bàn tốt chuyện với Roa thì hơn, ta không thể giúp được gì nhiều, tối nay ngươi có thể mọi người đến đây, ta sẽ chiêu đãi một bữa thật tốt!”

sau đó Minh Vũ quay đầu rời đi, hơn nữa không ai có thể nhìn thấy trên khóe môi hắn lộ ra một nụ cười tà mị.

………………………………..

sau một chuyến đi dài, hơn nữa vật dựa vào số vật tư thiếu thốn mang theo, tộc nhân hắn khó mà nấu ra một bữa ăn ra trò, thế nhưng trong mắt tộc nhân Baba đó chính là mỹ vị tuyệt thế trần đời. Chỉ là một nồi cháo loãng, nấu kèm với một ít thịt khô. Ăn kèm với thịt xào và bánh khoai nướng. Đây có thể nói là một bữa ăn cực kỳ giản dị của bộ lạc Đại Việt.

Những thứ này nấu chỉ cần đun nước sôi lên, sau đó cho thêm nguyên liệu và gia vị vào rồi khuấy đều là được.

Riêng thịt khô thì được ngâm qua nước ấm cho mềm ra, cho dể ăn. Sau đó lại chấm với một chén muối ớt cũng được xem là đủ vị.

Có một điểm tiếc nuối duy nhất là không có rau hau trái cây tươi ăn kèm. Mấy ngày nay hầu như thức ăn chính toàn là thịt, không thịt khô thì là thịt tươi, không nướng thì lại chiên hay hấp.

Với cái chế độ ăn như thế hắn đẵ bị bón hai ngày rồi khổ không thể tả nỗi. Cả ngày cái bụng cứ ưng ưng lên.

Bữa ăn đạm bạc nhưng đầy chất dinh dưỡng, toàn bộ tộc nhân Baba đều được ăn một trận ra trò. Ngay cả Roa lão thường xuyên bị cơn đau răng hành hạ không ăn không uống được, vậy mà hôm nay lão ăn đến tận 3 bát cháo to kèm thêm một cái bánh khoai nướng. Nhìn cái bộ dạng không răng mà mắp mắp khối bánh trông cực kỳ tức cười.

Đối với Minh Vũ mà nói, lợi ích lớn nhất mà bộ lạc này mang lại chính là nguồn nhân lực rất lớn, hơn nữa là giống cây khoai mỳ này.

Khoai mỳ là một giống cây lương thực có năng suất cao, dễ gieo trồng và thích nghi tại mọi điều kiện sống, ngay cả ki thời tiết đong băng, cây sẽ vào chơ chế ngủ đông, và sẽ mọc mầm khi có điều kiện thời tiết thích hợp.

Tương tự như khoai tây, khoai mỳ phần ăn được chính là phần rễ bị phù to ra, ẩn sâu dưới đất, ít bị các điều kiện thời tiết ảnh hưởng, nhưng sẽ bị các loại gặm nhấm phá hoại rất nhiều.

Mỗi một đốt trên thân cây khoai mỳ chính là mầm móng của nó, vì thế việc nhân giống sẽ rất nhanh chóng. Nếu đem về một xe kéo cây khoai mỳ, Minh Vũ có thễ trồng đường 1 -2 mẫu khoai mỳ với năng suất cực cao.

Tuy bên trong củ khoai mỳ có ẩn cứ một loại chất động có thể gây bại liệt dây thần kinh cho động vật ăn nó, nhưng thứ chất độc này thể tự rửa trôi khi trồng trong điều kiện đất đai có nhiều nước.

Nhưng hắn chú trọng khoai mỳ không phải vể làm thức ăn như luộc hay nướng, hấp gì đó, là chính là có thể sản suất thành một khoai mỳ hay còn được gọi là bột năng.

Mà công dụng của bột năng ư? Cái này thì khỏi phài nói, tất cả các món bún, nuôi, đều có mặt của bộ năng. Ngoài ra còn có thể làm được bánh tráng,…..

nghỉ đến mấy thứ kia thôi mà đầu óc Minh Vũ hiện ra từng món ngon được chế tạo từ những thứ kia.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN