Nhẹ nhàng chạm vào trái tim em... - Chương 6: Em dám phản kháng tôi?! (18+)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
121


Nhẹ nhàng chạm vào trái tim em...


Chương 6: Em dám phản kháng tôi?! (18+)


Lời tác giả: Nam chính ác ma sẽ biến nữ chính thành “món chính”!
_________________
Anh liên tục kích thích hoa huyệt của cô, khiến nơi đó ngày một ướt át hơn. Cho đến khi những tiếng kêu đầy ái muội của cô thay bằng tiếng thở dốc, anh mới buông ra, vẫn còn chút luyến tiếc.
Úp mặt vào giữa ngực cô, anh không biết xấu hổ buông ra một câu:
– A! Thật thoải mái. Hôm nay tôi sẽ chơi đùa cả ngày với em, với cơ thể quyến rũ này.
Nói rồi lại lấy tay xoa nắn ngực cô. Cô vẫn không phản kháng. Nhưng đến khi anh vừa chạm hạ thân của mình vào đùi cô, còn chưa kịp tiến vào thì cô đã dùng hết sức lực còn lại đẩy anh ra. Cô ngồi dậy, bó gối nép sát vào một góc giường, yếu ớt đe doạ anh:
– Tôi sẽ tố cáo anh tội cưỡng hiếp!
Anh nhếch môi cười, càng ngày càng tiến sát tới cô hơn:
– Cưỡng hiếp? Chẳng phải em cũng phối hợp với tôi đó thôi.
– Anh…
Cô giận đến mức không nói được lời nào chống trả lại anh.
– Sao vậy? Vừa nãy em còn cuồng nhiệt lắm mà. Nào, cho tôi nghe tiếp những tiếng rên rỉ phát ra từ cái miệng nhỏ xinh này nào.
Anh đưa một tay chạm vào bộ ngực sữa của cô liền bị cô dùng tay mình hất ra:
– Anh là đồ khốn nạn! Đừng có chạm vào người tôi.
– Em dám phản kháng tôi? Muốn chọc cho tôi điên lên? Vậy thì đừng trách tôi không nương tay với em. Tôi sẽ cho em biết tôi có thể khốn nạn đến mức nào.
Anh khống chế hai tay cô kéo lên cao, một tay giữ hai tay cô, tay kia với cái cà vạt bên cạnh trói tay cô lại.
– Để em quá tự do, thì em làm loạn. Chi bằng ép em ngoan ngoãn một chút sẽ tốt hơn.
Cô cố giãy giụa để cởi chiếc cà vạt trói tay mình nhưng vô vọng. Cô càng cố tháo ra, ngực cô càng đung đưa kích thích anh. Anh dựng người cô đứng lên giường rồi ép cô vào tường, tiến vào từ phía sau, không kịp để cho cô có thời gian chuẩn bị. Anh đâm hạ thân vào trong hoa huyệt của cô, vừa mới tiến vào một nửa đã đau không chịu nổi. Nơi đó của cô thật chặt. Cô ở phía trước cũng không nén nổi đau đớn kêu lên một tiếng. Cô vừa mới cảm thấy đỡ đau hơn vì anh đã hơi đưa ra thì lại vì đau đớn mà hét lên. Anh đột ngột đâm sâu vào trong! Giờ thì nơi đó của cô ôm khít hạ thân anh, không có một khoảng trống. Nhưng anh vừa thành công vào được bên trong thì lại gặp phải một tấm màng mỏng cản đường. Hình như cô cũng cảm nhận được điều đó, lại van xin anh:
– Làm ơn, buông tha cho tôi đi mà…
– Ngoan nào. Sẽ không làm đau em.
Cô chợt cảm thấy có nên tin tưởng tên biến thái này hay không đây. Chợt một dòng điện xẹt qua người cô. Anh hôn vào gáy cô, nhẹ nhàng gặm nhấm. Cô như trúng bùa mê, không phản kháng nữa. Cảm giác khi hơi thở nóng rực của anh phả vào gáy cô thật mê người.
Anh nhân lúc cô không phản kháng mà cầm tay vào hai trái đào liên tục xoa nắn. Hạ thân anh cũng theo đó mà chuyển động. Đến lúc cô lơ là nhất, anh đột ngột ấn sâu vào trong. Tấm màng mỏng cũng vì thế mà bị xé rách. Nhưng vì cô đang đắm chìm trong sự dụ hoặc do anh tạo ra, cũng không để ý đến nỗi đau đớn dưới hoa huyệt. Anh từ đằng sau biết đã không còn vật cản, lập tức trở nên mạnh bạo hơn, mỗi lần tiến vào càng ngày càng sâu thêm nhưng vẫn chưa thể chạm tới nơi sâu nhất. Anh càng điên cuồng ra vào cho đến khi dòng chất lỏng lấp đầy bên trong cô. Anh rút hạ thân mềm nhũn ra khỏi cơ thể cô. Cô hoàn toàn cạn kiệt sức lực chỉ còn có thể dựa người vào tường thở dốc. Máu hoà lẫn với thứ chất lỏng màu trắng đục chảy xuống từ đùi cô, đẹp đến kì lạ…
Cô trượt người từ tường xuống nằm úp xuống giường, mệt không thở nổi. Tên khốn này đang trả thù cô sao, chỉ mệt thôi đã không có gì to tát, đây anh còn làm cô đau muốn chết. Cô còn chưa kịp khôi phục sức lực thì có bàn tay nào đó đang vuốt ve cơ thể cô. Anh nằm bên cạnh cô, hư hỏng đưa tay xuống dưới cặp mông căng tròn mà bóp mạnh. Sau khi kết thúc cuộc dạo chơi bằng tay trên cơ thể cô, anh nhìn cô, trong mắt toàn là dục vọng, cười yêu nghiệt:
– Đáng ra em nên chọn loại dược khác. Xuân dược của Lâm gia nhà em có công dụng phát tác kép, hơn nữa em cho tôi thử liều lượng lớn như vậy, đủ để tôi thoả mãn em tới tận sáng mai.
– Anh nói vậy là có ý gì?
– Đó chẳng phải là điều em mong muốn hay sao?
– Anh… đi quá xa rồi. Cha tôi nhất định sẽ giết anh.
– Giết tôi? Để xem khi ông ấy biết, ông ấy sẽ giết tôi hay là lập tức gả em cho tôi…
P/s: Còn tận hai chương nữa mới hết thịt, Sắc Reader ăn thoải mái! Khà khà…
Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN