Vợ Trước Muốn Tái Hôn - Chương 261: Áo cưới
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
65


Vợ Trước Muốn Tái Hôn


Chương 261: Áo cưới


Một người phụ nữ mắc bệnh AIDS, lòng mang thù hận tiếp cận anh, ban đầu làm mất đứa con trong bụng Nhiễm Nhiễm, rồi lại khuyên giục tất cả đối tác của công ty tập thể hủy hợp tác, cuối cùng lại dùng chất cấm vu oan giá họa chính mình. Đường Hạo Nam không tự giác liền nghĩ tới người phụ nữ kia, cái người phụ nữ theo lý mà nói nên bị giam giữ trong ngục giam, người phụ nữ Đồng Y Mộng lòng tràn đầy ghen tị, ghi hận trong lòng.

“Chúng ta đi trước đi.” Nhíu chặt mày, Hạ Nhất Nhiễm theo bản năng cầm ngón tay Đường Hạo Nam.

Ngón tay anh lạnh lẽo, giống như nắm chặt thế nào cũng đều sẽ không ấm áp vậy.

Kỳ thật giống như Đường Hạo Nam, Hạ Nhất Nhiễm suy nghĩ cũng lại một lần nữa rơi vào trên người Đồng Y Mộng, nhưng cô đã từng đến trại giam đi tìm Đồng Y Mộng, chẳng qua cô nhìn thấy lại là một Đồng Y Mộng đã điên mất rồi.

“Anh nói xem, có phải là Đồng Y Mộng chưa từ bỏ ý định lại ngóc đầu trở lại rồi hay không.” Trên xe taxi, Đường Hạo Nam vươn tay, dùng hai ngón tay xoa xoa hai bên huyệt Thái Dương của mình, lại như cũ cảm thấy đau âm ỉ.

“Chúng ta trước đó không phải từng đến trại giam xem Đồng Y Mộng sao, cô ta đã điên rồi.” Từng chút manh mối giống như đã đổi hướng đều tụ lại, ghép thành một cái hình ảnh không quá rõ ràng, lại bị quá nhiều chuyện xảy ra biến thành rối bòng bong.

“Hôm nào có thời gian lại đi xem đi.” Vẫn là lo lắng, đều đã đến bước này, Đường Hạo Nam quyết định qua hai ngày nữa sẽ đến trại giam xem Đồng Y Mộng một lần.

“Đi số ba Quốc Tế Tân Thành.” Đường Hạo Nam nói ra địa chỉ, có chút mỏi mệt dựa vào ghế dựa nhắm nghiền mắt chợp mắt một chút, Hạ Nhất Nhiễm ở trên xe càng ngồi càng cảm thấy không đúng lắm, bên này gần như đều là khu buôn bán, anh nói muốn mang cô ra ngoài đi dạo, sao lại dẫn cô đến khu buôn bán chứ.

Tài xế phanh lại, xe đến nơi ngừng lại, rồi mới nhìn máy tính giờ một chút. “Đến nơi, tổng cộng hai mươi tệ.”

Đường Hạo Nam mở mắt ra, sau khi thanh toán tiền bạc mang theo Hạ Nhất Nhiễm từ trên xe taxi đi xuống.

“Anh đây là muốn mang em đi đâu?” Nhìn chung quanh một vòng, Hạ Nhất Nhiễm cũng không rõ khu buôn bán này có cái gì đặc biệt, trái lại có rất nhiều cửa hàng cao cấp ở đây, Hạ Nhất Nhiễm triệt để hồ đồ, Đường Hạo Nam là muốn mang cô đi dạo phố hay sao?

“Đi theo anh liền biết.” Ra vẻ thần bí, Đường Hạo Nam vươn tay nắm lấy tay Hạ Nhất Nhiễm liền đi về phía trước.

“Hai người các người cuối cùng đã tới, Nhiễm Nhiễm, cô gầy rồi.” Vivian hai tay đan xen cùng một chỗ, tươi cười ôn hòa đi tới, Hạ Nhất Nhiễm giật mình, vội vàng bước tới trước mặt Vivian đang nhiệt tình mở ra hai tay chào đón, cùng Vivian ôm ấp chào hỏi.

“Sao lại là cô, anh Hạo Nam, sao anh không nói cho em biết anh là muốn dẫn em tới gặp Vvivian.” Trong lòng nói không rõ là có cảm xúc gì, cô gần đây sống thật sự là quá áp lực, đến ngay cả Tô Tiểu Quả trước kia vẫn luôn ở bên cạnh cô gần đây đều đã ốc còn không mang nổi mình ốc, thật sự thật lâu đều không có nhìn đến một người có thể để cho cô ấm lòng người.

Cho dùng cô và Vivian cũng không có giao tình gì quá sâu, nhưng mà Vivian đối với cô mà nói, cũng có thể gọi là một người quen cũ rồi.

Vivian tay vừa mới khoát lên trên người Hạ Nhất Nhiễm, liền sờ soạng từ trên xuống dưới một vòng, rồi mới phát ra một tiếng thét kinh hãi, “Trời ạ, Nhiễm Nhiễm, cô sao lại gầy thành cái dạng này, xem ra thiết kế mới của tôi lại phải sửa rồi.” Vivian mặt đầy suy sụp, Hạ Nhất Nhiễm nghi hoặc nhìn cô.

“Cái thiết kế gì?” Cô ấy nói cái thiết kế gì cần sửa lại, ánh mắt nghi hoặc rơi vào trên mặt Đường Hạo Nam, lại phát hiện đối phương quay mặt đi căn bản là không nhìn chính mình.

Anh là đang kiêu ngạo sao? Có chút ngoài ý muốn, trong lòng lại ngọt, Vivian ôm ấp cô đã rồi, rồi mới vươn tay nắm lấy bàn tay của cô, tinh tế xoa nắn.

Vốn là cười nhìn thoáng qua Đường Hạo Nam đứng ở một bên, rồi mới dắt tay Hạ Nhất Nhiễm đi về phía trước.”Cô theo tôi tới đây.”

“Tôi hiện tại lớn tuổi, ý tưởng cũng không được như xưa, tinh lực cùng thể lực cũng đều giảm xuống, gần như không còn thiết kế áo cưới nữa, mà là nhận mấy đồ đệ, chính mình mở một văn phòng thiết kế thời trang, những ngày như vậy, không mặn không nhạt cũng rất tốt, so với trước kia thoải mái hơn.”

“Chính là nơi này sao?” Đi theo Vivian đi về phía trước một đoạn, Hạ Nhất Nhiễm thấy được phòng làm việc của cô ấy, xem ra hoàn cảnh thật sự cũng không tệ lắm, giống theo như lời cô ấy nói vậy, có cảm giác năm tháng yên bình.

Thiệt tình vì Vivian cảm thấy vui mừng, thậm chí ở sâu trong lòng mơ hồ lại có một chút hâm mộ, dù sao chính mình trải qua nhiều trắc trở như thế, mà Vivian giờ phút này điềm đạm, chính là cuộc sống mà cô hướng tới.

“Uh”m, chính là nơi này, Đường Hạo Nam nói cho tôi biết hôm nay muốn dẫn cô tới, tôi sớm ở đây chờ các người rồi.” Phòng làm việc lầu một còn có người đang làm việc, nhìn đến Vivian mang theo Hạ Nhất Nhiễm đi tới, nhao nhao chủ động mở miệng chào hỏi, Vivian gật đầu một cái đi qua, rồi mới mang theo Hạ Nhất Nhiễm lên lầu, trên lầu là một văn phòng lớn, còn có mấy cánh cửa nhỏ, xem ra có chút giống phòng thử áo.

“Cô ở trong này ngồi chờ tôi chút trước đi.” Sắp xếp Hạ Nhất Nhiễm ngồi xuống, Vivian xoay người rời đi, mở ra một cái cửa nhỏ đi vào. Đường Hạo Nam cũng cùng đi theo lên, sau khi nhìn Vivian rời đi, cũng ở bên cạnh Hạ Nhất Nhiễm ngồi xuống, theo thói quen cầm lấy một cuốn tạp chí mở ra xem, giống như là đang đi dạo trung tâm thương mại, chờ đợi Hạ Nhất Nhiễm thử quần áo vậy.

“Hai người rốt cuộc muốn làm gì? Sao toàn bộ đều đã thần bí như vậy.” Hạ Nhất Nhiễm nhẹ nhàng dựa vào trên người Đường Hạo Nam, rồi mới duỗi tay ôm chặt lấy một cánh tay của anh, trong lòng đã mơ hồ có một chút đoán được, nhưng mà vẫn không phải đặc biệt xác định.

Tuy biết rõ rành rành tình cảnh chính mình hiện tại cùng Đường Hạo Nam đã cực kỳ gian nan, nhưng mà vẫn lại là dễ dàng bị hạnh phúc nho nhỏ trong hỗn loạn này lấy lòng, đến tươi cười đều đã trở nên chân thật hơn nhiều.

“Một lát chẳng phải sẽ biết sao, anh nhớ rõ em trước kia vẫn luôn trầm tĩnh mà.” Vẫn như cũ là không đồng ý lộ ra một chút tin tức gì, Đường Hạo Nam tùy ý Hạ Nhất Nhiễm ôm cánh tay chính mình, người lại đối với câu hỏi của Hạ Nhất Nhiễm không chút phản ứng.

“Nhiễm Nhiễm cô tới đây.” Vivian lúc này lại mở cửa phòng thò đầu ra gọi, vươn tay vẫy gọi Hạ Nhất Nhiễm, xem ra thần bí như vậy.

Nhịn không được quay đầu lại nhìn thoáng qua Đường Hạo Nam vẫn đang nghiêm mặt ngồi ở trên ghế sofa, Hạ Nhất Nhiễm có chút nghi hoặc đi về phía Vivian. Đẩy cửa, bên trong là một phòng thử áo sáng rọi, phòng thử áo ngay chính giữa, trên người một manocanh, mặc một bộ áo cưới cực kỳ xa hoa.

Áo cưới xếp ly tinh xảo, làn váy khổng lồ như là một đóa hoa nở rộ, trên váy đính rất nhiều đóa hoa hồng, trên hoa hồng đính kim cương lớn nhỏ không đều, như là giọt sương đọng trên cánh hoa, lóe ra ánh sáng lấp lánh chói mắt, cổ áo xẻ chữ v vừa vặn hợp tôn lên làn váy xa hoa, trong vẻ xa xỉ lại vẫn mang theo thanh thoát. Hạ Nhất Nhiễm có chút giật mình, tại chỗ sửng sốt vài giây.

“Đây là…” Có chút không dám tin tưởng, Hạ Nhất Nhiễm ánh mắt nghi hoặc nhìn Vivian, mà Vivian tươi cười, lại như là đang khẳng định suy đoán trong lòng cô.

“Đúng, cô nhìn không sai, đây là áo cưới của cô, lúc cô cùng Đường Hạo Nam đính hôn, anh ta đã nhờ tôi thiết kế.” Vivian vươn tay đem Hạ Nhất Nhiễm kéo đến cạnh mình, vươn tay đem áo cưới từ trên người manocanh lấy xuống, nhanh chóng nhét vào trong tay Hạ Nhất Nhiễm.

“Nhanh thử xem, đây chính là tác phẩm cuối cùng của tôi trước khi rửa tay gác kéo rồi.” Hai tay khoanh lại cùng một chỗ, mỉm cười nhìn Hạ Nhất Nhiễm còn đang ngây người kinh ngạc.

Lúc Hạ Nhất Nhiễm đầu óc vẫn căng căng không có phản ứng kịp đã xảy ra cái gì, trong lòng đã bị Vivian nhét vào một cái áo cưới, có chút vô tri vô giác mặc vào áo cưới, người cũng đã bị Vivian đẩy đến trước gương.

“Tôi luôn cảm thấy cô đặc biệt thích hợp áo cưới như vậy, mạnh mẽ nhưng không thiếu phần xa hoa, coi như là tác phẩm cuối cùng của tôi rồi.” Vivian vừa lòng nhìn Hạ Nhất Nhiễm mặc áo cưới, vươn ra một bàn tay ở trên lưng Hạ Nhất Nhiễm bấm một cái.

“Không nghĩ tới cô gầy đến như thế, xem ra áo cưới phải sửa nhỏ thêm nữa rồi.” Vivian khoa tay múa chân, trong nụ tràn đầy đều là sự chúc phúc đối với Hạ Nhất Nhiễm.

“Tôi vốn cho là cô có thể rất nhanh mặc lên áo cưới do tôi thiết kế, lại thật không ngờ cô lại xảy ra nhiều biến cố như vậy, vậy mà kéo dài lâu như thế, Nhiễm Nhiễm, Nhiễm Nhiễm cô xảy ra chuyện gì?” Hạ Nhất Nhiễm hai tay che mặt, trong lúc Vivian tận chức tận trách giảng giải, đã lệ rơi đầy mặt.

Nước mắt xuyên qua khe hở ngón tay theo dòng chảy xuống, Hạ Nhất Nhiễm không biết nên làm thế nào để hình dung tâm tình chính mình bây giờ, rốt cuộc là hạnh phúc hay vẫn lại là cảm động, chính cô cũng nói không rõ ràng.

Cô biết, cô vẫn đều biết anh Hạo Nam cực kỳ yêu cô, nhưng mà tại sao, quay đầu nhìn lại hai người yêu nhau mấy năm nay, lại giống như phù dù nhấp nhô xóc nảy vậy.

Hiện giờ buồn bã quay đầu, cô vậy mà còn có một loại cảm giác không chân thực đầy mơ hồ, không biết hạnh phúc như vậy, có phải xem như cực khổ đã kết thúc hay không.

“Nhiễm Nhiễm, đừng khóc, kết hôn là một chuyện cực kỳ hạnh phúc, mặc kệ như thế nào, đoạn tình cảm này của hai người đều đã đến lúc hưởng rồi.” Vivian còn muốn tiếp tục an ủi Hạ Nhất Nhiễm một chút, cửa phòng thử áo lại bị gõ vang, có nhân viên công ty đang ngoài cửa kêu gọi Vivian.

“Bà chủ, có người tới lấy lễ phục dạ hội, người hiện tại có thể gặp khách hàng không?”

Hạ Nhất Nhiễm lau đi nước mắt trên mặt, cười quay đầu nhìn về phía Vivian, “Tôi không sao, cô nhanh đi đi.”

“Được, tôi đi trước, đừng quên cho ông xã cô nhìn thấy dáng vẻ xinh đẹp không gì sánh nổi này của cô.” Vivian mở cửa đi ra ngoài. Hạ Nhất Nhiễm đứng lên, đứng trước gương trong phòng thử áo sửng sốt rất lâu.

Rồi mới hít sâu một hơi, vươn tay nâng váy, Hạ Nhất Nhiễm đẩy cửa đi ra ngoài.

Đường Hạo Nam lại vẫn ngồi ở trên ghế sofa xem tạp chí, ánh mặt trời ấm áp rơi vào trên người anh, Hạ Nhất Nhiễm toàn thân áo cưới từ phòng thử áo đi ra, lúc nhìn đến Đường Hạo Nam một khắc, lại một lần nữa nhịn không được lệ rơi đầy mặt.

Đường Hạo Nam ngẩng đầu, hai người ánh mắt lần lượt thay đổi, thời gian vĩnh hằng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN