Nữ Hoàng Lạnh Lùng - Chương 38: Tình địch (p2)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
43


Nữ Hoàng Lạnh Lùng


Chương 38: Tình địch (p2)


Cảm thấy khóc đã đủ nó cũng bắt đầu nín dần, chỉ còn tiếng thút thít nhè nhẹ cùng hơi thở ngắt quãng vì khóc quá lâu.

Nó cũng dần buông hắn ra nhưng lại không cách nào thoát khỏi vòng tay đang bao lấy mình.

– “Nè…buông tôi ra…”

– “……Không”

– “Anh…buông ra…nhanh lên…”

– “Chỉ khi nào em đồng ý với tôi ba chuyện tôi mới buông còn không thì tôi sẽ ôm em như thế này mãi luôn.”

– “Anh mặt dày vừa thôi…thả ra…không tôi…”

– “Em nghĩ em làm gì được tôi, theo như tôi nhớ không lầm thì em và tôi tính tình cũng như nhau cả tài năng cũng có thể như vậy, hai chúng ta cũng không thể nói ai hơn ai đâu”

– “Mặt dày…”

– “Chỉ ba chuyện khó lắm sao?”

– “Anh không nói sao tôi biết là gì mà đồng ý được.”

– “Được rồi chuyện thứ nhất……ừm….không được giấu tôi chuyện gì nữa, có chuyện gì cũng phải nói tôi nghe, không được giữ trong lòng, hai chúng ta cùng tìm cách giải quyết.”

– “Anh là gì mà tôi phải nghe, phải nói với anh chứ…buông ra.”

Hắn không nói chỉ siết chặt vòng tay đang ôm lấy nó như khẳng định hắn sẽ không buông nó ra đúng như lời hắn nói.

– “Anh…Anh…tôi nói là được chứ gì…buông ra…”

– “Chuyện thứ hai…”

– “Gì nữa?”

– “Ba chuyện lận nhớ không? Thứ hai…cho phép tôi theo đuổi em.”

– “Cái…anh đừng có mà đùa…”

– “Tôi không đùa…tôi nói thật, cho tôi quyền theo đuổi em, quyền được bên cạnh em, có được không?”

Nó không nói được gì chỉ là bây giờ mặt nó biết thành một trái cà chua nhỏ chín mọng mà thôi.

– “Không nói gì là đồng ý nhé.”

– “Mặc kệ anh. Còn một chuyện nữa nói lẹ đi.”

– “….Ừm….tôi sẽ suy nghĩ về chuyện này sau.”

– “Vậy thì thả tôi ra.”

Khi vòng tay hắn dần buông lõng thừa cơ nó lấy sức đẩy hắn thật mạnh rồi chạy vụt đi.

Hắn vẫn còn đó nhìn nó chạy đi lòng vừa vui vừa hy vọng. Biểu cảm như vậy là nó cũng có tình cảm với hắn nhỉ? Hắn mỉm cười rồi nhìn lại tấm hình một lần nữa.

– “Nếu anh có yêu cô ấy thì ở nơi nào đó hãy chúc phúc cho cô ấy. Tôi sẽ ở nơi này thay anh chăm sóc cho cô ấy.”

Rồi hắn cũng đi mất dạng sau câu nói đó, chỉ có người trong hình là vẫn cứ nhìn đó mà mỉm cười.

Sau khi về đến nhà nó thật sự rơi vào rối loạn. Sao nó lại như vậy? Sao lại… Không thể tin được. Đáng ghét!!!

Sau lời tuyên thệ…ừm…gần như vậy của hắn thì hắn bắt đầu hành động như đúng nhưng những gì hắn nói. Hành động được hắn cho là hành động theo đuổi.

– “Đi học thôi.” Sáng đến nhà đưa đi học.

– “Ăn cái này đi.” Chăm sóc từng miếng ăn.

– “Mệt không?” Hỏi han mọi lúc, mọi nơi, mọi thời điểm.

– “Đi đâu vậy?” Làm một cái đuôi cắt hoài không đứt.

– “Nè Gia Hân cậu rảnh không?”

– “Cô ấy bận lắm.” Quản luôn cả thời gian rảnh.

– “Về nhà thôi.” Đưa về nhà

– “Đã trễ rồi ngủ đi.” Cả giờ đi ngủ cũng quản thật nghiêm.

– “Phải mơ về tôi đó.” Đến mơ gì hắn cũng quản luôn rồi.

Như vậy có bình thường không nhỉ?

– “Dạo gần đây tao thấy mày với Kelvin kì lạ lắm nha. Có chuyện gì vậy?” Cô cảm thấy có điều gì đó không ổn giữa hai người này.

– “Đúng á. Tao cũng thấy vậy.” Nhỏ bon chen vào nói luôn.

Thật ra là tụi nó kéo nhau lên sân thượng hóng mát. Mà cũng không hẳn mục đích thật sự chính là tìm ra điểm bất thường giữa hắn và nó a…nên cả bọn (gồm bốn người rảnh ran không có chuyện gì làm) mới bàn bạc thảo luận tìm cách. Kết quả cô với nhỏ kéo nó lên sân thượng, còn anh với cậu kéo hắn ra sân bóng.

– “Chuyện gì là gì.”

– “Nghi lắm à nhen.”

– “Nghi cái đầu mày có tin tao cho một cú ngay đầu không?”

– “Hihihi Tory bớt nóng a… Tại tụi này thấy lạ thôi mà.”

– “Ukm lạ…hình như tao cũng cảm thấy lạ. Theo như tao đoán không lầm thì có ai đó giờ là người yêu của ai đó phải không ta?” Câu hỏi chẳng khác gì câu khẳng định.

– “LÀM GÌ CÓ.”

– “Đồng thanh ghê.”

– “Tao….”

– “Khỏi chối tao biết hết rồi. Hai đứa mày…”

– “Tao mới không có…chỉ con Juli thôi.”

– “Nè chứ con nào bữa nhảy xửng lên kêu là được thằng Win tỏ tình hả?” Câu nói thành công biến mặt nhỏ thành cà chua rồi a.

– “Vậy mày cũng vậy thôi, bữa Kaze tỏ tình với mày tao thấy hết rồi. Anh anh em em ngọt xớt.”

– “Tao…” Thêm một trái cà chua nữa.

Nó cũng không nói nữa để hai đứa bạn mình đứng cãi nhau ở đó chỉ để bản thân trôi theo làn gió nhẹ ngoài kia.

– “Tụi mày làm cái quần gì vậy hả?” Hắn cảm thấy rất ư là muốn đánh người. Tại sao hai thằng trời đánh này lại xuất hiện lúc hắn chuẩn bị kéo người thương của hắn đi ăn chứ.

– “Đại ca Kelvin xin bớt nóng. Tụi này chỉ muốn biết mày làm gì con nhà người ta thôi mà.”

– “Làm gì là làm gì?”

– “Mày qua mặt ai chứ đừng qua mặt anh em của mày hiểu chưa. Bữa đuổi theo người ta ra tới mộ mày đã nói gì, đã làm gì, hửm?”

– “Tao méo làm gì hết. Chỉ tuyên bố với người mà cô ấy yêu là tao sẽ làm tình địch với anh ta thôi.”

– “Đù dữ.”

– “Cũng chưa bằng hai thằng bây. Rước luôn con người ta rồi.”

– “Vẫn không qua được mày nhỉ?”

– “Haha.”

– “Mà sao mày biết.”

– “Nhìn.”

– “Mà mày tuyên bố vậy Victorya có biết không.”

– “Lúc đó tao nói nhỏ lắm không biết cô ấy có nghe không, nhưng tao có nói sẽ theo đuổi cô ấy.”

– “Đúng chất nam nhi con ạ”

– “Muốn vô viện hả?”

– “Tuy hình ảnh của người đó vẫn còn rất sâu đậm nhưng tao tin tao có thể xoay chuyển được cô ấy, đến một lúc nào đó cô ấy sẽ chấp nhận tao thôi.”

– “Ukm chúc mày thành công.”

– “Chắc chắn phải thành công.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN