Tiểu Bánh Kem - Chương 2-3
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
117


Tiểu Bánh Kem


Chương 2-3


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

(hai bảy)

Ta giống như thích Đàm Mặc.

Giống như không đúng, ta trước kia chinh là thích Đàm Mặc. Chỉ là bởi vì cùng Đàm Mặc tách ra sau mới không suy nghĩ đến hắn.

Đó chính là, ta đối Đàm Mặc cảm tình lại thiêu đốt.

Ta hiện tại mỗi ngày đang xem các loại lá cây tiêu bản*, trong đầu cư nhiên hiện lên các loại bộ dáng của Đàm Mặc.

Mới vừa gặp mặt thì cao lãnh, hắn nhìn đến ta khi mỉm cười, khuôn mặt khi ngủ say, cùng với tám khối cơ bụng của hắn!

Hơn nữa, Đàm Mặc dục vọng cũng càng ngày càng cường liệt.

Edit: Phương pháp tiêu bản là phương pháp sấy khô cho lá cây để xác định được tên khoa học và tiến hành nghiên cứu loại cây đó có công dụng là gì, đây là hình của lá cây sau khi được tiêu bản rồi nè.

(nhị bát)

Đàm Mặc ở nhà ta một tuần, liền phải trở về công tác.

Hắn nói hắn phải về nhà xử lý công việc, thuận tiện đem công tác từ. (mình nghĩ là từ là nghỉ việc á)

Ta giống như cũng không biết Đàm Mặc muốn làm gì đó, hơn nữa, Đàm Mặc vì cái gì muốn đem công tác từ?

Khi ta đưa ra các loại nghi vấn thì đã đưa Đàm Mặc xuống lầu, đột nhiên Đàm Mặc hôn lên trán ta, một nụ hôn chuồn chuồn lướt nhẹ.

“Tống Thực, chờ ta trở về. Nhưng ngươi đừng bị người khác bắt cóc.” Ở trên xe Đàm Mặc nói xong câu không thể hiểu nổi liền lái xe đi rồi.

(nhị chín)

Lần trước, nữ sinh ta đi xem mắt tới tìm ta ăn cơm trưa.

Ta nghĩ thuận tiện cùng tiểu cô nương nói rõ liền đáp ứng rồi.

Nữ sinh mang theo một hộp bánh kem tới chỗ đã hẹn trước, vui vẻ đem hộp đắt ở trên bàn.

“Đây là bánh kem ta vừa mới làm, mang cho ngươi nếm thử.”

“Cảm ơn bánh kem của ngươi. Bất quá ta có lời muốn cùng ngươi nói.” Ta cảm thấy vẫn là muốn nói rõ ràng, sau một câu liền nghiêm túc lên.

Nữ sinh cười đối ta nói: ” Ngươi nếm thử bánh kem trước.”

Ta đây vẫn là ăn bánh kem trước đi. “Lần này ăn bánh kem khá tốt.”

“Sẽ không quá ngọt đi? Các nam sinh như ngươi có thể tiếp thu sao?”

” Ta là thích ngọt, nam sinh bình thường hẳn là đường ít đi một ít, hơi ngọt đi.” Giống như có cái gì không đúng??

“Cảm ơn ngươi!”

“Ai?”

“Bởi vì, bên người ta có rất ít nam sinh thích ăn bánh kem, mà ta muốn làm bánh kem tặng cho nam sinh ta thích. Cho nên cũng chỉ có thể kêu ngươi nếm thử, ngươi không ngại đi?”

“Không ngại.” ⊙ω⊙

“Vậy là tốt rồi, lần sau ta còn thể cho ngươi nếm thử bánh kem sao?”

“Có thể có thể.”

“Ta đi trước đây, bạn trai ngươi giống như có chút sinh khí.” Nữ sinh chỉ chỉ đằng sau liền rời đi.

(ba mươi)

Bạn trai?

Ta quay đầu xem qua mới phát hiện Đàm Mặc cũng ở chỗ này, hảo xảo?

Bánh kem ta chưa ăn xong đã bị Đàm Mặc lôi đi, ta ở phía sau chạy chậm đi theo, hắn chân dài ở phía trước bước. Đồng dạng là chân, khác biệt thể nào liền lớn như vậy.

Đàm Mặc đột nhiên dừng lại, cả người ta đều đụng phải phía sau lưng hắn.

Đàm Mặc đối ta nói: “Tống Thực, ta thật sự muốn đem ngươi khóa ở nhà, không cho người khác nhìn thấy.”

Ta có dự cảm hắn thật sự sẽ làm như vậy.

Đàm Mặc xoay người lại ôm lấy ta, đầu dựa trên vai của ta. Ở bên tai ta nhẹ giọng nói, “Tống Thực, chúng ta ở bên nhau đi.”

Edit: nhớ like cho mình nha mn🤩🤩

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN