Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Phụ - Chương 52
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
72


Xuyên Thành Quả Tim Nhỏ Của Nam Phụ


Chương 52


Khó trách cô ta biết nói tiếng Anh.

Khó trách cô ta không quấn lấy Bách Thần.

Lúc trước cô còn không hiểu vì sao ngày giao thừa đó Đường Đường trở về thành phố S thì bây giờ rốt cuộc cũng thông suốt.

Chắc chắn Đường Đường đã sớm phát hiện thân phận của cô nên cô ta cố ý đến tham gia chương trình này, cố ý muốn làm cô chật vật?

Nghĩ đến bình luận mới xem lúc nãy, sắc mặt Nhan Nghiên liền khó coi.

Đám dân mạng dám nói cô bất lịch sự, ngược lại khen Đường Đường giúp cô cất hành lý.

Còn tổ tiết mục kia, mấy cảnh thế này sao họ cũng cho chiếu lên?

Ban đầu cô không hiểu tại sao Minh Thiếu Diễm lại ra tay giúp Đường Đường, rõ ràng trong tiểu thuyết quan hệ giữa Đường Đường và Minh Thiếu Diễm cực kỳ kém mà. Bây giờ thì rõ rồi, Đường Đường này không phải “Đường Đường” trong tiểu thuyết, cô ta chỉ mượn thân phận cháu gái Minh Thiếu Diễm, thậm chí còn cố ý về nhà hôm giao thừa để kéo quan hệ với Minh Thiếu Diễm.

Vốn dĩ lần này cô có thể khiến Đường Đường không ngóc đầu nổi, nhưng vì Minh Thiếu Diễm nhúng tay vào mà cục diện biến thành cô là người bị mắng.

Nhan Nghiên càng nghĩ càng tức giận.

Vì sao Đường Đường muốn đối nghịch với cô?

Người đại diện nhìn Nhan Nghiên đổi sắc mặt liên tục, trong lòng càng hoang mang. Gần đây anh thật sự không thể nắm được suy nghĩ của Nhan Nghiên nữa.

“Em chắc chắn là không có gì?” Người đại diện hỏi lại lần nữa.

“Không có gì.”

Thật ra cũng chẳng có gì phải lo lắng. Hiện tại cô đã biết thân phận của Đường Đường, hiểu được tận gốc rễ rồi thì cô sẽ không lơ là như trước nữa.

Hơn nữa cô ta vùng vẫy thế nào cũng vô dụng, trong tay cô đang nắm giữ bí mật lớn nhất của cô ta mà.

Dù Đường Đường này là ai thì cô ta cũng không phải thiên kim Minh gia, đây chính là sự thật cô ta có trốn cũng trốn không thoát.

Sau khi đã nghĩ thông, Nhan Nghiên bình tĩnh lại. Lúc này, thứ cô nên làm chính là phải xử lý vấn đề trước mắt, mà nói đến chuyện này thì vẫn cần thảo luận với người đại diện.

Trái với Nhan Nghiên, Đường Đường bên này rất thảnh thơi.

Tổ tiết mục quả nhiên đáng tin, tuy trailer tung ra khiến cô bị người ta chỉ trích nhưng tập phim được cắt nối chiếu lên thì hiệu quả rất khá.

Đường Đường lướt Weibo nửa buổi tối nên hôm sau cô rời giường trễ hơn chút. Khi xuống lầu, giáo viên địa lý đã tới, cô ấy đang rụt rè ngồi trên sô pha nói chuyện với dì Trình.

Đường Đường ngượng ngùng xuống lầu chào cô, sau đó quen cửa quen nẻo đến phòng bếp ăn chút gì đó rồi pha cà phê. Khi Minh Thiếu Diễm chạy bộ về tới nhà, cà phê cũng vừa lúc pha xong.

Cô địa lý kinh ngạc nhìn Đường Đường, “Đường Đường biết pha cà phê hả?” Nói xong lại xấu hổ cười, “Cô cũng muốn học lâu rồi. Minh tiên sinh thích uống cà phê à?”

“Ừ”, Minh Thiếu Diễm buông ly xuống, ngắn gọn đáp một chữ xong liền lên lầu thay đồ chuẩn bị ra ngoài.

Trong lòng Đường Đường vừa động, cô đi qua hỏi hắn, “Chú nhỏ, tối nay chú có về nhà ăn cơm không?”

Động tác sửa lại cổ tay áo của Minh Thiếu Diễm chững lại một nhịp, cũng không quay đầu nhìn Đường Đường mà nói, “Chú có việc nên không về. Cháu ăn với dì Trình đi.”

“À.”

Minh Thiếu Diễm nghe được tiếng “À” này liền cảm thấy mất mát, tâm tư gợn lên làn sóng nhỏ, rồi lại nhớ đến lời của bác sĩ tâm lý.

“Cháu gái ngài vô cùng ỷ lại ngài vì ngài là người thân duy nhất của cô ấy.”

Hắn đang nghĩ cái gì vậy, không phải hắn đã quyết định vứt bỏ mấy ý tưởng đó rồi sao?

Đường Đường nhìn bóng dáng Minh Thiếu Diễm rời đi, sau đó trở lại bàn học chuẩn bị học thêm. Cô địa lý không nhịn được hỏi Đường Đường, “Minh tiên sinh có việc sao?”

“Vâng”, Đường Đường chợt nhớ đến hình như cô giáo này “mến mộ” Minh Thiếu Diễm thì phải? Trong lòng không biết từ đâu lại sinh ra ác ý, Đường Đường cụp mắt xuống nói, “Có thể là đi gặp bạn gái.”

Bạn gái?

Sắc mặt cô địa lý biến đổi, khóe miệng nở nụ cười gượng, “Minh tiên sinh có bạn gái?”

“Chú ấy đã hai mươi tám tuổi, giờ tính đến chuyện kết hôn thì không có gì kỳ lạ”, Đường Đường lại nghĩ tới gương mặt của Tưởng Dung, cùng với tin nhắn đêm đó của Tưởng Dung…

“Chúng ta bắt đầu đi.” Đường Đường nói.

“Ừ ừ”, cô địa lý lấy lại tinh thần, chẳng qua hứng thú đã không còn như ban nãy.

Thật ra Minh Thiếu Diễm ra ngoài đánh golf với bạn.

Tuy tính tính lạnh lùng nhưng nhân duyên Minh Thiếu Diễm không hề tệ chút nào. Anh em nhà Thẩm gia có quan hệ tốt với Minh gia đều là bạn thân của Minh Thiếu Diễm. Hôm nay cậu hai Thẩm gia Thẩm Minh Vũ mời mọi người ra ngoài chơi.

Năm sáu người đang ngồi đều là những thanh niên tài tuấn đầy danh vọng, ngoại trừ Tưởng Dung.

Minh Thiếu Diễm nhìn Tưởng Dung, sắc mặt lập tức trầm xuống.

Minh Thiếu Diễm không vì người kia là phụ nữ mà mềm lòng, càng đừng nói tới Tưởng Dung cứ cách vài ngày lại đến quấy rầy hắn. Lần trước cô cố ý làm bộ nói xe hỏng rồi đi nhờ xe hắn, thời gian ngồi chung chỉ ngắn ngủi nửa tiếng nhưng Minh Thiếu Diễm cảm thấy hắn bị mùi nước hoa trên người Tưởng Dung hun đến choáng váng.

Thẩm Minh Vũ mang đôi mắt đào hoa đi đến, vẻ mặt bất đắc dĩ nói, “Cô ấy cố chấp muốn đến. Tôi cũng không thể không cho cô ấy đến, đúng không?” nói xong lại nhìn Tưởng Dung một cái, Tưởng Dung bên kia đang ra vẻ như lơ đãng nhìn qua đây.

“Tưởng Dung có vẻ ngoài không tệ, gia cảnh cũng xem như xứng với cậu. Cậu thật sự một chút ý tứ cũng không có?”

Minh Thiếu Diễm cười lạnh, “Cậu thích thì cậu theo đuổi đi.”

“Đừng, tôi không thích mấy người mạnh mẽ như vậy, hơn nữa người ta cũng chướng mắt tôi”, Thẩm Minh Vũ nở nụ cười. Hắn ta nhìn Minh Thiếu Diễm, đột nhiên nhớ đến ngày đó ở cửa quán bar gặp Đường Đường.

Lúc trước Minh Thiếu Diễm có nói với bọn họ hắn còn một đứa cháu gái, cô cháu gái đó chính là Đường Đường đầy tai tiếng kia. Khi ấy ngay cả hắn ta cũng giật nảy mình.

Bọn họ đều cho rằng, lấy tính tình Minh Thiếu Diễm chắc chắn không chịu nổi Đường Đường, kết quả gần nửa năm trôi qua hai chú cháu này ở chung với nhau vẫn rất hòa hợp. Khoảng thời gian trước Minh Thiếu Diễm nhờ hắn ta mua một chiếc xe, nghe nói đó là quà Giáng Sinh cho Đường Đường.

Đây đâu phải là rất hòa hợp nữa, phải là vô cùng hòa hợp mới đúng.

Thẩm Minh Vũ thích mỹ nhân, gần đây người đẹp nhất hắn ta gặp qua chính là Đường Đường. Gương mặt kia, dáng người kia, thật sự làm trái tim hắn ta ngứa ngáy, khiến một kẻ không bao giờ xem chương trình giải trí như hắn ta cũng phải xem để ngắm Đường Đường.

Xem xong càng cảm thấy cô đáng yêu.

Chẳng qua Đường Đường là cháu gái ruột Minh Thiếu Diễm, Minh Thiếu Diễm đối với cô cháu gái này cũng vô cùng để ý. Nếu hắn ta dám có thái độ với Đường Đường như những người phụ nữ khác thì nói không chừng người hắn ta còn chưa chạm được đã bị Minh Thiếu Diễm đánh gãy chân rồi.

Cho nên chuyện này hắn ta không dám manh động.

Trước tiên phải tìm cơ hội ở chung với Đường Đường đã. Thẩm Minh Vũ nghĩ nghĩ rồi nói với Minh Thiếu Diễm, “Đã lâu rồi tôi không đến chỗ cậu, tôi hơi nhớ cơm của dì Trình. Lát nữa đến nhà cậu đi.”

Minh Thiếu Diễm theo bản năng muốn từ chối, nhưng bỗng nhiên hắn cảm thấy nếu trong nhà có thêm một người thì có lẽ khi gặp Đường Đường sẽ không quá xấu hổ nữa.

Tuy biết Thẩm Minh Vũ không phải kẻ tốt lành gì, nhưng dù sao Đường Đường mới hơn mười tám tuổi, Thẩm Minh Vũ hẳn là không cầm thú như vậy. Hơn nữa, Minh Thiếu Diễm thật sự không nghĩ Thẩm Minh Vũ dám đánh chủ ý lên người Đường Đường, trừ phi cậu ta không muốn sống nữa.

Vì thế hắn không từ chối.

Không ai biết gần đây khi hắn đối mặt với Đường Đường đã chịu bao nhiêu dày vò.

Buổi chiều học thêm xong rồi, Đường Đường ở nhà chán muốn chết. Cô không có chuyện gì làm liền đi tập thể dục. Thình lình nghe tiếng xe bên ngoài, Đường Đường có hơi kinh ngạc.

Không phải Minh Thiếu Diễm nói không về sao?

Do dự đi xuống lầu, Minh Thiếu Diễm đúng là đã trở lại. Đường Đường đang muốn nói gì đó liền thấy người sau lưng Minh Thiếu Diễm.

Trên người hắn ta mặc một bộ tây trang màu xám bạc vô cùng đẹp, thân thiết chào hỏi với dì Trình. Sau đó đôi mắt đào đầy ý cười đặt lên người Đường Đường, “Lại gặp nhau rồi, tiểu Đường Đường.”

Tuổi thật của Đường Đường so với Thẩm Minh Vũ còn lớn hơn, cô nghe câu này liền nổi da gà khắp người.

Minh Thiếu Diễm nhíu mày, câu này có ý gì?

“Lần trước khi cháu ra ngoài chơi với Khinh Dương đã gặp qua một lần”, Đường Đường chủ động giải thích với Minh Thiếu Diễm.

Tại sao Thẩm Minh Vũ đến đây? Đường Đường không hiểu được, nhưng cô vẫn cảm thấy nên cách tên này xa một chút. Chỉ là vừa quay đầu, Đường Đường lại ngửi được mùi nước hoa như có như không trên người Minh Thiếu Diễm, nụ cười của cô lập tức biến mất.

Đường Đường quay đầu liếc nhìn Thẩm Minh Vũ một cái.

Đợi khi Minh Thiếu Diễm lên lầu thay quần áo, Thẩm Minh Vũ liền ngồi bên cạnh Đường Đường. Đường Đường gọi một tiếng Thẩm tiên sinh, vẻ mặt hắn ta ghét bỏ nói với Đường Đường, “Tôi và chú nhỏ cháu có quan hệ tốt, cháu có thể gọi tôi là chú Thẩm.”

Đường Đường:……

Anh ta đang nằm mơ à.

Đường Đường không phản ứng với đề nghị này của Thẩm Minh Vũ, “Chiều nay Thẩm tiên sinh và chú nhỏ đã đi đâu chơi vậy?”

“Đừng gọi tôi là Thẩm tiên sinh”, Thẩm Minh Vũ thật sự ghét xưng hô này, “Nếu không muốn gọi là chú Thẩm thì có thể gọi tôi là anh Thẩm.”

Đường Đường:……

Cô thật sự muốn đánh người!

Thẩm Minh Vũ đem sự không tình nguyện của Đường Đường thu vào mắt. Sao cái gì cô cũng không muốn gọi vậy? Không gọi chú không sao, nhưng sao đến gọi anh cũng không chịu? Thẩm Minh Vũ cảm thấy Đường Đường đối với hắn ta có chút xa cách.

Có thể do cuộc sống trước kia không tốt nên không có cảm giác an toàn?

Thẩm Minh Vũ cảm thấy có thể hiểu được, hắn ta không hề rối rắm xưng hô nữa mà trả lời câu hỏi của Đường Đường, “Hôm nay chúng tôi đi đánh golf.”

“Tôi không biết chơi đánh golf.”

“Tiểu Đường Đường có muốn thử không?” Thẩm Minh Vũ ý cười dào dạt.

Anh có thể đừng gọi cái tên tôi như vậy nữa được không? Đường Đường cố nén không mắng ra ngoài, “Tôi đi chung được không?”

“Có gì không được, trong đó cũng có nữ mà”, nói xong lại chớp chớp mắt, sát lại nói nhỏ với Đường Đường, “Không chừng đó là thím nhỏ của cháu đó.”

Đường Đường:……

Quả nhiên chính là Tưởng Dung.

Minh Thiếu Diễm lại ra ngoài chơi với Tưởng Dung. Lồng ngực Đường Đường rầu rĩ.

Minh Thiếu Diễm vừa xuống lầu liền thấy Thẩm Minh Vũ đang gần sát nói chuyện với Đường Đường. Nhất thời sắc mặt hắn không được tốt.

Mặc kệ Thẩm Minh Vũ có dám đánh chủ ý lên người Đường Đường hay không nhưng lấy tính tình thấy phụ nữ là chạy đến này của Thẩm Minh Vũ thì lẽ ra hắn không nên để Thẩm Minh Vũ đến đây.

Nếu nhớ không lầm, trước đây có một thiên kim vì Thẩm Minh Vũ mà nháo lên đòi tự sát. Đáng tiếc tên Thẩm Minh Vũ căn bản không nhớ mình đã trêu chọc cô gái đó lúc nào.

Thẩm Minh Vũ không tim không phổi, Minh Thiếu Diễm lo lắng cháu gái nhà mình nhỏ tuổi sẽ bị mắc mưu.

Cô gái hắn luyến tiếc không dám chạm vào nếu bị Thẩm Minh Vũ dụ đi mất… Minh Thiếu Diễm hắn tuyệt đối sẽ không để chuyện đó xảy ra.

Vì thế sau khi ăn tối xong, Minh Thiếu Diễm không chút lưu tình đuổi Thẩm Minh Vũ đi.

Sau này không cho cậu ta đến nữa mới tốt.

Sau ba ngày phát sóng tập một của “Lữ hành hoa lộ”, trên hot search vẫn có thể thấy tên nhóm khách mời như cũ, đặc biệt là Nhan Nghiên.

Bộ phận quan hệ công chúng của công ty Nhan Nghiên bắt đầu phát lực, cố gắng hóa giải tình huống. Họ nói vì đây là lần đầu tiên Nhan Nghiên tham gia chương trình tạp kỹ nên không biết phải nói chuyện thế nào. Còn mấy việc làm giá, sau đó sai người khác dẹp hành lý mà không nói cảm ơn, tất cả những cảnh đó đều đã bị cắt xén nên mới xuất hiện hành vi “bất lịch sự” như vậy.

Có lẽ do hình ảnh trước đây của Nhan Nghiên quá tốt nên mấy câu này được lan truyền nhiều lần đã khiến mọi người dần tin tưởng.

Vì thế những người mắng Nhan Nghiên không lịch sự trước đó đều quay sang nói tổ tiết mục lòng dạ xấu xa, cắt nối biên tập một cách ác ý, muốn hại người khác.

Hơn nữa sau đó còn có một tài khoản marketing phân tích nói “Lữ hành hoa lộ” ác ý cắt nối biên tập phần của Nhan Nghiên, còn Đường Đường thì tung hô lên. Chuyện này chỉ có thể trách sau lưng Đường Đường có Thánh Ngu nên đến một người mới như cô cũng có thể chèn ép ảnh hậu.

Vốn dĩ mấy hành động của Nhan Nghiên tổ tiết mục đã không thích, bây giờ còn thấy mấy lời này, họ tức giận đến mức muốn lên mạng mắng lại. Nhưng đã cầm lấy ba ngàn vạn của Á Tinh người ta, họ không thể không chịu thiệt được.

Đái Na quả thật bị phía Á Tinh làm cho tức cười.

Bởi vì trước đây Nhan Nghiên muốn cắt cảnh của Đường Đường mà nay Đái Na đối với Nhan Nghiên một chút hảo cảm cũng không có.

Nghe Bách Thần nói hai ngày nay Nhan Nghiên vẫn chủ động liên lạc với cậu ấy. Một bên kéo quan hệ với Bách Thần một bên bôi nhọ Đường Đường, Nhan Nghiên, cô ta đã quên Bách Thần và Đường Đường chung một công ty, chung người đại diện sao? Hiện giờ bên ngoài thì rõ ràng muốn cạch mặt với Thánh Ngu, bên trong thì tiếp tục liên lạc, cô ta có thật sự quan tâm Bách Thần không vậy?

Nếu quan tâm Bách Thần sao còn hắt nước bẩn lên Thánh Ngu như vậy.

Vì những tin tức đó trên mạng, vì thế mọi người khó tránh khỏi bắt đầu đặt Đường Đường và Thánh Ngu lên so sánh.

Trước kia vì Đường Đường nói tiếng Anh lưu loát mà hút được rất nhiều fans, nhưng cuối cùng so ra vẫn kém với ảnh hậu toàn năng. Giỏi có mỗi tiếng Anh thì sao có thể so với giỏi mười hai thứ tiếng, càng đừng nói đến kỹ thuật chuyên môn, lấy chuyện gần đây nhất ra bàn, nghe nói Đường Đường vừa mới thi năng khiếu xong.

Nhan Nghiên trước đây thi được điểm cao nhất.

Cũng không biết Đường Đường đã thi ra được mấy thứ nhảm nhí gì đây?

Ba ngày sau thành tích cuộc thi được công bố.

Thời điểm các fans Nhan Nghiên chuẩn bị chế giễu thì bảng điểm được đăng lên, tên Đường Đường được đặt trên chỗ cao nhất trong khoa đạo diễn của học viện Hí Kịch thành phố S.

Mà cũng vào ngày đó, “Lữ hành hoa lộ” tập hai được phát sóng.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN