Bộ sưu tập truyện ngắn (18+ , H+)Tình Cảm
Giáo viên English của tôi (1)
– Con cầm tiền này rồi mua cho thầy Khánh một món quà….
– Dạ biết rồi ạ.
Tôi cầm tiền rồi nhét đại vào đâu đó chả nhớ, đến khi gần đến chỗ học thêm tôi mới nhớ, tôi dừng lại ngay bên đường, bối rối chẳng biết nên làm sao.
– Giờ làm sao đây, tiền đâu mà mua quà, nay mình lại không mang tiền mới chết chứ, axx…
Tôi nghĩ đến việc mượn ai đó nhưng lại quên mất, hôm nay lớp tôi không có tiết nên tôi làm gì có quen ai, mà mặt dày đi mượn người không quen thì… A, tôi chẳng làm được đâu…
– Kệ, tới đâu hay tới đó…
Tôi cũng đến trung tâm, vừa đến tôi đã thấy thầy ấy đang ngồi ở ghế đá trước trung tâm, là đang đợi tôi sao?
– Em chào thầy.
– Em đến rồi à, thầy quên nói là hôm nay mình được nghỉ vì nay là ngày nhà giáo. Hôm nay cũng không lớp nào có tiết cả.
– A… Biết thế em ở nhà cho xong.
– Thầy xin lỗi, tại thầy không có số điện thoại em. Em đã lỡ đến thì có bài nào không hiểu, thầy sẽ giảng cho em, được không?
– Vậy cũng được, em cũng có một số bài tập chưa biết làm đây.
Tôi nói rồi cũng xách balo đi vào, sắp có bài kiểm tra, tôi lại lỡ đến rồi thì ngồi học luôn vậy. Tôi nhìn xung quanh, đúng là hôm nay không có ai thật, trung tâm dường như chỉ có mỗi tôi và thầy ấy…
Điều này khiến tôi có chút bất an, dù sao thì tôi cũng là con gái, nam nữ ở riêng thế này, không bất an sao được. Rồi tôi cũng nhanh chóng dẹp cái suy nghĩ ấy đi, sẽ chẳng có việc gì đâu, lo làm gì…
– Mình học phòng 4 đi, mấy phòng trước máy lạnh vừa bị hư rồi, hôm nay sẽ có thợ đến sửa nên chỉ có phòng 4 là sử dụng được thôi.
– Dạ sao cũng được.
Tôi nói rồi xách balo đi vào phòng 4, phòng này có thiết kế khác một chút với phòng khác, chỉ có phòng này là không có kính trong suốt. Tôi ngồi xuống vị trí ưa thích của mình, đây là vị trí khá khuất nên dù nhìn từ bên ngoài vào cũng chẳng thể thấy được bóng người, tôi thích chỗ này vì nó thuận tiện để tôi sử dụng điện thoại, ngồi riết nên giờ tôi quen luôn. Giờ dù không sử dụng điện thoại tôi cũng ngồi đây…
– Em có vẻ thích chỗ này nhỉ, thầy để ý lần nào vào lớp em cũng ngồi đây.
– Dạ, em quen chỗ này rồi. Thầy, em có chuyện muốn nói.
– Chuyện gì?
– Hôm nay ba có cho tiền em mua quà cho thầy, nhưng em để quên đâu chẳng nhớ nữa, nên em không có mua quà tặng thầy.
– Không sao đâu. Thầy đâu cần quà làm gì.
– Dạ, em xin lỗi. Thầy, câu này em không biết làm, thầy giảng giúp em.
– Được rồi, đưa thầy xem.
Thầy ấy ngồi xem bài tập, tôi thì gục mặt xuống bàn, nghiêng đầu qua nhìn thầy ấy. Công nhận góc nhìn này tuyệt thật, thầy ấy có góc nghiêng đẹp thật đấy…
– Đây, chỗ này… Ơ?
Tôi nghe giọng thầy ấy cũng hiểu, đương nhiên, tôi đang nhắm mắt nằm ngon lành đây. Haizz, dù tôi chưa ngủ nhưng tôi cũng chưa muốn mở mắt dậy đâu, cứ nằm thêm chút đã, chắc thầy ấy cũng chẳng nói gì đâu…
– Em ngủ à?…
Dạ, em ngủ rồi. Tôi nằm đó mà thầm nghĩ, thầy dễ dụ thật, tôi làm gì ngủ dễ vậy chứ…
– …
Tự nhiên không thấy thầy ấy nói nữa, không khí im lặng khiến tôi có chút bối rối, sao thấy ấy im lặng rồi? Không tính kêu mình dậy sao, hay là để cho mình ngủ luôn? Tôi cứ suy nghĩ như thế, đến khi…
” A! “
Tôi giật mình khi cảm nhận được hơi thở của thầy đang phả vào mặt tôi, thầy ấy ghé sát như thế…!! Mặt tôi bắt đầu nóng dần lên, tim đập thình thịch, thật là… Tôi muốn tỉnh dậy nhưng tỉnh dậy thì phải nói sao đây!?
” Cái..!? “
Tôi như giật bắn lên khi cảm nhận được môi thầy đang áp lên má tôi, thầy ấy… Hôn trộm tôi sao!?
– A…! Thầy… thầy…
Tôi giật mình, ngóc đầu dậy. Mắt chạm mắt, tôi xấu hổ muốn độn thổ, nhìn khuôn mặt không chút ngượng ngùng, còn cười nhẹ của thầy mà mặt đỏ bừng.
– Em dậy rồi…
Tôi hoàn toàn bối rối, thầy ấy bình tĩnh đến mức không tưởng tượng được. Tôi nhanh chóng bật dậy rồi, xách balo muốn chạy đi. Ngay khi tôi vừa quay lưng đi, thầy ấy bất ngờ nắm lấy cổ tay tôi khiến tôi giật bắn người.
” Thầy ấy !? “
Mọi thứ diễn ra quá nhanh khiến tôi không kịp phản ứng, thầy kéo tôi về phía thầy ấy, bàn tay giữ lấy khuôn mặt tôi, ghé sát áp môi mình lên môi tôi.
– Ứm ! Khoan đã… Ưm !
Tôi chưa bao giờ rối đến thế, một tay tôi bị thấy giữ chặt, khuôn mặt cũng bị thầy giữ lấy. Tôi dùng bàn tay còn lại, đánh vào người thầy ấy, hòng thoát thân.
– Ưm ! Bỏ… !
Thầy ấy giữ lấy hai tay tôi, áp sát tôi vào tường, môi vẫn áp sát lên môi tôi, cắn nhẹ môi tôi để đưa lưỡi vào trong. Tôi hoàn toàn mềm nhũn cả ra rồi, hai tay bị giữ lấy, làm sao mà chống cự cho nổi. Nụ hôn ấy cứ kéo dài, rồi…
– Hah… hah…
Thầy ấy cũng bỏ tôi ra, tôi thở gấp, khuôn mặt đỏ bừng cúi xuống không dám nhìn thẳng vào khuôn mặt ấy.
Tôi chùi miệng mình rồi ngước lên nhìn thầy ấy. Thứ tôi nhìn thấy vẫn là nụ cười rạng rỡ ấy, ánh mắt tôi đầy căm phẫn, tay không tự chủ mà tát thẳng vào mặt thầy ấy một cái.
– Em… Em xin lỗi !
Ngay khi nhận thức được, tôi lúng túng xin lỗi rồi nhanh chóng cầm lấy balo của mình rồi mở cửa chạy đi.
…
…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!