ĐỘC CHIẾM [NGƯỢC + H]
Chương 1
Dương Đình Đình gánh vác hết công việc ở Dương thị. Một tay phát triển nó được như hôm nay. Khiến cho bao người phải cuối đầu thán phục cô
Cô là người cuồng công việc, ngoài công việc ra thì thú vui duy nhất của cô là đua xe
Dương Đình Đình lạnh lùng làm việc dứt khoát không nương tay bất kì ai. Ai đụng cô một cô trả gấp mười
Cô đua xe vì cô thích cảm giác mạnh. Khi đó tâm trạng cô sẽ được thả lỏng. Phải đó chính là lúc cô quên hết những phiền muộn trong cuộc sống hiện tại
Nhưng mãi tại sao cô lại chẳng thể quên một người? Một người khiến con tim cô xao xuyến từ những năm tháng đại học
Cô nhớ người đó, nhưng với tư cách gì đây? Bạn cũ? Hay là đối tác? Cô thật sự không có tư cách gì khác sao
Người đó chính là Lâm Vũ Phong, tổng tài đào hoa ai ai cũng biết. Đối với hắn chỉ có tình một đêm, không có đêm thứ hai với người cũ
Cô nên cười hay nên khóc đây? Tại sao bản thân lại yêu một người như vậy? Cô nên trách hay nên oán…
Chính là không có tư cách trách hay oán bất kì ai
Cốc cốc
Tiếng gõ cửa làm cô trở về với hiện thực, cô lắc đầu phủi bỏ những suy nghĩ lung tung của bản thân
“Mời vào”
Giọng nói trầm ấm nhẹ nhàng của cô vang lên
Cánh cửa mở ra, phía sau cánh cửa là một chàng trai vô cùng lịch lãm
Phải chăng hắn chính là người mà cô thầm thương trộm nhớ?
“Chào Dương tiểu thư”
Hắn đưa tay ra để chào hỏi với cô, cô cũng đưa ra để đáp lễ
“Chào Lâm tổng. Mời ngài ngồi”
Hắn ngồi xuống, phong thái nhàn hạ thành công thu hút cô
Nhưng cô nhanh chóng lướt qua rồi rót trà, mời hắn
“Mời Lâm tổng uống thử loại trà mới Tịnh Yên này”
Hắn nhấp nháp tách trà, từ từ thưởng thức hương vị
“Trà ngon. Trà ngon”
Cô cười nhẹ, tay nâng tách trà lên nhẹ nhàng nhấm nháp
“Về vụ hợp đồng lần này Dương tiểu thư có ý kiến gì không?”
Hắn nhàn nhạt nhìn cô, ánh mắt thâm sâu khó lường
“Hợp đồng rất tốt. Ba tôi cũng xem qua và đồng ý hợp tác cùng với Lâm tổng đây”
“Vinh hạnh cho tôi quá”
Hắn nở nụ cười xã giao, tuy vậy vẫn để lại trong lòng cô chút lưu luyến
“Dương tiểu thư cho tôi gửi lời hỏi thăm đến Dương lão gia và Dương phu nhân. Có dịp tôi sẽ qua thăm hai bác”
Hắn đứng dậy có ý rời đi, vẫn nở nụ cười nhạt nhìn cô.
Vì sao cô lại lưu luyến, vẫn muốn giữ hắn lại bên mình thêm một chút nữa?
Nụ cười của hắn, nhàn nhạt như không vậy
Cô đứng dậy mỉm cười với hắn, nói những lời xã giao thông thường giữa các đối tác
“Cảm ơn Lâm tổng đã hỏi thăm đến ba mẹ tôi. Lần sau nhất định sẽ mời ngài một bửa cơm thật ngon”
“Cảm ơn Dương tiểu thư đã lòng tốt. Bây giờ tôi có việc rồi, tôi đi trước. Tạm biệt”
“Tạm biệt ngài”
Nhìn bóng lưng hắn đi xa, lòng cô lại có chút gì đó gọi là mất mát. Nụ cười trên khóe môi cũng không còn
Công việc của hắn là gì? Hay là lại có hẹn với một người phụ nữ nào khác?
Cô tự cười chính bản thân mình ngốc, cô thì có tư cách gì ghen chứ?
Ps: Truyện mới thế nào? Mấy thím nhớ nhận xét đó. Nhớ vote và cmt ủng hộ để ta có động lực viết tiếp nhé!!
Vote + Cmt ủng hộ nha!
❄ Snow ❄
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!