[Overgeared] Thợ Rèn Huyền Thoại
Chương 13: Nhiệm vụ của Smith
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Tôi chỉ có 3 đồng vàng và 11 đồng bạc. Tôi phải chế tạo trang bị và bán chúng cho người khác để có đủ tiền thuê xe ngựa. Một khi tôi dành dụm đủ tiền, tôi có thể mua một ít quặng Ori Xanh và chế tạo “Phế Phẩm”. Tuy nhiên, dành dụm tiền cũng khó ngang ngửa với việc hái sao trên bầu trời đêm.
“Eh?”
Khoảnh khắc tôi đặt chân vào bên trong lò rèn.
[Hiệu ứng thông thạo kỹ năng “Chế tạo của Thợ rèn” được kích hoạt. Những NPC thợ rèn có kỹ năng Chế tạo trên bậc trung sẽ đối xử với bạn một cách thân thiện.]
[Hiệu ứng nghề “Hậu duệ Pagma” được kích hoạt. Những NPC thợ rèn có kỹ năng Chế tạo trên bậc cao sẽ nhận ra và thờ phụng bạn.]
Đây là một đặc tính ấn sao? Nghĩa là tôi có thể sẵn sàng thu thập phương pháp chế tác tôi mong muốn từ những thợ rèn.
“Wow”
Càng trải nghiệm Nghề Hậu duệ Pagma tôi càng có hứng thú với nó. Ban đầu tôi không thích vì nó vì nó là một nghề chế tạo. Tuy nhiên, nó đúng là một nghề huyền thoại. Tôi phấn khởi tiến vào lò rèn và trông thấy một gã thợ đầm đìa mồ hôi trước một cái lò luyện kim.
“Ta muốn tạo và bán một vật phẩm giá trị nhất và có nhu cầu cao nhất. Vật phẩm đó là gì? Hãy cho ta một gợi ý.”
Tôi cười rạng rỡ.
“Ta chính là Hậu Duệ Pagma, người đã thông thạo kĩ năng Chế tạo của thợ rèn. Hãy cảm thấy tự hào về ta, thờ phụng ta, và trao cho ta phương pháp chế tác phù hợp.”
Thế nhưng những gì tiếp theo trái ngược mong đợi của tôi. Thay vì thờ phụng tôi, gã thợ rèn lườm tôi với đôi mắt lạnh nhạt.
“Bah, một tên nhãi muốn nói về chuyện này. Ta không muốn nói chuyện với một kẻ thô lỗ và bất tài như ngươi, hãy đi ra đi.”
“…?”
Đây là thái độ thường gặp của NPC đối với những người chơi cấp 1
“Hắn ta không nhận ra mình?”
Một thợ rèn bậc trung hay bậc cao sẽ nhận ra tôi ngay lập tức, nhưng gã thợ rèn này không biết đến tôi. Nghĩa là gã chỉ là một tên thợ rèn bậc thấp còn chưa đạt được cấp độ trung cấp.
“Ah, ngươi, ta đã gặp một kẻ cùi bắp”.
Tôi định đi đến chỗ thợ rèn khác, nhưng đây là lò rèn duy nhất trong làng. Tôi đã nghĩ rằng mọi chuyện sẽ dễ dàng dựa vào những ô thông báo, nhưng cuối cùng đã vô ích.
“Mình quên mất mình vốn xui xẻo như nào. Móa nó!
Không thể khác được. Tôi nhanh chóng thay đổi thái độ và nói lễ phép với gã thợ,” Ông trông thật say mê với công việc đến nỗi tôi chẳng dám phá hỏng sự tập trung của ông. Thế nên tôi đã muốn đi thẳng vào vấn đề. Tôi đã thô lỗ phải không?. Nếu có, xin ông hãy thứ lỗi cho tôi.”
“Huh, ta hiểu. Ngươi đã học được cách hành xử kì lạ đó.”
Người thợ rèn nhìn tôi với một sự quan tâm. Tôi đứng đó lịch sự nhất có thể, như một người chuyên làm công việc dịch vụ.
“Tôi là Grid. Tôi muốn học cách để chế tạo trang bị.”
Gã thợ rèn khịt mũi:” Bah, ngươi nghĩ rằng ai cũng có thể học chế tạo trang bị à. Một tên nhóc như ngươi nên bắt đầu với củi lửa. Không, còn chưa tới. Nếu ngươi tha thiết muốn học cách chế tạo trang bị từ ta, ngươi nên ra sân sau và kiếm củi. Ngươi nên biết ơn rằng ta đã cho phép ngươi làm điều này.”
“..Đúng những điều mình đã mong đợi từ một gã thợ rèn bậc thấp”
“Huh? Ngươi vừa nói gì đấy nhỉ?
“À không?”
Giờ tôi mới là người cảm thấy hối hận. Người duy nhất tôi có thể dựa vào trong làng này là một gã thợ rèn kém cỏi. Nếu tôi bị đá đít khỏi đây mà không học được cách làm vật phẩm, tôi sẽ kiếm tiền bằng cách làm việc vặt ở nhà hàng hay làm việc trên cánh đồng cho đến khi tôi có đủ tiền thuê xe ngựa.”
“Tôi sẽ đi bổ củi. Ông cần bao nhiêu vậy?”
Gã thợ rèn đưa tôi một cái rìu cũ và nói” Nhiều nhất có thể”.
[Chop Firewood]
“Wow, lần này là một cửa sổ nhiệm vụ bình thường.”
Sau khi bắt đầu nhiệm vụ của Ashur, tôi chỉ nhận được nhiệm vụ cấp độ S hoặc SS, nên khi nhận được một nhiệm vụ bình thường tôi cảm thấy tâm trí tôi như được thanh thản.
“Mình cần 20 kinh nghiệm để lên cấp. nếu mình hoàn thành nhiệm vụ này, thanh kinh nghiệm sẽ đầy lên một nửa.”
Không có thay đổi gì về lượng kinh nghiệm cần để lên cấp từ lv -3 đến lv -1. Lượng kinh nghiệm cần cho những cấp độ âm dường như đều là 20 điểm. Nói cách khác, ở cấp độ âm, tôi có thể lên level chỉ bằng cách thực hiện những nhiêm vụ vặt.
“Trước hết, mình cần phải thoát khỏi cấp độ âm”
Tôi nghĩ về những ý nghĩ lac quan và tiến về sân sau với cây rìu. Sau khi quan sát những khúc củi chất thành đống ở bên, tôi nhìn cây rìu nằm trong tay tôi. Nó là một cái rìu cũ kĩ. Cây rìu cũ này có bổ củi được không nhỉ?
“Không những thế, mình lo là có khi sẽ thành cây bổ rìu mất. Ông ta có thể sẽ tức giận nếu mình làm gãy cái rìu này, nên mình phải cẩn thận..”
Tôi quyết định dùng kĩ năng “Thẩm định của Thợ rèn” với cây rìu.
“Thẩm định”
[Người thợ rèn đã trở thành một huyền thoại có thể thẩm định vật phẩm bằng một đôi mắt sắc sảo đến khó tin. Nếu như vật phẩm có đặc tính ẩn nào, nó sẽ được nhìn ra.]
[Không có hiệu ứng ẩn nào tồn tại.]
Đây là một cây rìu bình thường. ngoài trừ việc nó đã rất cũ. Tôi cảm thấy nhẹ nhõm hơn là thất vọng rằng vật phẩm không có hiệu ứng ẩn nào. Tôi đã trải qua quá nhiều rắc rối gần đây đến nỗi tôi luôn nhớ về những điều bình thường.
[Bạn đã hiểu được vật liệu tạo nên Rìu Cũ của Smith, phương pháp chế tác và ý định của người chế tác.]
[Thông hiểu của bạn về Rìu Cũ của Smith đạt 100%. Bạn có thể sử dụng nó một cách hoàn hảo.]
[Bạn đã học được cách chế tạo một cây rìu.]
Nhờ vào nội tại của mình, tôi đã hoàn toàn hiểu được vật phẩm và một cửa sổ thông báo mới đã hiện ra.
“Mình đạt được 100% hiếu biết ngay lập tức.”
Dường như vật phẩm xếp hạng thấp có thể đạt được mức độ thông hiểu tối đa chỉ bằng cách sử dụng Thẩm Định. Quả thực, sẽ thật hài hước nếu một thợ rèn huyền thoại nhìn vào một chiếc rìu bình thường mà không thể hiểu được phương pháp chế tác của nó.
“Không có điều kiện sử dụng, nên mình không nghĩ có hiểu thêm cũng không có ích gì. Lợi ích ở đây chỉ là mình đã nắm được phương pháp chế tác.”
Sẽ có hạn chế khi sử dụng trang bị mà tôi không đủ điều kiện sử dụng. Sự “thông hiểu” một trang bị là một cách giúp giảm bớt hạn chế sử dụng đó. Rìu Cũ của Smith là một vật phẩm không bị hạn chế sử dụng nên không có ích lợi gì khi đạt được 100% thông hiểu, ngoại trừ việc học được phương pháp chế tác.
Tôi không thấy có động lực lắm, nhưng rồi tôi cũng để chiếc rìu sang một bên và dựng khúc gỗ lên. Tôi nghĩ về việc phun nước miếng vào 2 bàn tay và chà xát chúng giống như một ông già trong những vở kịch cổ.
“Chẳng cần dùng sức lực khi bổ củi. Mình chỉ việc bổ theo vân gỗ.”
Đó là kiến thức tôi có được từ một nơi nào đó, nhưng tôi không hiểu rõ ý nghĩa của “bổ theo vân gỗ”. Đó chỉ đơn giản là kiến thức mà không thể áp dụng. Tuy nhiên tôi cũng chẳng cần lo lắng. Chẳng phải tôi có thể bổ một thanh gỗ như cách tôi chém một con quái vật với thanh đại kiếm của tôi?
“Giống như sử dụng kiếm thuật lên một cái cây.”
Tôi nhặt chiếc rìu mà tôi đã để một bên. Ngay khi tôi vừa chuẩn bị bổ khúc gỗ, một đường kẻ đen đậm xuất hiện gần tâm khúc gỗ
“Cái gì đây?”
Lạ kì. Tôi nhìn nó một lúc trước khi đặt chiếc rìu xuống và đường kẻ biến mất như một trò đùa. Tôi nhặt lại chiếc rìu lên, đường kẻ nhanh chóng xuất hiện. Như thể chiếc rìu mách bảo tôi hãy bổ theo đường kẻ đen này.
“Đây là tác dụng của “100% thông hiểu”.”
Đó là có thể là một cách giải thích, nhưng tôi không chắc chắn lắm. Tôi bỏ qua đường kẻ đen và bổ vào chính giữa khúc gỗ.
Bang!.
Mặc dù tôi bổ xuống toàn lực, chiếc rìu vẫn dừng lại và chỉ bổ qua được nửa khúc gỗ. Việc bổ đôi nó trong một phát đã thất bại.
“Quá nhục..”
Tôi còn chẳng thể bổ củi. Thậm chí ở đây tôi cũng vô dụng!. Tôi thấy nản lòng khi tìm cách kéo chiếc rìu kẹt ra khỏi khúc gỗ. Rồi tôi ném khúc gỗ đã bổ một nửa sang bên và nhặt khúc mới lên.
“Lần này..”
Tôi nhìn chằm chằm vào đường kẻ và vung rìu.
“Kiaaaa”
Ngay khi chiếc rìu chạm đường kẻ, một tiếng động nhẹ vang lên và tôi cảm nhận được một cảm giác hồ hởi. Khúc gỗ bị bổ làm đôi không một chút khó khăn.
“Ohh!”
Tôi đã bị buộc phải ngưỡng mộ lợi ích của việc thông hiểu trang bị, cuối cùng tôi cũng nhận ra tầm quan trọng của sự thông hiểu.
“Thì ra đây là ý nghĩa của việc sử dụng vật phẩm một cách hoàn hảo. Lợi ích của việc thông hiểu vật phẩm không chỉ là giảm hạn chế sử dụng hay học cách chế tác vật phẩm.”
Có những trường phái về việc coi trang bị như một bộ phận của cơ thể. Nếu tôi nâng sự thông hiểu một thanh kiếm lên 100%, tôi có thể sử dụng nó như thể đó là tay chân của tôi vậy. Thông hiểu trang bị có thể được xem như có khái niệm tương đồng với Thông thạo Vũ khí.
“Nếu mình nâng sự thông hiểu vật phẩm mình tạo ra đến 100%..”
Bất khả chiến bại!! Tôi đã chơi trò này hơn một năm, nhưng bây giờ tôi đã có cơ hội để tham gia bảng xếp hạng.
“Oke, hãy kiếm tiền thât nhanh và trả hết nợ. Rồi mình sẽ trở thành một người chơi xếp hạng nhờ vào sức mạnh của trang bị!.”
Một khi trở thành người chơi xếp hạng, tôi sẽ nhận được nhiều lời mời từ các kênh truyền thông. Tôi có thể trở nên giàu có chỉ nhờ thù lao xuất hiện trên TV. Và nó sẽ đi cùng với tiếng tăm và danh vọng. Không kẻ nào có thể lờ tôi đi được nữa và tôi sẽ có cơ hội chiếm được trái tim của mối tình đầu đời. Ahyoung!!!
Động lực tăng lên chóng mặt.
“Haah!!Hat! Hat! Hap!”
Ttaak!Ttaak! Ttaak!
Tôi bổ củi suốt 2 tiếng đồng hồ không ngơi tay. Tôi không thể dừng vì cảm giác thành công thật sự quá hồi hộp. Nhưng sự khoái trá chỉ kéo dài được một lúc. Vì cấp độ của tôi là -3, thể lực của tôi nhanh chóng cạn kiệt và cảm giác đói bụng nhanh chóng ập đến sau đó.
Tôi bắt đầu thấy mệt ở khúc gỗ thứ 150, hơi thở trở nên khó nhọc và đầy đau đớn.
“Mình có nên dừng tay và nghỉ ngơi?”
Không, không được.
Khoảng thời gian ba tháng trời thực hiện nhiệm vụ của Ashur là đặc biệt khó khăn và đau đớn, nhưng tôi vẫn tiếp tục mà không bỏ cuộc. Đã được trải nghiệm một thứ như thế, nên tôi không thể nghỉ tay khi đang bổ củi được. Sự mệt mỏi này chẳng là gì khi so sánh với mọi thứ tôi đã đối mặt trước đây.
“Đây chẳng phải là khó khăn gì sất. Không được nghỉ. Hãy làm cho nhanh và tiến đến nhiệm vụ tiếp theo. Mình sẽ lên cấp và kiếm ra tiền.”
Tôi nghiến răng và tiếp tục công việc bổ củi.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!