Vẽ Khói
Phần 10
Có những chuyện mà trong cuộc đời chúng ta bắt buộc phải trải qua…nhưng chuyện trải qua khó khăn nhất đó chính là chuyện tình cảm.
Tôi rời đi ngay trong đêm trở về nhà tôi dặn dò mẹ
-Nếu có ai tới hãy nói con chưa về đây mẹ nhé
-Có chuyện gì vậy con,con nói thì mẹ mới biết được chứ
-Con chỉ muốn mẹ giúp con chuyện này,con sẽ vào sài gòn ở nhờ nhà bạn con và làm việc trong đó,khi nào ổn định con sẽ ra ngoài này
-Bố con cũng trong đó hay để mẹ gọi cho ông ấy một câu
-Đừng mẹ…bố giờ đã là người có gia đình rồi nên không thể nào làm phiền bố được,con lớn rồi con sẽ lo được cho con,mẹ tin ở con nhé
-Vào đó nhớ gọi cho mẹ
-Con sẽ tạm thời k liên lạc với ai cả
-Con đang trốn ai
-Một người đàn ông rất quyền lực mẹ ạ,con…con biết là đáng lẽ ngay từ đầu đã không thể đến với nhau vậy mà con lại trót…trót rung động
Mẹ Hiền ôm lấy cô rồi xoa lưng con gái “ Con hãy làm những điều mà trái tim con mách bảo”
Hiền khóc trên vai mẹ,cô như một đứa trẻ bị mất thứ đồ chơi trên tay mình…
Tôi bắt xe khách đi sài gòn và mua một chiếc sim khác để gọi cho bạn,cô bạn cạnh nhà bà ngoại tôi đã lấy chồng trong đó,chúng tôi vẫn thường xuyên nhắn tin hỏi thăm nhau,đó là Hồng Lam cô bạn thân của tôi…
Đức Vua trở lại căn phòng ông ta thổi nến trên chiếc bánh sinh nhật…Vua lặng lẽ cắt gọn dòng chữ cmsn anh người yêu rồi vẻ mặt buồn bã …cầm chiếc dĩa đưa miếng bánh lên miệng vua cười như mỉa mai “ Phải chăng ở đây để em vội đến và rồi vội đi”…
Tôi tới Sài Gòn thì Lam chạy ra đón
-Con điên…đây này
-Có mày điên ý,oài lại bầu to thế này rồi á…
-uk bị nhỡ,đẻ 4 đứa rồi vì đẻ dầy nên ngại không nói với mày…
-Có con thêm lộc ngại khỉ gì,đi thôi
Tôi và Lam ngồi ở quán cafe …Tôi kể cho Lam nghe hết mọi chuyện,Lam thật sự sốc
-Con điên này vậy làm sao mà thoát được,như mày nói ông ta nhiều tuổi rồi vậy là xác trỗi dậy à
-Tao cũng k rõ nhưng ông ta là quỷ theo như ông ta nói
-Ớn quá mày đã ngủ với một con quỷ sao
Hiền gật
-ừm…
-Khác với người thường không
-Nào đã có ai khác mà biết được
-Duy thì sao k lẽ mày và Duy k có chuyện đó
-Chưa mà lại…bảo để dành cuối cùng lại gặp tên ất ơ đấy,tao cứ nghĩ kể cho mày k tin cơ
-Tin chứ vì xưa ông tao dậy lịch sử tao có nhớ ông nói có những bộ tộc khi người đứng đầu chết họ sẽ gửi linh hồn của người chết tới lũ quỷ,sau này khi người đó có trở về nhưng lại là tâm địa của quỷ rồi k còn là tâm của con người…họ rất độc ác
-Đúng vậy ông ta giết rất nhiều người rồi,tao cứ tạm lánh một thời gian ở nhà mày k phiền chứ
-Phiền gì chồng tao sang năm mới về cứ ở với tao,tao ở một mình cũng buồn mà…
-Vậy đêm nay chúng ta hát cả đêm như ngày xưa nhỉ…
-Ok luôn…
Tại căn nhà của Mẹ Hiền…bà và người chồng mới sợ khóc thét lên khi thấy người của tộc mèo tới…Hồ Khải quát lớn
-Nói đi con gái bà có về hay chưa
-Tôi nói rồi nó chưa về ,chưa về mà …nó còn nhắn tôi rằng sẽ về hôm nay mà vẫn chưa thấy con đâu,tôi xót ruột lắm chứ,các anh là ai mà tìm con tôi vậy
-Chúng tôi hỏi thì bà chỉ trả lời thôi…
Vua đứng trong bộ vest đen đứng xoay chiếc nhẫn ,ông ta nhếch môi cười rồi nhìn xuống bên dưới qua ô cửa kính của căn chung cư…Vua dơ tay ý bảo Hồ Khải k cần tra hỏi nữa…Vua quay lại nhìn tay cha dượng của Hiền
-Ngươi là tay cha dượng khiến con của vợ suýt nữa bị hãm hiếp đấy à
Tay cha dượng sợ khi Vua ngồi xuống trước mặt…Vua dùng cây gậy hay chống của mình nâng mặt tay cha dượng lên để nhìn cho rõ…Mẹ của Hiền ôm lấy chồng rồi bênh
-Các người là ai sao lại đến nhà tôi tra hỏi
Vua đổi sắc mặt tóm lấy cổ tên Cha dượng rồi xoảng…ông ta tay đưa hẳn người tên cha dượng ra ô cửa kính lơ lửng…mẹ Hiền hét lên van xin
“ Ôi trời tôi xin anh đấy ,xin hãy làm ơn đừng hại ông ấy”
-Ngươi là một người mẹ vô dụng,ngươi sẵn sàng để mất con gái chứ k muốn mất chồng…
Vua hiện ra gương mặt đầu lâu khiến tay cha dượng sợ …hắn mờ tròn mắt “ mẹ ơi chuyện gì thế này”
Vua nói giọng vang khắp đất trời “ Cô gái của ta đang ở đâu”
Mẹ Hiền xoa tay xin “ con bé chưa có về thật mà,xin hãy tha cho chúng tôi”
Tên cha dượng ngất lịm trên tay Vua…Người mẹ cúi đầu khóc lóc van xin…đứa con gái còn lại của họ ngồi ở góc nhà run rẩy rồi nói
“ Nếu tôi nói tôi biết các người có tha cho bố tôi không”
Vua quay lại trở lại gương mặt con người rồi nở nụ cười đầy trìu mến với em gái Hiền
-Nhóc có đôi môi rất đẹp,ta tin nhóc sẽ nói chuẩn k sai một từ
Vua ném tên cha dượng xuống sàn
-Đêm qua chị ấy có về có nói là đi sài gòn ở nhờ nhà bạn
Mẹ Hiền quát “ Ly im mồm”
Vua biến Ly ra vườn hoa và chỉ có hai người
-Nói rõ lại xem đêm qua chị của nhóc có về đúng không
-Dạ có chị ấy có về lấy đồ rồi bảo mẹ tạm thời sẽ không liên lạc về nhà,chị ấy nói vào sài gòn ở nhờ nhà bạn chị ấy và làm việc trong đó luôn…
-Tốt …ta tin lời nói từ đôi môi này ( Vua sờ nhẹ lên môi Ly)
Khung cảnh lại trở lại căn chung cư…Ly thở mạnh như quá căng thẳng…cô ta tự dưng mơ đến đoạn Vua chạm vào môi mà như tương tư…mẹ của Ly đấm vào vai Ly
-Ai cho mày nói hả ,ai cho mày nói ,mày có biết chúng là ai không mà chỉ chỗ hả
-Vậy mẹ đứng nhìn con mất bố hay sao,mẹ chọn chị ấy hay chọn bố…
Mẹ Hiền ngồi ôm mặt khóc vẻ bất lực…
Đêm đến tiếng nhạc Piano của Vua ở góc vườn nhịp điệu rất buồn…cô con gái của tộc Hoa Lạc tên Thuỷ Tiên đi ra lại gần đức Vua…
-Người có tâm sự hay sao ạ
Vua đang đánh đàn chợt dừng lại
-Ta nhớ rằng nếu k được phép k ai được phép bước vào Đông Cung ( nơi vua ở)
-Em đã xin hồ khải cho vào vì nghe thấy người có tâm sự và muốn được tâm sự với người
-Ta k có thói quen tâm sự với người lạ,về đi
-Mai kết hôn rồi ngài vẫn nghĩ em là người lạ hay sao ạ…
Vua quay lại mỉm cười
-Dù có kết hôn chúng ta vẫn là những kẻ xa lạ khi bên nhau…
Vua bước qua khiến Thuỷ tiên suy nghĩ về câu nói của Đức Vua…
Hoa Ka vụt đến quỳ dưới chân Vua
-Tôi đã điều tra hôm đó bà ta đã tới đây
-Bà ta …ý ngươi là
-Là Bích Quỷ…
Vua nắm chặt tay ông ta nhẩy xuống mặt hồ đi xuyên qua lòng hồ vụt cùng đám đầu lâu…tới một thế giới khác Kha Vũ thấy Bích Quỷ chờ sẵn ở cổng ra vào giữa hai giới
-Ta đã chờ con lâu hơn ta nghĩ
-Bà đã làm gì
-Ta muốn con ở lại tiếp quản Quỷ Thần vậy mà con lại phản bội ta
-Đừng gọi ta là con,bà k phải sinh ra ta
Người bên cạnh Bích Quỷ quát lớn “ Dạ quỷ ngươi đúng là ăn cháo đá bát,ai đã cứu rỗi linh hồn ngươi để ngươi tái sinh”
-Ta tự cứu chính mình
Vua biến mất …Bích Quỷ thở dài “ Nó nào hay nơi đây mình ta đang phải đối đầu với nhiều thứ còn nó…nó đang dần có tình cảm với con người”…
-Xin Điện Hạ chớ lo nghĩ,hắn dù sao cũng kp con đẻ của người
-Sai rồi con đẻ của ta giờ nó lại muốn ta nhanh chết để lên ngôi còn Kha Vũ nó luôn là một đứa trẻ ngoan…ta chưa từng thất vọng về nó cho tới khi con người gọi nó trở lại…ta sợ mất thằng bé…
Hôm sau là lễ sắc phong Hoàng Hậu …Vua đứng mặt lạnh tanh chỉ cây gậy về phía Thuỷ Tiên “ Ta chính thức sắc phong ngươi làm Hoàng Hậu cùng ta trị vì gia tộc này”
Linh ngồi khóc rưng rức trong phòng,Hạnh đưa khăn cho cô ta “ khóc không phải là cách giải quyết tốt lúc này”
-Con Hiền kia biến mất thì lại tới con Thuỷ Tiên này…ngươi nói đi ta phải làm sao
-Cấp bậc k quan trọng,quan trọng kẻ nào có đủ bản lĩnh để làm chủ hậu cung…tôi sẽ hỗ trợ cô hết sức mình…
Sau hôn lễ Kha Vũ ngồi nhìn cô dâu trong phòng ông ta…cô dâu cứ ngồi chờ Vua tới chủ động…
-Ngài còn đang lưỡng lự điều gì
-Ta chỉ ngủ với đàn bà duy nhất một lần và sẽ không có lần hai,thiết nghĩ ta sẽ cho em chọn ngay đêm nay hoặc sẽ vào một đêm nào đó khác…
-Trong lòng người có lẽ là một trái tim băng giá nhất mà em từng biết,thể xác không quan trọng bằng tâm hồn chúng ta dành cho nhau,em xin giữ lại đêm duy nhất của mình va cần người đồng ý với em một thỉnh cầu duy nhất
-Ta đang nghe
-Nếu đêm nào đó em cần thì ngài nhất đinh sẽ tới đúng không ạ
-Ta hứa điều đó …
Vua vụt biến mất Tiên ngồi nhìn bức tường gương mặt như sắp khóc…
Tôi đã đi làm được 3 tháng…3 tháng trôi qua tôi k thấy ai đi tìm,có lẽ họ sẽ k vào tận đây tìm …Tôi xin làm quản lý cho một nhà hàng bán bánh ngọt của Pháp…tôi cứ đi đi về về lặng lẽ …vì nhớ nhà nên tôi lấy máy của cửa hàng gọi cho mẹ…
-Con sao rồi con giờ ở đâu
-Con ổn rồi mẹ,con ở nhà bạn con và đi làm rồi ,có ai tới tìm con không mẹ…
-Không có đâu,vậy lúc nữa nói chuyện nhé mẹ đang bận chút
Tôi thấy mẹ dập máy vội vẻ kì lạ,bình thường mẹ sẽ hỏi tôi có mà tra hỏi đến vài tiếng…có lẽ mẹ bận thật
Điện thoại dập xuống mẹ của Hiền run run khi Hồ Khải đứng ngay cạnh…
-Bà đang làm rất tốt…Quân chủ sẽ rất lấy làm vui vì điều này
Mẹ Hiền tóm tay Hồ Khải
-Tôi xin cậu hãy nói chuyện với con bé trước được không,con bé sẽ rất sốc …
-Quân chủ rất tốt vs cô ấy bà đừng nên lo
-Nếu thật sự tốt nó đã k bỏ trốn đúng k nào…
Hồ Khải khựng lại
-Có nhiều chuyện khó có thể giải thích nhưng con gái bà hiện tại đang bị truy tìm và cô ấy sẽ k thể nào thoát được bà hãy nhắn vs cô ấy như vậy…
Tôi đang bán bánh thì chợt gặp bố đẻ của tôi đi cùng đứa con trai nhỏ của ông đi vào,thấy tôi bố ngạc nhiên…
-Con sao lại ở đây
Tôi mỉm cười rồi mời bố uống trà và ăn bánh
-Con vào đây làm được 3 tháng rồi
-Sao con k gọi cho bố
-Con thấy không tiện
-Có gì mà không tiện…tối đến nhà bố ăn cơm nhé,dì biết con tới sẽ rất vui đấy,dì bảo bố hay con giận điều gì mà lâu rồi k thấy con qua
-Từ khi bố chuyển vào sài gòn con cũng k tiện lắm,bố công việc thế nào ôn chứ ạ
-Bố buôn bán đồ cổ và bất động sản nên vẫn cứ bình bình con ạ ,năm nay dịch cũng k bị ảnh hưởng lắm…
-Đồ cổ là toàn đồ đắt đúng k ạ
-Bố mới mua được một viên đá cổ màu đen trị giá hàng trăm tỉ…dì con cũng vui lắm
-Đá gì mà đắt vậy bố
-Nói con cũng kb được ,khách trả nhiều mà bố chưa bán …bố về đây tối qua ăn cơm đấy giờ bố về chuẩn bị
-Vậy tối con qua…
Bố vừa đi thì keng tiếng chuông gió ở cửa báo có khách,tôi quay lại thì thấy Kha Vũ…ông ta trong bộ quần áo thể thao đội mũ lưỡi trai…tôi đánh rơi cả khay đựng bánh trên tay…Kha Vũ bước tới nhặt lên đặt vào tay tôi…
-Chào em,em khoẻ không
Tôi sợ đến nỗi cứng đơ người …nước mắt tôi rơi xuống vì k nghĩ rằng ông ta có thể tìm thấy tôi…
-Tôi…tôi khoẻ…anh uống nước gì không ( cố tỏ ra bình tĩnh)
-Ta uống gì cũng được miễn là do em làm…
Tôi vào trong pha vội ly cafe và đặt cạnh chiếc bánh socola bưng ra đặt lên bàn
-Đây là bánh mới ở đây,anh thử xem
-Em gầy đi nhiều rồi theo ta về thôi
-Không được rồi,tôi hiện đang có cuộc sống mới ngày nào đó tôi sẽ có bạn trai mới ,nếu tôi nói anh từ bỏ hoàng phi và hoàng hậu của anh để chọn mình tôi thì liệu anh có làm không
-Ta k thể
Tôi cười khẩy nhẹ
-Câu trả lời rõ ràng như vậy rồi thì có lẽ chúng ta k cần nói gì nhiều thêm
Hiền đứng dậy Vua nắm lấy tay Hiền giữ lại
-Ta chưa bh níu kéo hay có ý muốn giữ người đàn bà nào bên cạnh ngoại trừ em vì vậy em hãy hiểu và suy nghĩ kĩ trước câu trả lời của mình,ta không muốn ép buộc em điều đó em hiểu mà đúng k?
-Vậy người cạnh anh và em là ai?
-Em là em và họ là họ ,với ta k thể để mất ai
Hiền giật mạnh tay đức Vua
-Đàn ông chỉ có thêm chứ k hề bớt,tôi hiểu điều đó,thế nên xinh anh hãy giải thoát cho chúng ta một con đường mới …cho tôi một cuộc sống mới,tôi cầu xin anh đấy
-Em k hề có chút lưu luyến nào với ta sao?
-Không có,nếu có tôi đã k rời đi như vậy,chào anh…
Hiền chạy thẳng vào bên trong cô ôm miệng tựa đầu vào tường khóc và ôm chặt miệng để k phát ra tiếng…Vua đứng bên ngoài nói vọng lại
-Đây là lần thứ 2 em muốn ta rời khỏi cuộc đời em,lần trc ta có thể bỏ qua nhưng lần này ta nhất định coi em là con số 0…chưa từng quen…
Vua biến mất…
Tôi khóc vì nghĩ dù cho ông ta có coi trọng mình thì ông ta cũng vẫn cưới người khác…đó chỉ là sự coi trọng và đó kp tình yêu…
Hồ Khải đứng bên ngoài khi tôi đi ra anh ta đưa cho tôi chiếc khăn…” có lẽ đây là lần cuối tôi gặp Hiền,cô chưa biết sự tàn nhẫn lạnh lùng đến thế nào của Quân chủ,ngài ấy sẽ chẳng bao giờ nhắc đến cô dù chỉ một lần nào nữa,cô đang tự đánh mất đi lợi ích của mình”
-Tôi muốn ở bên người nào đó yêu tôi thật lòng hồ khải ạ
-Đối với quân chủ tình cảm với cô là thật lòng,giờ đã tìm được viên đá thứ 2 tôi phải đi làm nhiệm vụ của mình rồi…tạm biệt Hiền…
Hồ Khải đi ra ngoài một chiếc xe sang đưa anh ta đi…tôi cứ như kẻ mất hồn…tan ca làm tôi gọi cho bố…
-Bố chỉ đường cho con qua zalo nhé cứ bắt xe qua bố lo tất nhé
-con biết rồi bố
Bố chưa cúp máy tôi nghe tiếng dì nói bên kia “ các anh là ai”…
-Viên đá đen đó hiện đang ở đâu
Tôi nghe giọng rất quen rồi tiếng bố quát “ ai cho các anh vào đây,gọi công an đi”
Tiếng dì hét lên “ mình ơi,mình ơi”
Tôi cứ alo alo …giọng nói hỏi viên đá rất giống hồ khải…tôi chợt nhớ tới khi chiều bố nói có viên đá đen cổ và Hồ Khải nói tìm được viên đá…ôi không…
Hiền chạy vã mồ hôi để tìm xe ôm…đi theo đường chỉ cô nóng lòng “ nhanh lên anh ơi hộ tôi với”
Đường tắc tôi phải chạy từ đầu khu vào trong một loạt khu biệt thự tìm số nhà…đây rồi …
Tôi vừa mở cửa thì thấy dì và con trai ôm nhau run lẩy bẩy
-dì ơi bố con đâu
-Ở…ở trên gác…họ kìa
Tôi quay lại thấy người tộc mèo cúi chào tôi…
Tôi chạy lên thấy bố nằm trên vũng máu…Hồ Khải đang định cứa cổ thì tôi hét
-Bố…bố ơi
Tiếng của Hiền làm Kha Vũ giật mình quay lại…Hiền ôm lấy bố rồi khóc lớn “ Bố ơi…bố con đây rồi…bố ơi”…
Kha vũ lớn tiếng :” Giết tất cả đi “
Hồ Khải lưỡng lự …Hoa Ka nói vs Kha Vũ “ Kìa ngài Kha Vũ cô ấy là cô Hiền mà”
-Cô ta từ bây giờ đối vs ta chẳng là gì…theo luật kẻ nào nắm giữ viên đá kẻ đó sẽ chết …
Hiền thấy bố vẫn còn thở cô vội vã nói “ làm ơn gọi xe cấp cứu đi”
-Hiền …tôi phải làm nhiệm vụ ( Hồ Khải cúi đầu)
-Đây …đây là bố tôi…bố tôi còn thở
Kha vũ trừng mắt “ Giết”
Hiền đặt bố xuống rồi đi gần ra chỗ Kha Vũ,cô quỳ xuống cúi đầu “ Tôi xin ngài hãy cho bố tôi một con đường sống,làm ơn hãy cho ông ấy một con đường sống tôi nguyện làm trâu bò cho anh để trả món nợ này…”
-Ta không cần cô nữa nên lời cô nói vs ta k còn giá trị…
-Tôi cầu xin anh…
Kha Vũ k dám nhìn vào mắt Hiền vì ông ta sợ lay động…
-Ta cho ngươi 1 cơ hội,nếu bh ngươi chấp nhận sống bên ta không danh phận ta sẵn sàng cho hắn một con đường sống và đi trái quy tắc một lần …ngươi có đồng ý hay là không…?
-Tôi đồng ý…chấp nhận bên anh không danh phận…
Hiền nói nắm chặt tay rồi Kha Vũ quay đi…” Đưa cô ta ve chuẩn bị đêm nay ta sẽ tới “…
Tôi biết sự trao đổi này sẽ là một sự sỉ nhục của bản thân nhưng tôi k còn cách nào khác
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!