Miền Tây Kinh Dị Ký - Phần 13
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
480


Miền Tây Kinh Dị Ký


Phần 13


Bỗng có tiếng mèo kêu làm ông ớn hồn , đôi mắt xanh của nó lập loè trong đêm tối . Nhưng thường mắt của những loài dã thú chỉ sáng lên khi có ánh sáng nhẹ chiếu vào . Ấy vậy mà đôi mắt đó lượn lờ trong đêm . Rồi ông Ba Phương nghe có tiếng sột soạt . Một người vén bụi cây bước ra , ông Ba Phương giơ rựa thủ thế . Cái khối đen lù lù đó tiến lại gần ánh đèn dầu . Ông Ba Phương cố giữ giọng quát nạt , vì đôi chân của ông đã không nghe lời ông nữa :
– Mày là đứa nào ? Thằng Sáu hả ? Không nói tao chém chết .
Cái khối đen đó lắc lắc người cho văng hết sình lầy ra rồi mới lên tiếng :
– Đừng , ông anh hãy nghe tui nói …
Mắt của người đen thui bởi sình đó nhíu lại vì ánh sáng của cây đèn dầu . Có lẽ là do ông ta đã nhìn trong đêm quá lâu nên chưa quen .
Ông Ba Phương vẫn lăm lăm cây rựa nói giọng đe doạ :
– Con cháu tao nó ở trong nhà đông lắm nghe mậy . Mày mà lạng quạng tao kêu tụi nó ra đập chết .
Người kia lấy tay vét sình dính trên mặt rồi giơ hai tay lên , đại ý là cho ông Ba Phương biết mình không có hung khí . Ông ta nói bằng giọng nhẹ nhàng :
– Ông anh bình tĩnh , tui được tin thằng sư điệt nó gặp nạn ở chốn này nên định tìm tới coi sao …
Ông Ba Phương hỏi tiếp :
– Sư điệt gì ??

Người đó có một bộ râu dài đã bạc trắng , áng chừng lớn tuổi hơn ông Ba Phương . Ông ta thở dài nói :
– Sư điệt của tui nó định xuống mé Long Xuyên thăm người bà con . Nhưng rồi mấy bữa trước , bảng ký lục tiềm tàng của nó bị bể nát . Tui biết có chuyện không lành nên tìm cách gọi hồn nó lên mà hỏi . Nó nói , nó bị phá phép rồi thần vòng bắt đi luôn …
Ông lão đó nói xong liền thở dài . Ông Ba Phương nghe tới đó liền hỏi :
– Vậy ông đây là ?
Như đoán được ông Ba Phương hỏi chuyện gì , ông đáp luôn :
– Tui là đệ tử thứ hai của ông Đạo Hổ , đạo hiệu của tui là Minh Thiện .
Ông Ba Phương nghe vậy thì mừng lắm , nhưng cũng pha lẫn xúc động . Bởi vì chuyện của thằng cháu mà người đạo sĩ trẻ kia phải mất mạng . Ông lập tức mời ông lão kia vào nhà , nấu nước cho ông tắm rồi mời dùng mấy củ khoai lang . Thím Xong thắc mắc về vị khách lạ lúc nửa đêm . Nhưng khi vừa vào nhà , nhận thấy có chuyện không ổn . Ông đạo Thiện tiến vào buồng xem xét chú Xong , mặc cho thím ngỡ ngàng không kịp phản ứng . Ông ta nhíu mày rồi hỏi :
– Ông anh cho tui xin mấy cây nhang .
Ông Ba Phương lên tủ thờ lấy cho ông đạo Thiện . Ông đạo đút nhang vô cái đèn dầu , đốt cháy rồi lầm rầm đọc chú .
Ông đạo thực hiện nghi thức gọi là ” Phán ” ( đến nay vẫn còn nhiều người làm , chủ yếu là trị mụn cóc . Đặc biệt là trị bệnh giời leo cực kỳ hiệu quả ) . Ông hơ hơ nhang lên chỗ vết bớt rồi thổi , làm cho muội than cháy bay vào cái bớt . Ban đầu chú Xong còn giãy dụa , ông Ba Phương và thím Xong phải kìm lại . Nhưng dần dần chú Xong thở đều lại rồi chìm vào giấc ngủ ngon . Thấy vậy thím rất mừng vì chồng mình đã có hy vọng . Con mắt thím sưng bụp lên , thím khóc đến nỗi ông Ba Phương lúc nãy la um sùm cũng không biết !!
Ăn xong mấy củ khoai lang lót dạ . Ông đạo Thiện bèn kể lại nguyên do vì sao mà ông tới đây vào đêm hôm rồi dính sình tùm lum tùm la :
– Tui tới xã để nhận xác sư diệt thì gặp ông Liên gia trưởng . Thằng chả hạch hỏi tui đủ điều , tại giọng tui hơi giống dân ba tàu . Với lại ăn mặc , bộ dạng như vầy , chắc họ tưởng tui là Kèo Vàng của Thiên Địa hội Tiều châu . Nếu không nhờ có quen với một anh lính , nhờ ảnh nói giùm thì chắc tui cũng bị bớ rồi .
Ông Ba Phương hỏi :
– Vậy sao khuya vậy rồi ông đạo mới xuống đây ?
Ông đạo Thiện giơ tay nói :
– Xin đừng gọi tui là ông đạo , tui chỉ là người bình thường như anh mà thôi .
Nói rồi ông ta ôn tồn tiếp :
– Lúc vừa bước ra khỏi trụ sở , tui thấy ” nó ” đứng trên cái cây nhìn xuống . ” Nó ” rình nó lấy sợi dây để đi hại người tiếp .
Ông Ba Phương vỗ đùi :
– Sợi dây đó tui đã liệng vô lò rồi , không hiểu sao lúc nãy tui vẫn thấy ..
Rồi ông Ba Phương giật mình :
– Đậu tía , hồi nãy tui quýnh quá nên không có cầm vô . Lúc nãy trước khi gặp ông đạo , tui nghe có ai đó ở trong bụi rậm . Tui vừa nhìn theo là nó chạy mất tiêu .
Ông đạo Thiện nói :
– Đúng là nó rồi đó , tui dí theo nó tới đây thì mất dấu . Tối quá sảy chân lọt mẹ xuống sình .

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN