Miền Tây Kinh Dị Ký
Phần 51: Âm giới truy tung (4)
Đám âm binh của những vị thiên sư mỗi ngày đều được cho ăn đồ “độc”. Toàn là máu gà máu heo, trứng vịt lộn rồi hút toàn ba số với xì gà sữa. Lại còn thường xuyên trau dồi võ nghệ do các vị thiên sư thường triệu gọi đi bắt vong, trừ ma diệt quỷ. Nên tướng tá đứa nào đứa nấy to như con tịnh. Đám âm binh kia thì quan liêu, hằng ngày chỉ hít nhang, ăn chay rồi đi bắt bớ những linh hồn người chết giải về lao động khổ sai nên yếu nhớt. Đám âm binh của thiên sư đánh đến tận bên trong khiến lũ âm binh, quỷ trưởng không còn manh giáp. Đến nơi thì Bằng và Hồng gần như ngã quỵ, bà Tám Quởn nói với các điệt tôn của mình:
– Tụi bây hãy giúp hai anh này đi cứu người, hai ảnh là người tốt, không hiểu sao bị ma vương nó kéo binh lên đánh!
Hai vi thiên sư tên Tinh và Tú nghe vậy thì hỏi:
– Bạn của hai anh bị làm sao? Để tụi tôi lập trận tìm ảnh…
Bằng rên rỉ nói:
– Được rồi, tụi tôi có thể tự đi được!
Vị thiên sư nữ lúc này mới la lên:
– Mấy anh ơi, tự nhiên âm khí của con rết tinh nó phát lộ!
Mấy người còn lại đưa mũi ngửi:
– Ừ, đúng rồi! Sao mọi lần nó giấu kỹ lắm mà ta!
*
**
***
Đường kiếm của Thiên Phong không phải dễ bị túm mà là có chủ ý, anh đã lén dùng tay còn lại búng máu độc của mình vào lá bùa trên người con rết. Khiến âm khí trong người nó không thể che giấu được nữa. Nó lấy một con dao ra rồi miết lên khuôn mặt đẹp trai của Thiên Phong:
– Mày có từng nghe hình phạt lóc thịt thời Viên Thế Khải chưa? Nếu chưa thì để tao cho mày thưởng thức nha!
Lưỡi dao xoắn thẳng vào tay của Thiên Phong rồi lóc ra một miếng thịt. Thiên Phong kêu la thấu trời, nhưng tiếng mưa gió bên ngoài đã ả đi tiếng la của anh. Con rết nói:
– Tao hợp tác với mày là để tiêu diệt thằng súc sanh Đời. Vậy mà mày dám cả gan… chơi lé tao!
Giữa hai chữ “cả gan” và “chơi lén tao” là một đường dao lóc thịt của Thiên Phong ra. Thiên Phong đau đến té đái trong quần, mắt trợn ngược chỉ còn lòng trắng. Lúc này thì đám thiên sư đã xác định được con rết đang hãm hại Thiên Phong thông qua vị trí tà khí. Nó cũng nằm ngay xưởng đóng ghe của chú Hùng nên không sai đâu được. Họ vừa lái xe trong mưa, vừa cảnh giác xem có đệ tử của con rết tinh có chặn đường hay không. Vì qua nhiều lần chạm trán họ đã biết rõ tẩy của con rết này. Bà Tám khi nghe tên Thiên Phong thì hỏi:
– Có phải nó có xăm hình con rồng đen bên ngực trái không?
Do từng điều trị vết thương cho Thiên Phong và vô tình thấy được. Cả hai gật đầu xác nhận:
– Đúng rồi, bà có quen với ảnh hả?
– Nó cũng là sư điệt của tôi đó, thầy chùa Huệ là sư huynh của tôi.
Chín Biết bay theo hỏi:
— Ổng là thầy chùa, bà là thầy pháp mà!
Bà già đáp:
– Ổng cạo đầu nên người ta kêu vậy, chứ đâu có quy y!
Đám rết con chạy vào thông báo:
– Cha ơi! Ở đâu ra có đám thầy pháp đang chạy tới đây!
Con rết cười hà hà:
– Mày dụ tụi nó tới đây phải không?
Rồi nó nhìn xuống lá bùa:
– Mày cũng gian manh lắm, nhưng bây giờ tao đã có cây kiếm Đông Doanh rồi thì tụi nó chỉ là hạng cóc nhái thôi!
Con rết lụm kiếm lên rồi triệu tập oan hồn uổng tử bị giết bởi cây kiếm nghênh chiến. Đám người thiên sư cùng Bằng và Hồng xông vào. Nhìn thấy Thiên Phong đang bị đóng đinh bên cạnh chú Hùng. Bằng la lên:
– Phong! Trời ơi, chú Hùng!!!
Con rết nhảy lên trời rồi bổ xuống, mọi người đều nhanh nhảu nhảy qua một bên. Đám cô hồn bay khắp người các thiên sư mà cắn xé. Những vết cắn của chúng không gây thương tích ngoài da nhưng lại tổn thương cơ bắp. Khiến bên ngoài hiện lên những vết bầm tím đau nhức khôn cùng. Con rết vung kiếm chém rụng cánh tay của Tú. Tinh vội đẩy em ra để tránh đường kiếm bồi theo sau. Bằng và Hồng thì cầm dao xáp lá cà, cố mở đường máu để chạy đến chỗ Thiên Phong. Hồng cầm chân bọn cô hồn rồi đẩy Bằng té về phía trước:
– Lại cứu thằng Phong đi!!
Bằng lập tức chạy tới, nhìn xung quanh rồi phát hiện được cây búa có đầu gỡ đinh. Anh gỡ từng cây đinh ra rồi đỡ Thiên Phong xuống. Những tưởng Thiên Phong đã bất tỉnh nhưng anh vẫn còn mở mắt. Mi mắt của anh đã bị cắt nên không còn nhắm lại được nữa. Bằng dìu Thiên Phong đi thì đạp trúng một vật gì đó mềm mềm. Đó chính là lưỡi của Thiên Phong…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!