Huyết Tiên Huyền - Phần 20
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
333


Huyết Tiên Huyền


Phần 20


Vong nhi vừa lao đến kéo bà Thu ra khỏi nguy hiểm liền lên tiếng giận dữ. Nghe nó nói,tất cả đểu đồng loạt dừng tay,hướng ánh nhìn đầy vẻ ngạc nhiên. Ở sau gốc đa,bọn tôi cũng hoang mang không kém.
– Chẳng phải ngươi muốn ta kết thúc quãng đời của hắn sao.
– Đúng vậy. Nhưng bà này đã trả nghiệp rồi,ông không được hại bà ta nữa.
– Ngươi vẫn xem bà ta là mẹ. Chính ngươi đã nhờ âm binh của ta dẫn hồn bả về cho ngươi đầy đọa. Bả chết là do nghiệp chướng ở đời quá lớn,vừa miệt thị người vô tội liền bị trời phạt,chính ngươi khi phát hiện ra liền nhờ âm binh của ta bắt hồn bả về đây mà. Sau khi nghe sự tình,ta cũng căm thù cái loại đàn bà ác độc,vứt bỏ giọt máu của mình nên ta mới đồng ý cho quỷ nhi kia giúp người. Vậy mà bây giờ ngươi đang làm cái gì vậy….
– Huhu… Huhu… Chính hắn ta và bà ta…đã tạo tôi ra rồi vứt bỏ ở cái xó xĩnh này. Không ai thăm hỏi… Không ai hương khói lạnh lẽo vô cùng. May mà có đại ca cưu mang qua ngày….huhu…. Ông nói làm tôi thêm thù hận…. Hãy…giết ông ta đi…huhu…. Hãy giết ông ta đi….
Vong nhi bỗng dưng òa khóc nức nở,nghiến răng nói từng lời cay nghiệt. Nói vậy,chẳng lẽ nào bà Thu và người đàn ông ngồi xe lăn này có mối quan hệ tình cảm với nhau hay sao. Cốt nhục của họ đang đứng trước mặt,chứng tỏ trước đây cả hai đã vứt bỏ đi giọt máu của mình. Nếu đúng lả vậy,sự thù nơi vong nhi là có thể hiểu. Nhưng lão thầy gian xảo kia,rút cuộc là ai và đóng vai trò gì.
– Phập. Tránh ra. Quỷ nhi giết hắn cho ta. Hôm nay ta phải thanh trừng cho môn hộ.
Dứt lời,lão thầy tiếp tục phóng kim tử khí về phía trước,vong nhi mau chóng kéo bà Thu tránh sang một bên,mặt kệ cho người đàn ông vất cả chống đỡ. Giáp mặt là con quỷ nhi càng ngày càng hung tợn,phía đẳng xa là hàng loạt những ám khí chuẩn bị lao đến. Tình hình không ổn.
– A A A A A
Một luồng sáng từ không biết từ đâu xuất hiện,xuyên qua chỗ người đàn ông đang ngồi,đẩy hết những ám khí rơi xuống đất trong sự ngỡ ngàng của lão thầy. Con quỷ nhi thấy vậy cũng hoảng hồn lùi lại.
– Sơn đầu bạc. Loại như ông mới đáng chết. Một kẻ vong ân bội nghĩa.
– Hả. Là ai.. Là ai..
– Đáng lẽ ông phải nhận ra giọng của tôi chứ.
Sư phụ chậm rãi bước ra trong sự ngỡ ngàng của tất cả. Lão thầy gian xảo trân mắt như không tin vào những gì vừa được mắt thấy tai nghe.

– Sơn Đầu Bạc. Tôi gọi đúng tên chứ.
– Ông nói gì vậy. Ta không hiểu. Đây là việc riêng của môn phái ta,dừng có can thiệp vào.
– Đương nhiên là ta sẽ không can thiệp,nếu như người này không từng giúp ông thoát chết một lần. Chắc ông chưa quên cái lần môn phái Xuân Sơn bị quỷ dữ trả thù,nó đã giết sạch toàn bộ môn đồ. Tuy Huyết Tiên Huyền là kẻ phản môn nhưng hay tin có nạn liền lập tức quay về tương trợ. Tuy một tay không thể cứu hết nhưng trong cái đêm đầy tử khí đó,có một kẻ đã được hắn đưa xuống núi. Đó chính là ông. Sơn đầu bạc. Trong giới thầy pháp,không ai có thuật nhập nguyệt quang vào âm binh như ông dụng lúc nãy với con quỷ nhi,biến ánh sáng của mặt trăng thành sức mạnh cho nó. Hôm nay 16 trăng tròn,chính là thời điểm thuận lợi nhất. Tôi nói có sai câu nào không hả Huyết Tiên Huyền.
Sư phụ vừa nói vừa quay đầu lại nhìn về phía người đàn ông đang ngồi xe lăn. Lúc này bọn tôi cũng đã lộ diện,đứng sau lưng tương trợ cho sư phụ.
– Làm sao ngươi biết ta Huyết Tiên Huyền.
– Dùng máu luyện âm binh có lẽ không còn xa lạ nhưng chắc là do ông ở ẩn quá lâu,không hành đạo nên không thu phục âm binh. Nhưng mà,dùng máu dụ trăng thì chỉ có mỗi Huyết Tiên Huyền mới làm được điều đó rồi yểm nó lên bát quái mà hàng phục ma quỷ thôi. Kiến thức tôi không tệ phải không.
– Haha. Haha.. Ta cứ tưởng thiên hạ đã quên lãng kẻ tội lỗi này rồi. Bao năm qua ta ở ẩn,trong tâm dằn vặt khôn nguôi về những việc làm lúc tuổi đời bồng bột. Ai ngờ đâu,nghe tin cố nhân gặp nạn,chỉ kịp đến thăm đã thấy hồn lìa khỏi xác. Đã vậy,còn bị kẻ vong ơn bội nghĩa ám hại. Haha haha. Đời thật là đáng để tận hưởng mà. Hahah.
– Sơn Đầu Bạc. Ồng thể che dấu đi vết sẹo trên mặt nhưng pháp thuật và tâm can thì không thể đâu. Lộ diện đi.
– Haha. Haha. Đúng là không qua mắt ông được. Thoạt đầu ta chỉ thỏa ước nguyện của vong nhi này muốn báo thù cho mảnh đời bất hạnh của nó. Về một người cha người mẹ đã nhẫn tâm vứt bỏ đi giọt máu của mình ở đây. Tuy nhiên sau khi điều tra được hành tung,ta đã không ngờ rằng,kẻ đó còn chính là Huyết Tiên Huyền,người mà ta truy tìm bao lâu nay,để thực hiện theo di nguyện của sư phụ,phải thanh trừng được hắn. Hắn năm lần bảy lượt xuất hiện ở đám tang,dùng những thuật trấn âm và coi quẻ của phái Xuân Sơn nên đã làm ta dấy lên nỗi nghi ngờ. Sau khi theo về đến nhà,thấy hắn luyện bùa bằng máu,nhử nguyệt bằng máu,ta đã không còn nghi ngờ gì nữa. Tuy nhiên,vì biết sức mình có hạn,muốn lợi dụng thầy trò ông một con dao giết người nhưng xem ra ta đã thất bại rồi. Haha. Khá là đáng khen cho đầu óc minh mẫn nhạy bén của ông.
– Huyết Tiên Huyền. Tôi có một thắc mắc muốn hỏi. Sau khi tường tận sẽ để đồng môn tự định đoạt với nhau.
– Ông muốn gì cứ hỏi.
– Rút cuộc,ông,bà Thu và vong nhi này là có mối quan hệ như thế nào.
– Haizzz. Sau cái đêm đầy tử khí đó,ta dẫn Sơn Đầu Bạc xuống núi rồi mỗi người mỗi ngả. Riêng ta lang thang đầu đường xó chợ hành nghề phong thủy. Nhưng dưới xuôi,người ta không còn tin tưởng vào bói toán,trừ tà. Ta dần dần trở thành kẻ bị quên lãng. Trong lúc bất lực,những kí ức tang thương và quá khứ lầm lỗi vì tiền và máu ùa về,ta dằn vặt tâm can đến không chịu nổi nữa và quyết định từ bỏ,trở thành một kẻ bán sổ tử vi mưu sinh. Vết thương lúc hành đạo năm xưa ở chân tự nhiên biến chứng,không có tiền chạy chữa lâu ngày thành tàn phế. Trong lúc bất lực nhất,ta vô tình gặp được bà ấy. Năm đó chỉ vừa tròn hai mươi. Thế nhưng bà ấy phát tâm,cho ta cái ăn cái mặt,không biết duyên số thế nào đưa đẩy. Vậy rồi chuyện gì đến cũng phải đến,bả có bầu nhưng cha biết chuyện ta là kẻ cơ nhỡ nên cấm đoán đánh đập,răn đe định kiến. Bắt bỏ đi cái thai trong bụng. Có lẽ vì vết thương tâm trí quá lớn,bả trở nên cục cằn và độc ác để rồi gánh nghiệp bất đắc kì tử trước nhà. Ta nghe tin đau xót vô cùng liền tìm đến nhìn nhau lần cuối. Tuy nhiên khi gặp mặt,bả đã kể cho ta nghe toàn bộ sự tình và mong muốn đến gặp đứa con năm xưa. Không ngờ lại xảy ra nông nổi này. Haizzz
– Đừng nhiều lời nữa. Hôm nay một sinh một tử. Lên đi.
Phía đẳng xa,lão thầy pháp lập tức phóng liên tiếp ám khí. Con quỷ nhi cũng hăng máu lao đến. Sư phụ lập tức dùng bùa kéo nó sang một bên,ngụ ý muốn để đồng môn tự định đoạt với nhau.
– Phụ ta đan chỉ âm lộ. Mau lên.
Hai thắng nghe lên liền lập tức giăng ngang,tạo thành một tấm lưới hút mạnh con quỷ nhi vào trong. Phía bên kia,Huyết Tiên Huyền vẫn đang chống trả Sơn đầu bạc vô cùng quyết liệt. Sơn đẩu bạc không còn đứng từ xa mà lập tức áp sát,tận dụng khuyết điểm của đối phương để áp sát. Tình hình cỏ vẻ không ổn rồi,Huyết Tiên Huyền không còn đủ sức để phản đòn mạnh mẽ nữa,trong người cũng đã hết ám khí. Bất thình lình,Sơn đầu bác rút trong người ra một thanh đoản kiếm.
– Chết đi.
– Không được..
– Aaaaa aaaaaa
Một làn khói trắng mờ tỏa ra nghi ngút. Sư phụ ra hiệu cho thằng Cát lập tức áp sát,đá văng cây kiếm trên tay của Sơn đầu bạc,khóa cổ đè thân xuống đất.
– Con…. Con….
Cả hai đồng loạt hét lên. Trước mặt,vong nhi đang dần dần mờ đi vài phần thân thể. Trên đoản kiếm có áp một lá bùa. Không xong rồi.
– Ba má… Con… Con..
– Con ơi… Là lỗi của ba của má,bỏ mặc con bơ vơ lạnh lẽo. Không cho con hơi thở của dương gian. Không cho con được chút ấm áp của ánh mặt trời. Là lỗi của ba má đã không vượt qua được định kiến của xã hội,không đủ dũng cảm để gạt bỏ tất cả,ban cho con sự sống. Huhu. Là lỗi của ba của má mà. Ngày hôm nay,má chịu kết cục như này,cũng là đáng với nghiệp chướng mà mình gây ra. Huhu con ơi…
– Không… Là con bất hiếu. Là tâm tưởng con đã tìm cách hại cả ba cả má. Như vậy đã hóa giải cả nghiệp chướng cho ba má rồi. Đây là cách mà con trả hiếu cho ba cho má.
– Con…con…..
Bà Thu chưa kịp lao đến,vong nhi đã ngay lập tức biến mất giữa không trung. Tuy nhiên chưa được một khắc,nó lập tức xuất hiện trở lại,bên cạnh là âm binh Sinh của sư phụ. Một tay đang truyền âm khí,tay còn lại dùng ma thuật hướng lá bùa giữ vong mà sư phụ vừa ném sang,cho vong nhi đó vào trong hồi phục.
– Giỏi lắm. Con qua lấy lá bùa đưa cho Huyết Tiên Huyền. Còn Sơn đầu bạc,bây giờ tôi sẽ tha cho ông,việc của môn đồ ông tôi không can thiệp. Tuy nhiên thời khắc lịch sử đã qua lâu lắm rồi,đừng để nó âm ỉ trong tâm trí như một đống bùi nhùi,chỉ chực chờ ngọn lửa thù hận mồi vào là thổi bùng lên. Thù hận,cuối cùng cũng là do con người phóng đại lên mà thôi. Nghiệp chướng hay phước đức,cứ để trời đất tự định đoạt. Còn Huyết Tiên Huyền,ông cầm lá bùa này về,ba ngày sau hãy cho vong nhi xuất ra,dùng máu của ông hồi phục cho nó. Kể cả vong hồn bà Thu,nếu muốn tái hợp ông nên luyện thành âm binh,để tránh ma quỷ vãng lai hãm hại. Đợi đến khi tuổi trần chấm dứt,lúc đó cả ba cùng siêu thoát cũng chưa muộn.
Sư phụ vừa dứt lời,cả hai lập tức quỳ sạp xuống cúi đầu cảm tạ.
– Chết cha. Trễ giờ đi ngắm trăng với Mai rồi.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN