Creepypasta - Kinh dị
Con Gái Bố
Melanie biết là sai, nhưng cô không thể kiềm chế và tim cô đập mạnh vì hồi hộp. Đã rất nhiều lần bố bảo cô không được nói chuyện với người lạ. Cô đã nghe những câu chuyện về kẻ xấu bắt các bé gái đi thật xa khỏi nhà.
Nhưng một đứa trẻ chỉ có thể cảm nhận sự cám dỗ cấm kị và cảm xúc gấp gáp khi làm việc mình không được phép. Hơn nữa cô đã lớn tuổi, sắp bảy tuổi rồi!
Cô dè dặt lại gần gã đàn ông. Hắn đã gọi cô được một lúc. Nhợt nhạt và gầy gò, trông hắn rất lo lắng. Những hạt mồ hôi rõ rệt trên trán, hắn cười để lộ ra hàm răng thiếu vài cái. Hắn đưa tay về phía cô.
“Lại đây nào cô bé. Chú cần cháu giúp một tí thôi.”
Melanie bị mê hoặc bởi mái tóc đỏ rực của gã đàn ông, cô nhón chân lại gần hơn.
Gã đàn ông rướn người về trước, mùi hôi xộc vào mũi Melanie. Hắn có mùi như thức ăn ôi thiu và phòng vệ sinh ở trường. Cô lùi lại khỏi tầm tay của hắn rồi chạy đi, rất nhanh đã không còn can đảm nữa. Khi cô chạy, gã đàn ông hét lên tuyệt vọng phía sau, nhưng không thể đuổi theo vì đôi chân bị xích.
Niềm háo hức phiêu lưu được thỏa mãn, cô tắt bóng đèn duy nhất và bắt đầu leo ra khỏi tầng hầm. Phía sau, gã đàn ông bắt đầu la hét.
.
.
.
.
.
.
Không thật sự vậy đâu: Gã đàn ông này đã bị bố của Melanie nhốt dưới tầng hầm. Và bố của cô mới chính là kẻ xấu thực sự.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!