Ngày Hôm Nay Cũng Không Bá Khí Trắc Lậu
Chương 72: Trao giải
Chuyện Hải Đồ công khai vẫn có ảnh hưởng đến tài nguyên của cậu sau này.
Vốn dĩ sau khi cậu nhận vai trong “Nộ giang nhi thượng” thì rất nhiều người gửi kịch bản và lời mời tới, nhưng từ khi cậu công khai thì những thứ đó biến mất hơn một nửa.
Khá may mắn là, bộ phim mà cậu lo lắng cũng không bị ảnh hưởng gì.
“Họa trung tiên” đạt được thành tích với rating cao nhất là 2.1, rating trung bình là 1.4, cũng coi như một điểm sáng trong số những bộ phim cổ trang gần đây.
Mà bộ phim cậu mới quay xong, “Nộ giang nhi thượng”, cũng đang gióng trống khua chiêng mà tiến hành giai đoạn hậu kỳ, toàn bộ cảnh trong phim đều dùng âm thanh nguyên bản, cộng thêm những đoạn âm cậu tranh thủ đi thu lại nữa.
Lúc cậu đi, đạo diễn Cát và cậu của ông đều ở đó.
Cuộc phẫu thuật của cậu nhỏ diễn ra vào trước lúc bắt đầu quay phim, cuộc phẫu thuật rất thành công, giai đoạn khôi phục sau khi phẫu thuật cũng rất tốt.
Từ khi Cát Thiên Tường tiến vào giới điện ảnh, cậu của ông vẫn luôn đảm nhiệm chức trợ lý, thực ra sau nhiều năm như vậy, kinh nghiệm của ông thậm chí còn dày dặn hơn nhiều so với không ít đạo diễn chính quy.
Công tác hậu kỳ của bộ phim truyền hình lần này là đều do một tay ông chu toàn.
Trong khoảng thời gian Hải Đồ ghi âm cho đoàn làm phim, cậu đã quen thuộc với ông hơn một chút, đó một cụ ông khá là thong dong, gương mặt luôn luôn bình thản không chút nóng nảy.
Sau khi bù xong phần âm thanh của nhân vật là không còn việc của Hải Đồ nữa.
Trước khi cụ ông kia tiễn cậu, tặng cậu hai tấm bùa bình an.
“Năm ngoái tôi cùng Tường Tường cầu được trong miếu, tặng hết mọi người còn dư lại hai cái.” Ông đặt bùa bình an vào tay Hải Đồ, cười ha ha: “Cầu duyên ở cái miêu đó rất linh, còn phù hộ gia đình hạnh phúc nữa.”
Hải Đồ nhận lấy, nói cảm ơn với ông.
Cụ ông xua xua tay, vui cười hớn hở mà rời đi, mới đi được hai bước thì đúng lúc Cát Thiên Tường đi tới, vội vàng tiến lên đỡ ông, thái độ cực kỳ cẩn thận, như thể đang nâng một món bảo vật dễ vỡ.
Quá trình hậu kỳ của bộ phim hết khoảng ba tháng rưỡi, sau đó là thời gian thẩm định của đài truyền hình, cuối cùng cũng ấn định được thời gian lên sóng.
Đoàn làm phim cũng không mất nhiều công sức để đi tuyên truyền cho phim lắm, bởi vì ngay trước ngày ấn định thời gian phát sóng, trên bản tin thời sự đã đưa tin rồi.
Bộ phim đc CCTV mua lại, được chiếu vào lúc 8h10 mỗi tối, cái kênh này dở hơi có tiếng, ngoại trừ tin tức thời sự thì bất kể là chương trình hay tiết mục gì, cũng có thể tự tiện cắt hết của người ta.
Nhưng mà rating lại cực kỳ cao.
Cuối cùng thì “Nộ giang nhi thượng” cũng không phụ lòng cái đài truyền hình này, rating cao nhất tăng từ 6.13 đến 7.64, cuối cùng vào hôm chiếu kết phim, thậm chí còn đột phá lên tận 8, dự kiến đây chính là bộ phim xuất sắc nhất trong năm.
Bởi vì đài truyền hình này rất chi là “cá tính”, nên là có 40 tập phim truyền hình thôi mà cũng mất nguyên hai tháng, lúc hết phim thì cũng qua mùa hè luôn rồi.
Đạo diễn đi đăng ký giải thưởng cho bộ phim này, sau đó gọi điện cho Hải Đồ, nói là giải nam diễn viên xuất sắc nhất năm nay 60% là thuộc về cậu.
40% không chắc chắn còn lại, chính là chuyện tổ chuyên môn và bình chọn có thể sẽ cân nhắc đến giới tính của cậu.
“Nhưng chuyện này cũng không to tát gì đâu, nếu giải thưởng được trao cho người khác, thì khi đó chắc chắn tính công bằng của lễ trao giải sẽ bị tổn hại.” Đạo diễn Cát an ủi cậu: “Cậu không cần quá lo lắng về chuyện này.”
Việc quan hệ công chúng và nhận giải là do ê-kíp của cậu phụ trách, thực ra cũng không liên quan gì đến Hải Đồ, chuyện mà cậu lo lắng là chuyện khác kìa.
Từ khi Kỳ Khiêm gây dựng lại tập đoàn, sau đó chia cho cậu 20% cổ phần, Hải Đồ bắt đầu trải qua những ngày tháng nước sôi lửa bỏng.
Kỳ Khiêm lấy lý do là ngày nào cậu cũng ở nhà sẽ dễ bị chán, thế là lôi cậu đến công ty cùng mình.
Lúc hắn ngồi làm việc thì sẽ đưa cả đống giấy tờ bắt Hải Đồ ngồi xem, hoặc là để trợ lý đưa cậu đi thăm quan, giới thiệu cho cậu tình hình cụ thể trong công ty.
Thậm chí buổi chiều lúc mở họp cũng phải cứng rắn lôi cậu theo.
Nếu chỉ là như vậy, Hải Đồ vẫn còn thấy chịu đựng được, nhưng Kỳ Khiêm không chỉ bắt cậu học, mà lại còn kiểm tra cậu 2 lần trong vòng 3 ngày.
Chờ đến khi hắn cảm thấy cậu học hành tiến bộ rồi, thì trực tiếp ném cho cậu mấy nhiệm vụ không quá quan trọng, nói là “luyện tập” cho nó sang mồm.
Nửa cuối năm trở thành một khoảng thời gian cực kỳ gian nan đối với Hải Đồ, chờ đến khi cậu kết thúc xong một thương vụ làm ăn, mới chợt nhận ra, khoảng cách từ giờ đến lúc diễn ra lễ trao giải, cũng chỉ còn 10 ngày ngắn ngủi.
Vì cái giải thưởng này mà mọi người trên Internet sôi sục hết cả lên, những phim truyền hình được đề cử đều rất đông đảo fan hâm mộ.
Trong đó bộ phim mà Hải Đồ đóng, vì có rating cao và đề tài hấp dẫn, được công nhận là có khả năng nhận giải cao nhất.
Vào ngày lễ trao giải diễn ra, rốt cuộc Hải Đồ cũng được nghỉ phép một hôm.
Cả cậu và Bảo An đều bị lôi đi thử quần áo và tạo hình, đến tối còn phải căn ke thời gian xuất hiện, không được sớm quá mà cũng không được muộn quá.
Đến khi Hải Đồ xuất hiện vào đúng khoảng thời gian dự kiến, lúc cậu vừa xuống xe, vô số ánh đèn flash chiếu thẳng vào mặt cậu.
Cậu bỗng cảm thấy không quen cho lắm.
Cậu vội vã đi qua thảm đó, ký tên trên bảng dấu ấn, sau khi vào khán đài thì tìm chỗ ngồi được xếp theo tên, rồi lặng lẽ chờ đợi phần mở màn của đêm dạ hội.
Vị trí cậu ngồi là ngay giữa đoàn phim “Nộ giang nhi thượng”, bên trái là đạo diễn, bên phải là một vị nữ diễn viên chính khác.
Lễ trao giải diễn ra khá lâu, từ giải nhất nhì ba của phim truyền hình dài tập, đến giải thưởng cho phim thiếu nhi, sau đó là tới một loạt giải thưởng cho nghệ thuật nhiếp ảnh, xong xuôi hết đâu đó, mới đến hạng mục nam nữ diễn viên xuất sắc nhất.
Nữ chính ngồi cạnh cậu lập tức trở nên căng thẳng, nắm chặt tay vịn của ghế tựa. Nhưng khi quay sang nhìn camera, cô vẫn phải trưng ra một gương mặt tươi cười xinh đẹp.
MC trên sân khấu đọc một đoạn văn rất dài trước khi công bố giải thưởng, đợi đến khi camera lia hết một lượt những diễn viên được đề cử, anh mới rút tờ giấy trong tay ra.
“Chúc mừng Từ Tĩnh trong bộ phim “Thiên Xa”, đã nhận được, giải thưởng nữ diễn viên xuất sắc nhất của giải XX năm nay!”
Tiếng vỗ tay nổ ra dưới khán đài, cách đó không xa, một vị nữ diễn viên đứng lên, sau khi ôm ấp những người bên cạnh, cô bước về phía trước với thần thái vô cùng tự tin.
Camera vừa rời, nữ diễn viên ngồi cạnh cậu cuối cùng cũng không kìm nén nổi nước mắt, cúi đầu nhỏ giọng khóc thút thít, Hải Đồ lấy một chiếc khăn lụa trong túi ra đưa cho cô.
Nữ diễn viên nói cảm ơn với cậu rồi nhận lấy, nhưng vì phản ứng của cô mà Hải Đồ cũng cảm thấy sốt sắng hẳn lên.
Trên sân khấu, người nhận giải đang phát biểu cảm nghĩ, kể ra những khó khăn mình gặp phải trong thời gian quay phim, kể ra sự giúp đỡ của mọi người dành cho cô, nói tái nói hồi, cuối cùng cũng không kìm nén được mà chảy nước mắt.
Cuối cùng nữ diễn viên cũng nói xong những điều mình muốn nói, sau khi cô xuống sân khấu, MC bắt đầu giới thiệu danh sách đề cử nam diễn viên xuất sắc nhất.
Đạo diễn Cát quay sang hỏi cậu: “Có căng thẳng không?”
“Vẫn ổn ạ.” Hải Đồ cuộn tròn ngón tay, vốn cậu định nói là mình không hề căng thẳng, nhưng lúc quay sang trả lời lại thành câu khác.
Tim cậu như đập nhanh hơn một chút, MC trên sân khấu cuối cùng cũng giới thiệu xong danh sách nam diễn viên được đề cử và nhân vật mà họ thủ vai.
“Dưới góc nhìn của một nhân vật nhỏ…” Giọng nói êm tai của MC trao giải vẫn đang vang lên, hai tay Hải Đồ cứ xoắn hết vào nhau, rốt cục cũng chờ được đến lúc MC nói hết câu cuối cùng.
“Giải thưởng nam diễn viên xuất sắc nhất của giải XX lần thứ ba mươi thuộc về Hải Đồ của “Nộ giang nhi thượng”.
Trong giây phút đáp án được công bố, bỗng Hải Đồ không còn chút hồi hộp nào. Cậu lộ ra một nụ cười hoàn mỹ, thong dong đứng dậy, dựa theo thông lệ mà ôm ấp những người xung quanh, sau đó mạnh mẽ mà bước lên sân khấu.
Nhận chiếc cúp từ vị khách mời của lễ trao giải, Hải Đồ cầm micro, phát biểu bài cảm nhận dựa theo bản thảo đã được biên soạn sẵn.
Giọng nói cậu trong trẻo, nụ cười xán lạn, đôi mắt cười tươi cong cong như vầng trăng non đã bắt lấy trái tim vô số người.
Nói xong một đoạn văn, Hải Đồ thoải mái mà nở một nụ cười với camera, đôi mắt quét một vòng dưới khán đài, lời cảm ơn vốn sắp sửa nói xong rồi, nhưng giờ không hiểu tại sao lại nói thêm một câu:
“Tôi còn muốn cảm ơn người tôi yêu, chính anh ấy trước sau như một ủng hộ tôi suốt bao năm qua, chăm sóc tôi, để tôi có thể một lòng một dạ đóng những bộ phim mình yêu thích.” Lúc đang nói, Hải Đồ sợ người bên cạnh sẽ ngắt lời cậu, nhưng không hề, nên cậu vẫn tiếp tục: “Tôi hi vọng, đồng thời cũng vô cùng tin tưởng, sau này trong mỗi ngày trọng đại của cuộc đời mình, chúng tôi sẽ đều có nhau ở bên.”
Sau khi lễ trao giải kết thúc là một làm sóng phỏng vấn, Hải Đồ đối đáp đến mức mệt hết cả người, mãi mới thoát được ra ngoài.
Thực ra buổi tối còn một bữa dạ hội cần tham gia, nên khi Hải Đồ vật vã mà chuồn được ra ngoài, đã đến đêm khuya.
Cậu đi ra khỏi khách sạn, lén lút nhìn quanh, quả nhiên là thấy được chiếc xe thân thuộc.
Cậu tiến lên phía trước mở cửa xe, bên trong đã ngồi sẵn một người đàn ông.
Hải Đồ xán lại gần hôn lên môi hắn một cái: “Anh đợi lâu lắm hả?”
Người kia hôn trả cậu, khẽ cười thành tiếng: “Chỉ một lát thôi.”
Ngày hôm sau, tin hot trên các trang web ngoại trừ “Lễ trao giải XX” và “Ảnh đế mới bày tỏ tình cảm trước mặt bàn dân thiên hạ”, thì còn một tin khác làm người ta để ý.
“Người đàn ông trăm tỷ xuất hiện tại buổi tiệc tối, là để cổ vũ bạn trai sao?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!