Ngồi Yên, Tôi Tự
Chương 20
Yên Lộ hơi mất tự nhiên bước ra ngoài, cái dây nhỏ cà vào khe thịt mềm giữa hai cánh mông, lúc đi lại làm cậu kích thích vô cùng, phía trước còn bó rất chặt, làm Yên Lộ phải chau mày nheo mắt, trông hung dữ ghê lắm.
Từ xa Yên Lộ đã trông thấy Chung Tông, hắn mặc bộ đồ bóng chày màu trắng đơn giản, đeo ba lô nhỏ, tựa vào cột đèn. Ngón tay trắng nõn đang gõ gõ trên màn hình điện thoại, bên môi vẫn còn nụ cười chưa tắt. Không ít người qua người lại trên đường đều lén nhìn hắn, Yên Lộ trông mà khó chịu.
Điện thoại của cậu rung lên, không cần xem cũng biết Chung Tông gửi tin nhắn tới. Yên Lộ đắc ý nghĩ, người khác chỉ có thể rình trộm, cậu thì quang minh chính đại đẩy ngã hắn nha.
Cười hênh hếch ngây ngô đi đến trước mặt Chung Tông, cậu giơ tay vòng qua cổ Chung Tông, kéo đầu hắn xuống mà xoa xoa, “Tự giác nhể? Biết đường tới sớm thăm tôi?”
“Cậu lải nhải cả nửa tháng trời, tôi dám không tới chắc.”
“Mẹ kiếp tôi ép cậu hả?”
“Sao mặt lại đỏ thế?”
Bất động thanh sắc mà đổi chủ đề, Chung Tông nhân lúc khoảng cách gần mà chạm lên gương mặt và vành tai Yên Lộ. Sự nhẹ nhàng của hắn khiến gương mặt vốn hơi ửng hồng của cậu lập tức nóng muốn bốc hơi. Cậu rụt cổ tránh né bàn tay hắn, nổi giận, “Nơi công cộng đừng có động tay động chân.”
Chung Tông lại càng cố ý, chạm vào eo cậu, “Để tôi xem xem một tháng trời tập luyện thế nào nào, rắn rỏi hơn không.”
“Ui da, đệt, đừng có chạm vào eo ông, ha ha ha…”
Đùa giỡn vui vẻ, lóa mù FA. Yên Lộ rất tự giác chạy lên trước, vươn một tay về phía Chung Tông, muốn hắn nắm lấy.
Việc chủ động đều được cậu làm trước rồi, cảm giác này thế mà lại thật kỳ quái. Chung Tông thấy hôm nay Yên Lộ hơi bất thường, xem ra là có niềm vui bất ngờ đây, hắn im lặng cười thầm.
Đến một nhà nghỉ gần trụ sở huấn luyện, Yên Lộ đặt một phòng.
Lễ tân nhìn một cái, hai alpha à, bèn hỏi muốn giường đôi hay giường đơn. Yên Lộ tay chống trên quầy, ánh mắt ái muội mà có chút ngả ngớn nhìn cô em lễ tân, “Cưng nói xem?”
Cô gái lập tức mặt đỏ hồng gật đầu. Mặc dù bình thường trông Yên Lộ rất dữ tướng, nhưng thực tế ngũ quan của cậu không tệ lắm. Một cái liếc mắt rất chết người đó khiến cô nàng lễ tân tận lúc đưa thẻ phòng cho hai người vẫn còn nóng bừng cả mặt.
Yên Lộ cầm thẻ phòng bước về phía thang máy. Cánh cửa thang máy vừa khép lại cậu đã bị Chung Tông dồn vào góc, mông bị bóp một cái rõ mạnh. Gương mặt hắn sát gần, giọng nói không hờn không giận khàn khàn rót vào tai cậu, “Nãy phóng điện cái gì với lễ tân?”
“Đệt, trong này mẹ kiếp có camera đấy, tử tế chút coi!”
Miệng thì nói vậy nhưng Yên Lộ cũng chẳng đẩy hắn ra, mặc kệ Chung Tông vừa xoa vừa bóp cái mông. Hắn còn rất ám chỉ mà chọt chọt cái khe của cậu.
Yên Lộ hôm nay bên trong mặc quần lót chữ T, bên ngoài mặc quần bò rộng, vốn dĩ đã bị ma sát đến phát mệt suốt một đường, da thịt nơi ấy mẫn cảm nóng đỏ cả lên. Bị xoa như vậy, bóp như vầy, Yên Lộ hứng đến thắt cả bụng, chân mềm nhũn. Cậu nhịn không nổi ôm lấy cổ Chung Tông, áp vào tai hắn mà gọi tình, rên rỉ ngắt ngứ, ngọt ngào quyến rũ, hệt như tiếng ư a trên giường, lẳng lơ muốn được ấy ấy ấy.
Chung Tông chợt dừng lại, khẽ thở hổn hển, hắn ôm chặt lấy eo cậu, hôn lên má cậu, “Hôm nay sao dâm thế, trước chẳng phải vừa cư nự vừa ngượng ngùng?”
Yên Lộ cười, liếm liếm môi hắn, “Không thích hả?”
Ánh mắt Chung Tông trầm xuống, tăng thêm lực tay, “Thích.”
*
Cửa phòng vừa đóng lại, Yên Lộ đã đẩy Chung Tông vào phòng tắm trước, dù rằng vừa mới bị hôn đến chân tay run rẩy, hạ thân cương cứng nhưng cậu vẫn cứ kiên trì đẩy hắn đi tắm.
Chung Tông nghe lời, để một mình Yên Lộ ở ngoài.
Cậu cấp tốc lột sạch quần áo, vặn eo nhìn thảm trạng của cái mông. Quả nhiên đỏ hết lên rồi, cũng không biết là bị bóp thành vậy hay là bị cọ xát thành thế.
Quần lót chữ T cà vào rất khó chịu, Yên Lộ tiện tay kéo kéo nó, cũng chẳng có xíu tác dụng giảm bớt nào. Cậu lạc quan nghĩ, đằng nào lát cũng cởi ra.
Sau đó Yên Lộ nằm xuống giường, tập dượt đủ tư thế, hy vọng trước khi Chung Tông đi ra có thể tìm được dáng vẻ gợi cảm nhất. Thế nhưng nằm thế nào cậu cũng cảm thấy bản thân rất chọc cười. Ngộ nhỡ lúc Chung Tông ra, nhìn thấy cậu như vậy rồi cười đến mềm nhũn… Thế thì thật mất mặt, vô cùng mất mặt!
Thôi, cứ đơn giản đắp chăn lên, cuốn thành cái nem đi. Hai má cậu ửng hồng, mắt sáng lấp lánh nhìn bóng dáng sau lớp kính mờ của phòng tắm.
Chung Tông bước ra, người còn tỏa hơi nước, cuốn một cái khăn quanh hông, tóc vẫn còn ướt. Nước nhỏ giọt chảy xuống. Hai mắt Yên Lộ chằm chằm vào hắn, tay vuốt vuốt cái gối, “Mau, lên giường hầu hạ bổn đại gia.”
Chung Tông nhéo cái mũi cậu, cười mắng: “Trẻ trâu còn bày đặt đại gia.”
Yên Lộ ồm ồm đáp: “Thế thì là hầu hạ chồng đây vậy.”
Chung Tông kéo chăn của cậu, thò tay vào. Ngón tay chạm lên ngực, dùng lực kẹp lấy đầu v*. Tin tức tố alpha thật say lòng người từ từ tản ra, Yên Lộ bị hắn bóp ngực ngồi thẳng dậy mà hôn nhau.
Đầu lưỡi mềm mại đụng chạm quấn quýt, môi dưới bị mút đỏ, âm thanh ướt át vang khẽ. Chung Tông vươn tay ôm hông cậu, muốn ôm người lên, nhưng bàn tay lại sờ thấy một mảng mịn màng. Hắn thở dốc, chóp mũi toàn là hương thơm ngọt ngào của Yên Lộ, nhìn xuống dưới.
Dưới đường eo phập phồng là cặp mông cong mẩy, bị đường vải mảnh hình chữ Y lọt vào cái khe. Trên mông còn vệt đỏ, trông đến tội. Đôi tay hắn chạm lên đó, bóp một cái, rất nhanh, dấu tay hồng đã để lại vết tích rồi từ từ biến mất, tựa như muốn ép chất S trong hắn ra. Chung Tông há miệng cắn lên vai Yên Lộ, không ngừng bóp bóp nắn nắn đùa nghịch cặp mông kia.
Cách vuốt ve sắc tình hạ lưu như vậy khiến Yên Lộ rên ư ử không ngừng, cậu nắm chặt lấy vai hắn rồi đè người xuống. Nhảy lên thân Chung Tông, Yên Lộ dùng ngón trỏ móc cái dây quần trong khe mông nơi nó ra, “pạch” một tiếng dây về chỗ cũ, thanh âm rất chống đối.
Chung Tông hơi thở gấp, đôi mắt khao khát mà đầy mê hoặc, con ngươi sâu thẳm ướt át. Yên Lộ ngồi trên người hắn ngắm đến chăm chú. Cậu bị ánh mắt ấy nhìn đến khô nóng cả người, tim đập như sấm, chút ngại ngùng từ từ chảy từ trong ra. Trán cậu lấm tấm mồ hôi, sắp nhịn không nổi rồi.
Hít sâu một hơi, Yên Lộ cúi xuống liếm lên môi dưới của Chung Tông, tư thế này khiến cặp mông hoàn toàn mở ra. Cậu uốn éo cơ thể, để đầu v* đã cương cứng cọ sát với lồng ngực của hắn, bàn tay mướt mồ hôi cầm lấy cổ tay Chung Tông, kéo hắn chạm lên mông mình.
Mút mút liếm liếm môi dưới của đối phương, cậu như mèo con không dám dùng lực, chỉ nhè nhẹ đặt đầu lưỡi giữa môi răng của hắn, lúng búng nói: “Sờ tôi đi, sờ tôi đi.”
Kèm theo đó là tiếng rên rỉ ư hử, Yên Lộ chọc chọc hạ thân đã cương vào bụng Chung Tông, cọ cọ chút một chút một, hệt như luật động của chuyện ấy.
Cơ thể cậu thực sự mềm nhũn rồi, xung quanh toàn là tin tức tố của Chung Tông, cả người đã là một vũng xuân thủy, mặc người cần thì đến lấy.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!