Hệ Thống Chưởng Môn - Chương 41: Đánh cược
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
120


Hệ Thống Chưởng Môn


Chương 41: Đánh cược


Dịch: LăngTiêu

Biên: tinhtinh

– Chuyện hoang đường, ngươi quả thực chính là đang ăn nói lung tung, không hiểu chế phù còn dám ở nơi này nói lời vô căn cứ!

Tử Dương chân nhân có phần không tự tin quát lớn.

Lúc trước tuy rằng hắn không thể bái nhập Linh Phù Sơn, nhưng cũng may mắn tiến vào cửa Linh Phù Tông ở hải ngoại, đối với những loại phù chú này, vẫn là rất có chút hiểu biết.

Những lời Diệp Thần nói đều là chính xác, thế nhưng bây giờ hắn nhất định phải cắn răng chối bỏ, hắn khẳng định, Diệp Thần tuổi còn trẻ, không thể nào là Chế Phù Sư, càng thêm không thể nào là Chế Phù Sư trung phẩm cao cấp.

Cho nên, Diệp Thần không thể làm ra động tác chứng minh lời nói của hắn là đúng.

– Ngươi có muốn lão tử ở ngay tại đây chế tạo mấy tấm cho ngươi nhìn một chút không?

Diệp thần giống như cười mà chẳng phải cười nhìn lấy Tử Dương chân nhân.

Sắc mặt của Tử Dương chân nhân biến hóa, tức giận quát:

– Ngươi biết chế tạo phù chú? Được, ngươi chế tạo đi a, ngươi nếu như có thể chế tạo ra phù chú có thể phóng ra chín mươi chín Hỏa Cầu, ta lập tức sẽ đem Phong Khả Khả tặng cho ngươi.

Tử Dương chân nhân này cũng là người tinh quái, nói chuyện rất chắc chắn, có chừng có mực, không có gì quá khích.

Diệp Thần không thể nhịn được cười được nữa, hắn cười phá lên, lần này hắn chỉ muốn giáo huấn Tử Dương chân nhân và cả Cổ Kim Long con của hắn nữa.

Bây giờ chỉ cần vạch trần Tử Dương chân nhân bán ra phù chú nhái vô dụng là sự thật, Diệp Thần thật sự là muốn xem, Tử Dương chân nhân còn có mặt mũi nào mà ở lại thành Lạc Nhật.

– Thế nhưng, tiểu tử, ngươi nếu như không chế tạo được ra loại phù mà ngươi nói, ngươi tính như thế nào?

Tử Dương chân nhân ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm Diệp Thần.

Diệp Thần cũng đoán được Tử Dương chân nhân sẽ nói như vậy, cho nên hắn mở miệng cười nói:

– Ha ha ha, vậy ta lại đem Phong Khả Khả tặng cho ngươi a.

Vừa nói ra lời này, mặc kệ Tử Dương chân nhân hay là Phong Khả Khả, vẻ mặt đều trở nên vô cùng khó coi.

– Ngươi…ngươi có tư cách gì lấy ta đem tặng người khác?

Phong Khả Khả muốn mắng chửi người, nhưng lại nghĩ Diệp Thần có tu vi Luyện Hư tầng mười, chung quy là không có mắng ra được.

– Diệp Phong, là huynh đệ của ta, đối với loại người như ngươi, ta nghĩ Diệp Phong không ngại đem ngươi đi tặng người khác đâu.

Diệp Thần cười nhẹ nói.

Sắc mặt Phong Khả Khả hoàn toàn thay đổi:

– Ngươi nói cái gì?

Trong nội tâm của nàng chấn kinh, Diệp Phong chỉ là phế vật Ngũ hành tạp linh căn, tại sao lại có một huynh đệ cường đại đến như thế.

– Ta…ta cùng Diệp Phong không có quan hệ

Phong Khả Khả sức lực không đủ nói.

Diệp Thần lắc đầu:

– Hôn ước của các ngươi còn chưa có hủy bỏ, ngươi chính là người của Diệp Phong huynh đệ ta, nếu hắn có muốn đem ngươi cho một con lợn, ngươi cũng không thể cãi lại.

– Ngươi…!

Vẻ mặt của Phong Khả Khả trở nên vô cùng khó coi, vốn gia tộc của Diệp Phong ở thành Tàn Tuyết cũng là một gia tộc cao cấp, gia tộc của Phong Khả Khả vì nịnh bợ gia tộc của Diệp Phong, cho nên muốn tác hợp Phong Khả Khả và Diệp Phong để trở thành thông gia.

Thế nhưng ai mà nghĩ đến, gia tộc của Diệp Phong trong lúc chiến đấu với Tà Tộc, bởi vì bị tính kế, thành viên nổi bật cơ hồ bị mất hết toàn bộ, Diệp Phong không còn chút giá trị lợi dụng nào, tự nhiên là bị vứt bỏ vô tình.

Bất quá, hôn ước của Diệp Phong và Phong Khả Khả còn chưa có hủy bỏ, cho nên, dựa trên danh nghĩ để mà nói, Phong Khả Khả vẫn còn là vị hôn thê của Diệp Phong.

Diệp Thần đem ánh máy rơi vào trên người Từ Dương chân nhân, nghiền ngẫm cười một tiếng:

– Phong Khả Khả là tiền đặt cược bên này của ta, Tử Dương chân nhân, tiền đặt cược của ngươi đâu?

Vừa bị Diệp Thần hỏi như thế, Tử Dương chân nhân sắc mặt biến hóa, nghiêm nghị quát lên:

– Tiểu tử thối, ngươi bớt ở chỗ này bướng bình cãi láo đi, lấy một nữ nhân ra làm tiền đặt cược, người không sự đủ mất mặt hay sao.

Diệp Thần khóe môi nở nụ cười, Tử Dương chân nhân đây rõ ràng là phép khích tướng.

– Được, ngươi lấy tiền của ngươi ra đặt cược đi, ta cũng lấy ra tiền đặt cược của mình.

Diệp Thần nhìn chằm chằm Tử Dương chan nhân.

Tử Dương chân nhân cười, trong lòng của hắn thầm nghĩ: Tiểu tử, ngươi muốn đấu cùng ta, còn non và xanh lắm, phép khích tướng đơn giản như vậy, đã khiến cho ngươi phải mắc câu rồi a.

– Được.

Tử Dương chân nhân nặng nề gật đầu, đưa tay lên, ngay sau đó, một con Hỏa Vân Hổ được Tử Dương chân nhân gọi ra.

Con Hỏa Vân Hổ này, là trước đó không lâu ở trên đấu giá hội Tử Dương chân nhân đấu giá được.

– Tiểu tử, tiền đặt cược của ta là con Hỏa Vân Hổ, Linh thú cấp bốn trung kỳ này, của ngươi đâu?

Tử Dương Chân Nhân đắc ý cười to.

Rất nhiều người ở bốn phía bắt đầu kinh bỉ Tử Dương chân nhân.

– Quá hèn hạ, lại có thể lấy ra một con Linh thú cấp bốn làm tiền đặt cược, ai chẳng biết Linh thú cấp cao chưa chắc có đủ tiền để mà mua, thậm chí có tiền cũng chưa chắc có thể mua được.

– Đúng vậy, Tử Dương chân nhân này dù sao cũng là Chế Phù sư trung phẩm cao cấp, thật không nghĩ tới, lại là cái loại người như thế này.

– Ai, đúng là cặn bã, quá cặn bã, thật sự là không cần mặt mũi, ta bây giờ vô cùng nghi ngờ, hắn bán ra chính là phù nhái vô dụng, bằng không làm sao lại có thể làm khó dễ tiểu huynh đệ này như thế.

Nhìn thấy Tử Dương chân nhân lấy ra tiền đặt cược, mọi người ở xung quanh nhìn đương nhiêu đều biết, Tử Dương chân nhân là đang cố ý làm khó Diệp Thần.

Lạc Thiển Nguyệt đang âm thầm quan sát cũng phải nhíu mày lại, thầm nghĩ có nên hay không chạy ra giúp đỡ Diệp Thần, dù sao Diệp Thần cũng là người mà Ngọc Cảnh công tử xem trọng,

Nhưng ở ngay vào lúc này, một thân hình duyên dáng xinh đẹp, đang không nhanh không chậm đi tới:

– Diệp Thần tiểu tử, giao ra Cửu Chuyển Luyện Hồn thuật, ta có thể cho ngươi mượn một con Linh thú cấp bốn làm tiền đặt cược.

Diệp Thần quay đầu nhìn lại, đập vào mi mắt của hắn là một nữ tử có dung mạo tuyệt sắc, mái tóc màu tím nhạt không theo một kiểu mẫu nào xõa ở trên hai vai, trong đó còn có một lọn tóc màu hồng phấn xõa ra ở bên trái. Dáng người cao khoảng một mét bảy nhưng có vẻ hơi gầy, phối hợp với bộ váy màu xanh như nước biển bao lấy thân thể gợi cảm nóng bỏng, ở trên cái eo nhỏ chỉ khoảng nắm tay còn đeo một cái đai lưng màu đỏ rực.

Đây là một người có thể so với nữ tử Hàn Yên Nhu a, không, nữ tử này với Hàn Yên Nhu không giống nhau, Hàn Yên Nhu mang theo vẻ đẹp chứa vài phần khí tức lạnh lùng, mà nàng nạy đẹp theo kiểu phóng khoáng buông thả.

– Là Thu Nguyệt tiểu thư, theo như lời đồn thì Thu Nguyệt tiểu thư có được hai con Linh thú cấp bốn, xem ra lời đồn không giả a.

– Dùng một quyển công pháp không trọn vẹn, đổi lấy Linh thú cấp bốn, không lỗ, hơn nữa còn có thể hóa giả tình thế khẩn cấp.

Quả nhiên là cô ta! Lạc Nhật Thu Nguyệt!

Tuy nhiên Lạc Nhật Thu Nguyệt này vẻ ngoài đúng là vô cùng xinh đẹp, khiến cho Diệp Thần có mấy phần rung động.

– Nếu như dùng Cửu Chuyển Luyện Hồn thuật đổi lấy được ngươi, ta liền đổi.

Diệp Thần nghiền ngẫm cười một tiếng.

Diệp Thần vốn cho rằng, mình đùa giỡn như thế này, sẽ bị người khác chế giễu, nhưng khiến cho Diệp Thần không có nghĩ tới, hắn vừa nói ra lời này, tất cả mọi người đều nhìn hắn dưới ánh mắt quái lạ.

Lạc Nhật Thu Nguyệt trên dung nhan tuyệt sắc hiện ra một nụ cười xấu xa:

– Người là người thứ ba dám đùa bỡn với ta, ta sẽ khiến cho ngươi phải mãi mãi nhớ kỹ ta.

Diệp Thần không do dự một chút nào trả lời:

– Đương nhiên, ngươi xinh đẹp như vậy, ta cũng không quên được a.

Lạc Nhật Thu Nguyệt dường như còn đang muốn nói điều gì, lại bị Diệp Thần vo tình cắt ngang:

– Được rồi, ta còn có chuyện bây giờ cần phải xử lý, không muốn nhiều lời với ngươi.

Nói xung, Diệp Thần đưa tay, một con Đại Địa Bạo Hùng cấp bốn trung kỳ được Diệp Thần gọi ra.

– Ta đã nói rồi, ngươi lấy cái gì làm tiền đặt cược, ta liền lấy cái đó làm tiền đặt cược, bây giờ, ngươi còn nghi ngờ lời nói của ta sao?

Diệp Thần nhìn lấy Tử Dương chân nhân.

Vẻ mặt của Tử Dương chân nhân trở nên vô cùng khó coi:

– Ngươi…ngươi…đây chỉ là món đồ đầu tiên dạng tiền đặt cược, ngươi muốn chơi, đương nhiên không chỉ có một chút tiền đặt cược đó chứ, sao không chơi lớn hơn một chút, người khác có thể sẽ nghĩ Tử Dương chân nhân ta không có tiền!

– Ta lại thêm một trăm vạn hạ phẩm linh thạch.

Tử Dương Chân Nhân cắn răng nói.

Lời này vừa nói ra, tất cả mọi người ở bốn phía đều là kinh ngạc, là một trăm vạn hạ phẩm linh thạch sao?

P/S: Ủng hộ nhiệt tình nào các đạo hữu a…

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN