Hào Môn Kế Nữ - Chương 20: Thay đổi kiểu tóc
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
103


Hào Môn Kế Nữ


Chương 20: Thay đổi kiểu tóc


Editor: Hạ Y Lan

“Được.” Diêu An Ninh cười đồng ý.

Lần này cả lớp đều giật mình.

Ngay cả người mời là Kiều Trăn cũng không khỏi sửng sốt một chút, cô đã chuẩn bị một đống lời khuyên, nhưng không ngờ một tiếng thôi Diêu An Ninh đã đồng ý, lại còn thoải mái như vậy!

“Vậy thì hai giờ chiều thứ bảy tuần này.” Kiều Trăn chỉ sợ Diêu An Ninh lại đổi ý, lập tức định thời gian.

Diêu An Ninh suy nghĩ một chút, gật đầu đồng ý.

Kiều Trăn lập tức nở nụ cười, nhưng cười chưa bao lâu đã nghe Diêu An Ninh nói:

“Mọi người đều nghe rồi chứ, hai giờ chiều thứ bảy.” Diêu An Ninh dừng một chút, hỏi lại Kiều Trăn: “Tập họp ở đâu?”

Kiều Trăn vốn định tổ chức một buổi tụ họp nho nhỏ, chứ không nói hết cả lớp đâu! Đặc biệt còn có bọn Trần Trì trong đó! Loại thiếu gia ăn chơi trác táng như Trần Trì là cô không ưa nhất!

“Phía đông đường Tiêu Diêu Du.” Mặc dù trong lòng Kiều Trăn khó chịu, nhưng vẫn nói nơi hẹn.

Kiều Trăn nói ra dễ dàng như vậy, cũng bởi vì chưa chắc bọn Trần Trì sẽ đi.

Trần Trì và Kiều Trăn thật sự không thể chơi cùng nhau được, hai nhóm người không giống nhau, Trần Trì nhìn Diêu An Ninh, nhíu mày, Diêu An Ninh đồng ý nhẹ nhàng thế cũng không biết cô lại đang đánh mưu ma chước quỷ gì.

“Đi, chúng tôi nhất định sẽ tham gia!” Trần Trì cười cười đồng ý, hắn muốn xem Diêu An Ninh giở trò gì.

Lớp F tổng cộng có mười mấy người, một phần lấy Trần Trì và Thẩm Kỳ cầm đầu, một phần lấy Kiều Trăn và Xa Duy làm trung tâm, người của hai bên nhìn nhau không vừa mắt, trừ phi cần thiết, nếu không sẽ không xúm lại.

Diêu An Ninh và Vương Hạo thì một mình một bến, không dính bên nào.

Không dễ dàng gì để cả lớp tụ lại với nhau.

Ai cũng không nói chắc buổi gặp mặt hôm đó sẽ là cảnh tượng gì.

Cuộc sống trong trường bình yên trở lại, video giải thích của Nhiếp Giai Lan cũng không thấy nữa, mọi người muốn bày tỏ tức giận cũng không có chỗ phát tiết, tuy nhiên vẫn có một hai người tiết lộ nhà của Nhiếp Giai Lan xảy ra chuyện, cả nhà đã chuyển đi, cũng không ai biết đi đâu.

Cuối tuần đến rất nhanh, sáng sớm Diêu An Ninh tới tìm Diêu Nhan.

“Muốn xem tủ quần áo của mẹ?” Mặc dù Diêu Nhan thấy rất lạ, nhưng vẫn mở tủ cho cô xem.

Diêu An Ninh nhìn đại khái, trong lòng đã có tính toán.

“Hôm nay mẹ có rảnh không?” Diêu An Ninh hỏi.

Diêu Nhan gật đầu.

“Có thể đi với con đến trung tâm mua sắm không?” Diêu An Ninh hỏi tiếp.

Tất nhiên Diêu Nhan rất sẵn lòng, đã lâu rồi bà không có cơ hội bên cạnh con gái, khó được khi con gái chịu chủ động mở miệng.

“Để mẹ đi nói chú Lục con một tiếng, nếu trong nhà không có việc gì, chúng ta có thể đi.” Diêu Nhan xoay người đi ngay.

Cũng không lâu lắm, Diêu Nhan cười híp mắt trở lại, trên tay còn cầm một tấm thẻ.

“Chú Lục con đồng ý, còn đưa mẹ một tấm thẻ, nói thích mua gì thì mua.” Vẻ mặt mừng rỡ của Diêu Nhan không phải vì tấm thẻ kia, mà là thái độ của Lục Chính Bình, tuy đây chỉ là thẻ phụ của ông nhưng hạn mức cũng cực kỳ cao, có thể cho bà thì đó là một sự tín nhiệm.

Hai người chuẩn bị một chút rồi ra ngoài.

Trước khi đến trung tâm mua sắm, Diêu An Ninh nói muốn đi cắt tóc trước.

Diêu Nhan nhìn tóc Diêu An Ninh, cũng cảm thấy nên đi cắt, bà đưa cô đến một salon bà hay lui tới.

“Chị Diêu, đến làm tóc à?” Thấy Diêu Nhan xuất hiện, lập tức có người tiến lên đón.

“Là con gái chị muốn cắt tóc.” Giọng điệu Diêu Nhan nói chuyện với người tới đón rất quen thuộc.

“Đây là con gái chị Diêu à, trông xinh thật đó, nhìn giống y như chị Diêu vậy.” Vốn chỉ là lời khách khí, sau khi chị nói xong mới nhìn người bên cạnh Diêu Nhan, nghề của chị có trai xinh gái đẹp gì mà chưa gặp qua, trừ phi là người đẹp hàng đầu, nếu không rất khó để hai mắt chị tỏa sáng, cô gái nhỏ này không đẹp tới mức đó, nhưng lại khiến người khác nhìn rồi khó lòng quên được.

Qua lại vài câu khách sáo, Diêu An Ninh bị người dẫn đi ngồi xuống, tiếp đó là một chàng trai với ngoại hình được ưa chuộng nhất thời nay bước đến.

“Tiểu mỹ nữ, xin chào, anh là Yuri, em muốn cắt kiểu tóc thế nào?” Nụ cười của anh ta rất ấm áp, rất dễ dàng khiến người ta có thiện cảm.

Diêu An Ninh chỉ vào người đang nói chuyện với Diêu Nhan: “Không phải chị ấy cắt ư?”

Chàng trai nhìn hướng Diêu An Ninh chỉ, nụ cười trên mặt có chút không nén được giận, đó là bà chủ của bọn họ, bình thường đều là khách VVIP  mới có thể đặt lịch chị ấy!

Tiếng Diêu An Ninh không nhỏ, đủ để mọi người đều nghe được.

“Anh không tốt sao? Anh rất muốn cắt cho tiểu mỹ nữ như em một kiểu tóc thật xinh đẹp đó.” Chàng trai tỏ vẻ uất ức, cố gắng khiến Diêu An Ninh thay đổi suy nghĩ.

Diêu An Ninh cau mày im lặng.

Khóe miệng chàng trai co giật, tuyệt chiêu này sao lại thất bại rồi? Nhìn thế nào cũng thấy vẻ mặt cô bé này đều là ghét bỏ! Đúng, chính thế!

“Để chị đi.” Đang lúc này, bà chủ đi tới.

Chàng trai nhường vị trí, bị thương rất nặng, người mà anh ta phục vụ đều từ mười tám tuổi trở xuống, dựa vào người đẹp trai miệng ngọt, có không ít khách hàng quen, dù không chỉ định anh ta nhưng cũng chưa từng mất mặt như hôm nay.

“Chị Phương.” Chàng trai làm bộ dạng đáng thương nhìn bà chủ.

“Cậu đi làm việc đi.” Chị xua tay bảo chàng trai đi làm việc khác.

“Diêu tiểu thư muốn cắt kiểu tóc thế nào?” Chị mỉm cười hỏi.

Diêu An Ninh vén tóc: “Xén.”

Đã hỏi xong, chị Phương bắt đầu cắt, lúc cắt xong, chị mới hỏi mấy câu:

“Tại sao không cần Yuri?”

“Nói nhiều.”

“Tại sao là chị?”

“Quá phiền toái.”

Chị nói không nên lời trước hai câu ngắn gọn của cô, thầm nói cô gái nhỏ này rất cẩn thận, cái nên biết đều hiểu rõ ràng, Yuri là thợ bậc trung trong tiệm của chị, lời hơi nhiều một chút, nhưng cũng là đặc điểm của cậu ta, cũng có người vì điều này mà tới. Về phần vấn đề phía sau, cô bé nói phiền toái là chỉ người thay đổi sau, Yuri sẽ không vui với người sang tay, hoặc có thể tạo tình huống nghiêm trọng hơn.

Vấn đề đã hỏi xong, tóc cũng cắt xong rồi, kiểu tóc mới rất hợp với Diêu An Ninh, tóc dài ngang vai đến mang tai, lộ ra cổ trắng thon dài, dịu dàng  như bạch ngọc.

“Tay nghề của EVA thật giỏi.” Diêu Nhan đi đến, nhìn người trong gương, sau khi cắt tóc, gương mặt cũng sáng hơn, tinh thần tốt lên trông thấy.

Diêu Nhan gọi tên tiếng anh của chị, dù sao salon này cũng nhận không ít đơn hàng từ minh tinh, còn tên thật của chị là Phương Phương.

“Là do Diêu tiểu thư xinh đẹp.” Phương Phương cười tủm tỉm trả lời, mặc dù là chị tự mình cắt, cũng không thể không thừa nhận kiểu tóc này rất hợp với cô bé, tóc ngắn rất kén người, các đường nét trên gương mặt đều lộ ra, có một phần khuyết điểm cũng phóng đại lên năm phần, nhưng Diêu An Ninh không có chút nào, ngược lại còn làm nổi bật đôi mày rất đẹp.

Cắt tóc xong, hai người chạy thẳng tới trung tâm mua sắm, đi dạo một vòng, Diêu An Ninh tìm được một cửa hàng thời trang, mua vài bộ quần áo.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN