Chàng Khờ - Chương 293: Kiếm trận vô địch
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
2


Chàng Khờ


Chương 293: Kiếm trận vô địch


Đại trưởng lão bị sức mạnh của Hủy Diệt Vạn Vật phản lại, bị thương vô cùng nghiêm trọng, nguồn sức mạnh đáng sợ này thấm vào da thịt, ăn mòn xương khớp của lão ta, thậm chí xâm lấn vào tận nội tạng của lão ta.

Lão ta bị thương đến tận gốc rễ, mặc dù vẫn còn thoi thóp nhưng toàn bộ cơ thể cũng coi như phế cả rồi. Lão ta không còn khả năng chiến đấu được nữa.

Đại trưởng lão hoàn toàn bại trận rồi.

Mọi người có mặt ở đó đều ngẩn người.

Người nhà họ Ngô và Đường Chấn Phong vui mừng đến mức không nói nên lời. Vừa lúc nãy, bọn họ còn lo lắng rằng Ngô Bách Tuế sẽ bị sức mạnh ăn mòn Hủy Diệt Vạn Vật của Đại trưởng lão tiêu diệt. Bọn họ càng không thể hiểu được tại sao Ngô Bách Tuế lại dùng cơ thể mình để chống trả, nhưng bây giờ, Ngô Bách Tuế dùng hành động để trả lời cho bọn họ, càng đem tới cho bọn họ một niềm vui không thể ngờ tới. Đại trưởng lão vô cùng đáng sợ lại bị thương bởi chính sức mạnh của mình, hoàn toàn thất bại dưới tay Ngô Bách Tuế. Sự thật này đúng là làm họ rất hả lòng hả dạ.

Người nhà họ Đường đều kinh hãi vô cùng. Đại trưởng lão của bọn họ đã dùng đến sức mạnh rung chuyển đất trời, vậy nhưng cuối cùng vẫn không đánh lại được Ngô Bách Tuế, thậm chí Đại trưởng lão còn bị đánh đến mức hấp hối luôn rồi. Cảnh tượng này đúng là chọc mù mắt người nhà họ Đường.

Sau khi Tả Hữu hộ pháp bàng hoàng một hồi thì lập tức tỉnh táo lại, họ nhanh chóng chạy tới chỗ Đại trưởng lão.

Đại trưởng lão lúc này đã rơi vào trạng thái hấp hối. Khuôn mặt của lão ta trắng bệch, không còn giọt máu, khóe miệng còn vương lại chút máu tươi, mắt nhắm lại, chẳng thể mở nổi. Hơi thở của lão ta vô cùng yếu ớt.

Tả Hữu hộ pháp đi tới bên cạnh Đại trưởng lão, thấy tình trạng của lão ta như thế, bọn họ bỗng thay đổi sắc mặt. Hữu hộ pháp nhíu chặt mày, ngồi xổm xuống, cẩn thận hỏi Đại trưởng lão: “Đại trưởng lão, ông sao rồi?”

Đại trưởng lão chỉ còn lại chút hơi thở yếu ớt nghe thấy tiếng gọi của Hữu hộ pháp, cuối cùng lão ta cũng lấy lại được một chút ý thức. Lão ta cố gắng mở mắt ra, yếu ớt nhìn Hữu hộ pháp, căm phẫn nói: “Bày trận, giết chết Ngô Bách Tuế!”

Mấy chữ này được Đại trưởng lão cố nghiến răng nghiến lợi nói ra. Bây giờ, lão ta hận chết Ngô Bách Tuế, lão ta chỉ muốn Ngô Bách Tuế chết sớm mà thôi. Mặc dù lão ta đã không còn khả năng tự tay giết Ngô Bách Tuế nữa nhưng trụ cột của nhà họ Đường vẫn còn ở đây, Ngô Bách Tuế không thoát khỏi cái chết được. Đại trưởng lão muốn nhìn tận mắt Ngô Bách Tuế chết trước mặt mình.

Nghe thấy lời của Đại trưởng lão, Hữu hộ pháp đứng dậy, nghiêm giọng ra lệnh cho cả trăm cao thủ tinh anh nhà họ Đường: “Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, tập hợp!”

Nghe vậy, đám cao thủ nhà họ Đường bỗng lấy lại tinh thần, bọn họ không hề chần chừ, lập tức hành động. Hai người trong số đó nhanh chóng đến bên cạnh Đại trưởng lão, đứng im một chỗ.

Chín mươi tám người còn lại lấy Ngô Bách Tuế làm tâm điểm, chạy nhanh ở xung quanh.

Nhiều người cùng nhau di chuyển đã dấy lên động tĩnh rất lớn. Hiện trường rộng lớn vang lên tiếng giẫm chân không ngừng, âm thanh kinh thiên động địa. Mặt đất rung lên dữ dội. Đất đá, tro bụi cũng bay mù mịt, lắc lư không ngừng.

Trong nháy mắt, trận thế Thiên Cương Bắc Đẩu được hình thành.

Thiên Cương Bắc Đẩu Trận vốn là trận pháp do bảy người hợp thành. Trong trận pháp, bảy người lấy tĩnh chế động, tấn công đầu thì đuôi đáp trả, tấn công đuôi thì đầu đánh trả, tấn công eo thì đầu đuôi phản đòn, nhốt kẻ địch trong trận pháp, sức mạnh vô cùng.

Sau này, trải qua sự thay đổi không ngừng của con người mà trở nên mạnh hơn. Thiên Cương Bắc Đẩu Trận có thể do bảy người tạo ra, cũng có thể được hợp thành do chín mươi tám người, cứ bảy người một nhóm, tạo thành mười bốn nhóm Thiên Cương Bắc Đẩu Trận. Cứ bảy trận pháp nhỏ sẽ tạo thành một Bắc Đẩu Trận lớn, khống chế lẫn nhau, bảo vệ lẫn nhau, vô cùng uy lực.

Chín mươi tám cao thủ tinh anh nhà họ Đường xếp thành một trận pháp Thiên Canh Bắc Đẩu lớn.

Còn Ngô Bách Tuế đứng ở chính giữa của trận pháp này.

Trận pháp vừa hình thành, ánh mắt của Hữu hộ pháp chuyển động, bỗng cao giọng ra lệnh: “Tất cả tấn công!”

Chín mươi tám cao thủ trong trận pháp đang đứng vững ở vị trí của mình, vừa nghe thấy lệnh của Hữu hộ pháp, bọn họ lập tức giải phóng ra khí thế mạnh mẽ, phát ra chân nguyên của mình.

Đám cao thủ tinh anh của nhà họ Đường, ai ai cũng đều là Vũ Thánh mang sức mạnh rất lớn, sức mạnh liên kết lại của bọn họ trong Thiên Cương Bắc Đẩu Trận càng mạnh bạo, dữ dội, không ai có thể chống lại.

Chín mươi tám người cùng chỉ tay về phía Ngô Bách Tuế, đầu ngón tay của bọn họ bỗng bắn ra những luồng chân nguyên vô cùng mạnh. Chín mươi tám luồng chân nguyên giống như chín mươi tám quả đạn pháo cuốn theo nguồn sát khí vô tận cùng với sức mạnh hủy trời diệt đất, lao về phía Ngô Bách Tuế.

Rầm rầm rầm!

Trong hư không bỗng vang lên tiếng gió lốc gào thét, đầy trời chân nguyên đạn pháo cùng nhau bay tới, sức mạnh kinh người khiến cho gió mạnh gào rú, bầu không khí như muốn nổ tung.

Trái tim người nhà họ Ngô lại một lần nữa bị siết chặt, dây thần kinh bị kéo căng. Bọn họ nhìn hết về hướng Ngô Bách Tuế, trong lòng vô cùng căng thẳng.

Ngô Bạc Tuế đứng ngay trung tâm trận pháp bị vô số đạn pháo chân nguyên bao phủ. Có điều, anh vẫn đứng nguyên một chỗ, sắc mặt không đổi, khí thế mạnh mẽ. ánh mắt anh sáng như ngọn đuốc, nhìn chăm chăm vào chân nguyên đạn pháo đang lao về phía mình. Khi đạn pháo sắp đánh trúng người, anh bỗng giơ tay ra, tóm nhẹ không khí một cái, sau đó nắm thành nắm đấm, nghiêm giọng nói: “Dừng!”

Vừa dứt lời, đám chân nguyên đạn pháo kia bỗng dừng lơ lửng trong không trung. Đất trời như đóng băng trong khoảnh khắc này. Hiện trường như bị một bàn tay vô hình ấn nút tạm dừng.

Toàn bộ hiện trường tĩnh lặng.

Ngay sau đó, Ngô Bách Tuế thong thả mở miệng, nhẹ nhàng nói một tiếng: “Đi!”

Dứt lời, nắm đấm mà Ngô Bách Tuế giơ lên trong không trung bỗng mở ra, sau đó anh vung tay về phía đám cao thủ tinh anh nhà họ Đường đang vây quanh mình. Tay anh vẽ ra một đường cong hoàn hảo trong không trung.

Vô số đạn pháo chân nguyên đang dừng lại trong không khí, tất cả đều lao về phía đám cao thủ tinh anh nhà họ Đường theo hướng tay Ngô Bách Tuế.

Thấy thế, ánh mắt của Tả Hữu hộ pháp bỗng thay đổi.

Hữu hộ pháp không suy nghĩ nhiều, lập tức sốt ruột hét lên: “Mau phòng thủ!”

Tả Hữu hộ pháp không gia nhập vào Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, bọn họ đứng ở ngoài trận pháp, quan sát tình thế bên trong trận pháp, từ đó có thể tùy cơ ứng biến, chỉ huy chín mươi tám cao thủ trong trận pháp.

Nghe được lệnh của Hữu hộ pháp, chín mươi tám tên cao thủ bỗng vắt chéo hai tay lên đỉnh đầu, phóng ra chân nguyên cực mạnh.

Trong chốc lát, trên đỉnh đầu của bọn họ liền hình thành tấm khiên chân nguyên không thể phá vỡ. Vô số tấm khiên chân nguyên liên kết lại với nhau trong không khí, tạo thành một tấm khiên rất dày và to, bao trùm lên toàn bộ chín mươi tám con người.

Dưới sự bày bố của Thiên Cương Bắc Đẩu Trận, chiếc khiên chân nguyên cực lớn này càng có sức mạnh đáng sợ vô cùng.

Ngay lúc chiếc khiên bảo vệ được hình thành, vô số đạn pháo chân nguyên bị Ngô Bách Tuế đánh trả lại cũng ầm ầm lao tới.

Uỳnh uỳnh uỳnh!

Vô số đạn pháo chân nguyên đánh vào chiếc khiên chân nguyên, tạo ra từng đợt âm thanh ầm ầm, tạo ra sức mạnh kinh thiên động địa.

Đạn pháo chân nguyên của chín mươi tám người tung ra, đánh vào tấm khiên chân nguyên của bọn họ, ngược lại, Ngô Bách Tuế là người bị tấn công lại giống như một người đứng ngoài cuộc, thản nhiên đứng xem.

Cảnh tượng này đúng là hiếm có trên đời.

Nhưng, tấm khiên chân nguyên mà bọn họ tạo ra cũng đủ sức mạnh, cuối cùng vẫn có thể chống đỡ được tất cả đạn pháo chân nguyên. Vậy nhưng, cho dù như vậy, chín mươi tám người trong trận pháp lộ rõ vẻ chật vật, Thiên Cương Bắc Đẩu Trận của bọn họ cũng trở thành trò cười.

Tả Hữu hộ pháp đứng một bên, sắc mặt đều vô cùng khó coi. Bọn họ đã biết, sức mạnh Thiên Cương Bắc Đẩu Trận hoàn toàn không làm gì được Ngô Bách Tuế.

Hữu hộ pháp suy nghĩ một hồi rồi quay qua nhìn Tả hộ pháp, hắn nghiêm giọng nói: “Xem ra chúng ta buộc phải ra tuyệt chiêu rồi”.

Tả hộ pháp nghiến răng, gật đầu, trầm giọng: “Ừm, lần này, chúng ta buộc phải lấy được mạng của tên đó”.

Nghe vậy, Hữu hộ pháp không chần chừ nữa, lập tức ra lệnh cho một trăm cao thủ nhà họ Đường: “Đổi thành Đại Ngũ Hành Kiếm Trận.”

Đại Ngũ Hành Kiếm Trận do hai mươi lăm người tạo thành, năm người một nhóm, tạo thành trận thức giống như bông hoa mai, bao vây kẻ địch ở chính giữa. Kiếm trận di động, hai mươi lăm thanh kiếm tụ thành một mảnh tinh quang, đồng thời ra tay, uy lực vô cùng. Từ xưa đến nay, đối mặt với Đại Ngũ Hành Kiếm Trận, ít có người sống sót.

Sau này, thông qua vô số lần diễn tập và thay đổi của nhà họ Đường đã phá bỏ được quy mô ngày xưa của Đại Ngũ Hành Kiếm Trận, vốn do hai mươi lăm người tạo thành, giờ có thể tăng lên một trăm người. Đây cũng coi như là bốn nhóm Đại Ngũ Hành Kiếm Trận, bốn nhánh kiếm trận hợp lại thành một Đại Ngũ Hành Kiếm Trận lớn với sức mạnh rung trời chuyển đất, khiến cho trận pháp này được cải thiện cao hơn dựa trên nền tảng vốn có.

Nhận được lệnh, hai tên cao thủ đứng bên cạnh Đại trưởng lão lập tức tụ hợp lại cùng với chín mươi tám người kia. Một trăm người thay đổi trập pháp với tốc độ nhanh nhất. Đồng thời, người nào người nấy rút ra một thanh kiếm dẻo từ thắt lưng của mình.

Kiếm dẻo mềm mại, mỏng nhẹ, dẻo dai giống như chiếc thắt lưng cuốn quanh eo của bọn họ. Đây là vũ khí mà bọn họ luôn đem theo người để chuẩn bị cho các tình huống bất ngờ.

Rất nhanh, một Đại Ngũ Hành Kiếm Trận cải tiến hoàn hảo hình thành.

Một trăm cao thủ nhà họ Đường vừa hay hợp thành một kiếm trận nhưng hai người Tả Hữu hộ pháp cũng không khoanh tay đứng nhìn. Bọn họ cũng rút chiếc kiếm dẻo dắt ở eo ra, tham gia vào Đại Ngũ Hành Kiếm Trận. Hai người như mắt của kiếm trận, đứng ở hai vị trí đặc biệt để làm người chỉ huy.

Trận pháp vừa hình thành, Tả Hữu hộ pháp cùng nhau lên tiếng: “Súc lực!”

Lập tức, một trăm linh hai người trong Đại Ngũ Hành Kiếm Trận phóng ra khí thế nghiền nát mọi thứ, đồng thời bọn họ cũng vô cùng ăn ý, ngưng tụ chân nguyên của mình lên trên thanh kiếm, thanh kiếm dẻo mỏng nhẹ, sắc bén phát sáng dưới ánh mặt trời, sau khi dung nhập chân nguyên, thanh kiếm càng sáng hơn, khí thế càng mạnh, từng thanh kiếm giống như linh hồn của chủ nhân nó vậy, toát ra một loại ma lực như gặm nhấm tâm hồn con người khiến người khác không khỏi sợ hãi.

Kiếm khí ngập tràn hiện trường, người nhà họ Ngô và ba người nhà Đường Chấn Phong đứng xem đều cảm nhận được sự lạnh lẽo đến tận xương tủy. Trái tim của bọn họ không khỏi run lên, như bị siết chặt. Mặc dù Ngô Bách Tuế đã phá được Thiên Cương Bắc Đẩu Trận của nhà họ Đường nhưng Đại Ngũ Hành Kiếm Trận này có vẻ như đáng sợ hơn nhiều, không ai biết được liệu Ngô Bách Tuế có chống chọi được không, mọi người không khỏi căng thẳng, lo lắng.

Vẻ mặt lúc này của Ngô Bắc Tuế quả thực đã nghiêm túc hơn nhiều. Ánh mắt anh quan sát kỹ càng trận pháp này, trong mắt để lộ ra ánh nhìn nghiêm trọng.

Tấn công!”, một lúc sau, Tả Hữu hộ pháp đồng thời hét lên.

Đột nhiên, một trăm linh hai người trong trận pháp đều phóng thanh kiếm trong tay mình hướng về phía Ngô Bách Tuế.

Trong chốc lát, vô số thanh kiếm sắc bén phóng lên trời, hội tụ trên không, sau đó kết thành một mảnh lưới làm bằng kiếm, bao trùm lên Ngô Bách Tuế. Từng đường kiếm khí sắc bén như hóa thành những ký hiệu bí ẩn, tỏa ra một bầu không khí đáng sợ vô cùng.

Dưới sự thúc đẩy của chân nguyên, vô số thanh kiếm dẻo rung chuyển mãnh liệt, sau đó bọn chúng kéo theo sức mạnh không thể xem thường xông thẳng tới chỗ Ngô Bách Tuế.

Chiu chiu chiu!

Trong không trung, một trận mưa kiếm cuồng bạo rơi xuống, Ngô Bách Tuế đứng ở trung tâm kiếm trận sắp bị cơn mưa kiếm đâm thành tổ ong rồi.

Người đứng xem trận đấu bỗng trở nên vô cùng căng thẳng. Sau lưng bọn họ đều toát mồ hôi hột.

Ngô Bách Tuế cũng nhíu chặt mày, anh không chần chừ, lòng bàn tay phải hướng lên trời, tung ra một đòn đáp trả trận mưa kiếm mạnh bạo kia.

Uỳnh!

Một chưởng đơn giản nhưng cuốn theo sức mạnh đất trời, chân nguyên cuồn cuộn phóng ra với sức mạnh dữ dội, đón lấy trận mưa kiếm cuồng bạo.

Ầm ầm ầm!

Trong chớp nhoáng, chân nguyên Ngô Bách Tuế đánh ra bỗng đụng độ với trận mưa kiếm trên không. Những thanh kiếm sắc bén có sức mạnh vô biên kia, có thanh thì bị chặn đứng, có thanh thì bị đánh rơi, có thanh bị đánh bay ngược lại.

Sau một lúc, trận mưa kiếm rợp trời đã vơi đi nhiều.

Vậy nhưng không có nghĩa là người nhà họ Ngô có thể thở phào nhẹ nhõm. Bỗng nhiên, tất cả thanh kiếm như bị kích thích, rung lên mãnh liệt. Cho dù là dừng trên không, bị đánh trả lại đều tiếp tục đánh xuống, còn cả những thanh kiếm rơi dưới đất, tất cả đều rung lên không ngừng.

Kiếm không gãy, hồn không diệt, sức mạnh không bao giờ biến mất, đây là Đại Ngũ Hành Kiếm Trận do nhà họ Đường cải tiến.

Ngô Bách Tuế chưa hề phá được trận pháp.

Những thanh kiếm sau khi bị Ngô Bách Tuế đánh trúng không hề bị hủy, ngược lại, càng ngày càng ngang ngược, kiếm khí ngút trời.

Bỗng nhiên, những thanh kiếm trên mặt đất bay thẳng lên trời, tập hợp lại với những thanh kiếm trên không, sau đó tất cả một trăm linh hai thanh kiếm cuốn theo sức mạnh xé toạc trời xanh, đồng loạt xông về phía Ngô Bách Tuế.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN