Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng - Quyển 2 - Chương 5: Thể Đạo
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
49


Đại La Thiên Tôn 2: Vĩnh Hằng Chi Mộng


Quyển 2 - Chương 5: Thể Đạo


Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên

Chương 5: Thể Đạo

Tinh Hồn tiến đến gần cổ kiếm Đồ Lục đang tán ra ánh lam quang nhàn nhạt, đưa tay chạm vào thân kiếm. Đột nhiên Đồ Lục càng lúc càng rung động kịch liệt, một luồng tinh quang từ trong thanh kiếm bay ra, dung nhập vào linh hồn của Tinh Hồn.

Hắn rùng mình một cơn, trong đầu óc xuất hiện ra những dòng cổ văn kỳ dị.

“Đạo khả đạo phi thường Đạo

Vô danh thiên địa chi thủy, hữu danh vạn vật chi mẫu

Cố thường vô dục dĩ quan kỳ diệu, thường hữu dục dĩ quan hiếu kỳ

Thử lưỡng giả đồng xuất nhi dị danh, đồng vị chi huyền, huyền chi hựu huyền, chúng diệu chi môn”

– Thiên thư đệ nhất quyển Thiên Đạo – Thể Đạo?

Những cổ văn xuất hiện trong một thoáng chốc, rồi ngay sau đó tiêu tan đi, nhưng chừng đó thời gian cũng đủ để Tinh Hồn ghi nhớ cũng như nhận ra lai lịch của cổ văn.

Lục Đạo Thiên Thư bao gồm sáu quyển: đệ nhất quyển Thiên Đạo, đệ nhị quyển Thần Đạo, đệ tam quyển Nhân Đạo, đệ tứ quyển Quỷ Đạo, đệ ngũ quyển Sinh Linh Đạo và đệ lục quyển Địa Ngục Đạo.

Cả sáu quyển thiên thư, Tinh Hồn nhờ vào kỳ ngộ, tại Huyền Thiên Giới đã thu lấy đầu đủ. Tuy nhiên Lục Đạo Thiên Thư huyền diệu vô thường, dù Tinh Hồn ngộ tính giỏi cách mấy cũng không thể lĩnh ngộ toàn bộ sở học từ Lục Đạo Thiên Thư.

Trong Lục Đạo Thiên Thư, huyền bí nhất chính là đệ nhất quyển Thiên Đạo, cực kỳ khó lĩnh ngộ, cho đến tận bây giờ hắn cũng chẳng hiểu gì về đệ nhất quyển này bao nhiêu cả.

Lại nói, năm đó, đệ nhất quyển Thiên Đạo hắn tìm được chính là nhờ cổ kiếm Đồ Lục.

Hôm nay, cổ kiếm Đồ Lục biến dị, đệ nhất quyển Thiên Đạo lại xuất hiện, nhưng so với lần trước đây có khá nhiều điểm khác biệt.

Chí ít, lần trước hắn phải dùng trí nhớ kinh người mới có thể ghi nhớ được một phần, nhưng bây giờ, không những có thể nhớ mà hắn có thể đọc được một cách rõ ràng.

Tuy nhiên, đọc được và nhớ được là một việc, còn lĩnh ngộ được hay không lại là một câu chuyện khác.

Sau khi Thể Đạo tan biến thì đồ lục cũng không còn xảy ra biến dị gì nữa, linh đài trở lại với sự tĩnh lặng như trước đây.

Tuy nhiên, nội tâm Tinh Hồn lại nổi lên một đợt sóng lớn. Chắc chắn không phải ngẫu nhiên mà cổ kiếm Đồ Lục xảy ra biến dị, cũng không phải ngẫu nhiên là Lục Đạo Thiên Thư đệ nhất quyển Thiên Đạo lại trích dẫn Thể Đạo một cách rõ ràng rành mạch như vậy.

Rất có thể, đây chính là cách để giúp hắn trở thành một tiên giả.

Mở mắt ra nhìn, ngẩn mặt nhìn lên trời, ánh nguyệt quang huyền ảo nhẹ nhàng phủ chiếu lên gương mặt hắn.

– Đạo khả Đạo phi thường Đạo? Khắp thiên địa nơi đâu cũng có Đạo, mỗi vật đều có Đạo của riêng nó, thế nên khó mà có thể giải thích được ý nghĩa của Đạo. Đạo của ta là gì?

Tinh Hồn nhớ về những cổ văn Thể Đạo trong thiên thư đệ nhất quyển Thiên Đạo mà suy ngẫm.

– Trước đây, Vô Đạo đã từng nói hắn đã tìm được Đạo của hắn, nhưng Đạo của hắn là gì?

– Vô danh thiên địa chi thủy, hữu danh vạn vật chi mẫu. Câu trước có thể hiểu rằng Đạo tồn tại tuyệt đối trên thế gian, Đạo là bản thể vĩnh hằng. Thiên địa chi thủy, vạn vật chi mẫu. Không lẽ trước đây Vô Đạo đã nhìn ra được ý nghĩa của Thể Đạo? Bản thể… bản thể… phải có nguồn gốc? Đúng rồi, Đạo chính là nguồn gốc của vạn vật. Dưỡng ra Thể Đạo, trong không sinh có, từ tâm sinh Đạo.

Dường như đã hiểu ra được mấu chốt của vấn đề, Tinh Hồn liền đình chỉ không tiếp tục vận chuyển Tạo Hóa Nhất Khí để cải tạo thân thể phàm trần nữa, ngược lại dẫn toàn bộ linh khí thiên địa đem dẫn vào Linh Đài.

Cổ kiếm Đồ Lục vừa rồi rơi vào tĩnh lặng, bây giờ như được kích thích, giống như một cái phễu khổng lồ mà thôn phệ linh khí được Tinh Hồn dẫn vào.

Nếu không phải nơi ở của nô lệ cách rất xa chỗ nghỉ dưỡng của Vu Sư Hùng Kim bộ lạc, việc tu luyện của Tinh Hồn đã bị phát giác ra rồi.

Trên đỉnh đầu Tinh Hồn, thiên địa linh khí lấy hắn làm trung tâm, tạo thành một vòng xoáy linh khí, tuy không nói là khủng bố, nhưng với một kẻ còn chưa bước vào Linh Hậu kỳ Phàm Tiên cảnh như Tinh Hồn có thể nói là rất yêu nghiệt rồi.

Tạo Hóa Nhất Khí phối hợp cùng với cổ kiếm Đồ Lục luyện hóa linh khí trời đất, chỉ thấy tại tại Linh Đài xuất hiện năm đốm sáng ngũ sắc: đỏ, lục, đen, vàng và trắng.

Cơ thể Tinh Hồn vốn đầy đủ Ngũ Hành Bản Nguyên, sau này khi cơ thể thức tỉnh Hư Không Chi Thể, đem Ngũ Hành Bản Nguyên dung hợp vào Hư Không Chi Thể để dưỡng dục hạt giống Thế Giới Chi Thụ.

Thế nhưng cơ thể chịu ảnh hưởng của Thời Không Hỗn Loạn, Hư Không Chi Thể cũng vì vậy mà bị phong ấn.

Nhưng bây giờ, nhờ lĩnh ngộ được Thể Đạo, rốt cuộc Tinh Hồn cũng có thể gọi ra được Ngũ Hành Bản Nguyên ẩn sâu bên trong cơ thể. Tuy nhiên, do trước đây dùng Ngũ Hành Bản Nguyên để nuôi dưỡng hạt giống Thế Giới Chi Thụ, thế nên tình trạng của Ngũ Hành Bản Nguyên vô cùng yếu ớt, có lẽ giờ không thể gọi là Ngũ Hành Bản Nguyên chân chính được nữa rồi. Có điều cũng phải nói đến, nếu Ngũ Hành Bản Nguyên vẫn mạnh mẽ như trước thì kết cục của hắn chính là bạo thể mà chết. Ngũ Hành Bản Nguyên đang suy yếu chính là cơ hội tốt nhất để dưỡng ra Thể Đạo.

Ngũ Hành Bản Nguyên chịu sự tôi luyện của Tinh Hồn, đem chúng hợp nhất lại với nhau, cổ kiếm Đồ Lục phía bên trên tán ra một luồng lực lượng thần bí dung nhập cùng với Ngũ Hành Bản Nguyên vừa mới hợp nhất.

Một thanh âm êm tai dễ nghe vang vọng trong Linh Đài, giây lát sau thanh âm biến mất, một đóa hoa sen màu đen tím hiện ra ngay chính giữa Linh Đài.

– Thành công rồi!

Nhìn thấy đóa hoa sen này, Tinh Hồn trong lòng kích động. Đóa hoa sen màu đen đó chính là biểu thị thành công tạo ra Thể Đạo.

Hoa sen Thể Đạo xuất hiện không lâu lại tiếp tục hấp thụ linh khí thiên địa, nhìn tốc độ điên cuồng này, không thể gọi là hấp thụ nữa rồi, mà nên gọi chính xác là thôn phệ thì mới đúng.

Lấy thân thể Tinh Hồn làm bản thể trung gian dẫn động, lấy hoa sen Thể Đạo làm gốc rễ, Tinh Hồn một lần nữa vận chuyển Tạo Hóa Nhất Khí, lỗ thân lông trên cơ thể Tinh Hồn mở ra toàn bộ, đem linh khí thiên địa điên cuồng thôn phệ.

Trước đây khi chưa dưỡng ra được hoa sen Thể Đạo, Tinh Hồn chỉ có thể lưu lại một phần mười linh khí thiên địa mà thôi, số còn lại theo lỗ chân lông trên người tán ra bên ngoài hết thảy, nhưng bây giờ, dưới sự thôn phệ nghịch thiên của hoa sen Thể Đạo, mười phân linh khí thiên địa đều bị nó thôn phệ. Sau khi tôn phệ xong thì hoa sen Thể Đạo tán ra một loại lực lượng thần bí tẩm bổ thân thể Tinh Hồn.

Cốt tủy như được thanh lọc, tạp chất phàm thể bị đẩy ra bên ngoài.

Linh Hậu kỳ Phàm Tiên cảnh đột phá thành công.

– Cuối cùng cũng thành công.

Tinh Hồn rốt cuộc cũng đột phá sơ kỳ Phàm Tiên cảnh. Đây chính là một bước tiến lớn, cơ hội trốn thoát khỏi Hùng Kim bộ lạc càng thêm nắm chắc hơn.

Trời cũng đã gần sáng, Tinh Hồn không tiếp tục tu luyện nữa, nếu bị Hùng Kim bộ lạc phát hiện, hắn khó mà thoát khỏi cái chết. Thu lại Tạo Hóa Nhất Khí, hắn đứng thẳng người dậy vươn vai một cái, tâm trạng so với mấy ngày trước tốt hơn hẳn.

Kế hoạch trốn thoát khỏi Hùng Kim bộ lạc sẽ rất khó khăn, nhưng vì cứu Sở Điệp, khó khăn gấp trăm lần đi nữa hắn cũng phải vượt qua, đây chính là đạo niệm của Tinh Hồn.

********* Quyển 2: Bách Luyện Thành Tiên *********

Thời gian chậm rãi trôi qua, cuối cùng ngày tế lễ của Hùng Kim bộ lạc đã bắt đầu.

Mặt trời chói chang đã leo lên đỉnh đầu, toàn bộ tộc nhân Hùng Kim bộ lạc đều tập trung về phía tế đàn phía trung tâm Hùng Kim bộ lạc.

Buổi tế lễ này mỗi năm năm thì tổ chức một lần, không chỉ tại Hùng Kim bộ lạc, mà các bộ lạc khác của Vu Tộc đồng dạng đều tổ chức giống như nhau.

Một trăm nô lệ, trong đó có Tinh Hồn và Cố Tinh Hải bị trói lại đem lên trên tế đàn. Hàng ngàn tộc nhân Hùng Kim bộ lạc đứng xung quanh, thái độ thập phần thành kính.

Vu Sư thần bí của Vu Tộc thường ngày chỉ ở yên bên trong Tế Điện, nhưng vào ngày trọng đại nhất trong năm năm thì liền xuất hiện.

Vu Sư mặc áo bào đen, thoạt nhìn vô cùng thần bí. Tinh Hồn nhờ mấy ngày trước đột phát Linh Hậu kỳ Phàm Tiên cảnh, thế nên lờ mờ cảm nhận được thực lực của gã Vu Sư này. Theo như bên hệ thống tu luyện của Nhân Tộc, thực lực của gã Vu Sư này có thể so sánh với tiên giả Phù Tiên cảnh.

Theo như tin tức mà Cố Tinh Hải nói với hắn về hệ thống Vu Tộc, Vu Tộc thường chia làm hai hệ tu hành: hệ Vu Sư và hệ Chiến Vu.

Đa số tộc nhân Vu Tộc đều lựa chọn hệ Chiến Vu, chỉ có những người trời sinh có tốt chất đặc biệt thì mới có thể trở thành Vu Sư. Trong số một ngàn người Vu Tộc thì chỉ sinh ra được một Vu Sư mà thôi.

Hệ Vu Sư chia làm ba cấp độ, gồm Vu Sư, Vu Công và Đại Tế Tư. Trong Vu Sư lại chia làm năm đẳng cấp Kim – Mộc – Thủy – Hỏa – Thổ.

Khi một tộc nhân Vu Tộc trở thành Vu Sư trước tiên sẽ thức tỉnh một trong năm hệ ngũ hành, nếu tu luyện thành công cả năm hệ thì liền trở thành Vu Công.

Vu Sư của Hùng Kim bộ lạc dĩ nhiên chỉ mới thức tỉnh được một hệ trong ngũ hành mà thôi, chính là Thủy hệ.

Buổi tế lễ ngày hôm nay sẽ do gã Vu Sư này chủ trì.

Đi theo sau lưng Vu Sư có năm người, một trong số đó chính là tộc trưởng của Hùng Kim bộ lạc. Tại Vu Tộc, bình thường đại sự trong bộ lạc đều do tộc trưởng chủ trì, trừ khi bộ lạc gặp tai họa ảnh hưởng đến an nguy toàn bộ lạc thì Vu Sư mới được phép xuất thủ. Đây chính là quy tắc truyền thừa ngàn đời của Vu Tộc, không ai được phép làm trái, nếu không sẽ bị Vu Thần Điện trừng phạt.

Vu Sư bước lên trên tế đàn, trên tay cầm một quải trượng đứng chính giữa tế đàn. Tộc trưởng Hùng Kim bộ lạc và mấy người đi cùng với Vu Sư đứng thành hình tròn, vây xung quanh gã Vu Sư, dường như là để hộ pháp.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN