Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh - Chương 65-3: Thiếu
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
107


Xuyên Đến Mạt Thế Bảo Vệ Anh


Chương 65-3: Thiếu


*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Lần này Lâm Đàm Đàm không bơ anh ta, cô hỏi: “Lôi điện vừa nãy là do anh tạo ra?”

“Là tôi, tình huống khẩn cấp, may là không tổn thương người vô tội.” Chu Lễ mỉm cười nói, tỏ mình có tác phong nhanh nhẹn.

Lâm Đàm Đàm thầm nghĩ: Khoảng cách xa như vậy vẫn có thể dùng sét đánh chính xác vào đầu người bị biến thành zombie, không gây ra ngộ thương, Chu Lễ quả thật có vài phần năng lực.

Cô nói vài câu khách sáo, nói gì may mà anh ta ra tay nhanh nếu không sẽ có nhiều người bị cắn trúng này nọ, sau đó lại theo lễ hỏi tại sao anh ta lại ở đây,

Dù Chu Lễ đi làm thủ hạ của Lý Quần nhưng với trình độ của anh ta không đến mức phải làm chuyện đi tuần tra khu lều trại vừa bẩn vừa mệt vừa không có tiền đồ mới đúng.

Chu Lễ nói: “Tôi có chút giao tình với họ nên đến xem, không ngờ lại gặp cô Lâm ở đây.”

Lâm Đàm Đàm nhìn anh ta, thật hoài nghi anh ta cố ý tới, như để chứng thực suy đoán của cô, Chu Lễ nói ngay sau đó: “Cô Lâm, có thể nói chuyện với tôi một lát được không?”

“Không được, tôi bận lắm, hơn nữa giữa chúng ta có gì để nói chứ?”

“Cô Lâm, cô cứ nghe theo lời Diệp Tiêu thế à? Anh ta kiểm soát cô, không cho cô gặp tôi, thế là cô thật sự tránh gặp mặt tôi?” Chu Lễ bước tới một bước, trầm giọng nói.

Lâm Đàm Đàm nhướn mày: “Anh ấy kiểm soát tôi từ khi nào vậy?” Rõ ràng là chính cô không muốn để tâm đến anh ta, ai lại thích nhìn một tên cứ tối ngày muốn lôi kéo mình đi ăn máng khác chứ?

Phiền phức lắm có biết không? Không nhìn lại xem mình có bao nhiêu tiền vốn, mặt mũi thế kia mà cứ tìm đến cô, không cho anh ta sắc mặt tốt anh ta còn tự cảm thấy hài lòng, lúc trước là lôi kéo tình cảm, bây giờ bắt đầu chửi bới Diệp Tiêu rồi.

“Cô Lâm là người trong cuộc hẳn còn chưa phát hiện, nhưng những người đứng ngoài nhìn vào đều thấy rõ rành rành.” Chu Lễ cười, đưa tay ra hiệu “mời”.

Lúc này dù Chu Lễ có muốn xoay lưng đi thì Lâm Đàm Đàm cũng không thể để anh ta đi dễ dàng như thế, cô muốn xem thử anh ta có thể ba hoa những lời thế nào nữa. Cô dặn bảo tiêu không cần theo, cùng Chu Lễ đi qua một bên: “Nói đi, anh nói tôi là người trong cuộc nên thấy không rõ là sao?”

Chu Lễ tự thấy mình đã thành công bước đầu, mỉm cười rồi nói với giọng tức giận như thể trong lòng cảm thấy bất bình, tiếc hận thay cho Lâm Đàm Đàm: “Cô Lâm, cô không thấy Diệp Tiêu kiểm soát cô quá mức rồi hay sao?” dien-dan-LEQUYDON

“Cô không hề có những mối quan hệ riêng, người bên cạnh đều do anh ta sắp xếp hết. Với khả năng của cô, vốn có thể phát triển tốt hơn và có tương lai rộng mở, thế mà mỗi ngày lại vất vả như thế. Cô

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN