Tôi Là Thầy Khai Quang
Chương 12: Hai con yêu tinh
Một mũi tên trúng hai đích?
Song phi?
Đây là điều mà mọi người đàn ông bình thường đều mơ ước.
Hơn nữa, đây là hai người đẹp trẻ trung và xinh đẹp như hoa!
Tuy nhiên, tôi cảm thấy rằng cảnh giới này rất xa vời đối với tôi. Suy cho cùng, tôi là một người không những không thể lấy được vợ mà thậm chí đi đâu cũng bị các cô gái ghét bỏ!
“Vứt bỏ sự tự ti của ngươi đi! Phấn chấn lên!”, tiên nữ Thanh Thủy lạnh lùng quát.
“Không phải ngươi đã có được sự truyền thụ của ta rồi hay sao?”
“Nếu còn tự ti thì sẽ không thể làm nên chuyện gì!”
“Chỉ cần là một người đàn ông bình thường thì sẽ luôn có hy vọng đạt được mọi thứ mình muốn!”
Lời nói của tiên nữ Thanh Thủy như một đòn cảnh tỉnh giáng vào đầu tôi, khiến tôi bừng tỉnh.
Sở Tuyết Tương coi thường tôi thì đã sao? Chỉ cần tôi có thể cương lên được, đi vào trong người chị ta được thì chẳng phải chị ta sẽ phải gào thét dưới thân tôi sao?
Dưới sự cổ vũ của tiên nữ Thanh Thủy, tôi quyết định hành động.
Nếu tôi trực tiếp đi tới gõ cửa và nói thẳng: “Hai chị à, chúng ta chơi ba người đi”, Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương nhất định sẽ giáng cho tôi hai cái tát.
Tôi suy nghĩ một lúc rồi quyết định trèo qua cửa sổ.
Từ khi còn nhỏ đã thường xuyên phải leo núi trèo cây, vậy nên trèo cửa sổ đối với tôi dễ như trở bàn tay.
Tôi dễ dàng leo lên cửa sổ của họ, ẩn nấp ở đây và yên lặng theo dõi diễn biến, chờ đợi cơ hội hành động.
Trong phòng bật đèn, Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương đứng đối mặt nhau như thể đang thưởng thức đối phương.
Hiện giờ ngoài việc tai của tôi thính hơn người bình thường gấp mấy lần thì thị lực của tôi cũng tốt đến mức đáng kinh ngạc.
Khi tôi nhìn vào trong phòng, điều tôi không ngờ là Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương chỉ mặc váy ngủ mỏng manh, bên trong người họ không mặc gì ngoài chiếc quần lót nho nhỏ.
Lâm Ngọc Lam đang quay lưng về phía tôi, trong khi Sở Tuyết Tương đang đứng đối mặt với tôi, họ đang nhìn nhau và hoàn toàn không để ý đến cửa sổ, ngoài ra, họ sẽ không ngờ được tôi có khả năng trèo ở ngoài cửa sổ nhìn trộm.
“Ngọc Lam, cậu thật đẹp, nếu tớ là đàn ông, tớ nhất định sẽ cưới cậu làm vợ”, Sở Tuyết Tương khen ngợi.
“Hì hì, cậu cũng rất xinh đẹp mà, thảo nào mỗi lần nhìn thấy cậu ánh mắt của Trương Sơn Thành cứ sáng lên”, Lâm Ngọc Lam cũng cười nói.
“Đừng nhắc đến tên ngốc đó. Đêm nay, chỉ có cậu và tớ”.
Sở Tuyết Tương đột nhiên vươn hai tay lao tới khu vực được che bởi chiếc váy ngủ mỏng manh của Lâm Ngọc Lam.
“A!”, Lâm Ngọc Lam hét lên, cô ta không muốn bị yếu thế, lập tức đánh trả, cũng túm lấy Sở Tuyết Tương.
Sở Tuyết Tương bật cười đẩy Lâm Ngọc Lam xuống giường, hai tay nhanh chóng luồn vào trong váy ngủ của Lâm Ngọc Lam, không chút kiêng kị mà sờ soạng vùng cấm địa của Lâm Ngọc Lam.
Lâm Ngọc Lam vừa xấu hổ vừa nhột, vội vàng hét lên: “Tuyết Tương dừng lại đi, cậu còn không dừng lại! A, nhột quá, ha ha ha, cậu hư hỏng quá, tớ không chịu được nữa, muốn xuất chiêu ngay!”
“Haha, lại đây, bà đây lại sợ cậu chắc? Để tớ xem năng lực cậu lớn đến đâu!”
Từ lâu tôi đã biết Sở Tuyết Tương là người không chịu thua kém ai, hôm nay cuối cùng tôi cũng thấy được điều đó. Vừa nghe thấy Lâm Ngọc Lam nói đánh lại, một trận chiến không phân thắng bại bùng lên và ngày càng kịch liệt hơn, hai tay Sở Tuyết Tương đặt trên người Lâm Ngọc Lam vừa tăng tốc độ vừa mạnh mẽ sờ soạng, tôi thấy vậy mà máu nóng sôi trào.
Chết tiệt, quá thô bạo.
Tôi thực sự muốn hét to lên, Sở Tuyết Tương, mẹ nó, đồ chết tiệt nhà chị buông tay ra, để tôi!
“A, nhột quá, tớ sắp bay lên trời mất! Cậu thật là đáng ghét, tớ phải báo thù!”
Lâm Ngọc Lam đột nhiên trở mình ngồi dậy, vươn tay túm lấy Sở Tuyết Tương.
Sở Tuyết Tương nhất thời dành được thắng lợi, cô ta không ngờ Lâm Ngọc Lam vốn đã mỏi nhừ và co quắp người lại có thể bùng nổ sức mạnh lớn như vậy nên nhất thời lơ là phòng thủ, mà Lâm Ngọc Lam tự dưng đứng dậy, ngay lập tức cảm giác ngứa nhột lan ra, một nửa thân thể Sở Tuyết Tương bỗng nhiên mềm nhũn.
“A, Ngọc Lam, cậu…… Cậu thật là có kinh nghiệm, mau nói thật đi, ai dạy cậu? Trương Sơn Thành đã chạm vào cậu sao, a a a…”
So với Sở Tuyết Tương thì có vẻ Lâm Ngọc Lam nhạy cảm hơn, lúc này hai má cô ta đỏ bừng, không tự chủ được mà bắt đầu thở gấp.
Tình huống này thật sự giống các bộ phim JAV.
Tôi nằm im quan sát mà khí huyết sôi sục, máu mũi gần như sắp chảy ra!
Hận không thể lao vào ngay lập tức và vật hai người kia xuống.
Tuy nhiên, tôi muốn xem trực tiếp như thế này lâu hơn, không muốn hành động hấp tấp.
Lâm Ngọc Lam vốn không hề yếu đuối, cô ta đã phản kích thành công, nằm trên người Sở Tuyết Tương, sờ soạng lung tung, yêu cầu Sở Tuyết Tương cầu xin cô ta thương tình.
“Tuyết Tương, cậu đã đầu hàng chưa? Mau cầu xin bà đây thương xót đi!”, Lâm Ngọc Lam đắc ý nói.
“Hừ!”, Sở Tuyết Tương vốn đang thở dốc, vừa nghe thấy lời này lập tức trở nên kiên cường, không phục nói: “Tớ chưa từng nhận thua, có bản lĩnh thì cậu làm ác liệt hơn đi”.
Lâm Ngọc Lam thấy Sở Tuyết Tương không chịu nhận thua, lập tức vươn tay kéo váy ngủ của cô ta. Váy ngủ vốn rất mỏng, Lâm Ngọc Lam lại chơi đùa nó nhiều như vậy, hoàn toàn không chú ý đến mức độ nặng nhẹ của tay, sau đó “xoẹt” một tiếng, váy ngủ đã bị xé rách!
Đột nhiên, cơ thể mềm mại chỉ còn lại chiếc quần lót nhỏ màu trắng của Sở Tuyết Tương đột nhiên lộ ra trước mắt tôi, khiến trái tim người đang bò trên cửa sổ là tôi run lên, suýt nữa tôi bị ngã xuống dưới.
Dù cho trí tưởng tượng của tôi có phong phú đến đâu, tôi cũng không ngờ mình lại có thể nhìn thấy cơ thể đẹp như vậy của Sở Tuyết Tương! Chỉ nhìn thôi mà hai mắt tôi không thể rời đi chỗ khác, miệng và lưỡi khô rát. Mặc dù trong lòng tôi rất khinh thường hành vi nhìn trộm của mình, nhưng do bản năng đàn ông điều khiển tôi vẫn mở to mắt thưởng thức, không muốn bỏ lỡ một phút giây nào.
“Cậu hư hỏng quá!”, Sở Tuyết Tương tức giận hét lên sau khi váy ngủ của mình bị xé rách, cô ta vươn tay nắm lấy váy ngủ của Lâm Ngọc Lam kéo mạnh!
“Xoẹt”, một tiếng giòn tan, váy ngủ của Lâm Ngọc Lam rơi xuống, bên trong chỉ còn lại một chiếc quần lót ren nhỏ màu trắng.
Mặc dù tôi đã nhìn thấy cơ thể của Lâm Ngọc Lam hai lần, nhưng đó là tình huống đặc biệt và vào thời điểm đó tôi không nhìn rõ lắm. Bây giờ được nhìn ngắm lại nó trong hoàn cảnh như vậy thật sự khiến tim tôi đập thình thịch.
“Cậu…”, Lâm Ngọc Lam sửng sốt.
Sở Tuyết Tương bật cười ha hả, từ trên giường bật dậy, chống nạnh đứng đó đắc ý nói với Lâm Ngọc Lam vẫn còn đang kinh ngạc: “Ngọc Lam, thật không tồi nha! Hiện tại chúng ta không ai nợ ai, có thể thẳng thắn đối đãi lẫn nhau rồi!”
Tôi cảm thấy miệng lưỡi khô nóng, chỉ muốn tìm một cái giếng để giải cơn khát của mình.
“Hừ, tớ còn có một tuyệt chiêu!”
Lâm Ngọc Lam phản ứng lại, loạng choạng đứng dậy, vật Sở Tuyết Tương vẫn đang kiêu ngạo xuống giường.
“Sao? Tớ vẫn giỏi hơn đúng không? Mau cầu xin tớ đi!”, Lâm Ngọc Lam đè lên Sở Tuyết Tương và nói.
Sở Tuyết Tương khẽ nói: “Ba mươi chưa phải là tết, ai là người chiến thắng còn chưa biết đâu! Xem tớ đây!”
Họ lại quấn lấy nhau, tấn công những bộ phận đặc biệt của nhau.
Trong phút chốc, căn phòng tràn ngập những hình ảnh nóng bỏng, đẹp không gì tả xiết.
Lâm Ngọc Lam và Sở Tuyết Tương quấn lấy nhau, vừa cười vừa mắng, da thịt đùa giỡn, cọ sát vào nhau, tiếng thét lẫn tiếng cười đùa không ngừng vang lên, cảnh tượng thật sự rất hấp dẫn, tôi cảm thấy hai tai nóng ran, cảm xúc dâng trào.
Hai con yêu tinh này!
Thật không thể chịu nổi!
Đột nhiên, một cảnh tượng khiến người ta vô cùng kinh ngạc xuất hiện!
…….
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!