Tổng Giám Đốc, Con Được Mẹ Trộm Đi - Chương 9: Thực hiện kế hoạch (3)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
189


Tổng Giám Đốc, Con Được Mẹ Trộm Đi


Chương 9: Thực hiện kế hoạch (3)


Ha ha, lần trước thân thể anh ta không có phản ứng với mình, lần này cố ý đụng phải, thì ra là sẽ có phản ứng, điều này nói rõ anh ta có hứng thú với mình, anh ta thật đúng là giỏi giả bộ đấy.

Giống như lấy được động lực khích lệ, cô dạng hai chân ngồi ở trên người anh, chuẩn bị cuộc công kích kế tiếp.

Ai ngờ một hồi đau nhức kịch liệt giữa hai chân truyền đến, cô nhíu chặt đôi mày thanh tú, thật đau, mặc dù cô biết mọi cô gái lần đầu tiên trở thành phụ nữ đều sẽ rất đau, cũng đại khái hiểu rõ điểm này để chuẩn bị, nhưng cô không ngờ sẽ đau đến như vậy.

Nắm đấm của cô không khách khí đánh vào trên người anh, cũng có mấy lần suýt đánh vào chỗ đó của anh.

“ Cô là lần đầu tiên?”

Thật ra thì không phải hỏi, chắc chắn là như vậy, từ biểu hiện mới vừa rồi của cô, anh có thể cảm thấy đây là lần đầu tiên của cô, anh vẫn cho là ở phương diện này cô có rất nhiều kinh nghiệm, thật sự không ngờ cô là lần đầu tiên, vốn nghĩ muốn trách cô quá dở hơi, nhưng bây giờ bật thốt lên này năm chữ, giống như quan tâm cũng giống như thương tiếc.

“ Cái gì lần đầu tiên, anh đừng tự mình đa tình, chỉ là hôm nay cô nương uống chút rượu, muốn tốc chiến tốc thắng mà thôi, anh đứng có nói lung tung.”

Vốn nghĩ sẽ đẩy anh ra hoặc ra sức bắt anh dừng lại, bây giờ bị anh hỏi như vậy, cô lại có điểm xấu hổ khó trả lời …. Cảm giác, vừa lộn xộn vừa thông suốt.

“ Cô như vậy chỉ làm tổn thương chính mình, muốn tôi dạy cô sao?”

Bây giờ anh đã không còn tức giận với cô, nhưng anh lại lo lằng bộ dạng này của cô nếu đi xuống thì người bị thương chính là cô.

“ Dạy, anh nằm mơ đi, ai nói tôi không biết, cùng lắm thì tôi hôn anh nhiều hơn mấy lần nữa, tôi cũng không tin mình không làm được.”

Lời nói của cô có chút cà lăm, cô cúi người, cái miệng nhỏ nhắn hôn lên đôi môi mỏng manh của anh, tránh cho lời nói từ miệng của anh quấy nhiễu cô.

Rõ ràng là cô chủ động hôn anh, nhưng không nghĩ nháy mắt cái anh lập tức từ bị động thành chủ động, nên nụ hôn này trở nên rất tuyệt hảo, cũng làm cho người ta mê muội, dĩ nhiên là cũng làm cô muốn ngất.

“ Cởi dây trói tay tôi ra, tôi sẽ không trốn.”

Giọng nói của anh thật dịu dàng, làm cô không tự chủ được chộp tới cầm cây kéo giúp anh cắt đứt sợi dây trên tay, tay của anh đạt được tự do lập tức lật người đè cô ở phía dưới, dịu dàng đoạt lấy hết thảy mềm mại của cô…

**

Nửa đêm, ba giờ sáng.

Chuyện xảy ra như thế nào?

Nhìn cô mệt mỏi ngủ trên giường, trong lòng anh không ngừng hỏi chính anh một vấn đề.

Cô là lần đầu tiên, rốt cuộc anh nên vui mừng hay nên bội phục cô giả trang rất giống sắc nữ, anh mơ hồ bị cô lừa rồi.

Anh ăn cô, đây là bất ngờ cả với anh.

Bây giờ không phải anh nên đi sao, nhưng ánh mắt anh lại không bỏ được cô.

Anh cũng có chút buồn ngủ, không bằng tỉnh ngủ lại rồi nói.

Nằm xuống, ngủ ở bên cạnh cô, tướng ngủ của cô không tốt lắm,thích đá chăn, anh mới vừa giúp cô đắp kín chăn, cô lại lập tức đá rơi xuống.

Cũng may bây giờ là mùa hè, không đắp chăn cũng không có chuyện.

Nhìn người phụ nữ bên cạnh, nụ cười thấp thoáng nơi khóe miệng của anh, khiến đường cong khuôn mặt anh cũng trở nên nhu hòa, cô thò chân khoác lên hông của anh, anh nhìn đôi chân thon dài trắng mịn của cô, nghĩ muốn dời chân cô từ mông mình xuống giường, nhưng đúng là anh vẫn không có làm như vậy, chỉ lẳng lặng điềm tĩnh nhìn dung danh cô ngủ sau đó anh cũng từ từ chìm vào mộng đẹp…

*

Buổi sáng, mang theo cơn gió nhẹ thổi vào rèm cửa màu lam nhạt, lặng lẽ len từ cửa sổ vào trong phòng, đánh thức người đàn ông đang ngủ trên giường.

Lông mi người đàn ông vừa cong vừa dài, thật là đẹp mắt, anh mở mắt, gương mặt tuấn tú treo nụ cười lười biếng, sau nháy mắt biến mất không thấy gì nữa.

Anh, Tần Trác Luân luôn luôn dậy sớm.

Nhìn gian phòng xa lạ, đôi lông mày kiếm khẽ nhăn lại, anh chuẩn bị rời giường, lại phát hiện nằm trên người mình là thân thể mềm mại của một người phụ nữ.

Anh cúi đầu nhìn cô, cô nằm trên ngườ anh, tấm chăn mỏng chỉ vẻn vẹn đắp trên đùi của cô, lộ ra cái mông trắng nõn vểnh lên của cô, tầm mắt theo cái mông của cô đi lên tới vòng eo thon nhỏ không đủ một nắm tay, rồi đến tấm lưng trần trắng như tuyết, mái tóc dài đen nhánh mượt mà của cô cũng xõa tung trên lưng và trước ngực anh.

Nhẹ nhàng cuốn một sợi tóc lên gần mũi ngửi một cái, ngửi thấy hương thơm ngọt ngào trên mái tóc cô.

Đầu ngón tay lơ đãng đụng phải khuôn mặt của cô, cảm giác trơn láng nhẵn min khiến cho anh yêu thích không nỡ rởi tay, tay của anh ngừng hai giây trên không trung, ngay sau đó bỏ lọn tóc của cô ra, trên người cô xuất hiện rất nhiều vết hôn, thấy những vết hôn này tâm tư của anh dừng lại, tối hôm qua, toàn bộ hình ảnh nóng bỏng triền miên lập tức hiện lên như phim chiếu ngay trước mắt.

Anh buông lỏng tay, thô lỗ đẩy ngã cô trên người mình ra, có chút phiền não xuống giường đi nhanh vào phòng tắm, trong phòng tắm quần áo của hắn biến thành từng mảnh vụn bị cô cắt nát nằm linh tinh trên mặt đất.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN