Cô Cảnh Sát Đáng Yêu
Chương 39
Editor: Trần Thu Lệ
Đến nhà vệ sinh, Lý Thanh Lưu bảo Lộ Phi Nhi đi ra ngoài
“Vì sao?”
“Không vì sao cả.” Rốt cuộc Lý Thanh Lưu cũng biết cô gái này đang trả thù anh rồi.
“Em nghĩ em vẫn muốn nhìn một chút!” Lộ Phi Nhi vẫn nhất quyết không chịu buông tha.
“Không được, nhanh ra ngoài đi, chừng nào xong anh sẽ gọi em.” Lý Thanh Lưu vô cùng nghiêm túc đẩy cô ra ngoài, mới vừa đóng cửa lại, liền nghe thấy tiếng Lộ Phi Nhi cười to.
Sau khi thở hổn hển trở lại giường bệnh, Lý Thanh Lưu nghỉ ngơi một chút, mới nhớ đến chuyện bố mẹ đã nói.
“Bố mẹ anh nói muốn gặp mặt bố mẹ em một lần, em thấy thế nào?” Lý Thanh Lưu vừa nói vừa nhìn vẻ mặt của Lộ Phi Nhi, ngoài ý muốn lại không nhận được bất kỳ một câu trả lời gì, Lý Thanh Lưu cũng đoán được trong lòng Lộ Phi Nhi đối với bố mẹ anh còn tồn tại khúc mắt, cười cười,
“Thật sự là đã khiến cho anh rất tức giận, lúc trước anh đã dặn dò bọn họ hết lần này đến lần khác, muốn bọn họ phải tiếp đãi lqd em thật tốt, nhưng mà thật không ngờ bọn họ lại thất lễ như vậy, làm sao lại thiếu tôn trọng với người bạn gái mà con trai bọn trăm cay nghìn đắng mới theo đuổi được chứ?”
Tôn trọng? Lộ Phi Nhi dùng sức trừng anh, biết rõ anh đang nói chuyện dụ dỗ bản thân mình, nhưng anh lại không yêu cầu cô phải cúi đầu trước bố mẹ anh, chuyện này đã tốt lắm rồi. Nhưng mà Lộ Phi Nhi vẫn không cam lòng, chính là không lộ ra vẻ mặt gì, Lý Thanh Lưu vừa nhìn thấy không được, tiếp tục nói:
“Chúng ta không cần để ý đến bọn họ là được rồi, chúng ta tự kết hôn, anh đi gặp bố mẹ của em, sau khi chúng ta kết hôn cũng sẽ không đi gặp bọn họ, sinh con cũng sẽ không cho bọn họ nhìn, em thấy thế nào?”
“Được rồi, em còn không biết anh sao? Em biết rồi, dù sao em cũng sẽ không cúi đầu.” Lộ Phi Nhi cũng là người có nguyên tắc, nên có một số lễ nghi cô đương nhiên sẽ hiểu không ít, nhưng bảo cô nhiệt tình hiếu kính giống như bố mẹ ruột của mình thì tạm thời cô vẫn chưa làm được.
“Ha ha, anh biết vợ của anh là tốt nhất. Bố mẹ anh chỉ có một mình anh là con trai nên khó tránh khỏi sẽ có một chút bảo vệ thái quá, lần này anh bị thương, bố mẹ anh cũng tiều tụy theo không ít, làm con trai, lqd không thể ở bên cạnh họ hiếu kính, anh…” Lý Thanh Lưu không nói tiếp, nhưng Lộ Phi Nhi biết đây mới là lời nói chân thật của anh, bất kể bọn họ đã làm gì thì cũng đều là vì con trai của bọn họ, như vậy vì cô yêu Lý Thanh Lưu, Lộ Phi Nhi suy nghĩ một chút, vẫn là cho bọn họ sắc mặt hòa nhã một chút đi! Hơn nữa, nếu mẹ cô biết cô đối xử với bố mẹ chồng cô bằng thái độ như thế này, chắc chắn cũng không cho phép.
Lộ Phi Nhi muốn suy nghĩ thật tốt một chút, nên sắp xếp bố mẹ hai bên gặp mặt nhau như thế nào? Còn không tới một tháng nữa là cô đã tốt nghiệp rồi, Lý Thanh Lưu cũng cần một khoảng thời gian nữa để hồi phục thân thể, huống chi, Lộ Phi Nhi vẫn còn đang cân nhắc xem lúc này bố mẹ cô có thời gian hay không? Khi mẹ làm việc, chẳng cửa hàng của bố phải đóng cửa sao?
Chỉ có điều, năng lực hành động của Lý Thanh Lưu từ trước đến giờ luôn rất tốt, nhanh chóng gọi điện thoại cho bố mẹ vợ tương lai, nói tình chân ý thiết(chân thành), khiến mẹ vợ mở cờ trong bụng, sau đó còn gọi cho bố mẹ anh, nói bọn họ nhất định phải biểu hiện tốt một chút, Lý Thanh Lưu lqd còn nói đừng nhìn bộ dạng của Lộ Phi Nhi đã rất khó trị rồi, mẹ vợ tương lai lại càng lợi hại hơn, nếu không hài lòng, bà hoàn toàn có khả năng chi phối suy nghĩ của con gái bà, sau đó khiến cho con đường Lý Thanh Lưu theo đuổi Lộ Phi Nhi càng thêm dài lâu.
Vợ chồng Lý Vệ Dân vừa nghe xong cũng không dám chậm trễ, nếu nói trước kia vẫn còn cảm thấy cô gái Lộ Phi Nhi này có cũng được, không có cũng không sao mà nói, nhưng từ sau khi trải qua sự sống chết của con trai mình thì bọn họ cũng hiểu rõ, con trai đã xác định chắc chắn cô gái này rồi. Nếu muốn làm người một nhà, dĩ nhiên phải hòa khí mới được!
Lộ Phi Nhi trở lại ký túc xá, sau khi nhận được điện thoại của mẹ mới biết Lý Thanh Lưu đã sắp xếp mọi chuyện thật tốt, Lộ Phi Nhi nghĩ thầm rằng như vậy cũng được, đều giao cho anh sắp xếp xong hết.
Trở lại ký túc xá, Lộ Phi Nhi thấy Ngô Viện Viện và mọi người vẫn chưa về, cũng đã hơn chín giờ, giữa lúc cô muốn đóng cửa phòng lại thì mọi người mới hết sức phấn khởi trở về.
“Đứng lại!” Lộ Phi Nhi hét lớn một tiếng, lúc này mấy cô gái mới ngậm miệng lại.
“Ôi chao! Cô ấy thế mà lại dám nói chuyện chúng ta như vậy với?” Tôn Bối Bối vừa xoắn tay áo, vừa không có ý tốt đi tới trước mặt Lộ Phi Nhi.
“Cậu muốn làm gì? Mình muốn la!”
“Phốc…” Mấy cô gái rất không nể mặt, trực tiếp ói mửa.
“Cậu la đi! La đi! Ha ha…” Lộ Phi Nhi bị mấy cô gái trực tiếp đè xuống giường, người bị ép ở dưới cùng đương nhiên là Lộ Phi Nhi xui xẻo nhất rồi.
Cười đùa được một lúc, mọi người mới dừng tay, nhanh chóng đi rửa mặt, mười giờ các cô phải tắt điện rồi. Sinh viên nữ chính là phiền phức mà!
“Hôm nay mấy cậu làm gì? Nếu mình và Lý Thanh Lưu không bảo đảm, mình thật sự nghĩ đến nhóm sắc nữ các cậu sẽ gây tai họa cho người ta mất.” Lộ Phi Nhi cười nói
“Xí! Sao cậu không nói bọn mình bị những người tham gia quân đội như bọn gây tai họa hả?” Vu Băng trách mắng
“Ừ, mình tin tưởng sức mạnh của các cậu, hơn nữa, những người này là chiến hữu của Lý Thanh Lưu, tài nghệ cũng không tệ, lqd có thể nói là anh hùng thật sự, chỉ có điều bọn họ đã ngốc ở bộ đội đã lâu, nên kiểu phụ nữ nào cũng được coi là Điêu Thuyền!” Lộ Phi Nhi nói xong, hơn nửa ngày mấy cô gái mới phản ứng kịp, lại một cuộc hành hạ tàn khốc ụp tới.
Chỉ có điều nói thật, các cô thật sự thu hoạch được không ít, trò chuyện cả một ngày, các cô cũng nhận biết được nghề nghiệp đặc công này không giống như trước, bọn anh đối mặt thật sự với mưa bom bão đạn, đối mặt với điều kiện thiên nhiên khắc nghiệt, và huấn luyện gian khổ. Bọn cô cảm thấy vinh dự, tình chiến hữu của bọn anh, bọn anh đối mặt với khiêu chiến, cũng đả động thật sâu đến các cô gái này.
Chỉ nghe các cô kể lại, bản thân Lộ Phi Nhi lại liên tưởng đến Lý Thanh Lưu, nghĩ đến anh cũng đã từng trải qua những thứ này, trong lòng Lộ Phi Nhi những cái khác không quan trọng, mà hơn nữa là đau lòng, là hiểu rõ. Thảo nào mỗi lần về nhà anh đều chẳng muốn di chuyển, thảo anh lại ăn lqd cơm bắt bẻ như thế, thảo nào anh lại khoan dung và cơ trí như vậy, tất cả những thứ này giống như đều đã tìm được đáp án. Lộ Phi Nhi cảm thấy ngoại trừ bản thân cô là một người phụ nữ, yêu người đàn ông của mình ở ngoài hơn, cô phát hiện bản thân cô càng kính trọng anh hơn. Tâm huyết của anh, cố gắng của anh, dũng cảm và kiên cường, anh là một người đàn ông đích thực, làm một người phụ nữ, có thể có được một người đàn ông như vậy, còn cầu gì hơn?
Khi Lộ Phi Nhi tốt nghiệp, bố mẹ cô cũng đến, vốn dĩ cô muốn đích thân mình đi đón, nhưng Lý Thanh Lưu yêu thương cô, trực tiếp nhận nhiệm vụ này, thực ra nhìn trong mắt Lộ Phi Nhi, rõ ràng đây là anh muốn nịnh hót, muốn làm cho bố mẹ vợ vui lòng. Thực ra Lý Thanh Lưu cũng không đi được, mà là do Lý Vệ Dân phái người đi đón, trực tiếp đưa người đến khách sạn, buổi tối sẽ mời hai người dùng cơm.
Đến buổi chiều, Lộ Phi Nhi kết thúc môn học, hỏi rõ số phòng vội vàng đến khách sạn gặp bố mẹ. Mới vừa vào cửa, Lộ Tuấn Sinh lôi kéo nhìn con gái,
“Con gái lớn, sao con lại gầy như vậy hả?” Lộ Tuấn Sinh đau lòng nói, thực ra gần đây Lộ Phi Nhi vừa bận rộn lo bài vở và bài tập, vừa chạy đến bệnh viện chăm sóc người bệnh, cho nên mới hơi bị gầy đi, Lý Thanh Lưu vẫn luôn ra lệnh cô phải ăn nhiều một chút, nói cô gầy như vậy sẽ khiến anh đau lòng.
“Ừ! Đúng là hơi gầy, sắc mặt cũng không tốt, là vì Lý Thanh Lưu bệnh sao?” Vu Diễm Hoa cũng vô cùng đau lòng.
“Con không sao, bố, mẹ là ai đến đón bố mẹ vậy ạ?”
“Bố, mẹ cũng không biết, dù sao cũng là do bố mẹ chồng tương lai của con phái người tới.” Đối với chuyện con rể tương lai và bố mẹ cậu ta không tự mình đến đón, Vu Diễm Hoa cũng có chút không vui. Chỉ có điều Lộ Phi Nhi cũng đoán được, bọn họ sẽ không đi, một lát nữa ăn phải xem biểu hiện của bọn họ thôi.
Sáu giờ tối, chờ gia đình Lộ Phi Nhi nghỉ ngơi một chút rồi xuống dưới đại sảnh. Bọn họ đi đến phòng bao đặt trước thì thấy Lý Thanh Lưu và bố mẹ anh cũng đã ở đó rồi.
Sau khi hai bên nhận biết lẫn nhau, Chu Tuyết liền bắt đầu bật máy hát(chỉ người nói nhiều), Lý Thanh Lưu lại càng ân cần, vợ chồng Lý Vệ Dân nhìn thái độ của con trai cũng hiểu rõ không ít.
“Lần này ông bà thông gia xin nghỉ phép để tới đây sao?” Chu Tuyết hỏi Vu Diễm Hoa.
“Đúng vậy, hiện giờ trường học vẫn đang ở trong thời gian đi học.”
“Thật là có lỗi, hai đứa nhỏ định ngày tốt, công việc của ông nhà tôi vẫn không rời được, buộc lòng phải phiền ông bà thông gia đi một chuyến rồi.” Chu Tuyết cười nói, lúc này, bà hiện rõ diện mạo vốn có của một nữ cường nhân.
“Vậy, công việc của ông thông gia là gì?” Lộ Tuấn Sinh tò mò hỏi, con gái cũng không nói với bọn họ bố của Lý Thanh Lưu làm gì, nhìn ông mặc Tây trang, khí khái hào hùng, thật đúng là đoán không ra ông ấy làm gì.
Ông vừa hỏi như vậy, mấy người thật đúng là không biết phải trả lời như thế nào, vẫn là Lý Vệ Dân cười cười,
“Tôi làm việc trong quân đội, quân hàm Thiếu Tướng.” Lý Vệ Dân không nói chức vụ cụ thể, chỉ điều bấy nhiêu cũng đủ rồi, Lộ Tuấn Sinh và vợ nhìn thoáng qua nhau, vô cùng giật mình, bọn họ thật sự không ngờ.
“Vậy cho hỏi bà thông gia làm gì?” Vẻ mặt Vu Diễm Hoa không đổi, cười hỏi
“Tôi mở một công ty buốn bán thực phẩm, ha ha.” Chu Tuyết cười vô cùng đơn thuần.
“Vâng, chúng tôi làm gì chắc ông bà thông gia cũng đã sớm biết, tôi cũng không nói nhiều nữa. Chúng ta vẫn nên nói về vấn đề chính một chút đi!” Vu Diễm Hoa liếc mắt nhìn chồng mình một cái, hai người đạt được ký kết ngầm.
“Con trai, con nói đi!” Lý Vệ Dân ném vấn đề lại cho con trai, ông bà thông gia này khó đối phó.
“Bác gái, con muốn nhanh chóng kết hôn, bởi vì thời gian công việc của con không cố định, muốn sẵn dịp Phi Nhi tốt nghiệp, con cũng đang nghỉ bệnh, thể tiến hành việc cưới hỏi luôn.” Lý Thanh Lưu cười đến vô cùng quyến rũ.
Lộ Tuấn Sinh vừa nghe xong, thật sự có phần luyến tiếc con gái, mới tốt nghiệp xong đã kết hôn, chuyện này quá nhanh, ngộ nhỡ vội vàng kết hôn không hạnh phúc thì làm sao? “Phi Nhi, con thấy sao? Con muốn kết hôn sao?”
Lần này mọi ánh mắt đều tập trung nhìn trên người Lộ Phi Nhi, điều này bảo cô phải nói như thế nào trước mặt nhiều người như vậy chứ? Lý Thanh Lưu lo lắng nhìn Lộ Phi Nhi, thật sự sợ cô sẽ không đồng ý đấy!
“Vâng, vậy thì tiến hành luôn cũng tốt, qua một đoạn thời gian con cũng không rãnh rỗi nữa.” Lộ Phi Nhi nói xong, sắc mặt lqd đều đã đỏ hết lên. Lý Thanh Lưu cũng thở ra một hơi, Vu Diễm Hoa nhìn chồng mình một chút, cũng không nói gì thêm. Vợ chồng Lý Vệ Dân lại rõ ràng cảm giác được dường như ông bà thông gia không hy vọng sẽ kết hôn nhanh như vậy.
“Nào, nào, dùng bữa thôi, không biết có hợp với khẩu vị của ông bà thông gia hay không, ha ha!” Chu Tuyết nhiệt tình tiếp đón, Lý Vệ Dân cũng nhân cơ hội bắt chuyện với Lộ Tuấn Sinh, không ra vẻ kiêu ngạo của Tướng quân một chút nào.
“Em làm anh sợ muốn chết, nhanh chóng đồng ý không phải xong rồi sao.” Lý Thanh Lưu nhân cơ hội nói nhỏ với Lộ Phi Nhi, Lộ Phi Nhi chỉ cười mà không trả lời anh.
Sau đó, hai bên thông gia trò chuyện thật vui vẻ, vốn dĩ muốn lo liệu lớn một chút, nhưng Lộ Phi Nhi và Lý Thanh Lưu đều không đồng ý, bọn họ cũng không muốn phải mệt như thế. Cuối cùng quyết định, mỗi bên tự tổ chức, muốn làm một lần bên phía Lộ Phi Nhi, đến lễ mừng năm mới, nhà Lý Thanh Lưu cũng sẽ mời gia đình và bạn bè thân thuộc, còn về phần quân đội cũng phải mời khách một lần.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!