Mày Lấy Tao Đi
Phần 54
MÀY LẤY TAO ĐI 54
Hắn dắt vợ vào khách sạn rất lịch sự. Chưa bao giờ có cảm giác lạ đến như thế này. Vừa đóng cửa phòng. Hắn quay lại nhìn nó.
-Yên tâm nhé. Mọi chuyện cứ để chồng lo cho.
-Lần này chồng mang đục mà không được. Thì sẽ mang hẳn đồ nghề sửa chữa máy bay ra dùng. Vợ yên tâm. Chồng sẽ… Không bao giờ làm vợ thất vọng.
Nó vừa ngại vừa tủm tỉm. Vì không biết nói gì. Bản thân nó cũng đang hoang mang. Nó sợ nếu để lâu không may vô sinh. Mà nó cũng sợ bác sĩ nam kia nhìn chỗ đó của nó. Mà nó cũng muốn kiếm đứa con từ một thằng cha cao to khỏe mạnh, chịu khó như tên này. Chỉ là sau này sẽ không để con đi thả dê lung tung như bố nó.
Còn ngày mai có ở với nhau nữa hay không. Nó không quan tâm. Có thể nếu Mai kia lại xảy ra chuyện. Đơn ly hôn vẫn còn đây. Gửi lên tòa và thêm vài đồng là hắn chả còn liên quan đến cuộc đời mẹ con nó nữa.
Hai đứa ngập ngừng nhìn nhau. Hắn cởi áo cho mình rồi đưa tay cởi áo cho nó.
-Gì đấy.
-Cởi áo ra…
Hắn tủm tỉm. Nó đỏ mặt.
-Đi tắm nhé. Mẹ bảo tắm chung…
-Cho tăng tình đoàn kết chứ gì.
-Thuộc rồi còn phải hỏi.
Hắn dắt nó vào phòng tắm. Nhẹ nhàng xả nước lấy sữa tắm cho cả hai. Nó ngại không nói. Nó hồi hộp đúng nghĩa như chuẩn bị lên thớt mà không biết người ta chế biến mình thành món gì.
-Mọi chuyện đã qua rồi. Giờ chúng mình đừng nhắc lại nữa nhé.
-Người ta sẽ không bao giờ thế nữa. Chỉ cần mình bỏ qua cho thôi.
-Nói thì hay lắm. Nhưng làm được không.
-Người ta bảo tình yêu có thể làm người ta thành thiên thần cũng có thể biến người ta thành quỷ dữ.
-Còn bày đặt văn chương.
-Thật đấy. Từ hôm không có vợ. Chơi thua mất mấy trăm rồi.
Nó quay lại nhìn hắn. Hắn cúi xuống.
-Tính mua tặng vợ con xe cho vợ đi lấy hàng mà chơi hết rồi.
Nó cau mày. Hắn mặt mũi vẫn đáng thương. Đúng là tranh thủ hơn cao thủ. Hắn tranh thủ sự thương hại của vợ. Không đẹp trai thì phải trơ trẽn.
-Không có vợ. Chả biết cuộc đời trôi về đâu. Ngày đêm như nhau hết.
-Thế có vợ cũng thế còn gì.
-Không. tối tối về còn ở nhà chơi với vợ.
-Ngày trước tối nào chả đi chơi với con Hường.
Hắn cáu mày.
-Lại nhắc.
-Thì thật còn gì. Nói có sách mách có chứng.
-Biết rồi thì mới xin bỏ qua cho người ta. Làm được không thì bảo.
-Bảo không làm được thì sao. Bỏ nhau luôn chứ gì.
Hắn cau mày tức.
-Nói chuyện chỉ muốn đấm nhau.
-Không thích nói thì thôi về đi. Không làm gì nữa.
-Này. Đã vào đây rồi thì đừng có mà hòng chạy.
-Muốn lấy đời con gái của đây thôi đúng không. Đấy. Thí cho.
-Người ta cũng cần kiếm đứa con thôi. Sau này mẹ con nuôi nhau. Đây chả cần.
-Ờ. Nghĩ giỏi đấy. Nghĩ cả thế chứ gì. Được rồi. Đây thí cho đứa con mà nuôi một mình nhá.
Hắn dồn nó sát tường. Bàn tay đưa lên bóp ngực. Nó đứng im mở mắt nhìn vào mắt hắn. Hắn cúi xuống hôn nó rồi xoa lưng cho nó sạch sẽ và vòng tay nhấc nó lên mang ra giường rồi đè lên. Miệng lướt trên cổ, trên tai nó. Bàn tay luồn xuống dưới thăm dò cô bé. Khẽ kích thích cho cổ họng nó phát ra âm thanh khoái lạc. Sau một vòng dụ dỗ. Bé con cũng hợp tác. Hắn trèo vào giữa. Cầm đứa em đặt vào chỗ. Dụ dỗ cho phần dưới mềm đi. Cho nó bớt căng thẳng rồi cúi xuống. Nhẹ nhàng đẩy vào.
-Aaaa.
Nó nhăn mặt vì đau. Còn hắn bị vướng bởi bức tường khá cứng.
Hắn thấy nó đau thì xót lại rút ra. Hắn cũng căng thẳng kém gì đâu. Còn hơn cả lần đầu làm đàn ông ý chứ.
Nhưng mà hắn chả nói lúc nãy. Nếu đục không ăn thua thì phải áp dụng phương pháp sửa chữa máy bay. Mà sửa máy bay thì phải dùng đến não.
Tức là phải bày chiêu làm trò. Hắn cúi xuống thủ thỉ.
-Đây người ta gọi là thanh niên cứng.
Nó phì cười. Rồi lại ngại nhìn hắn.
– Không được thì mai đi bác sĩ.
-Ai bảo không được. Đây mới là vòng khởi động thôi. Đừng coi thường đây thế. Kinh nghiêm đi với gái đầy mình rồi.
Nó cau mày.
-Ờ. Mất dạy à.
Nó túm tóc hắn. Mắt đỏ lên. Hắn cúi xuống hôn nó mặc kệ nó đẩy ra. Hắn gan lì.
-Đừng có mà đánh nữa. Đánh đau bỏ mẹ ra. Nhịn lắm rồi đó.
-Ờ. Cút ra thằng khốn nạn.
-Đéo cút đấy làm gì nào.
Hắn cúi xuống hôn. Nó quay đi không cho hôn. Hắn cúi xuống ngậm bầu ngực. Nó cũng không cho. Hắn ôm ghì chặt lấy không cho nó cử động. Cúi xuống hôn thật mạnh lên môi nó đầy cuồng nhiệt rồi ngẩng lên bất ngờ nhìn nó.
-Đây nói thật nhé.
Nó nhìn.
-Đây chỉ muốn phá trinh thôi chứ yêu đương đéo gì.
Ngần ấy câu từ chạy vào trong đầu khiến nó điên lên. Nó vung tay thì hắn giữ lại. Nó điên tiết rồi. Hắn thấy nó mất tập trung thì ấn mạnh thằng em một cái thẳng thắn khiến nó đau nhói lên. Nó chỉ kịp kêu lên một tiếng rồi nằm im. Hai hàng nước mắt ứa ra. Hắn rúc đầu vào cổ nó rúc rích cười.
– Công nhận khó vào thật. Xin lỗi vợ. Phải đánh lạc hướng để vợ không căng thẳng đấy. Chứ người ta yêu chết đi được đây này.
Hắn bóp ngực mân mê, quay sang thơm tai thơm má. Thơm cả dòng nước mắt vì mất đời con gái nữa. Giờ nó là đàn bà rồi các bác ạ.
-Đấy thấy chưa. Làm đàn ông đâu có sướng gì. Vất vả lắm đây này.
Hắn chồm dậy chống tay lên. Tay xoa tóc nó. Đưa đẩy nhẹ đứa em rồi thì thầm.
-Đau không.
Nó lườm.
-Thôi đừng. Người ta đùa thôi. Đừng giận mà.
Hắn đẩy nhẹ thằng em vào trong. Tay vẫn vuốt tóc nhìn nó. Thi thoảng nó nhắm mắt vì thích thú.
-Anh yêu em.
Hắn thấy nó đáng yêu quá thì thì thầm trên môi nó.
-Anh yêu em cô Lùn ngốc nghếch của anh ạ.
Nó mỉm cười lườm hắn rồi nhéo cho hắn cái.
-Còn đau không.
-Không.
-Vậy chồng làm nhé.
-Đang làm đấy còn gì.
-Đây là khởi động. Giờ tăng tốc sau đấy về đích.
Nó cắn răng vào môi mình. Lườm hắn cái nữa. Rồi kéo hắn xuống chủ động hôn. Hắn thở phì phò. Phần dưới bắt đầu hoạt động nhanh hơn. Rồi khi không nhịn được thì vùng dậy đẩy chân nó rộng sang hai bên làm mạnh mấy cái rồi gục xuống ngực nó thở. Mồ hôi đầm đìa trên trán.
-Em giỏi lắm. Làm được rồi.
Nó cười ngaị. Nó xấu hổ vì lần đầu biết sex là phải làm như thế.
Cứ nghĩ chỉ cho vào thôi. Không nghĩ phải ra vào khoái cảm như vậy.
Một lúc sau hắn rời nó ra. Cái ga giường thấm mấy giọt máu của nó. Nó ngại.
-Giờ sao.
-Để anh bảo người ta bán lại cho cái ga này. Mang về làm kỉ niệm.
-Vớ vẩn.
-Kỉ niệm lần đầu đi sửa máy bay.
Nó tóm tóc.
-Đừng đánh chồng nữa. Sẹo đầy người đây này.
-Không muốn bị đánh thì lấy đứa khác đi.
Hắn ngẩng lên.
-Lấy vợ thì đơn giản. Nhưng lấy được một người làm cho mình sẵn sàng thay đổi, lúc nào cũng cũng cố gắng vì họ. Mới gọi là thăng hoa trong tình cảm.
-Nói đúng hơn người ta nghĩ. Hai đứa mình đã hiểu nhau. Nhưng thật ra không phải. Có rất nhiều cái chúng ta vẫn phải tìm hiểu từ đầu.
-Bạn thân với chồng là hai thứ khác nhau. Bạn thì chỉ chia sẻ niềm vui nỗi buồn. Còn chồng thì phải chia sẻ nhiều cái.
-Chồng hơn bạn ở chỗ. Chồng vừa là người Chăm sóc, vừa là người quản lý. Vừa là phục vụ. Lại còn là thầy giáo.
-Thầy giáo gì.
-Thấy giáo dạy bà nó làm đàn bà. Đây này.
Hắn lại chồm lên. Vòng hai tay nó qua cổ mình. Cúi xuống.
-Lại nữa à.
-Uh. Nhịn đói bao lâu rồi. Giờ vã lắm.
-Chỉ có cái đó là tài.
-Uh. Đêm nay. Cho vợ không say không về cho biết tay.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!