Truyện ngắn 18+
yêu cave
21 tuổi… lại chuyển nhà, đây là lần chuyển nhà thứ 2, lần đầu là năm 10 tuổi, tôi đã mất đi rất nhiều thứ, không bạn bè không người yêu, phải đợi đến ngày để đi học liên thông, xung quanh nhà vắng teo, thỉnh thoảng mới có xe đi qua, ở đây chỉ có trẻ con và người già, bước ra khỏi nhà mà bị người ta soi mói từ đầu đến chân, xe máy có mà không được động vào, ông bà già suốt ngày 1 bài ca bất hủ: ra đường xe cộ tai nạn suốt ngày kia kìa, mà mày lấy xe đi đâu chơi, chơi với đứa nào, mà cũng phải ra đường cũng chẳng biết đi đâu, chiều chiều thỉnh thoảng đi bộ ra hàng nước ngồi cũng bị kêu ra đấy toàn thành phần cờ bạc, mày ra đấy làm gì, ở nhà thích uống nước gì mua về nhà mà uống, mày cẩn thận có ngày bị nó cho nghiện thì khổ đời con ạ.
Ở trong nhà 1 thời gian dài tôi bị xì trét nặng, dường như tôi đang bị tự kỉ thì phải, bố mẹ dường như quan tâm tôi không đúng cách, mấy đứa bạn thân ở quê cũng cấm chơi nốt với 1 lí do chúng nó theo đạo, chơi không hợp đâu con ạ, cái gì cũng cấm, bia rượu thì bảo mày tí tuổi đầu rượu chè cái gì, uống coca thì bảo uống gầy người, những cái gì tôi thích cũng đều bị cấm hết…
Tết đến, được về quê đi chơi, tôi như thoát khỏi cái cuộc sống buồn tẻ vô vị như hiện nay, xõa thôi, ăn chơi nhậu nhẹt đê nào, hết ăn lớp cấp 3 cấp 2, ăn ở làng ăn năm 91 các kiểu, ngày nào cũng say nhưng tỉnh mới dám về nhà, không thì lại ăn hành ngay lập tức. Tôi gặp em vào dịp tết đó, đang nhậu xong thằng bạn nháy mắt hỏi: “Quất không”, đang say lẫn chán, tôi gật đầu cái rụp. Quán số XX, ngồi 1 lúc thì em đến, em không ở quán này mà ở quán khác tới, em nó người nhỏ nhỏ, tóc ngắn chấm vai ép thẳng. Giọng em nó nhỏ nhẹ hiền hiền có cảm giác rất thân thiện:
– Lên giường đắp chăn cho đỡ lạnh đã anh.
Tôi vừa nằm lên giường em nó liền vòng tay qua ôm
– Không hiểu sao em thích rúc vào nách lắm, mà em cởi quần luôn nhé.
Em nói với giọng khá bình thản, cũng phải rồi, nghề của em mà, nằm 1 lúc 2 đứa lao vào nhau để thỏa cái đam mê bản năng, của giới tính.
Xong việc, mình hỏi em…
– Số điện thoại em là gì?
– Anh hỏi làm gì vậy?
– Khi nào xuống đây anh alo.
Em nó đứng trước gương soi lưỡng lự chưa nói gì, tôi bèn rút ví đưa cho em 100k.
– Anh làm gì đấy.
– Bo cho em đấy.
Cầm tiền xong em nó lấy điện thoại bảo:
– Anh gọi sang máy của em đi, em mới thay số à.
– Em tên gì?
– Em tên K, anh tên gì vậy?
– Anh tên ***
Về đến nhà mở điện thoại ra thấy có tin nhắn của em: “Anh đã về đến nhà chưa”. Cứ như vậy thỉnh thoảng em lại nhắn tin alo cho tôi, những cuộc nói chuyện diễn ra rất ngắn, đâu có chuyện gì để nói đâu. 1 hôm vừa ở quê lên đang ngủ thì em gọi bảo: “Anh đang ở đâu, ra ra đây ngồi uống rượu với em 1 lúc, em đang ở gần chỗ big C nè.”
– Anh đang say lắm, thôi để cuối tháng nhé.
– Sao anh cho em 1 cái hẹn lâu vậy.
– Lúc đấy anh mới rảnh mà.
– Ừ, hẹn gặp lại anh sau.
Lại vài tuần ở nhà cắm đầu vào laptop tự kỉ, cả người tôi toàn sự mệt mỏi và chán nản, trước đây đã có đến lúc điện thoại tắt cả tháng chả biết làm gì, nhắn tin cho ai gọi điện cho ai, đứa nào cũng còn phải lo chuyện học hành, không thì yêu đương đâu đứa nào còn nhớ đến tôi, bây giờ thỉnh thoảng nhắn với em vài tin trong lòng tôi lại thấy nhẹ nhõm và được an ủi phần nào.
Một buổi sáng em alo hỏi: “anh có tiền không cho em vay 2 triệu 2 tuần sau em trả, thằng em bị tai nạn nên em đang cần tiền”.
Tôi bảo: “anh sinh viên nghèo đâu có tiền đâu em”
Em lại bảo: “nhìn tôi công tử thế mà không có tiền à?”
Nhìn mặt tôi dễ lừa thế sao, tôi quên mất em là cave mà, moi tiền của khách là sở trường của em, sau này em kể tôi biết em có 2 anh trai thôi em là út, đúng như tôi nghĩ lúc đầu em quen tôi chỉ là để tìm cách kiếm tiền. Tôi cứ tưởng sau lần này chắc em mất hút luôn nhưng thỉnh thoảng em vẫn liên lạc cho tôi như trước.
Lại đến valentin, đứa bạn nào cũng có người yêu đi chơi, nhìn bọn nó chuẩn bị quà tặng mà tôi buồn đên phát thèm, đến 1 đứa bạn đi chơi còn chả có, lên TruyenSex.Tv đọc truyện cho đỡ buồn lại đâm ra nứng cu. Đang nứng thì em gọi điện:
– Bao giờ anh xuống thăm em đây, em nhớ cưng lắm ý.
(đổi sang cưng hồi nào vậy giờ vậy)
– Cuối tuần anh xuống.
– Qua đêm nhé.
– Ừ, có gì anh alo.
Và trong lúc buồn và chán có lẽ tôi đã làm 1 việc có lẽ không hẳn sai nhưng lẽ ra không nên làm
Cuối tuần rủ 2 thằng bạn lên nhà chơi, nhậu xong lại say, mấy thằng lang thang trong big C mua ít đồ về làm quà cho ông bà già, lại nghe bọn nó thao thao bất tuyệt 14/2 chuẩn bị hoa sôcôla và tiền đi nhà nghỉ làm tình mà lại càng chán, ghé qua chỗ PNJ mua cái nhẫn tôi bảo với mấy thằng bạn là mua tặng người yêu, chả hiểu sao lúc đó lại làm thế nữa, có lẽ là để tự an ủi mình. Mấy thẳng bảo chú ở nhà chán vậy thì lên hà nội chơi với anh mấy hôm, nhưng làm gì có chuyện ông bà già cho đi.
Tối hôm đó nhờ thằng bạn ở quê xin phép bố mẹ là qua nhà nó chơi và ngủ lại 1 hôm (thằng bạn này không theo đạo nên bố mẹ tôi không cấm). Tối hôm đó 8h xuống chỗ em, hơi sớm, 12h mới là giờ qua đêm, em nó không có ở quán, đang đi hát với khách. Không biết có bác nào ở đây trả tiền thuê cave đi hát cùng chưa. Em tóc đã nhuộm vàng, có vẻ mập hơn trước, nhìn thấy tôi nằm trong phòng em bảo.
– Nhìn ngon thế, 12h mới qua đêm mà anh, anh chốt cửa vào đi, tí em gọi.
Đợi mãi tới 12h, em vào phòng tay cầm 2 chai c2.
– Em vừa đi hát với thằng khách quen về, từ sáng tới giờ mới đi mỗi 1 cái với thằng khách quen lúc nãy, tối nay không có anh là em đi qua đem với thằng đấy đó.
– Mấy thằng khách của em đai gia nhỉ, tiền thuê 2 đứa em đi hát đã hết 1tr2.
– Bọn nó chơi lô đề ý mà, lúc được lúc không.
Tối hôm đó tôi với em nói chuyện khá lâu, bố em đã mất, em còn 2 anh trai, ngoài ra toàn kể vể thành tích tiêu tiền của em. Tối hôm đó cả đêm không ngủ được, ở đây gió biển với sóng biển ầm ầm thật khó ngủ. Sáng hôm sau dậy mặc áo tôi vô tình nhớ ra trong túi áo vẫn còn chiếc nhẫn mua lúc sáng. Chả để làm gì, thôi tặng em vậy, cầm lấy bàn tay em và từ từ đeo chiếc nhẫn vào.
– Quà valentine tặng em đấy.
Em nó tròn xoe mắt ngắm chiếc nhẫn không rời.
– Sao không không tặng em hôm qua, làm em bất ngờ, em thích lắm.
– Em thích là được rồi, giữ lấy nhé.
Em cúi xuống thơm má tôi 1 cái và bảo.
– Anh là người thứ 4 đấy, em quý ai thì em mới thơm má đó.
Em nó nằm đè lên muốn làm hiệp nữa, nhưng thôi cho anh xin em ơi sáng ra chưa ăn gì. Mặc quần áo chỉnh tề, ra ngoài thanh toán, em đứng tiễn mình ra rồi mới vào phòng. Cả đêm không ngủ được thật là mệt.
…
Sau ngày hôm đó, hầu như ngày nào em liên lạc với tôi. 1 hôm tầm 11h tối đang nghe nhạc thì em gọi, muộn rồi nên tôi bảo em nhắn tin.
– Anh à, hôm này em được người ta tặng hoa và cả sôcola nữa nè.
– Thích nhỉ, người yêu hả.
– Không, khách thôi anh ạ, mà chiếc nhẫn của anh em thích nhất, đối với em anh quan trọng nhất.
– Hì, mà anh quan trọng sao bằng người yêu của em được.
– Nhưng anh chính là người em yêu mà.
– Hì em đùa anh à.
– Thật mà anh có yêu em không, em không thể tin là em lại yêu anh nhanh như vậy đâu, nếu chỉ là quý thôi thì tặng nhẫn là không bình thường chút nào cả.
Cave ngỏ lời yêu, thật hay đùa vậy trời, chắc là đùa, thôi kệ đi ngủ đã. Sáng hôm sau em nhắn tin từ rất sớm.
– Anh trả lời em đi không yêu cũng không sao mà.
Không muốn em buồn cũng như tôi cũng đang buồn nên lúc đó tôi đã đồng ý. Ừ thì làm người yêu cũng đâu mất gì đâu, mấy ngày là chán ngay ý mà. Nhưng cuộc đời đâu phải ai cũng thể biết hết trước mọi việc, để rồi có ngày tôi đã phải buồn vì 1 em cave…..
Hôm sau đang nằm nghe nhạc thì em alo:
– Anh đang làm gì đấy, nay không đi học hay sao mà nghe được điện thoại của em.
– Anh đang ở nhà nè, nay anh không đi học. (Tôi nói dối em là buổi chiều đi học Tiếng Anh)
– Em đang buồn quá nên gọi điện cho anh nói chuyện 1 lúc, anh à, thật sự yêu 1 người như em có gì tốt chứ, làm sao anh có thể chấp nhận người yêu mình đã quan hệ với bao nhiêu người.
– 1 khi đã yêu anh có thể chấp nhận tất cả.
– Anh cao thượng quá, mà em đi tắm đây, tối em nhắn tin cho a nhá.
– Uk, bibi em.
– Bibi anh.
Thật sự lúc đầu tôi chỉ quý em thôi chứ không có tình cảm nào khác, tôi không muốn làm em buồn và có lẽ tôi cũng cần 1 người nào đó quan tâm tới mình. Cho đến tận bây giờ tôi thật sự cũng không biết là thứ tình cảm mà tôi dành cho em là gì, nhưng kỉ niệm, niềm vui, nỗi buồn, ghen tuông bực tức và những giợt nước mắt đều có cả, tôi không hối hận khi đã quen em nhưng tôi đã sai lầm khi nhận lời làm “người yêu” em.
– Anh ăn cơm chưa, em vừa mum xong nè.
– Anh vừa mơi ăn xong nè, mà hôm nay em có chuyện gì vậy.
– Không có gì đâu anh à, anh đừng lo nhé.
– Em à, thật sự không có ai muốn người yêu làm nghề này đâu nhưng bây giờ anh chưa đi làm, anh chưa nuôi em được nên anh chấp nhận.
– Câu nói này của anh làm em bất ngờ đấy, em chưa hỏi thì anh đã tự nói ra rồi, mọi vướng mắc trong em đã được giải tỏa, em yêu anh nhiều lắm, em sợ mất anh đó anh có biết không?
Tôi không hiểu vì sao mình lại có thể nói được câu này, các bác yêu 1 thật lòng người nào đó mà khi biết người đó không còn trong trắng thì dù chấp nhận nhưng ai cũng có 1 chút thoáng buồn phải không, đằng này em đã qua tay hàng trăm thậm chí hàng nghìn người và vẫn tiếp tục thì liệu tôi nói yêu em như vậy em có tin không, tôi cũng không biết nữa, đâu có thể chỉ vì 1 chiếc nhẫn mà em có thể yêu nhanh như thế được, nhưng thôi kệ, bởi vì thực sự tôi cũng có yêu em đâu.
Vậy là tôi chính thức làm “người yêu” của em như vậy đó, có lẽ 2 trái tim của cả tôi lẫn em đều thiếu thốn tình cảm và chúng đang tìm cách để vùi lấp những khoảng trống đó.
Bình mình của em bắt đầu vào lúc 10h hoặc muộn hơn, cuộc sống của em rất đơn giản, gội đầu thì ra quán, cơm không phải nấu, quần áo không phải giặt, phòng không phải dọn, tất cả đều đã có người giúp việc làm, cave cả bãi này đều thế. 1 lần tàu nhanh em được 50k qua đêm được 200 cộng thêm tiền bo nên bình thường ít nhất 1 ngày em cũng được 500k nhiều thì 1 triệu, cave ở quê thì chỉ được thế thôi nhưng so với người dân ở đây thì đó là 1 con số không hề nhỏ.
– Anh ơi, cuối tuần này xuống với em nhé.
– Ừ, anh biết rùi.
…
– Em ơi hôm nay anh không xuống được rồi, em có giận anh không?
– Em không giận anh đâu, em chỉ buồn thôi, anh có biết em cứ đợi đến cuối tuần để gặp anh không, đừng làm em đợi lâu nữa anh nhé.
– Ừ, tuần sau nhất định anh sẽ xuống gặp em.
2 tuần kể từ ngày là “người yêu” tôi và em mới gặp nhau, em đang nằm trong nghe nhạc, biết nói gì với em bây giờ
– Anh đi tắm lúc nhé, vừa đi xe người bẩn quá à.
– Có cần em giúp không?
– Thôi anh tự túc là được rồi.
Vừa vào nhà tắm xả nước thì bà chủ em ở ngoài gọi vào: “K ơi, nhà 58”
– Em đi khách đây, anh ở đây nhé.
Im lặng mấy giây, phải rồi… em là cave mà, tôi chỉ biết ừ 1 tiếng.
Nắm trong phòng 1 lúc em về :
– Ra ngoài này nói chuyện với u đi anh, ở trong phòng buồn lắm.
Nói là làm em kéo tay tôi ra ngoài, phòng có bà chủ và 2 bé nữa, không biết em nói gì với mọi người không mà tôi ra ngoài cái bị soi từ đầu đến chân, 1 bé quay sang nói với em
– K ơi, đây à?
Em không nói gì chỉ gật đầu, ngồi 1 lúc tôi bèn quay trở vào phòng nằm, em cứ thỉnh thoảng vào với tôi 1 lúc rồi lại bị gọi ra ngoài. Đợi mãi cuối cùng cũng đã đến giờ qua đêm, em bước vào mắt đỏ hoe vài giọt nước mắt đã tuôn ra lăn dài trên má.
– Em sao vậy?
– Em vừa bị bà chủ nói mấy câu à, tại vào với anh nhiều quá, em phải tìm cách thoát ra khỏi đây thôi, anh ơi cứu em thoát khỏi nơi này đi.
Tôi không biết nói gì, chỉ có thể quàng tay sang ôm em, cứu em ư, tôi lấy gì để cứu em đây, em nói thật hay đang đóng kịch dể lừa tôi. Đời mà không tin ai được, nhất là 1 người như em lại càng không, đâu ai biết được em nhận lời yêu tôi vì thứ gì đâu
Em cầm lấy điện thoại tôi và tra danh bạ, sao anh lưu em mỗi là “K” thôi vậy, chả có gì đặc biệt cả, người yêu mà thế à, em lưu số anh là mylove nè. Em quay ra giận dỗi tôi chỉ vì tôi lưu số em như bao người khác.
– Đi ngủ thôi anh, nay em mệt lắm, em cấm vận cả đêm nay không làm gì.
WTF, bắt 1 thằng con trai nằm cạnh gái mà không cho làm gì khác nào tra tấn nhau. Và thế là cả đêm tôi bị hành thật, không ngủ nổi, sáng dậy em quan hệ với tôi như kiểu có lệ vậy, tôi không thể trách em, em bảo mệt chẳng lẽ tôi lại ép em, hay mình bị lừa nhỉ?
– Anh ơi đi ăn sáng đi.
– Uk, đi ăn phở hay ăn gì đây?
– Anh có ăn được đồ biển không?
– Dân ở đây mà không ăn được đồ biển em hỏi lạ quá.
– Đi ăn đồ biển nhé.
– Sáng kiếm gì ăn nhẹ nhẹ thôi em ơi.
– Nhưng em thích đồ biển hơn.
Cuối cùng 2 đứa vào ăn đồ biển, trong suốt bữa ăn tôi và em cưới nói vui vẻ, em bóc tôm và dút cho tôi ăn, rất tình cảm, lâu lắm rồi tôi mới có cảm giác thoải mái như thế này, trong lòng thấy khá vui và nhẹ nhõm. Thanh toán xong em đưa điện thoại cho tôi đọc tin nhắn:
– Anh còn tiền không để em về quán lấy.
– Anh vẫn còn mà,.
– Đưa ví em kiểm tra.
Lúc đấy tôi thấy mình thật ngốc, sao không thử để em về lấy xem thế nào, âu cũng là 1 cái dại, lúc đó trong ví còn hơn 1 triệu.
– Em giữ nhé chỉ để cho anh tiền xe về thôi không anh lại đem đi uống bia hết
WTF, có dấu hiệu đào mỏ lừa tiền, không được đâu cưng à, không dễ thế đâu.
– Tiền để hôm nào gặp nhau mình đi chơi đó, em cầm rồi mai lại tiêu thôi.
– Em tin anh.
Có mùi khét rồi đây, em nó chắc định chăn gà mình thật….
– Anh à, hôm nay em vui lắm, ước gì ngày nào mình cũng ở bên nhau như vậy nhỉ, à mà mùng 10 âm tháng này em về nhà nè, em lên gặp anh nhém.
– Ừ, em định đi bằng gì lên.
– Em đi xe bus hoặc taxi anh ạ.
– Em lên đến nơi thì alo anh ra đón nhé.
– Thôi không cần đâu, em đi taxi vào chỗ anh cũng được.
…
– Em đến rồi nè anh ra đi
– Ừ, anh ra luôn đó.
…
– Em mới nhuộm tóc lại tóc đen nè, được không em, em thích giống anh
– Ừ, xinh hơn đó, hehe, sáng tới giờ em ăn gì chưa, mình đi ăn gì nhé.
– Em kiếm chỗ nào gội đầu đã anh nhé, sáng nay em đi vội quá chưa kịp gội đầu.
– Ừ, mà phải đi vào trong phố chứ ngoài này không có chỗ nào gội đầu đâu em.
…
– Anh đưa ví em xem nào
Ma xui quỷ khiến thế nào mà lúc đấy tôi lại đưa cho em nữa, chả biết lúc đấy đang nghĩ cái gì nữa, thật là dại.
– Em tịch thu hết không anh lại đem đi tiêu lung tung.
Oạch, đúng là em này hám tiền rồi, lúc đấy trong ví còn hơn 1tr5, đúng là ngu quá mà.
Buổi sáng ở đây hầu như quán gội đầu nào phải đợi, thế là tôi với em xuống xe đi bộ, mãi rồi cũng tìm được nơi cần đến,
…
– Đi ăn nhé em.
– Ừ, anh gọi xe đi.
…
– Anh hay ăn ở quán này không.
– Thỉnh thoảng anh mới vào đây cùng mấy đứa bạn thôi.
– Anh ngồi đây đợi em nhé tí nhé.
Em ra ngoài nói nhỏ với mấy em nhân viên nhưng tôi ở bên trong vẫn có thể nghe được
– Chị đi mua hộ em đi, tí em gửi tiền, mà người đi cùng em có hay vào đây không, đi với bạn ạ, không có con gái chứ chị.
1 lát sau bà chị nhân viên vào đưa cho em 1 cái túi màu đen, kotex chắc rồi, mà phải thôi em đến ngày không làm được thì mới lên đây với tôi chứ, có gì mà phải ngạc nhiên đến vậy nhỉ
– Em ăn no chưa.
– Em no lắm rồi không ăn được nữa anh ạ.
– Em ơi giờ vào big C nhé, anh mua cho mẹ anh mấy cái bánh mì với hoa quả, tiện thể mua quà mang về cho mẹ em luôn.
– Thôi để em về gần nhà rồi mua quà cho mẹ cũng được.
Mua đồ xong em rủ tôi đi hát, quán “Hát cho nhau nghe”, hò hét 1 hồi 2 đứa về nhà nghỉ, em bảo:
– Anh ở nằm ở đây đợi em nhé, em đi gặp bạn 1 lúc rồi em về
– (WTF, cái gì thế này nóng trong người rồi)Em đi lâu không?
– Em đi nửa tiếng thôi.
Bực mình lắm rồi đấy, đi gặp zai chắc rồi nên không cho tôi đi cùng, thôi kệ nó, đi để xem trò đời nó thế nào. Mở cửa phòng tôi nằm vật xuống giường ngủ 1 giấc đã, lúc này ở quán hát tôi uống khá nhiều nên giờ hơi mệt. Nửa tiếng sau chưa thấy em đâu tôi với tay lấy điện thoại:
– Em về chưa.
– Thằng bạn em giờ đang say quá, em chưa về được.
– (Điên tiết lắm rồi nó đùa mình à) Ừ, thế em cứ ở đấy đi bao giờ về cũng được.
Tút… tút…
…
– Em trêu anh đấy, em đang về nè.
Em vừa mở cửa phòng vào tôi liền kéo em xuống giường:
– Người anh toàn mùi bia ghê quá à, mà hôm nay em đến ngày không quan hệ được đâu anh à.
Tôi không nói gì chỉ nhắm mắt lim dim ngủ. Em ngồi cạnh vừa nhìn vừa lấy tay vuốt nhẹ lên má tôi.
– Anh à dậy đi mình đi ăn gì đã nhé.
– Mới 5h mà ăn gì đây em.
– Đi ăn bánh cuốn nhé.
– Em thích là được.
– Mà tí nữa anh về nhà nhé, em tối này phải đi sinh nhật con bạn.
– Ừ, đi sinh nhật hay đi chơi ở đâu thế em.
– Em về nhà mà, không tin anh lấy số của anh lái xe mà hỏi.
…
– Anh ơi giờ ra bờ hồ đi dạo 1 lúc nhé.
– Ừ.
…
Nhìn gương mặt vô cảm của tôi, em hỏi:
– Sao anh buồn vậy, đi với em mà anh không vui hay anh không còn yêu em nữa?
– Anh vẫn bình thường mà.
Bình thường sao được khi vừa hôm qua em còn hứa hẹn là đi chơi 1 ngày 1 đêm để rồi bây giờ khi tiêu hết tiền rồi thì em lại bảo tôi về nhà, thôi coi như là đi chơi hàng cao cấp đi, tiếc làm gì, coi như mất tiền ngu 1 lần đi.
– Em về đi không muộn, mẹ anh đang dở tay chưa xuống mở cửa ngay được.
– Anh phải vào nhà em mới yên tâm được à.
Gặp phải con hàng định lừa tiền mình rồi, lần sau cho chừa không để tiền ngu nữa, cave nó chỉ yêu tiền thôi. Tối hôm đó sms gọi cả chục cuộc không thấy em nó bắt máy. Thôi kệ.
– Anh ơi anh dậy chưa, hôm qua em đi sinh nhật đứa bạn say quá giờ mới tỉnh à (Lừa trẻ con hả)
– Anh dậy rồi.
– Em đi ăn sáng đã nhé.
– Ừ.
Nghe trong tiếng điện thoại tôi nghe loáng thoáng có tiếng người trả phòng, về nhà không về mà lại ở nhà nghỉ, chắc gì đã về quê, có khi vẫn đang ở NĐ. Cave mà ngủ nhà nghỉ có gì lạ đâu mà tôi thắc mắc nhỉ. Kệ mẹ nó đi mà, suy nghĩ về 1 con cave, tôi dạo này ở trong nhà nhiều quá đúng là đầu óc không bình thường nữa rồi.
– Anh ơi, mai em lại về dưới kia, em qua anh đưa cho em ít tiền nhé.
– Nhưng mà anh không còn nữa, anh sinh viên nghèo mà, yêu anh khổ quá phải không?
– Em yêu anh chứ đâu cần tiền của anh, anh nói thế làm em buồn lắm đó, con bạn em nó đang cần tiền mà em không giúp được gì?
– (Không nghe cave kể chuyện không nghe kẻ nghiện trình bày, chuẩn bài cmnr)Anh muốn giúp em lắm nhưng thực sự anh không còn tiền, mà mai em có qua không?
– Thôi, để ngày kia rồi em qua anh ạ.
…
– Anh ơi chiều này em qua mình đi chơi tiếp nhé.
– Nhưng anh hết tiền mất rồi.
– Em vẫn còn tiền mà, chiều nay em qua chỗ con bạn lấy, nó vay tiền em mà.
– Ừ, thế bao giờ qua alo anh nhé.
…
– Anh ơi em không lấy được tiền rồi, em gặp anh 1 lúc rồi em về dưới kia thôi.
Biết ngay mà, kệ đi, xem em giở trò gì nữa nào. Tầm 10h tôi ngồi ở hàng nước gần nhà đợi em, em lóc cóc đi bộ, em lại quen với 1 tên đang ngồi trong quán nước chứ, cave mà quen thì có gì lạ đâu nhưng nhọ cho tôi rồi, đi với cave.
– Anh à tí em đi gặp thằng khách lấy ít tiền nhé.
– (Đkm con lợn gào thét).
– Em đi 1 lúc thôi xong em về.
Trên đường đi hễ có anh nào Sh đi qua là em nhìn chằm chằm, đúng là cái loại hám tiền, cave vẫn chỉ là cave mà thôi. Ngồi ở đài phun nước 1 lúc thì em có điện thoại, chắc thằng khách kia gọi.
– Em đang ở gần chỗ big C nè, em đang ngồi với bạn ở chỗ đài phun nước chỗ vòng tròn ý.
…
– Thằng khách nó rủ em đi ăn xong đưa em ít tiền anh ạ.
– Khách em tầm bao nhiêu tuôi ?
– Tầm ngoài 30 anh ạ.
– Giàu nhỉ.
– Thì tầm đấy người ta mới có tiền đi “chơi’ gái chứ, sinh viên như anh đâu có tiền.
…
Ngồi được 1 lúc thì thằng khách của em đi taxi đến đến, gọi là thằng nhưng bằng tuổi chú cả 2 đứa. Khách em da ngăm đen, nói giọng khan khan:
– Rủ bạn đi ăn luôn đi em.
– Thôi bạn em còn phải về đi học anh ạ.
Tôi chỉ lặng lặng bước về nhà, chiếc xe Mai Linh cũng từ từ lăn bánh, cảm giác của tôi lúc đấy không phải biết nói thế nào nữa, hụt hẫng thất vọng hay tức giận. Về phòng mở laptop lên TruyenSex.Tv đọc truyện một lát, rồi bắt đầu gõ những dòng đầu tiên của câu chuyện
– Anh ơi, anh có đi học không.
– Anh không.
– Thằng khách vừa cho em 500 nè.
– Ừ.
– Em đang qua Phủ Lý có tí việc, anh ra Big C đợi em đi, em sắp về đến nơi rồi nè.
…
Tôi với em đi bộ về chỗ vừa ngồi lúc nãy, tôi im lặng không biết phải nói gì.
– Thằng khách dẫn em đi ăn xong còn cho tiền em nữa, người ta tốt anh nhỉ.
– Ừ…
Đi được 1 lúc 2 đứa ghé vào ghế đá ngồi, Em đặt tay lên đùi tôi ai ngờ bên trong túi quần lúc đó lại có tiền, còn 200k.
– Cái gì đây, sao anh bảo không còn tiền, em tịch thu nhé (Fuck you)
– Tiền anh mới xin lúc nãy để mua thẻ điện thoại đó. (Không ăn được tiền của anh nữa đâu em)
– Thế gọi taxi đi, em mua luôn cho anh xong rồi mình vào big C anh nhé.
– Okie.
…
– Hôm nọ anh
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!