Dâu Tây Ấn - Chương 98: Mua xe
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
57


Dâu Tây Ấn


Chương 98: Mua xe


Edit: Bội Bội

______________________

Nhân viên tiêu thụ khựng lại ba giây, lúc này mới vô ý thức đánh giá Lục Tinh Diên.

Không có cách nào khác, vừa nãy anh nhìn người mẫu thực sự quá sức si mê, cô ta không hề nghĩ rằng anh đến đây để mua xe.

Thế nhưng dò xét một vòng, anh nhìn qua cũng chỉ là một sinh viên bình thường, nhiều lắm thì là một sinh viên có điều kiện không tệ lắm, trên người không hề có món đồ hiệu hiện đang thịnh hành trong giới trẻ.

Mấy sinh viên đại học bây giờ có tiền như thế à?

Nhưng nghĩ lại, chị gái bán hàng lại cảm thấy không thể khinh suất.

Đây là Bắc Kinh, người có tiền không thiếu, chiếc xe mấy triệu, đối với kẻ có tiền thì chỉ như con bò rụng cọng lông mà thôi.

Cô ta cũng đã làm tiêu thụ siêu xe nhiều năm, sự cố bán hàng không hiếm thấy, kinh nghiệm nói cho cô ta biết tuyệt đối không thể đánh giá khách hàng qua vẻ bề ngoài.

Cô ta nở nụ cười, “Vậy để tôi giới thiệu cho ngài một chút, đây là mẫu mới …”

Lục Tinh Diên: “Chị để cho cô ấy đến giới thiệu, cô ấy giới thiệu tôi mới mua.”

“…”

Thẩm Tinh Nhược đứng yên một hồi, ánh mắt hơi chuyển động, vừa đúng lúc đối diện với ánh mắt của Lục Tinh Diên đang nhìn qua đây.

Thẩm Tinh Nhược: “…”

Lục Tinh Diên cười, đi vòng qua chị gái bán hàng đi đến trước mặt cô.

“Sao anh lại tới đây?”

Thẩm Tinh Nhược rất ngạc nhiên.

Mặc dù có rất nhiều lời muốn nói, nhưng cô cũng biết, hiện giờ không thích hợp để nói chuyện phiếm, thoáng nhìn chị gái bán hàng đứng sau lưng anh, cô nhẹ nhàng nói: “Em làm thay bạn cùng phòng một bữa, sáu giờ là xong rồi, anh đi dạo trước một chút đi, sau khi kết thúc em sẽ tới tìm anh.”

Thẩm Tinh Nhược mang giày cao gót, nhưng lúc đối diện với Lục Tinh Diên, vẫn phải hơi ngửa đầu một chút.

Lục Tinh Diên cúi đầu, giúp cô sửa lại làn váy, “Không đi dạo, anh ở đây được rồi.”

“Nhưng …”

Lục Tinh Diên ngắt lời, “Em giới thiệu chiếc xe này cho anh đi, giới thiệu thật tốt anh sẽ mua, đừng đứng nữa, em ngồi vào ghế lái phụ đi, ngồi xuống rồi nói.”

Đây cũng không phải là triển lãm ô tô quốc tế thường niên chỉ trưng bày xe chứ không bán, không lý từ chối không cho anh ngồi thử.

Chị gái bán hàng khựng lại một chút, nhìn về phía Thẩm Tinh Nhược nhẹ gật đầu.

Thẩm Tinh Nhược mang giày cao gót đứng cả nửa ngày trời, hai chân đã tê dại, có thể ngồi được lúc nào hay lúc đó, đương nhiên là sẽ không từ chối.

Chỉ là chị gái bán hàng không hề xem lời nói muốn mua của Lục Tinh Diên là thật, Thẩm Tinh Nhược lại biết rõ, ngồi vào ghế kế bên tài xế xong cô liền hỏi: “Anh muốn mua chiếc xe này à?”

Lục Tinh Diên “Ừ” một tiếng, “Không phải cha anh đã sớm cho tiền rồi sao, anh chỉ chưa nghĩ ra muốn mua chiếc nào, nhưng mà anh cảm thấy chiếc xe này rất hợp với em, có loại cảm giác … rất sang chảnh lạnh lùng em biết đấy.”

Thẩm Tinh Nhược: “…”

Vừa đúng lúc này, chị gái bán hàng cầm tư liệu tới, muốn giới thiệu với Lục Tinh Diên.

Lục Tinh Diên cau mày, có chút không kiên nhẫn nói, “Chị à, đừng giới thiệu, tôi không phải đến để cọ mông ngồi thử, nói muốn mua chính là muốn mua, không tin thì chị đi tra thử xem, Giang Triệt, anh họ tôi, One-77* bán cho ai ông chủ của chắc không thể không biết, One-77 cũng đã mua rồi chỉ là một chiếc DB11** chị còn sợ tôi ăn trộm được à?”

*One-77 là siêu xe mạnh mẽ nhất Aston Martin từng sản xuất dành cho đường phố. Siêu xe này trang bị động cơ 7.3 V12 đặt trước, công suất 750 mã lực và mô-men xoắn cực đại 750 Nm, dẫn động cầu sau thông qua hộp số 6 cấp. Có giá bán khoảng 1,5 triệu USD, số lượng sản xuất chỉ 77 chiếc, One-77 là một trong những siêu xe hiếm nhất trên thị trường. (Nguồn: google)

**DB11 là một dòng xe thể thao của Aston Martin, động cơ V8 tăng áp kép, công suất 503 mã lực do Mercedes-AMG cung cấp, có giá khởi điểm khoảng 200,000 USD. DB11 là sản phẩm đầu tiên trong kế hoạch mang tên “Thế kỷ thứ hai” của Aston Martin, bắt đầu từ 2015. (Nguồn: google)

“Bạn gái tôi không mang giày cao gót được, đứng lâu như vậy chân đã tê hết rồi, chị để cho cô ấy nghỉ một lát, tôi nói chuyện với cô ấy, ký giấy tờ như thế nào, đơn đặt hàng phải đợi bao lâu, cô ấy nói với tôi là được rồi, tôi trả bằng thẻ, như vậy có được chưa?”

One-77.

Xe này, quả thật có một chiếc thuộc về Chủ tịch công ty Giang Tinh Giang Triệt.

Dù sao cũng chỉ có mấy chiếc, mà một chiếc trị giá mấy chục triệu, người lắm tiền không muốn nhớ ra là ai thì cũng thật khó khăn.

Chị gái bán hàng kinh ngạc mà ngậm miệng.

Hai ngày nay Thẩm Tinh Nhược đã dành thời gian học thuộc bảng tài liệu này, đối với mấy mô hình xe và giá cả cũng có chút ấn tượng.

Xe hơi hai ba triệu cô không cảm thấy có gì quá đắt, nhưng mà trước đó lúc Lục Tinh Diên vừa thi đậu bằng lái xe, cô cảm thấy vừa lên đại học đã lái siêu xe thể theo thật có chút rêu rao.

Nhưng mà bây giờ nghe được trình độ tiêu tiền của Giang Triệt, cô lại cảm thấy Lục Tinh Diên vẫn còn khiêm tốn chán.

Xe hơi thể thao thường là siêu xe, đây là dòng xe bán chạy nhất của Aston Martin, tỉ suất chi phí/hiệu quả sử dụng vẫn khá cao, ít ra cao hơn One-77 không ít.

Với lại anh vẫn luôn để bụng việc Hứa Thừa Châu kia thi cử điểm số thấp đến mức muốn chạm đáy xã hội mà còn có thể chạy sang Úc lái xe thể thao ung dung tự tại, còn anh thi đậu 985 chỉ có thể thuê xe chạy đi chạy lại thỉnh thoảng còn phải đi tàu điện ngẫm, thảm hơn nữa có khi phải đứng ven đường thuê xe ôm.

Tối hôm đó Tô Giảo nhận được điện thoại của Hạo ca, thái độ của Hạo ca kia thay đổi một trăm tám mươi độ, có thể nói là vừa hoà nhã vừa thân thiết, với lại vừa bắt máy lên đã nói một tràng không kịp để cho người nghe hiểu gì cả.

Tô Giảo nghe một hồi lâu, hỏi tới hỏi lui mới hiểu rõ, “Cái, cái gì? Bạn trai của bạn tôi … Mua chiếc Aston Martin … mà tôi đứng?”

“Đúng vậy!” Hạo ca còn thổi phồng lời đồn đã truyền đi khắp bốn phương tám hướng tại triển lãm xe cho Tô Giảo nghe, “Người bạn kia của cô có lai lịch gì! Nhà bạn trai cô ta còn có một chiếc One-77 cô có biết không? One-77 là xe gì cô có biết hay không, cô cũng không cần biết, cô chỉ cần biết chiếc xe đó trị giá bốn mươi bảy triệu tệ là được rồi!”

“Mà hôm nay anh ta nhìn trúng chiếc xe này cô biết vì sao không? Chính là vì để bạn gái anh ta nghỉ chân một chút, anh ta nói bạn gái anh ta mang giày cao gót đứng suốt ngày nên mệt mỏi! Con mẹ nó đây là chuyện gì đang xảy ra vậy chứ!”

Tô Giảo mơ mơ hồ hồ.

Cô ấy biết điều kiện gia đình của Thẩm Tinh Nhược cùng bạn trai cô đều rất tốt, nếu không thì cũng không thể nào không quan tâm đến tiền vé máy bay mà quẳng gánh yêu xa cuối tuần nào cũng gặp nhau.

Thế nhưng chuyện này, mua xe hơi để nghỉ chân, thật sự là quá sức tưởng tượng rồi.

Tô Giảo: “Hạo, Hạo ca, không phải lầm người rồi chứ, chuyện này sao có thể.”

Hạo ca: “Sao không thể chứ! Sự thật trăm phần trăm đấy!”

Cho nên mới nói lời đồn đúng là không thể tin tưởng hoàn toàn.

Lục Tinh Diên đúng thật là bởi vì chiếc xe này do Thẩm Tinh Nhược đứng làm mẫu cho nên mới cảm thấy khí chất của Thẩm Tinh Nhược quá phù hợp với chiếc xe, không nói hai lời liền quyết định mua, nhưng thật ra là trước đó, DB11 vốn cũng đã nằm trong phạm vi chọn lựa của anh khi muốn mua xe.

Nếu ngày hôm nay Thẩm Tinh Nhược mà đứng bên chiếc One-77, anh không đủ tiền chỉ có thể ngậm miệng mà thôi.

Tô Giảo khập khiễng đi thư viện trả sách, trên đường đi cả người còn cảm thấy lâng lâng.

Trả sách xong đi ra, cô ấy lại gặp được đàn anh thừa kế trung tâm thương mai quốc tế đang theo đuổi Thẩm Tinh Nhược.

Đàn anh này từ sau kỳ huấn luyện quân sự học kỳ trước đã bắt đầu theo đuổi Thẩm Tinh Nhược, từ đó đến nay chưa hề ngơi nghỉ.

Thật ra người theo đuổi Thẩm Tinh Nhược không hề ít, nhưng phần lớn sau khi biết cô đã có bạn trai, đều rất thức thời thấy khó mà lui.

Chỉ có đàn anh này, hẳn là cảm thấy mình hội tụ đủ điều kiện cao phú soái còn tài hoa hơn người, thay bạn gái như thay áo lăn lộn thành một tên playboy chính hiệu, từ trước đến nay chỉ có không thèm chứ chưa bao giờ là không thể theo đuổi thành công một người nào, gặp phải Thẩm Tinh Nhược khăng khăng từ chối, càng khó càng hấp dẫn, làm thế nào cũng không chịu nhận thua, quà tặng cứ như nước chảy đến cô, tạo thành phiền phức không nhỏ đối với Thẩm Tinh Nhược.

Cách thức theo đuổi nữ sinh của anh ta cũng rất có bài bản, nhìn thấy Thẩm Tinh Nhược ăn cứng không được ăn mềm cũng không xong, liền chuyển sang tấn công bạn cùng phòng của cô, kết quả là có vài lần mấy người bạn cùng phòng của cô từ chối không được, có giúp anh ta đưa quà vài lần.

Lúc này đàn anh kia lại giở trò cũ, muốn tìm Tô Giảo giúp anh ta đưa quà

Tô Giảo vẫn còn chưa thoát khỏi nỗi khiếp sợ, cả người vẫn còn ngơ ngẩn, cũng không nghe rõ đàn anh này đang lải nhải cái gì, chỉ chờ anh ta nói cho xong, lại liếc nhìn hộp quà –

Nước hoa Chanel Vintage.

Cô ấy dừng một chút, ngẩng đầu đối diện với ánh mắt của đàn anh kia, trong đầu chợt hiểu rõ, đồng thời chân thành khuyên nhủ: “Đàn anh, tôi khuyên anh đừng đưa nữa, những vật này Tinh Nhược không thiếu, cũng không cần đâu.”

Đàn anh: “Vậy em ấy thiếu cái gì, cô nói cho tôi biết tôi sẽ mua tặng em ấy.”

Sao lại không hiểu cơ chứ.

Ánh mắt Tô Giảo đảo quanh, xa xăm nhìn về phía đám mây nơi chân trời, “Cô ấy mang giày cao gót mệt mỏi, anh có thể mua chiếc Aston Martin cho cô ấy nghỉ chân sao?”

?

Cái quái gì vậy?

Ánh mắt Tô Giảo lại nhìn về phía anh ta, “Không thể, vậy thì anh nên nhận thua đi thì hơn.”

Đàn anh: “…”

Bệnh tâm thần!

Thẩm Tinh Nhược không ngờ rằng Lục Tinh Diên chỉ còn có một ngày nghỉ cũng ráng chạy đến Bắc Kinh, công việc kết thúc sớm, chạy đến một nhà hàng lẩu gần đó, cô mới chợt nhớ tới hỏi: “Chỉ có một ngày mà anh còn chạy tới, lúc nào thì trở về?”

Lục Tinh Diên ngồi bên cạnh vừa gọi món vừa nói: “Buổi sáng ngày mai đi, anh đây không phải sợ bạn gái đại nhân tức giận, cố tình chạy đến dỗ em sao?”

Thẩm Tinh Nhược: “Em tức giận lúc nào.”

Lục Tinh Diên thấy cô không nhận nợ thì vô cùng kích động, “Tối hôm qua không phải em đã nói với Lý Thừa Phàm, nếu anh còn uống rượu thì sẽ chia tay với anh sao? Anh nghe xong đã tỉnh rượu hơn phân nửa rồi, hận không thể tìm tấm ván giặt đồ để em thi hành gia pháp với anh từ xa.”

Nhân viên phục vụ đừng chờ bên cạnh có chút không nhịn được muốn bật cười.

Lục Tinh Diên gọi thức ăn xong, trả thực đơn cho nhân viên phục vụ, còn mở miệng trêu chọc, “Nhà chúng tôi gia giáo rất nghiêm khắc, anh đẹp trai à, anh đừng tìm mấy người khẩu phật tâm xà như thế này, một chuyện không như ý cô ấy anh còn chưa biết mình đã phạm vào tội chết nào đâu.”

Thẩm Tinh Nhược nhấp một hớp nước chanh, lặng lẽ nhìn anh ba hoa chích choè.

Nhìn thấy nhân viên phục vụ đã xác nhận xong món ăn, cô đột nhiên nói với anh chàng phục vụ: “Chúng tôi không muốn nồi lẩu uyên ương nữa, đổi thành lẩu bò tái cay đi, nổi uyên ương nhét đầu của anh ấy vào không lọt.”

Nhân viên phục vụ:?

Thẩm Tinh Nhược đặt ly nước chanh xuống: “Dìm đầu vào nước nóng, một trong những hình phạt tử hình của gia pháp.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN