Cô Dâu Đến Từ Địa Ngục
Chương 3: Xuyên không
*Kít….kítttttttttt….*
Choáng váng trong phút chốc, cô tự hỏi hôm nay mình sao xui xẻo thế, bị bồ nhí phá hủy lễ cưới, bị chồng tương lai tát, chưa đủ hay sao mà còn có cả tai nạn thế hả???, Ý thức cô mất đi dần dần…
“Hà Thiên My, sao lại ngủ gật thế hả, cô đừng tưởng trong giờ làm việc thì ngủ tùy ý nhé!!!!!”. Giọng một người phụ nữ vang lên đầy vẻ nghiêm khắc.
“A…” (Cái quái gì đang sảy ra vậy????, mình tại sao lại..). Một loạt ký ức chợt hiện về cô là Hà Thiên My 19 tuổi, lớn lên ở cô nhi.
Một dòng lệ chảy xuống, trước kia cô cũng ở cô nhi hơn nữa bạn thân nhất của cô lại là Hà Thiên My, cô bé có làn da trắng như sứ, tóc màu nâu hạt dẻ, đôi mắt lanh lợi to tròn màu xanh lá, đôi môi màu hồng đào.
Lúc đó, Tiểu Thiên My được 1 gia đình khá giả nhận nuôi, từ đó Tiểu Ái My không nhìn thấy Tiểu Thiên My nữa, nhưng số phận thật trớ trêu, tại sao cô lại ở trong thân xác của Thiên My???.
Ngước mắt lên hiện ra một bà cô tầm tuổi trung niên đang nhìn cô một cách khinh bỉ. Cô dần dần ý thức được điều gì đã sảy ra.
Vậy là sau vụ tai nạn linh hồn của cô đã nhập vào thể xác của Hà Thiên My, và WTF vậy là Trương Ái My chết rồi,
Oh Mai Gót, sao số tui khổ vậy trời. T_T
Thấy đau vc (vô cùng) ahihi:)). À cô quên mất bà cô này đang nhìn cô rất khó chịu.
“Dạ, xin lỗi ạ, tại cháu hơi mệt” Cô thốt ra theo bản năng (WTF, tại sao giọng Thiên My lại có thể thánh thót, lảnh lót rung động lòng người thế này!!! <3)
Bà cô đáp lại: “Còn 1 lần nữa tôi đuổi việc cô, hứ”
Haiz~~, thật là tức à nha, rốt cuộc Thiên My đang làm cái công việc quỷ quái thiên địa gì vậy trời~~~~~
*Ps: A~, Thiên My làm bồi bàn đó cưng
Ái My: Chị xing đẹp, sao chị nỡ lòng cho em gặp tình cảnh éo le thế này huhu
Ps: Để chị xem xét*
*Tính…tong* Ba người thanh niên bước vào tiệm coffee.
Mn ủng hộ truyện Cô dâu đến từ địa ngục nha!!!
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!