Thốn Mang
Chương 459: Lưỡng cường tương ngộ
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Sau một tiếng nổ “Đùng”, cửa mật thất liền bị phá vỡ.
Chỉ thấy trong mật thất đang có một tử y nữ tử, điều đáng chú ý nhất của nữ tử này là mái tóc, tóc thật dài, tử y nữ tử khoanh chân ngồi trên mặt đất, suối tóc như một mảng đen trải trên mặt đất, vừa có vẻ rất mềm mại.
Lúc này tử y nữ tử trợn mắt ngạc nhiên nhìn vào hắc y thanh niên vừa tiến vào đây.
– Ngu Cơ, theo ta ra ngoài thôi.
Lý Dương mỉm cười nói.
Lý Dương thập phần xác định người này đúng là Ngu Cơ, chỉ cần động não một chút là có thể đoán được rồi, lúc này Thất Tinh Cung và đại quân Ma giới như nước với lửa, đang đứng trên hai chiến tuyến, nếu Ngu Cơ ở bên ngoài, thần thức của Hạng Vũ hẳn nhiên có thể dễ dàng phát hiện ra. Chỉ có trốn ở đây, Hạng Vũ và các Ma Đế khác mới không điều tra ra được, từ đó Thất Tinh Cung mới có thể dựa vào lí do này.
Hơn nữa nguy cơ trước mắt Thất Tinh Cung như vậy, các đệ tử khác đều ra ngoài cả, cũng chỉ có một người bị nhốt, không phải Ngu Cơ thì là ai?
– Ngươi là ai?
Ngu Cơ nhìn Lý Dương, hỏi lại.
– Ta là huynh đệ của Hạng Vũ.
Lý Dương trực tiếp nói.
– Vũ ca?
Vừa nghe thấy chữ “Hạng Vũ”, Ngu Cơ đã run lên, trong mắt có vẻ hơi mơ màng. Lý Dương trong thấy vậy, cũng hiểu tâm tình của Ngu Cơ lúc này, hắn có thời gian để Ngu Cơ hỏi han gì nhiều, liền nói luôn:
– Ngu Cơ, đắc tội.
– Ngươi…
Ngu Cơ vừa ngẩng đầu, đã phát hiện đầu óc hoa lên, nàng đã bị Lý Dương thu vào trong Tụ Lí Càn Khôn.
Lý Dương nhìn mật thất trống rỗng. Mỉm cười, thân hình liền hư không tiêu thất.
Sau khi đạt tới cảnh giới bản thân dung hợp với thiên địa, thuấn di hoàn toàn không tiêu hao công lực nữa. Chỉ cần hòa bản thân mình với thiên địa, thần thức hoàn toàn bao trùm mọi nơi, dưới tình huống này, tâm ý vừa động, bản thân có thể xuất hiện tại bất kỳ chỗ nào.
Đây mới đúng là thuấn di.
Trước đây hắn tiêu hao biết bao nhiêu công lực để thuấn di mấy trăm dặm. So với Côn Bằng Yêu Đế thuấn di, thì căn bản không cùng một cấp bậc.
– Bồng!
Vũ Khúc Tinh Quân đột nhiên quỳ xuống, thanh âm đầu gối đập xuống mặt đất vang vọng khắp nơi, Vũ Khúc Tinh Quân quỳ xuống ngẩng đầu lên nhìn Thiên Nhàn Tử, đầm đìa nước mắt, vô cùng kiên quyết nói:
– Tiền bối, sát sư chi cừu bất cộng đái thiên, sư tôn ta bị người này giết chết, vạn mong tiền bối ra tay vì sư tôn mà báo thù. Vãn bối cảm kích vô cùng, từ nay về sau nguyện để tiền bối sai bảo.
Vũ Khúc Tinh Quân vừa nói ra những lời này, Thiên Nhàn Tử không khỏi khó xử.
Vũ Khúc Tinh Quân này xem ra rất coi trọng sát sư chi cừu, thậm chí còn nguyện ý sau này không cần tự do, hoàn toàn nghe theo Thiên Nhàn Tử phân phó.
Thiên Nhàn Tử nhướng mày. Đột nhiên xua tay nói:
– Vũ Khúc Tinh Quân, ta nói thả bọn họ đi, thì hãy thả cho bọn họ đi, sư tôn ngươi chết thì cũng đã chết rồi, ta làm được gì chứ.
Thiên Nhàn Tử kiên quyết không ra tay.
Vũ Khúc Tinh Quân mắt trợn tròn.
– Vũ Khúc, tiến lên, không cần phải phiền toái Thiên Nhàn tiền bối nữa. Tiền bối đã cứu Thất Tinh Cung chúng ta, đại ân này Thất Tinh Cung chúng ta không thể báo đáp, ngươi sao có thể còn gây phiền toái cho tiền bối như thế?
Tham Lang Tinh Quân thấy tình thế bất ổn, bước lên phía trước khiển trách Vũ Khúc Tinh Quân.
Vũ Khúc Tinh Quân cũng không phải người ngu, cũng đứng lên.
– Tiền bối, đúng là vừa rồi ta không đúng, mong tiền bối có thể thứ lỗi.
Vũ Khúc Tinh Quân cũng biết, không thể đắc tội với Thiên Nhàn Tử. Có một nhân vật có thể làm chỗ dựa như thế, vô số môn phái cầu mà không được, nếu vì mình làmThiên Nhàn Tử giận dữ bỏ đi, hắn sẽ trở thành tội nhân thiên cổ của Thất Tinh Cung.
Thấy Vũ Khúc Tinh Quân như thế, trong lòng Thiên Nhàn Tử không khỏi cười khổ “Tiểu tử ngươi biết cái gì? Khai Thiên Thần Phủ hộ thể đó. Khai Thiên Thần Phủ là đại thần khí của Bàn Cổ, tưởng là ta có khả năng phá sao.” Trong lòng nghĩ như thế, trên mặt cũng chỉ cười nhạt, tỏ vẻ không thèm để ý.
Thiên Nhàn Tử quay đầu nhìn về phía Hạng Vũ, khẽ nhíu mày quát lạnh nói:
– Ta cho các ngươi ly khai, các ngươi sao không ly khai?
– Hôm nay ta muốn đem Ngu Cơ đi, không đưu Ngu Cơ đi, vô luận làm sao ta cũng không đi.
Hạng Vũ ngẩng cao đầu nói, trong mắt lóe lên sự kiên quyết.
Hạng Vũ nói rất có ý tứ, hắn nói là “ta” không đi, cũng không nói là “chúng Ta”. Đáng tiếc, Thiên Nhàn Tử cũng không để ý.
– Hừ, ngươi tự mình muốn chết, cũng muốn kéo theo đại quân Ma giới đi tìm chết theo hả!
Thiên Nhàn Tử trợn mắt gầm lên, một cổ sát khí khủng bố đột nhiên phát ra, đồng thời quang mang lóe lên, sáu Thiên Nhàn Tử đã xuất hiện chung quanh các Ma Đế, hoàn toàn vây bọc các Ma Đế, sáu đại phân thân đều tương đương với sáu siêu cấp cao thủ Tiên Đế hậu kỳ, ngoài ra sự uy áp tỏa ra càng thêm kinh người.
Hạng Vũ thấy sáu này đại phân thân này, nhất thời nhớ tới cảnh Thiên Nhàn Tử xuất tràng, lúc này quay về Liệt Thiên Ma Đế đang đứng một bên nói:
– Sư huynh, ngươi đưa đại quân đi trước.
– Ngươi thì sao?
Liệt Thiên Ma Đế nhíu mày, hỏi lại.
– Ta? Không đưa được Ngu Cơ đi, ta cũng sẽ không đi.
Hạng Vũ nhìn Thất Đại Tinh Quân, Thiên Nhàn Tử, ánh mắt rất kiên định.
– Không được, sư đệ ngươi là thống soái Trung Ương Nguyên Vực, ta đưa đại quân đi, để ngươi một người ở lại đây, ta tuyệt đối không chấp nhận, Thiên Nhàn Tử tiền bối tuy có lợi hại, có thể trong nháy mắt làm cho không gian hoàn toàn đông cứng, nhưng ta không tin, mười mấy vạn đại quân mà đánh không lại một người!
Trên mặt Liệt Thiên Ma Đế xuất hiện sát khí, lạnh lùng nhìn Thiên Nhàn Tử.
Thiên Nhàn Tử vừa nghe xong, nhìn lướt qua đại quân Ma giới, khẽ cau mày.
Mười mấy vạn Ma giới đại quân, thấp nhất đều là Ma Vương. Nhiều người như thế, nếu thực sự đều tràn lên, Thiên Nhàn Tử muốn dùng không gian tĩnh chỉ chế trụ nhiều người như thế, quả thật không làm được, hắn giỏi lắm cũng chỉ có thể đối phó 8 đại Ma Đế trước mắt.
– Không, không nhất định.
Thiên Nhàn Tử nhìn Điền Cương, trong lòng cũng không chắc lắm.
Khai Thiên Thần Phủ làm cho Thiên Nhàn Tử cũng không chắc có thể khống chế được. Dù sao địa vị của Khai Thiên Thần Phủ quá lớn, đó là siêu cấp thần khí từng dùng để phá hỗn độn, khai lục giới. Bàn Cổ là đại thần khai thiên tích địa, Thiên Nhàn Tử khó có thể tưởng tượng được sự lợi hại của Khai Thiên Thần Phủ như thế nào.
– Hừ. Chiến thuật biển người?
Thiên Nhàn Tử cười lạnh nói, tựa hồ cũng không thèm để ý.
Một hóa sáu, sáu siêu cấp cao thủ Tiên Đế hậu kỳ, tâm ý hoàn toàn như nhau, nếu thực phải có một trận cuồng sát, tối thiểu cũng tiêu diệt một nửa đại quân, đương nhiên Thiên Nhàn Tử cũng có thể trọng thương.
– Sư huynh, đưa mọi người đi đi!
Hạng Vũ lạnh lùng nói, hắn đương nhiên biết nếu đại quân Ma giới thực sự liều mạng thì cho dù Thiên Nhàn Tử khi phải đối diệnvới mười mấy vạn đại quân cũng phải trọng thương mà đào tẩu, nhưng làm như vậy tổn thất quá lớn.
Hắn không muốn vì mình mà đại quân chết hơn phân nửa.
– Không được, để ngươi một mình ở đây, chắc chắn là để ngươi chịu chết. Ta tuyệt đối không đi.
Liệt Thiên Ma Đế kiên quyết lắc đầu.
Hạng Vũ nhất thời giận điên, một lát sau nghiêm túc nói:
– Liệt Thiên Ma Đế, ta lấy danh nghĩa tổng thống soái của Trung Ương Nguyên Vực đại quân ra mệnh cho ngươi, mang theo đại quân nhanh chóng rời khỏi Thất Tinh Cung.
– Ngươi …
Liệt Thiên Ma Đế nhìn Hạng Vũ, trong lúc nhất thời cũng không biết phải nói gì.
Hạng Vũ căn bản không thèm nhìn hắn nữa, hắn biết, đại quân Ma giới rất tôn trọng mệnh lệnh, chỉ cần ra lệnh. Không ai dám phản kháng, một khi phản kháng, sẽ bị xử tử ngay. Quy tắc trong Ma giới nghiêm khắc hơn Tiên giới nhiều.
– Thiên Nhàn tiền bối, Ngu Cơ chính là thê tử của ta, Thất Tinh Cung vì sao ngăn cản không cho ta đoàn tụ với thê tử của mình chứ? Việc này chẳng lẽ tiền bối cũng muốn ngăn trở?
Hạng Vũ quay về Thiên Nhàn Tử trách cứ.
– Thê tử của ngươi?
Thiên Nhàn Tử nghi hoặc nhìn về phía Tham Lang Tinh Quân :
– Thất Tinh Cung các ngươi bắt giam một nữ tử Ma giới hả?
Thiên Nhàn Tử còn tưởng rằng Ngu Cơ nữ tử là Ma giới, dù sao gần như cũng không có người Ma giới và người Tiên giới nào yêu nhau.
Văn Khúc tinh quân tiến lên một bước nói:
– Tiền bối, Ngu Cơ chính là đệ tử của ta. Là đệ tử của Thất Tinh Cung, là người Tiên giới, làm sao có thể là thê tử của Hạng Vũ được chứ?
– Hừ, đưa Ngu Cơ đến đây để nàng tự nói đi.
Hạng Vũ phản bác.
– Đúng, Văn Khúc, đưa đệ tử Ngu Cơ của ngươi ra đi, hỏi nàng vài câu cũng tốt, có thể làm cho Hạng Vũ này đoạn tuyệt hẳn ý niệm trong đầu.
Thiên Nhàn Tử cười nói, trong lòng Văn Khúc tinh quân cảm thấy không ổn, nàng biết tính tình của đệ tử mình.
Ngu Cơ từ khi trở về từ Nhân giới cứ một mạch cô độc, luôn có vẻ buồn phiền không vui, Ngu Cơ vẫn nghĩ rằng Hạng Vũ đã chết rồi.
Văn Khúc tinh quân nhớ rõ ràng, khi Ma giới đại quân kéo đến Thất Tinh Cung, khi nàng nói cho Ngu Cơ biết, Ngu Cơ mắt sáng lên, ánh sáng còn chói lọi hơn cả mặt trời, Văn Khúc tinh quân hiểu ngay, đệ tử mình trước giờ không bao giờ vong tình với Hạng Vũ.
Nàng sao dám đưa Ngu Cơ đến chứ?
– Thiên Nhàn tiền bối, căn bản không cần đưa đến, Ngu Cơ chính là đệ tử của Thất Tinh Cung, là người Tiên giới, làm sao có thể kết hôn với người Ma giới được?
Văn Khúc tinh quân cười nói.
Thiên Nhàn Tử trong lòng nhất thời hiểu rõ.
– Xem ra Ngu Cơ nói không chừng đúng thật là thê tử của Hạng Vũ này, bất quá Thất Tinh Cung có giao tình với ta rất sâu, ta không thể không giúp đỡ.
Thiên Nhàn Tử lúc này quyết định.
Thiên Nhàn Tử nhìn về phía Hạng Vũ, lạnh lùng nói:
– Hạng Vũ, ta tha các ngươi một mạng, cũng không muốn đại khai sát giới, ngươi đừng hồ giảo man triền (lắm điều bịa đặt), một người Ma giới sao có thể kết hôn với người Tiên giới được, mau mau ly khai, còn có thể lưu lại tánh mạng!
Đột nhiên sáu đại phân thân phát xuất đạo đạo quang mang, rồi sau đó tụ lại thành Lục Hợp trận pháp giữa trời, hình thành thành một chữ “Tinh” huyền ảo, chữ “Tinh” ấy phát ra uy áp kinh khủng áp bức tám đại Ma Đế.
Hạng Vũ sắc mặt đột nhiên đại biến.
Việc hắn lo lắng nhất là Thiên Nhàn Tử hoàn toàn đứng về phía Thất Tinh Cung, quả là hắn không còn có hy vọng gì nữa.
– Hừ, sư tôn, liều mạng, ta không tin hắn một người mà đánh thắng được chúng ta đông người như vậy!
Trong mắt Điền Cương hàn quang lóe ra, sát khí ẩn hiện.
– Sư đệ, đừng lo lắng, hắn chỉ có một người, sợ cái gì, chúng ta mười mấy vạn nhân mã đè xuống cũng có thể đè hắn chết.
Liệt Thiên Ma Đế cũng nói theo.
Trong lòng Hạng Vũ rất khó xử.
Vì thê tử của mình, để cho vô số chiến sĩ Ma giới bị chết, có đáng không?
– Ha ha, phân thân thuật của Thiên Nhàn đạo hữu quả nhiên rất hay, nhưng một người lại dám ngăn cản đại quân Ma giới thì xem ra hơi bất trí.
Một tiếng cười to vang vọng cả bầu trời Thất Tinh Cung, một thân ảnh hắc y lướt trên không trung lao đến.
Trong lòng Thiên Nhàn Tử đại chấn, lúc này ngẩng đầu nhìn lên.
Thần thức hắn bao trùm cả Thất Tinh Cung, đột nhiên hắc y thanh niên này lại xuất hiện với vẻ rất thần bí, ngay cả mình cũng không phát hiện được khí tức của hắn, chẳng lẽ hắc y thanh niên này vượt qua cả mình?
– Oanh!
Dưới chân Lý Dương đột nhiên xuất hiện năm đám mây ngũ sắc, đánh thẳng vào Lục Hợp đại trận. Chữ “Tinh” đang ẩn hiện trên bầu trời là vỡ vụn ra sau một tiếng “Bùng” kinh khủng.
Lý Dương tựa hồ không thèm để ý, bay tới bên Hạng Vũ.
– Lý Dương huynh đệ!
– Sư huynh!
Tất cả Ma Đế ngạc nhiên vui mừng kêu lên.
Lý Dương bị đẩy vào Cửu U Vực thần bí không lường được, bây giờ lại còn sống xuất hiện trước mặt họ, họ đương nhiên phải ngạc nhiên vui mừng, trong lòng cũng thở phào. Hơn nữa, sự xuất hiện của Lý Dương làm cục diện hoàn toàn thay đổi.
Các Ma Đế ở đây đã biết sự lợi hại của Lý Dương.
Đến cả Tam Thanh pháp trận do Huyền Đô Đại Pháp Sư liên thủ cùng hai vị siêu cấp cao thủ sư huynh sử dụng cũng bị Lý Dương tiêu diệt như thế, Lý Dương trong mắt họ đã gần tới cấp bậc Đại Tôn rồi.
– Lý Dương?
Nghe được thanh âm những Ma Đế gọi, Thiên Nhàn Tử và Thất Đại Tinh Quân khẽ nhíu mày.
Thiên Nhàn Tử mặc dù không tham gia Tiên Ma đại chiến, nhưng đối với tình hình chiến sự cũng biết sơ sơ. Mấy ngày hôm trước, hắn còn ở Ngũ Trang Vọng cùng Trấn Nguyên Đại Tiên đàm luận về Lý Dương và Tiên Ma chi chiến
– Không ổn, là Lý Dương, người này có khả năng khó lường được, sư huynh, ngươi còn nhớ không? Nguyên lai Phá Quân sư huynh từng nói qua, trong số thủ hạ của Linh Bảo Đại Tôn “là một cách xưng hô khác của Lão Tử” có hai cao thủ kinh khủng, một là Huyền Hỏa Tinh Xích Linh, một là Huyền Thủy Tinh Hắc Linh, hai người này và Huyền Đô Đại Pháp Sư liên thủ, thậm chí vận dụng cả Tam Thanh pháp trận, cuối cùng cũng bị Lý Dương này giết như thường.
Văn Khúc tinh quân biết chuyện này từ miệng của ba đệ tử thoát chết từ Tiên Ma đại chiến.
Tham Lang Tinh Quân cũng nhíu mày, có vẻ lo lắng.
Khi Thiên Nhàn xuất hiện ở Tử Thất Tinh Cung, vốn tưởng rằng họ chắc chắn sẽ chiếm ưu thế, ai ngờ đối phương lại có một siêu cấp cao thủ Lý Dương người vừa đột nhiên xuất thế tại Tiên Ma chi chiến. Với những gì Lý Dương thể hiện lúc trước, xem ra lực chiến đấu của hắn rõ ràng không kém gì Thiên Nhàn Tử.
– Nguyên lai là Lý Dương đạo hữu, lúc ta ở Ngũ Trang Vọng có nghe nói tới đại danh của ngươi, đã từng cùng với Trấn Nguyên tử đàm luận về ngươi, không ngờ hôm nay lại có thể gặp mặt đạo hữu. Truyền thuyết “Phá Vạn Tượng La Thiên Trận, Bại Nam Cực Tiên Ông, Phá Tam Thanh pháp Trận”, bây giờ mới thấy, quả nhiên là danh bất hư truyền.
Thiên Nhàn Tử mỉm cười nói, đồng thời thu lại sáu đại phân thân.
Chỉ cần từ việc Lý Dương dễ dàng phá Lục Hợp pháp trận của hắn cho thấy Lý Dương thực lực tuyệt đối không kém gì hắn. Trong lòng Thiên Nhàn Tử cũng rất nghi hoặc, hắn biết Lý Dương đã bị đánh bay vào Cửu U Vực, làm sao lại có thể còn sống ra tới đây?
– Thiên Nhàn Tử…
Lý Dương hơi giật mình, lúc này hắn cẩn thận dùng thần thức quan sát Thiên Nhàn Tử mới phát hiện ra. Mình từng tìm được “Thanh Vân”, “Túi Tiểu Càn Khôn”, “kiếm tiên Xích Tiêu” ở Côn Luân tiên cảnh, trong đó đều có khí tức của Thiên Nhàn Tử.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!