Người Thắng Cuộc - Chương 2
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
127


Người Thắng Cuộc


Chương 2


Quý Khâm Sinh nổi tiếng lẫy lừng, quen biết rộng rãi, hơn nữa còn ra tay hào phóng, ngoại trừ phương diện tình cảm hơi hỗn loạn một chút, thật ra cũng không ít người đối với hắn cực kỳ có thiện cảm. Là ví dụ điển hình của mẫu người làm bạn thì có thể, làm người yêu không được.

Du Dã không muốn dự tiệc, lại cảm thấy không đi thì quá lộ liễu là cậu cố ý. Chẳng qua chỉ là tình cờ ngủ với nhau một đêm, hà tất phải tị hiềm như vậy. Nói không chừng Quý Khâm Sinh đã sớm quên mất tên họ của cậu là gì, bởi vì từ đêm đó trở đi, bọn họ chưa từng gặp lại.

Lúc ấy Du Dã sau khi trải qua một đêm với Quý Khâm Sinh, bộc phát linh cảm, trở về bế quan nửa năm, xuất bản được một quyển sách, thanh danh ngày càng rạng rỡ. Đến khi cậu xuất quan, đã nghe nói Quý Khâm Sinh trêu chọc thiên kim tiểu thư nhà họ Dương, bị người bức hôn. Mọi người đều là nhân vật có máu mặt, Quý Khâm Sinh trước mắt thấy bị bức ép kết hôn, lập tức dẫn theo một người đàn ông đi du lịch, còn đăng lên mạng rất nhiều ảnh thân mật với người kia, đem hôn lễ chuẩn bị tiến hành với Dương tiểu thư ném ra sau đầu.

*bế quan, xuất quan: từ này ý chỉ việc tự khóa mình lại trong một khoảng không gian không tiếp xúc với ai, an tĩnh mà tu luyện, nghiên cứu một vấn đề gì đó, xuất quan là thoát khỏi trạng thái bế quan, ở đây Du Dã bế quan để tập trung viết lách.

Dương tiểu thư sau khi biết đến tin tức khóc lóc náo loạn một hồi, cũng theo đó biến mất không thấy tăm hơi. Chờ đến lần xuất hiện tiếp theo trước mặt mọi người, cô đã cắt tóc ngắn, chuyển sang tán tỉnh gái đẹp, thay đổi tính hướng.

Cha mẹ của Dương tiểu thư vô cùng căm phẫn, lập tức đình chỉ tất cả hợp tác với nhà họ Quý, nhà họ Quý cũng rất tức giận, chặt đứt quan hệ của Quý Khâm Sinh và người đàn ông không đứng đắn kia, đưa Quý Khâm Sinh ra nước ngoài, một hồi vở kịch lớn phải hạ màn như vậy, quần chúng buôn dưa đều cảm thấy hài lòng.

Những chuyện này đều là do Trình Sở thuật lại cho Du Dã, người bạn tốt này của cậu, ngồi lê đôi mách thành thói, chuyện bát quái gì cũng đều có thể đến tai y, sau đó lại đem kể hết cho Du Dã. Nhờ có phúc của Trình Sở, không ít chi tiết trong sách của Du Dã, đều lấy cảm hứng từ đời thật.

Rốt cuộc thì hiện thực so với tiểu thuyết mãi mãi đặc sắc hơn.

Hơn nữa vị dã nam nhân* cùng Quý Khâm Sinh đi du lịch kia, cũng là một nhân vật nổi danh trong giới. Lúc Trình Sở tám chuyện với cậu, còn đòi đánh cược, y nói Quý Khâm Sinh nhất định là nằm dưới vị kia.

*dã nam nhân: chỉ đàn ông xấu, lăng nhăng, thiếu đứng đắn,…

Du Dã nghe đến tên Quý Khâm Sinh, mông liền cảm thấy không quá thoải mái. Hồi tưởng đến cậu nhỏ của Quý Khâm Sinh, cậu vội ho một tiếng, hỏi: “Sao mày lại nói thế? Rốt cuộc là ai cùng hắn đi du lịch?”

Trình Sở bày ra vẻ mặt ước ao ghen tị mà nâng quai hàm nói: “Cái người kia mày cũng quen biết đó, là Yến Vũ, hai người từng gặp nhau rồi.” Du Dã bất chợt bừng tỉnh, quả đúng là người quen, bạn tốt của Trình Sở, không phải song, là thuần 1* hiếm thấy.

*1 = nằm trên, 0 = nằm dưới.

Du Dã đã từng gặp qua Yến Vũ, bản thân cậu đối với đàn ông không thể tính là quá có hứng thú, mà dù cho có, cậu cũng yêu thích kiểu người có diện mạo tinh xảo đẹp đẽ, Yến Vũ quá điển trai, không phải hình mẫu của cậu.

Suy luận theo hướng này, Quý Khâm Sinh trái lại thật sự có thể là người bị đè.

Dù sao tất cả cũng đều là chuyện cũ từ ba năm trước, sau khi Quý Khâm Sinh xuất ngoại, Yến Vũ nghiêm túc yêu đương, Trình Sở thất tình, Trình Sở gần đây còn tham gia không ít tiệc tùng, chỉ vì muốn quên đi, nguyên văn y nói, thằng chó chết kia.

Du Dã liếc nhìn thời gian, tiệc bắt đầu lúc tám giờ tối, cậu nhìn máy tính xách tay, còn đang do dự. Ngay lúc này, một tiếng còi xe từ bên ngoài truyền đến, nhấn đến vô cùng có cảm giác tiết tấu, vừa nghe là biết đặc sản của Trình Sở.

Cái tên này, thế mà còn mò đến tận cửa túm cậu đi. Trình Sở chẳng lẽ là con giun trong bụng cậu, biết tất tần tật ý nghĩ trong đầu cậu?

Du Dã khép lại cuốn sổ ghi chép, bước ra cửa. Trình Sở ngồi ở trong xe, cánh tay khoát lên cửa sổ xe, hướng về phía cậu khẽ mỉm cười. Du Dã nhận mệnh lên xe: “Mày đến mức này luôn à, còn đặc biệt tới đón tao.”

Trình Sở cài số lùi, nhìn vào gương chiếu hậu quành xe ra: “Mày lại cứ ru rú trong nhà, sắp mọc nấm đến nơi rồi, bao lâu rồi mày chưa ra cửa hả?”

Du Dã cắm mặt chơi điện thoại: “Ngại quá nha, tao vừa mới ra cửa tối hôm qua đây.”

Trình Sở kinh ngạc nhìn cậu: “Chó nó tin, mày ra cửa tìm bạn chịch*?”

*nguyên văn: 猎艳 (Liệp diễm), chỉ hành động săn tìm nữ sắc hoặc nam sắc, tìm kiếm người thỏa mãn nhu cầu tình dục.

Du Dã đỡ lấy đầu, ánh mắt chếch sang liếc Trình Sở một cái: “Mày mới xỏ khuyên lưỡi?”

Trình Sở cười hớn hở mà thè ra đầu lưỡi: “Có muốn thử một lần không, ai thử qua cũng đều nói rất phê đó.”

Du Dã trợn mắt trắng: “Miễn đi.”

Xe rất nhanh đã đến nơi, vẫn là một quán rượu. Trước cửa quán có người phát mặt nạ, hôm nay hẳn là dạ hội mặt nạ. Du Dã tùy ý nhận lấy một cái màu đen ít nổi bật, chụp lên mặt. Cậu không có tâm tư vui đùa, mà Trình Sở vừa vào trong quán, lập tức như một con cá da trơn lách vào sàn nhảy, hòa vào đám người quần ma loạn vũ (nhảy múa điên cuồng).

Cậu đi đến trước quầy bar gọi một ly rượu, chui vào một góc chậm rãi nhâm nhi, cấu thành linh cảm. Lúc này ánh đèn trên sân khấu sáng lên, có người bước lên dùng micro lên tiếng, đại ý chủ đề đêm nay là Quý Khâm Sinh về nước, gã là người chủ trì, chuẩn bị sẵn mấy tiết mục, đều là để hoan nghênh Quý thiếu gia.

Du Dã lại ngả bình rượu, uống được một nửa, lúc này bên cạnh có một người ngồi xuống, cậu cũng chẳng buồn quan tâm. Trên sân khấu người chủ trì tiếp tục nói: “Phần thưởng của đêm nay là, thời hạn một tháng cùng Quý thiếu gia, một tháng này, mặc kệ là bạn cùng hắn nghiêm túc yêu đương, hay là làm bất cứ gì khác, đều tùy theo ý bạn ~ ”

Bên dưới tức khắc vang lên tiếng gào thét như quỷ khóc sói tru, Du Dã phun sạch rượu trong miệng ra, cậu ho sặc sụa không ngừng, không thốt nên lời. Quý Khâm Sinh này, thật sự là một gã điên, thế mà lại dám chơi lớn như vậy. Cũng không sợ gặp phải phường buôn người, sẽ trói hắn lại, đem bán sang Thái Lan.

===========================

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN