Đại Ma Đầu Hệ Thống
Chương 27: Khảo hạch ngộ tính!
“”Tiếp theo là khảo hạch Thể chất, huyết mạch, mọi người đặt tay lên Thiên Bi Thạch này..””
Phạm Luân trường bào phấp phới trong gió, ngón tay chỉ hướng Cục đá khá lớn trước mặt, lạnh giọng nói.
Thể chất, huyết mạch rất đa dạng, từ Thiên địa thể chất, huyết mạch như Ngũ hành thể chất/huyết mạch, âm dương thể chất/huyết mạch, Lôi, Quang, hắc ám, Phong huyết mạch/thể chất..vv…
Cho đến Vũ khí huyết mạch/thể chất như Kiếm, Đao, Thương,….
Cho đến Yêu Thú, Yêu Ma huyết mạch/thể chất như Phượng Hoàng huyết mạch, Huyền Vũ Huyết mạch, Chân Long, Tổ Long huyết mạch,…v….
Cho đến Nghịch Thiên Thể chất/Huyết mạch như Thí Thiên Thể chất, Bá Khí Thể chất, Không gian thể, Thương khung chi thân, Thời Gian chi thân, Bất Tử chi thân, Luân Hồi chi thân, Vận Mệnh chi thân, Hủy Diệt chi thể,…..vv….
Thường thì huyết mạch/thể chất là do trời sinh, nhưng có người tu luyện đến mức nào đó có thể để lại huyết mạch/thể chất truyền thừa cho hậu bối, thường thì mỗi một đời truyền xuống huyết mạch/thể chất giảm đi một bậc, và sẽ giảm từng bậc khi truyền qua các đời.
Nếu là thuần khiết nhân tộc tu luyện lên Võ Đế, lúc đấy cũng thuộc Đế vương trong nhân tộc, truyền xuống đời sau là Võ Tôn huyết mạch hay thể chất, đương nhiên là thuộc dạng ban đầu, không có cường độ thân thể hay sức mạnh bằng Võ Tôn được, nó chỉ trợ giúp tu sĩ tu luyện đến Võ Tôn mà không gặp quá nhiều bình cảnh từ thân thể, nếu linh hồn chưa đủ đẳng cấp cảm ngộ đột phá Võ Tôn, nhưng tu sĩ có thể khai thác cường hóa nâng cấp thân thể mình đạt tới Võ Tôn thân thể chiến lực, đây là vì sao những người có thể chất, huyết mạch cao lại mạnh mẽ như vậy và được các đại tông môn yêu quý như vậy.
Nếu nhân loại cùng yêu thú hay yêu ma xxx cũng cho ra huyết mạch lai tạp giữa hai giống loài và nhân loại cũng sở hữu thể chất, huyết mạch, thiên phú của Yêu Ma hay yêu tộc.
Như Võ Quân cảnh nếu sinh con có thể để cho hậu bối đời sau có huyết mạch Thập phẩm nhân tộc.
Thể chất, Huyết mạch từ thấp đến cao chia làm Phàm phẩm, Nhất phẩm đến Thập phẩm, Quân cấp, Vương cấp, Hoàng cấp, Tôn cấp, Đế cấp, Tiên cấp, Thánh cấp, Thần Cấp, Chí Tôn Cấp.
Hắn vừa dứt lời, từng người một xếp hàng đặt tay lên Thiên Bi Thạch.
“Phàm thể, Phàm cấp nhân loại huyết mạch, không hợp cách!””
“”Phàm Thể, cửu cấp nhân loại huyết mạch, Miễn cưỡng””
“”Cửu Phẩm Hổ tộc Chi thể, cửu phẩm Hổ tộc huyết mạch, miễn cưỡng…””
“”Quân cấp Nhất Vĩ hồ ly, tạm được…!””
“”Vương Cấp Địa Hỏa chi huyết mạch, tốt…””
“”….””
Lão giả liên tục nói “không hợp cách” “miễn cưỡng”, chỉ lâu lâu mới nói “tạm được” “tốt”, trong mấy chục ngàn người đăng ký nhiêu đó người hiển nhiên chỉ là như muối bỏ biển, đủ thấy huyết mạch, thể chất trên thập phẩm rất ít gặp.
Giờ đến phiên Diệp Minh đi đến, Phạm Tuấn tông chủ cùng chúng trưởng lão cao tầng đều tập chung nhìn hắn, ánh mắt lóe ra vẻ chờ mong.
Dưới vạn chúng chú mục, Diệp Minh lạnh lùng nhếch môi, ngón tay nhẹ nhàng điểm lên Thiên Bi Thạch.
Lúc này đây Thiên Bi Thạch đột nhiên bạo phát vạn trượng quang mang!
Vô số Kiếm chi Đạo từ thân thể Diệp Minh bay ra xé rách thương khung, cả người hắn lộ ra một cỗ Đạo vận huyền ảo, lại tràn đầy quyền uy cùng quý khí, như chúng thần chi Đế Vương.
“Đế Vương Kiếm Đạo thể chất?”” Phạm Luân cùng chúng trưởng lão bật thét lên kinh hãi.
Kiếm Đạo có nhiều mạch, nhưng Đế Vương Kiếm Đạo chính là thuộc hàng Đế cấp thể chất kiếm đạo, trời sinh Vương Giả Kiếm tu, bọn họ cũng không ngờ rằng ngoài Đế cấp vũ hồn, Diệp Minh lại có Vương giả kiếm đạo thể chất.
“”Thiên hưng ta tông môn a…Thiên hưng ta Phạm Tuấn a…”” Phạm Tuấn lệ nóng ròng ròng ngẩn mặt lên trời lẩm bẩm.
Nếu vị tuyệt thế thiên tài này trưởng thành, lúc đó thiên kiếm tông hẳn trở thành nhất lưu tông môn, mà hắn là sư phụ hẳn hưởng lợi nhiều nhất.
Không phải huyền huyễn đại lục luôn có cố sự sư phụ tư chất kém thu dưỡng đồ đệ tốt, sau này đồ đệ báo đáp mang theo sư phụ trang bức bay cao hay sao?
Nếu Diệp Minh biết trong lòng Phạm Tuấn nghĩ gì chắc hẳn cười khẽ,ta thật là mang ngươi trang bức mang ngươi bay, nhưng địa điểm hẳn là dưới địa ngục trang bức với Diêm Vương a..
“”Tiểu tử, nguyện bái ta làm thầy sao, ta là Tông chủ Thiên Kiếm Tông, từ nay về sau tông môn tài nguyên nghiên về một mình ngươi!”” Phạm Tuấn bất thình lình xuất hiện sau lưng Diệp Minh, hai tay nắm lấy hai vai hắn, kích động nói.
“”Má…hù chết bảo bảo…”” Diệp Minh chợt giật mình, ngẩn người thấy trước mặt là Phạm Tuấn, hắn mới thở phào nhẹ nhõm, sắc mặt hơi khó coi.
“Khụ…ta làm ngươi giật mình à…”” Phạm Tuấn xấu hổ gãi gãi đầu.
Diệp Minh:””……””
“”Tông chủ có thể để ta khảo hạch hết được không?”” Diệp Minh im lặng một lúc, nói ra.
“”Là ta quá đường đột rồi…khụ….khảo hạch cứ tiếp tục a…”” Phạm Tuấn đỏ mặt nói, thân hình như mộng như ảo chợt biến mất.
“”Tiếp Theo là khảo hạch thứ 2, ngộ tính, những người thất bại cửa thứ nhất, đây là cơ hội cuối cùng của các ngươi, nếu ngay cả ngộ tính cũng thấp thì nên từ bỏ võ đạo, ở phàm trần hưởng lạc đi thôi.”” Phạm Luân lạnh lùng nói, như phán một câu tử hình cho những người thất bại trong khảo hạch thứ nhất. Bọn nó thấp thỏm lo âu đi đến nơi khảo hạch thứ hai, là do một vị trung niên mỹ phụ trưởng lão quản lý.
Vị mỹ phụ trưởng lão này cười khanh khách, ngón tay yêu kiều chỉ cục đá khổng lồ bên cạnh, ngọt ngào nói:
“”Các ngươi xếp hàng bế quan phạm vị xung quanh Võ Kỹ Thạch, đem tinh thần câu thông Võ kỹ thạch, chỉ cần trong nữa giờ lĩnh ngộ được một môn võ kỹ đẳng cấp ít nhất Huyền giai xem như miễn cưỡng quá quan. Bên trong Võ Kỹ Thạch chứa rất nhiều Võ kỹ ý cảnh, chỉ cần các ngươi đủ ngộ tính, Hoàng Cấp võ kỹ cũng là của các ngươi, chúc các ngươi may mắn.””
Hơn hai mươi mấy ngàn người xếp bằng ngồi xung quanh Võ kỹ thạch, trong chốc lát không khí xung quanh chợt im ắng.
Muốn tại trong thời gian nữa tiếng đem một bản võ kỹ hoàn toàn lĩnh ngộ, cho dù là Hoàng giai võ kỹ đối với những người ngộ tính bất hảo quả là rất khó khăn.
Theo tàn nhang đang dần rút ngắn, nếu tập chung nhìn kỹ, trên trán rất nhiều người đều chảy ra mồ hôi hột, và có một số ít người tinh thần phấn chấn, nhẹ nhõm.
Khi nén nhang cháy hết, cũng xem như khảo hạch thứ hai chấm dứt.
“Chư vị, từng người xếp hàng trình diễn võ kỹ mình lĩnh ngộ cho ta xem.” Trung niên mỹ phụ ỏn ẻn nói.
Sau khi trung niên mỹ phụ cất lời xong, từng người một đứng thi triển võ kỹ mình lĩnh ngộ.
Đa số mọi người đều lĩnh ngộ được Hoàng giai võ kỹ, còn Huyền giai võ kỹ chỉ có khoảng ba phần mười số người chỉ diễn luyện được mấy thức trong đó, cũng không hoàn chỉnh.
Trung niên mỹ phụ lắc đầu, xem ra cũng không có hạt giống tốt, mà chuyện này cũng không kỳ quái, ngộ tính là khó nhất trong các cửa, vì đa số nó là trời sinh trí thông minh, hậu thiên rèn luyện chỉ là một phần rất nhỏ.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!