Gửi Ngài Kim Chủ Sâu Không Lường Được
Chương 92: Phiên ngoại dở hơi
Có 2 tên nick mình muốn chú thích:
Triêu Tần mộ Sở: ý chỉ kẻ thích lật lọng – có thể nói là “Lá phải lá trái”
Lỗ lạp lạp: Mình không biết nó là phiên âm của tên Latinh nào đó, nhưng nếu phân tích chữ trong QT thì giống như “Thích buôn chuyện” vậy
Phiên ngoại dở hơi
Trịnh Hòa: Tôi ngốc á?
Yên tử [ 囧 ]: Cậu ở lại làm gì?
Trịnh Hòa *tức giận*: Tôi ngốc chỗ nào?
Yên tử: Thế sao cậu lại ở đây?
…
Bạch tiên sinh không thèm để ý đến hai kẻ dở hơi, trả lời rất nghiêm túc: Không sợ.
Trịnh Hòa căng thẳng, ngồi ngay ngắn, nhìn chăm chăm về phía Bạch tiên sinh.
Bạch tiên sinh cười nhạt: Tôi không rõ, họ muốn thì cứ xuất hiện xem.
Yên Tử: Để tôi phiên dịch, ý của Bạch tiên sinh là – đi ra cũng thành số con rệp thôi.
Trịnh Hòa nhìn Yên Tử: Ai cho cô xen vào?
Yên Tử ⊙o⊙: Chẳng nhẽ tôi không được xuất hiện?
Bạch tiên sinh nhấc tay: Nhân viên công tác – lại chỉ về phía Yên Tử – Lôi ra ngoài.
Yên Tử vừa gào khóc vừa bị quàng tay hai bên lôi ra ngoài.
Trịnh Hòa nhíu mày: Đúng rồi, Bạch tiên sinh, ông bao nhiêu tuổi rồi? Sao em không biết?
Bạch tiên sinh: 39.
Trịnh Hòa ngạc nhiên: Chưa đến 40 sao tóc ông đã hoa râm?
Bạch tiên sinh xoa xoa ‘mái lông’ đen như mực của Trịnh Hòa: Chỉ có người suốt 24h không thèm động não như em mới không có sợi tóc bạc nào.
Bạch tiên sinh: Em thì sao?
Trịnh Hòa chau mày suy nghĩ, đáp: Thực ra tư thế nào em cũng thích.
Bạch tiên sinh giật mình, cười tủm tỉm ôm Trịnh Hòa vào lòng: Thế đêm nay chúng ta…
Trịnh Hòa nói: Nhưng em không thích làm tình thường xuyên quá.
Bạch tiên sinh: Em cho rằng tần suất như thế nào mới là hợp lý?
Trịnh Hòa: 1 lần/ tuần hoặc 2 lần/ tuần là tốt nhất.
Bạch tiên sinh hừ lạnh.
Trịnh Hòa im re.
Bạch tiên sinh: Thỏ hoặc chó.
Trịnh Hòa lí nhí: …Chuột túi.
Bạch tiên sinh không hiểu sao: Sạo lại thế? Trên bụng tôi có một túi to?
Trịnh Hòa đỏ mặt: Không phải thế…
Yên Tử *thuyết minh*: Bởi vì loài động vật cậu ấy thích nhất là chuột túi.
Bạch tiên sinh hôn Trịnh Hòa một cái: Bảo bối, em thực đáng yêu, nhưng mà… đây là cái loại logic gì thế?
Bạch tiên sinh: Từng, giờ chúng tôi chỉ là bạn bè.
Bạch tiên sinh: Bẩm sinh.
Trịnh Hòa: Ra bẩm sinh ông đã là biến thái…
Trịnh Hòa thực buồn rầu, cậu hỏi Bạch tiên sinh: Ông muốn em xuất quỹ (come out) sao?
Bạch tiên sinh: Xuất quỹ? Là sao?
Trịnh Hòa: Ông không biết? Ông là gay cơ mà?
Bạch tiên sinh mỉm cười: Có liên quan gì đến nhau?
Trịnh Hòa nghĩ một hồi, nói: Xuất quỹ nghĩa là mở cửa tủ ra, sau đó lại đóng lại, ông muốn em xuất quỹ sao?
Bạch tiên sinh nói: Nếu em thấy nghịch như thế vui thì cứ xuất quỹ đi.
Trịnh Hòa cười tít mắt, giơ hai ngón tay biểu thị ‘V’ một cái.
*chim câu đi lạc ợ σ[っ °д °;]っ*
Bạch tiên sinh: …
Trịnh Hòa: …
10. Bạn “Chết đứ đừ bởi sự đáng yêu của Trịnh Hòa” hỏi: Trịnh Hòa, Trịnh Hòa có biết cậu ngốc thế không? Gâu gâu gâu gâu.
Trịnh Hòa: Gâu gâu gâu. (Tôi mà biết, nhất quyết sẽ không theo cậu ta về!)
11.Bạn “hljj” hỏi: Bạch tiên sinh, ngài dịu dàng như thế, Trịnh Hòa hold được sao?
Trịnh Hòa nắm tay: Hold được!
Bạch tiên sinh không có ý kiến gì.
12. Bạn “Chị gái cái móng tay” hỏi: bộ này dự kiến dài bao nhiêu chữ?
Yên Tử vất vả bò ra: rất nhiều rất nhiều rất rất nhiều, áng chừng 50 vạn chữ.
13. Bạn “Chị gái cái móng tay” hỏi: QAQ tôi muốn đợi bộ này béo rồi mới ăn!!!! Về sau có được xuất bản không nha!!! Cầu 4rum cho độc giả!!!
Yên Tử: có lẽ, đợi đến khi truyện kết thúc sẽ hỏi lại. 4rum cho độc giả cũng có, cả Yên Tử và clone của Yên Tử, bên trong chỉ có 2 acc.
14. Bạn “Lỗi Lỗi” hỏi: Bạch tiên sinh, ngài là xã hội đen đúng không? Ngài đáng yêu như thế, kẻ thù của ngài có biết không?
Bạch tiên sinh cười bí hiểm.
15. Bạn “Đa số” hỏi: Vương Kiệt là ai?
Yên tử: Cậu ta xuất hiện rất nhiều lần. Đầu tiên, lần Trịnh Hòa đi BEACHER, gặp ‘quản lý Vương’ chính là cậu ta. Sau đó, Trịnh Hòa đi ‘Chạc cây’, vị khách kỳ quái yêu cầu Trịnh Hòa trang điểm cho Husky cũng là cậu ta. Rồi lại lần Trịnh Hòa ở khách sạn, Vương Kiệt không mang kính, đánh nhầm Trịnh Hòa rồi bị Bạch tiên sinh tặng cho cặp kính, ý chỉ ‘Đồ mắt mù’.
16. Bạn “Chị gái cái móng tay” hỏi: Lúc lên VIP rồi cũng cố gắng lên nha!!!! Truyền thuyết nói lên V sẽ đăng liền 20 chương đó nha nha nha nha nha!!!!!
Yên Tử hộc máu 3 lượt, hai hàng huyết lệ chảy ra nơi khóe mắt, vẻ mặt bi thống: Thần thiếp… làm không nổi nha.
17. Bạn “Kiya” hỏi: Hai lão già ân ái kia, có dám cho con (chó) của mình ăn ngay bây giờ không?
Bạch tiên sinh cúi đầu hỏi: Mày muốn ăn?
Husky che miệng gào thét: Gâu gâu gấu gấu (No! Mì ông nấu dở chết đi được! Chỉ có đứa Trịnh Hòa kia mới dám ăn!)
Trịnh Hòa đạp Husky một cái: Mày cũng là Trịnh Hòa đấy!
Husky: Gâu gâu gâu! (Tôi đây là Trịnh Hòa đẹp trai!)
18. Bạn “Tôi rất đáng giá” hỏi: Đến bao giờ Bạch tiên sinh mới thật sự yêu Trịnh Hòa?
Bạch tiên sinh: Đã bắt đầu thích rồi.
Trịnh Hòa giật mình, sau lại cảm động: Lúc nào?
Bạch tiên sinh nhìn Trịnh Hòa, ánh mắt dịu dàng: Lần nấu mì, bỗng nhiên nhận ra người này đáng giá để mình quý trọng.
19. Bạn “Tôm” hỏi: Chênh lệnh 10 năm mà khoảng cách xa vậy sao? (ý bảo như cách cả 1 thậm chí 2 thế hệ)
Trịnh Hòa ngơ ngác: Chênh lệch cái gì 10 năm?
Bạch tiên sinh: Tuổi tâm lý của em ấy rất nhỏ.
20.Bạn “Nói gở” hỏi: Bạch tiên sinh bôi gì vào tờ giấy xanh lục thế… đúng là âm hiểm!!!!
Bạch tiên sinh: Tôi có bôi gì đâu?
Trịnh Hòa ngơ ngác lần 2: Tờ giấy xanh đó là tôi viết mà… Tôi viết 2 chữ Trịnh Hòa, sau đó chó ngố dí mông vào. ( 涂 = đồ = bôi, viết; Trịnh Hòa hiểu nhầm câu hỏi)
Chó ngố hừ một tiếng, bọt nước mũi bay ra, phồng lên thành bong bóng.
Trịnh Hòa ghét bỏ: Kinh quá!
Chó ngố cọ nước mũi vào ống quần cậu.
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!