Siêu Phẩm Vu Sư - Chương 95: Hiểu nạn người sống, an hồn người chết
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
88


Siêu Phẩm Vu Sư


Chương 95: Hiểu nạn người sống, an hồn người chết


Nhóm: Thánh Thiên Tiên Vực

Dịch: Nguyệt Ẩn Các

Người lên lầu hai không nhiều, trừ những ông chủ này ra thì đa số khách tham quan đều ở lại lầu một, mà Đại Trụ cũng ở lại lầu một phụ trách chiêu đãi khách.

Dù sao cửa hàng mới khai trương sẽ có không ít khách ra ra vào vào, lầu một bắt buộc phải có người trông coi, cũng may là Hoa Bác Vinh đã điều một vài người từ cửa tiệm của ông qua để giúp đỡ, nếu không chỉ dựa vào Phương Minh với Đại Trụ chắc chắn không thể chống đỡ nổi.

“Tôi nhớ được lão Tống bày trên lầu hai này rất nhiều đầu gỗ… ai ôi! Mẹ của tôi…”

Người đàn ông đi đầu tiên vừa nói được nữa câu liền kêu lên sợ hãi, mém chút nữa đã té từ trên cầu thang xuống, cũng may là có người đỡ ở sau lưng ông ta.

Lão Hoàng ngẩng đầu nhìn ông chủ này, đôi mắt chó lộ ra khinh bỉ, sau đó đứng lên rung rung người lưu lại mấy sợi lông chó rồi đi sâu vào bên trong, cuối cùng trực tiếp nằm dưới cửa sổ nhắm mắt lại.

“Con chó này thành tinh rồi! Vừa nãy tôi đã nhìn thấy trong ánh mắt nó mang theo khinh bỉ, thật sự là rất giống ánh mắt khinh bỉ đó!” Trên bậc thang có người nhìn thấy ánh mắt vừa rồi của lão Hoàng, kinh ngạc nói ra.

“Đúng đúng, tôi cũng cảm nhận được, không ngờ tôi lại bị một con chó khinh bỉ!”

Đám người lại nhao nhao nghị luận, mà người đàn ông bị hù dọa lúc nãy thì đỏ bừng cả mặt, mất mặt, thật sự quá mất mặt rồi!

Nhưng mà chuyện này làm sao có thể trách ông ta được chứ? Ai mà ngờ tới được lối lên lầu hai lại có một con chó đang nằm, bị giật mình cũng rất bình thường mà.

“Mọi người hãy lên đây đi.”

Phương Minh cũng cười thầm trong lòng, ánh mắt kia của lão Hoàng đúng là mang theo khinh bỉ thật, thực tế thì lời của mấy người kia cũng không sai bởi vì cậu chưa thấy con chó nào giảo hoạt hơn lão Hoàng cả.

Ngay khi mọi người bước lên tới lầu hai đều cảm thấy cả người bỗng nhẹ đi, cảm giác thoải mái như vừa mới tắm xong vậy.

“Đây là có chuyện gì?”

Mọi người quay mặt nhìn nhau, rồi sau đó ánh mắt mọi người lại nhìn chằm chằm vào cái Lư Hương phía bên trái cách đó không xa.

“Hương Thiên Tằm? Đây là hương Thiên Tằm?”

Một ông chủ đi tới gần cẩn thận nhìn chằm chằm Lư Hương dò xét một hồi, vẻ mặt đột nhiên trở nên cực kỳ kích động: “Thật sự là hương Thiên Tằm, không ngờ ở chỗ này mà tôi có thể nhìn thấy hương Thiên Tằm!”

Tất cả mọi người ngơ ngác nhìn vẻ mặt kích động của ông chủ kia, hương Thiên Tằm là cái gì?

“Lão Phương, ông đừng có thừa nước đục mà thả câu nữa, hương Thiên Tằm là cái gì? Làm sao lại khiến ông kích động như vậy?” Có một người quen của ông chủ này nói ra.

Người đàn ông được gọi là lão Phương quay người lại, trên mặt vẫn còn kích động vô cùng, phải hít thở sâu mấy hơi tâm tình mới có thể bình ổn lại một chút. Ông ta nhìn lướt qua mọi người sau đó mới trả lời câu hỏi: “Mọi người đều biết cửa hàng của tôi bán hương, những người chơi hương đều biết trong giới của chúng tôi có lưu truyền một câu nói.”

“Trần gian dễ thấy hương Long Đản, trên trời khó có hương Thiên Tằm!”

Lúc lão Phương nói ra hai câu này vẫn còn kích động tới run run, nhưng mọi người nghe thấy thì lại chỉ muốn đánh người, đây mà là giải thích cái gì chứ?

Cũng may dường như lão Phương đã cảm nhận được ánh mắt thiếu thiện ý của mọi người, vội vàng giải thích: “Tôi tin rằng mọi người đã biết tới hương Long Đản, hoặc ít nhất thì cũng đã từng nghe nói tới, hương Long Đản này trân quý vô cùng, là do cá nhà táng bài tiết ra trôi nổi trong nước, dầm mưa dãi nắng mấy trăm năm thậm chí hơn cả ngàn năm mới hình thành mùi hương đặc biệt.”

“Hương Long Đản là mùi hương lưu lại lâu nhất, có danh tồn tại sánh ngang với nhật nguyệt. Cũng chính vì mùi hương đặc thù cùng hiếm hoi này nên chúng tôi mới đưa nó vào top 5, mà xếp phía trên nó ở vị trí thứ ba chính là hương Thiên Tằm!”

“Hương Thiên Tằm tên như ý nghĩa, chính là có quan hệ với Thiên Tằm. Trên thực tế Thiên Tằm cũng là một loại sinh vật trân quý vô cùng, mà tơ tằm do Thiên Tằm tạo ra ở dưới ánh mặt trời có thể khúc xạ ra ánh sáng rực rỡ, vì vậy người ta mới gọi nó là Thiên Tàm Ti.”

“Cho dù có thể tạo ra nhưng giá cả của Thiên Tàm Ti đắt tới không hợp thói thường, trên thị trường hiện tại giá của nó nằm cỡ 3 vạn tới 10 vạn một kg, nhưng điều tôi muốn nói tới là cho dù 100kg Thiên Tàm Ti cũng chưa hẳn có thể tạo ra một kg hương Thiên Tằm!”

“Sau khi gia công Thiên Tàm Ti thì có thể tạo thành hương Thiên Tằm. Đầu tiên phải ngâm Thiên Tàm Ti trong một loại nước thuốc đặc thù, trong khoảng thời gian này Thiên Tàm Ti sẽ từ từ ngưng kết thành một đoàn, tiếp theo lấy nó ra hong khô rồi lại ngâm trong ống thuốc khác, cứ thế lặp đi lặp lại chín lần, sau ba năm mới có thể tạo thành hương Thiên Tằm.”

“Đừng tưởng tôi nói vậy mà thấy đơn giản, điều khó khăn nhất là cách tạo ra nước thuốc ngâm này không có mấy người biết, quan trọng hơn là những vị thuốc cần để ngâm cũng rất trân quý, muốn gom góp đủ cũng đã là một việc vô cùng khó khăn, huống gì còn cần những chín ống! Vì vậy mới có câu nói trần gian dễ thấy hương Long Đản, trên trời khó kiếm hương Thiên Tằm!”

Nghe xong lời giải thích của lão Phương mọi người lại nhìn nhau, nếu như dựa theo lời ông ta nói vậy hương Thiên Tằm này chẳng phải là vô giá sao?

“Hiện tại hương Thiên Tằm có giá cả bao nhiêu thì tôi không biết, vì trên thị trường cơ bản là không hề bán, mà đối với những người yêu hương nếu có được hương Thiên Tằm này càng sẽ không lấy đi bán, nhưng nếu cẩn thận suy đoán thì chắc hẳn giá một gram không thể nào thấp hơn 10 vạn.”

Một gram không nhỏ hơn 10 vạn, vậy một kg cũng là 1000 vạn…

Giá tiền này khiến cho mọi người há hốc mồm, sẽ không khoa trương như vậy chứ? Không phải chỉ là hương thôi sao, sao có thể đắt hơn cả kim cương?

“Mọi người đừng dùng loại ánh mắt này để nhìn tôi, hương Thiên Tằm chắc chắn là đáng giá này. Cái gọi là kim cương châu báu thật sự chẳng có giá trị ý nghĩa gì, nhưng hương Thiên Tằm thì không phải chỉ có mùi thơm đơn giản như vậy. Vừa rồi mọi người cũng cảm giác thấy thần thanh khí sảng, đây chính là một trong những giá trị của hương Thiên Tằm.

“Nâng cao tinh thần, tĩnh tâm, chữa mất ngủ, thậm chí nếu mỗi ngày có thể ngửi hương Thiên Tằm một chút nghe đồn còn có thể sống lâu trăm tuổi đó!”

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt không thể tin tưởng nổi nhìn chằm chằm Lư Hương, ngửi mùi hương cũng có thể tăng tuổi thọ? Căn bản nó giống như người si nói mộng!

Chỉ có Phương Minh là hơi ngoài ý muốn liếc nhìn lão Phương, cậu không ngờ lão Phương lại có hiểu biết sâu về hương Thiên Tằm như vậy.

Không sai, hương Thiên Tằm thật sự có những công dụng như lão Phương nói, mà cái gọi là kéo dài tuổi thọ cũng rất đơn giản, những thảo dược dùng để ngâm Thiên Tàm Ti kia đều rất trân quý, vô cùng bổ dưỡng với cơ thể lại có tác dụng kéo dài tuổi thọ.

Nhưng lão Phương lại không biết tác dụng trân quý nhất của hương Thiên Tằm chính là có thể làm thần hồn yên tĩnh, bồi dưỡng thần hồn.

Mỗi người đều có ba hồn bảy vía, mà trạng thái của ba hồn bảy vía này mỗi người mỗi khác. Có người bởi vì đã gặp phải một số chuyện hoặc một số đả kích nào đó khiến cho hồn phách bất ổn, rất dễ dàng xuất hiện loại tình trạng lạc hồn.

Có một số người vì ngủ không đủ giấc cũng sẽ có bộ dạng ngẩn người, trên thực tế đây là do hồn phách không được nghỉ ngơi đầy đủ nên mới khiến hồn phách không ổn định, nếu như tình trạng này kéo dài sẽ rất dễ gặp phải một số thứ không sạch sẽ, dễ dàng bị người ta câu mất hồn phách.

Có thể nói nếu mỗi ngày ngửi hương Thiên Tằm một giờ thì sau một tháng hồn phách sẽ cực kỳ vững chắc, trong tình huống bình thường khó mà xuất hiện hiện tượng thất hồn lạc phách này.

Nếu như liên tục trong ba tháng thì hồn phách thậm chí còn mạnh mẽ hơn người bình thường, biểu hiện rõ ràng nhất chính là có thể phản ứng lại với tình huống đột nhiên xảy ra nhanh hơn người bình thường một chút.

Ví dụ như đối diện với tình huống sắp bị xe đụng, hoặc là trên đầu có gì đó rơi xuống, nếu là người bình thường thì sẽ bị lạc vào trạng thái mất hồn trong khoảnh khắc, mà người có hồn phách mạnh mẽ thì có thể phản ứng ngay lập tức.

Đương nhiên đó cũng chỉ là một trong những tác dụng của hương Thiên Tằm, hương này thật sự có rất nhiều tác dụng, vô cùng trân quý!

“Cảm ơn ông chủ Phương đã lấy hương Thiên Tằm ra cho chúng tôi thưởng thức, lần tôi được ngửi thấy mùi của nó gần đây nhất cũng đã trôi qua mười năm rồi…”

Lão Phương trọng trọng cảm tạ Phương Minh, chỉ có người chân chính hiểu được giá trị của hương này mới biết Phương Minh đã bỏ ra cái giá lớn tới mức nào.

“Tôi cũng chỉ là tình cờ mới có thể có được, mà cũng chỉ có một gram, hôm nay khai trương cửa hàng kiên quyết lấy ra đốt tặng mọi người.”

Phương Minh cười ha hả đáp lời, cậu nhận ra được kế tiếp lão Phương muốn nói gì, vì vậy trực tiếp nói trước ngăn chặn câu nói của ông ta trong họng.

Hương Thiên Tằm quả thật là cậu có, nhưng cũng không có nhiều, là sư phụ để lại cho cậu. Lúc trước khi sư phụ trợ giúp một người đã được người đó tặng cho, tổng cộng cũng có một cân nhưng khi lưu lại cho cậu cũng chỉ còn 200gram.

Hôm nay đã đốt ba gram, đối với Phương Minh đây đã là một cái giá lớn. Thứ quý giá này dùng một ít thì thiếu một ít, mà nó lại có tác dụng lớn đối với việc tu luyện của cậu, cho dù thế nào đi nữa cậu cũng sẽ không bán.

Lão Phương nghe thấy lời nói của Phương Minh thì thất vọng vô cùng, nhưng mà ông ta cũng hiểu, đồ tốt như vậy nếu đổi lại là ông ta thì ông ta cũng sẽ không bán, ngàn vàng đều không bán!

Những chuyện vừa xảy ra dưới lầu, lại thêm lời nói của lão Phương khiến cho ánh mắt mọi người nhìn về phía Phương Minh đã biến đổi, người trẻ tuổi này thật sự là thâm bất khả trắc nha!

*Thâm bất khả trắc: sâu không lường được

“Các vị, tôi và bạn của tôi cũng nhau mở cửa hàng ở đây, về sau tất cả mọi người đều là hàng xóm láng giềng, sau này còn mong mọi người quan tâm nhiều hơn. Phía dưới lầu chỉ là một trong những sinh ý của chúng tôi, trên lầu này chúng tôi kinh doanh sinh ý khác.”

Nghe thấy lời nói của Phương Minh mọi người lại bắt đầu đánh giá lầu hai, trong lầu trừ mấy tấm bình phong thì bọn họ chẳng còn nhìn thấy đồ đạc gì nữa.

“Mọi người không cần nhìn, tầng này tôi không bán đồ.”

Phương Minh cười lớn, cậu biết những lời tiếp theo của cậu sẽ khiến mọi người rối loạn nhưng vẫn nói ra: “Hẳn là mọi người cũng nhìn thấy tên cửa hàng chúng tôi là Vu Đạo, sở dĩ lấy cái tên này là bởi vì chuyện làm ăn chính của chúng tôi liên quan tới: Xem phong thủy, đoán mệnh bát quái, khu tà tránh tai!”

“Hiểu nạn người sống, an hồn người chết!”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN