Hảo Sủng Em, Nữ Phụ Của Anh
Chương 31.
Buổi tối tại căn biệt thự rộng lớn tại Cảnh gia.
Căn biệt thự xa hoa đượp thấp sáng bởi những ánh đèn vàng nhạt, trông khá là sang trọng, cao quý. Cánh cổng rộng lớn được mở ra, đón chào hàng ngàn chiếc xe đắc tiền. Căn biệt thự nằm ở trung tâm, muốn đến đó phải chạy xuyên qua con đường hai bên đều là hoa cỏ quý hiếm. Những chiếc xe dừng lại, bước ra đều là những ông chủ, phu nhân, tiểu thư của các tập đoàn lớn hoặc các cổ đông quan trọng.
Ai ai cũng ăn mặc đẹp đẽ, hoa lệ. Trang sức trên người đều là những viên đá hay kim cương quý hiếm, nhìn qua khá là chói mắt đẹp đẽ.
Mỗi một người đều có một khí chất riêng cho mình, nhưng có một cái họ giống y như đút nhau là trên mặt luôn mang theo nụ cười giả dối, nịnh nọt.
Buổi tiệc lần này được tổ chứa ngoài trời, bóng tối được xua đi bởi những ánh đèn mờ ảo, huyền bí, thức ăn thơm ngon đều được đặt trên chiếc bàn tròn vải trắng. Mỗi người trên tay đều có ly rượu cho riêng mình, họ hết đi qua người này, lại đi qua tới người kia để xã giao.
Bỗng nhiên mọi người động tác đều dừng lại, họ không cùng hẹn mà cùng nhìn về phía cổng.
Bước vào là bốn người, một chàng trai và ba cô gái.
Cô gái được chàng trai ôm eo có vẻ đẹp tựa thiên sứ. Làn da trắng noãn đến ẩn ẩn phát ra ánh sáng chống lại ánh đèn mờ ảo. Đôi mày lá liễu tinh xảo. Hàng mi dài cong cong như cánh bướm rũ xuống, che phân nữa đôi mắt nâu xinh đẹp. Chiếc mũi thon dài nhỏ nhắn như một tác phẩm hoàn hảo của Thượng Đế. Đôi môi nhỏ, đo đỏ khẽ cong lên một nụ cười mê hồn, kể cả nữ nhân ở đây cũng có vài phần mê mang. Mái tóc suông mượt được uốn quăn vén sang một bên. Cô mặt trên người bộ váy đen tuyền dài tới đầu gối, phía trên lộ ra xương quai xanh tinh xảo và chiếc cổ thon dài được đeo những viên cẩm thạch đen quý hiếm, nổi bật trên làn da trắng noãn khiến mọi người âm thầm nuốt một ngụm nước miếng. Chân đi giày cao gót cao màu đen. Nhìn qua y như thiên sứ đang bị vấy bẩn bởi sự tà ác của nhân gian, vô cùng quyến rũ.
Mà người này không ai khác chính là nữ phụ tiểu thư Lý Dao Dao của chúng ta.
Ôm eo Dao Dao là Lý Minh Hiên. Hôm nay anh mặc áo vet đen đắt tiền. Khuôn mặt lạnh lùng, đôi mắt sắc bén, hoàn hảo trên từng mi li mét.
Kế bên cô là Lâm Uyển Nghi, hôm nay cô mặc đồ cũng chẳng khác gì ở buổi sinh thần của cô là mấy, chỉ là bộ đồ đỏ rực đã thay bằng màu đen. Trên mặt cũng ít lớp trang điểm hơn, nhìn cô càng đẹp.
Ngụy Bạch Liên Hoa Ngô Mẫn Mẫn đang đứng tay bên kia của Lý Minh Hiên. Vẫn như trước là một bộ đồ trắng thánh khiết, không đeo trang sức gì, trang điểm nhợt nhạt, mái tóc được uốn phùng, đôi mắt to cứ tò mò nhìn xung quanh, khiến người ta cảm thấy đáng yêu.
Dao Dao thầm nghĩ.
Nữ chủ cũng giỏi đóng kịch mèo con quá đi chứ.
Lâm Uyển Nghi một bên là bĩu môi nhìn Mẫn Mẫn.
Dối trá !
Bỗng Mẫn Mẫn cảm thấy ánh mắt mọi người đều dồn về phía mình, khuôn mặt thanh tú khẽ xuất hiện rặng mây đỏ, ngượng ngùng cầm tay Lý Minh Hiên, thật ra trong lòng đã đắc ý muốn gần chết.
Hừ ! Các cô là tiểu thư thì sao ? Chẳng phải là thua dưới tay Ngô, à không, Lý Mẫn Mẫn tôi đây hay sao ? Hahaha…
Lý Minh Hiên nhíu mày, rút tay mình ra khỏi móng heo của Mẫn Mẫn.
” anh hai…”
Mẫn Mẫn khuôn mặt tái nhợt, cắn chặt răng, đôi mắt ẩn hàm nước mắt, khẽ cúi đầu xuống, đôi vai run run làm người ta cảm thấy đau lòng.
Hừ ! Lý Minh Hiên ! Anh dám đối xử với tôi như vậy sao ? Hãy chờ đó !
Lâm Uyển Nghi cùng Dao Dao thấy như vậy một màn, không khỏi lắc đầu cùng tiếc thương cho Mẫn Mẫn.
Mặt thiệt là dày a…bị mất mặt như vậy mà vẫn còn đứng đây. Da mặt đúng là dày hơn cả bức tường thành mà.
Chợt lực đạo trên eo Dao Dao khẽ siết chặt lại, cô nghi hoặc nhìn lên thì thấy khuôn mặt lạnh như băng nhưng đôi mắt hàm chứa ôn nhu của Lý Minh Hiên, cô cười đáp lại.
Mấy ngày trước cô cùng Lý Minh Hiên đã làm hòa. Vì cô cần sự trợ giúp rất lớn từ hắn để phát triển thế lực của mình.
Trong nguyên tác có nói, sau khi Lý Minh Hiên tiêu diệt hết thế lực của Lý Hùng trong Lý thị thì lập tức ổn định lại tập đoàn, đổi tên Lý thị vốn là [ Lệ Ngọc ] tập đoàn thành [ Niệm Mẫn ] tập đoàn. Đưa ra rất nhiều chính sách thông minh và quyết đoán làm cho [ Niệm Mẫn ] tập đoàn bước sang một bước phát triển mới. Chẳng bao lâu đã đứng No.1 trong Top 10 tập đoàn lớn nhất thế giới.
Chính vì điều đó nên bây giờ cô phải lợi dụng hắn, che dấu cùng phát triển thế lực của mình trong bóng tối. Đến thời cơ sẽ cho đám nam chủ, nam phụ một kích trí mạng.
Nhưng Dao Dao không hề hay biết về vấn đề làm hòa với Lý Minh Hiên đã vô tình cứu được Lâm Quân một mạng…nhưng hắn hiện tại đang ở đâu…thì không ai có thể biết được…
……
Lý Minh Hiên bỏ Mẫn Mẫn sang một bên, theo yêu cầu của Dao Dao bảo bối, hắn dẫn cô đi giới thiệu với từng cổ đông hay tổng tài của những công ty lớn nhỏ có đủ.
Lâm Uyển Nghi thì theo như kế hoạch bàn bạc với Dao Dao, đã đi đâu đó rồi.
Nhờ tài khéo ăn nói và dung mạo luôn gây thiện cảm của Dao Dao, cô đã lôi kéo được không ích sự ủng hộ.
” anh hai, ngày mai em muốn làm việc tại công ty anh, có được không ? ” Dao Dao cười nói với Lý Minh Hiên.
Lý Minh Hiên trên khuôn mặt lạnh lùng xuất hiện một nụ cười ôn nhu.
” vậy còn việc học tập của em thì sao ? ”
” không sao đâu, em sẽ đi làm buổi sáng, buổi chiều em sẽ về trường. Dù gì thì trường em cũng có tổ chức lớp học cho những học sinh không đi học buổi sáng được mà, Uyển Nghi nói nếu anh đồng ý thì cậu ấy cũng sẽ chuyển buổi học cùng em ” Dao Dao nói, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện giờ đang đầy vẻ chờ mong nhìn Lý Minh Hiên.
” nhưng như vậy có quá mệt mỏi không ? ” Lý Minh Hiên có hơi do dự.
Anh không muốn cho Dao Dao mệt mỏi a. Dù gì thì em ấy cũng chỉ mới 14 tuổi mà đã gầy như thế rồi, cho dù anh có tẩm bổ bao nhiêu cũng vô dụng, nếu em ấy đi làm mệt mỏi thì chẳng phải gầy càng thêm gầy sao ?
” không, em không mệt ” Dao Dao lắc lắc đầu.
” được rồi, vậy mai em đến làm thư kí riêng cho anh đi ” Lý Minh Hiên bắc đắc dĩ thở dài.
Đúng là anh không thể nào từ chối những yêu cầu của cô gái nhỏ này được mà.
” thanks anh hai ! ” Dao Dao vui mừng cười ngây thơ. Nhưng trong lòng không có bất kì dao động nào.
Con mồi đã cắn câu…
Đang lúc Dao Dao và Lý Minh Hiên vẫn đang tán ngẫu thì một tiếng nói trầm thấp lạnh lùng vang lên xen giữa hai người.
” xin chào …”
Dao Dao lăng lăng giật mình nhìn người vừa đến.
Đây..chẳng phải là…
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!