Yêu Nguyệt Phong Vũ: Đại Siêu Cấp Biến Thái Nghịch Thiên
Chương 10: Hỏa Sư Vương biến dị
*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Phong Vũ lúc này không thể phân tâm được nên không quan sát vật dưới chân, nàng tập trung đợi Hỏa Sư Vương kia thả lỏng, dù không phát hiện ra nàng nhưng hỏa nguyên tố quanh thân nó hoạt động dị thường, có thể thấy ma thú này vô cùng cảnh giác.
Nàng dần dần phát hiện hình như Hỏa Sư Vương đang tìm cái gì đó, hơn nữa thông qua trình độ hỏa nguyên tố trên người nó, tâm tình của nó như đang kích động…..nó là đang muốn bắt gì sao?
Phong Vũ nghĩ vậy đột nhiên hỏa nguyên tố trên người Hỏa Sư Vương tăng vọt! Phong Vũ cả kinh nghĩ đến nó phát hiện ra nàng, muốn lùi lại chỉ cảm thấy thứ gì dưới chân nàng đột nhiên biến mất, trước mắt thoáng một bóng đen bay ra, Phong Vũ ngẩn người đó là thứ gì?
Tốc độ của nó nhanh đến mức không thấy được chỉ thấy một cái bóng đen xẹt trong không trung, hướng về Hỏa Sư Vương!
Phong Vũ chưa kịp nhận thức thì “Rống!!!!!” chỉ thấy Hỏa Sư Vương đột nhiên ngửa mặt lên trời rống to, nguyên tố đỏ sậm quanh thân bùng lên như có gì đó khiến nó tức giận.
Phong Vũ biết lúc này không thể ngây người được nữa tuy không biết cái bóng đen kia là gì, nó muốn làm gì nhưng Phong Vũ không có thời gian suy nghĩ, phong nguyên tố dung hợp tinh thần lực, thân hình nàng lao đến.
“Vút!!!” vật đen lao đến Phong Vũ căn bản không thấy rõ cái gì thì điểm đen đã đến trước mặt!
“Nha nha!” nó đưa đôi mắt nhìn nàng phát ra tiếng kêu, vừa kéo trái cây trong suốt đỏ tươi dị thường trong móng ra, Phong Vũ có thể cảm thấy rõ ràng là năng lượng hỏa nguyên tố tinh thần!
“Nha nha!” thân hình tròn vo nhảy trên vai cọ cọ trên mặt nàng, Phong Vũ thật dỡ khóc dỡ cười thật giống Lôi Chấn nhưng nó đã bị nàng cho vào không gian, với lại Lôi Chấn màu tím, trước mắt lại trắng tinh như cục bông, rốt cuộc là đang làm gì, không lẽ lấy lòng mình.?
“Ngũ sắc linh lung quả, mẹ nó là ngũ sắc linh lung hỏa nguyên tố” Tạp Vân Phi đang cố kìm nén kích động, ông thật muốn chửi tục mà! Không làm gì mà có được ngũ sắc linh lung hỏa nguyên tố, nó rất có ích cho ma pháp sư và ma thú hỏa hệ, giúp tăng cấp dễ dàng nhưng điều kiện là từ cấp 9 trở xuống, còn cao hơn chỉ thuận lợi hơn trong tăng cấp thôi. Đây là điều mơ ước của biết bao ma pháp sư, mà ma thú khiến cho ngũ sắc đã hiếm lại càng hiếm làm người ta trân quý.
“Rống!!!!” Hỏa Sư Vương giận dữ rống lên, Phong Vũ căng thẳng, thân hình lui chục bước, chỉ cảm thấy một sóng nhiệt cực nóng đánh ngay vị trí nàng vừa đứng. Phong Vũ tránh đi, đưa đôi mắt ngân mâu lạnh lẽo -sâu thẳm không đáy xinh đẹp dị thường nhìn Hỏa Sư Vương!
Phong Vũ kinh ngạc trong lòng, hai mắt không phải màu đỏ, là màu vàng xen chút trắng bạc, thuần quang sao? Đôi mắt đẹp thật, nàng không khỏi cảm thán.
Hỏa Sư Vương thấy mình không chụp trúng, mắt thú khẽ nheo lại, cảm thấy dao động trên người Phong Vũ,đôi mắt như hổ phách xẹt qua một tia dữ tợn.
“Triệu hồi sư?” Hỏa Sư Vương lên tiếng, Phong Vũ càng phấn kích hóa ra ma thú biến dị cấp 6 đã có thể nói ra tiếng người, hơn nữa dễ dàng nhìn ra thân phận Triệu hồi sư của nàng, Hỏa Sư Vương này nàng định,nó nhất định là của nàng.
Ma thú oán hận Triệu hồi sư, Phong Vũ lập tức cảm thấy trên người Hỏa Sư Vương dao động cực mạnh, nàng chắc chắn nó đang muốn giết nàng.
Nhưng như vậy càng thú vị, Phong Vũ cười nhạt khiến Hỏa Sư Vương ngẩn người, nó không ngờ dưới uy áp của nó nhân loại này lại có thể cười, chẳng hề hoảng sợ hay e ngại gì!
“Hỏa Sư Vương ngươi ta định rồi, đừng hòng trốn thoát” Phong Vũ bá đạo lên tiếng, cười xinh đẹp đến hoa thẹn, thiên hạ mờ nhạt. Chiến đấu mới có thể tăng lên lực lượng, mới khiến mình tiến bộ lên được, mà Hỏa Sư Vương biến dị trước mặt chính là đối thủ tốt nhất! Nàng muốn khế ước nó, muốn nó trở thành ma thế thứ 2 của nàng, ma thú đầu của nàng lại tự nguyện nên nàng không biết cảm giác khi chiến đấu khế ước như thế nào, thật kích thích a ~
“Nhân loại, chỉ bằng ngươi sao! ” Hỏa Sư Vương rống giận, cả người hỏa nguyên tố còn có quang nguyên tố lập tức trào ra, trong khoảng khắc liền vây quanh thân nó, độ ấm trong không khí đột nhiên gia tăng, cỏ cây và cây cối bắt đầu bốc cháy.
“Nhân loại, đi chết đi!!” miệng nó mở lớn lộ ra hàm răng trắng sáng sắc bén, hỏa cầu đỏ sậm nóng rực bắn ra như đạn pháo bắn thẳng vào chỗ Phong Vũ, ầm ầm nổ chỗ nàng!
“Đùng…đùng…đùng!” tiếng hỏa cầu nổ mạnh vang vọng trong rừng rậm, sóng nhiết dâng trào nhanh chóng lan ra cây cối “Rắc, rắc rắc” bỗng cây cối xung quanh đều ngã xuống, sau đó bị ngọn lửa thiêu đốt, rừng cây xanh um vừa rồi giờ đã thành mảnh đất trụi lủi.
Hỏa Sư Vương híp đôi mắt nhìn hướng Phong Vũ, nó biết rõ uy lực hỏa cầu của bản thân, cho dù nàng là cường giả cấp 7 cũng khó ngăn cản, huống chi chỉ là tiểu hài tử!
Dưới sương mờ mờ, khói bắt đầu tản ra Mắt Hỏa Sư Vương trừng lớn, cho điểm lạ!
Cái gì, làm sao, làm sao có thể chứ!
Chổ Phong Vũ ngoài mặt đất khô cằn không có gì khác, ngay cả cây cỏ bên nàng cũng may mắn không tổn hại gì, khi sương khói tản ra Phong Vũ vẫn vậy đứng đó, ngay cả di chuyển cụng không!
Phong Vũ giờ phút này xung quanh thân thể bao trùm một tầng bảo vệ màu xanh nhạt mang theo hơi lạnh lẽo, trên đó có vằn nước dao động, hỏa cầu vừa rôi của Hỏa Sư Vương đã bị bình phong màu xanh ngăn cản, Phong Vũ cũng lĩnh ngộ được ma pháo thủy nguyên tố!
Hỏa Sư Vương ngơ ngác nhìn lớp bảo vệ màu xanh kia, màu đỏ sậm trên người đang dao động mãnh liệt cũng giảm vài phần, ma pháp sư, hơn nữa là ma pháp sư cấp 6! Làm, làm sao có thể một con nhóc 5 tuổi ma pháp sư cấp 6 quái thai sao { =v= sao ai cũng kêu tỷ là quái thai vậy}
Hỏa Sư Vương khiếp sợ, bất luận là nhân loại hay ma thú đều khó có thể tưởng tượng được Phong Vũ yêu nghiệt như thế nào, mới có 5 tuổi là ma pháp sư cấp 6, không chỉ thế nàng còn là một triệu hồi sư. Nhưng Hỏa Sư Vương không hề hay biết Phong Vũ còn là thất cấp chiến sĩ, không ngờ tới cũng đúng trên toàn đại lục này không hề có một ai vừa là ma pháp sư vừa là chiến sĩ, đó là phi lý nhưng Phong Vũ chính là người đầu tiên cũng là duy nhất có được năng lực này.
Hỏa Sư Vương lại lần nữa nheo mắt, ánh mắt nhìn Phong Vũ không còn kinh mạn như vừa vừa rồi, hỏa diễm đỏ sậm trên người lặng lẽ bình ổn, Hỏa Sư Vương kinh ngạc khi nào nhân loại lại có nhân vật cỡ này!
“Nhân loại, báo tên ngươi!”
Chỉ có những người khiến ma thú cảm thấy là đối thủ mới hỏi tên nhưng tình huống này cực ít. Con người vốn nhỏ bé trong mắt ma thú, một chủng tộc cường đại sao có thể để ý chủng tộc yếu đuối, nhưng cường giả trong nhân loại là ngoại lệ!
“Phong Vũ” Nàng lạnh nhạt nói ra, rồi nở một nụ cười như thiên thần tuyệt mỹ nhưng lại khiến người khác lại có cảm giác lạnh sống lưng.
“Phong Vũ….” mắt Hỏa Sư Vương co lại như nhớ kỹ cái tên này, móng vuốt lấp lánh ánh lửa khẽ thu hồi, lớp bảo vệ xanh nhạt vẫn không hề thay đổi. Tuy tình thế bắt buộc nhưng Phong Vũ hiểu được, trước mặt ma thú này vừa rồi song phương giao thủ tuy ngắn nhưng vị trí của hay bên đã thay đổi
Rừng cây xanh um bỗng hóa thành mảnh đất khô cằn!
“Chủ nhân để ta ra đấu với nó đi ” Lôi Chấn trong không gian hưng phấn truyền âm cho Phong Vũ
“Không được, Lôi Chấn ở trong xem đi, ta muốn tự đấu với nó như vậy mới kích thích” Phong Vũ nhẹ nhàng nói, Lôi Chấn trong không gian cũng đành nghe lời vậy nhưng trong lòng vô cùng kích động Triệu hồi sư người ta sai bảo ma thú đi chiến đấu, còn chủ nhân nó cũng là Triệu hồi sư mà kêu nó ngồi xem tự bản thân đi chiến đấu, có vẻ nó chọn đúng người rồi, thật may mắn khi có chủ nhân như vậy.
Sau khi truyền âm với Lôi Chấn thì Phong Vũ mới để ý đến cục bông trên vai mình như không hề sợ, thân mình mềm mại cứ cọ lên mặt nàng. Phong Vũ thật dở khóc dở cười, bây giờ nàng đang quyết đấu với ma thú biến dị đó mà nó cư nhiên lại vô cùng thoải mái tự tại, dù không biết vì sao nó lại thân thiết với nàng như vậy nhưng nó ở bên cạnh có hơi cản trở. Thế là Phong Vũ tiện tay nắm cục bông trên vai ném vô không gian.
Hỏa Sư Vương và Phong Vũ cứ lẳng lặng nhìn nhau, hai bên đang không ngừng suy xét thực lực của đối thủ. Hỏa Sư Vương nó không ngốc, khi nảy nó đã dò xét tiểu hài tử trước mắt thực sự chỉ mới 5 tuổi không phải cường giả cải trang, nhưng mà vô được tới trong đây dù 5 tuổi cũng đủ nói lên tiểu oa nhi trước mắt rất mạnh. Khi nảy nó phát hiện ra nàng dùng thủy nguyên tố bảo vệ lại muốn khế ước nó, mà nó là hỏa hệ vậy nàng chính là song hệ, thật yêu nghiệt 5 tuổi ma pháp sư cấp 6 còn là song hệ nguyên tố, nếu kết hợp chỉ sợ nó không phải đối thủ của nàng. Nhưng nó không muốn bị gông xiềng mất đi tự do, nghĩ đến đây Hỏa Sư Vương lại càng cẩn thận.
Triệu hồi sư giống ma pháp sư, còn là song hệ tinh thần lực cao cường. Hỏa Sư Vương đôi mắt xẹt tia mưu kế, ma pháp không lại nhưng vật lộn thì sao, tiểu oa nhi này chắc chắn bại dưới nó! Dù cho nàng có là chiến sĩ cũng không chịu được, mà nàng có khả năng không?tất nhiên là không ngay cả chiến sĩ cao cấp cũng thua dưới nó huống chi nàng là ma pháp sư thân thể yếu ớt.
Miệng Hỏa Sư Vương từ từ cong lên, Phong Vũ cười lạnh, tâm tư của ma thú biến dị làm sao nàng không biết, haha nếu là Triệu hồi sư hay ma pháp sư khác cách này thật là đòn trí mạng nhưng Hỏa Sư Vương không ngờ được nàng còn là một chiến sĩ, thân thể nàng càng mạnh mẽ hơn cả chiến sĩ có thể sánh ngang với ma thú a~.
Nàng lúc trước còn là sát thủ đẳng cấp, qua 3 tháng luyện tập địa ngục nàng đã hoàn toàn lấy lại thân thủ khi trước vật lộn với con sư tử này không thành vấn đề kết hợp với thổ nguyên tố thì thật con Hỏa Sư Vương này hoàn toàn không có cửa thắng nàng.
“Tiểu bất điểm nếu ngươi muốn khế ước với ta, được thôi chơi với ta một trận!”
Phong Vũ nghe vậy trong lòng vui sướng nhưng trên mặt vẫn lạnh lùng không cảm xúc, lớp bảo vệ vẫn không biến mất, đối mặt với ma thú không thể chủ quan trừ phi ngươi chê mạng mình quá dài.
“Chơi thế nào?”
Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!