Hợp Đồng 77 Ngày: Ông Xã Bá Đạo Đứng Sang Bên - Chương 315: Thê Thê, cùng nhau tắm (8)
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
139


Hợp Đồng 77 Ngày: Ông Xã Bá Đạo Đứng Sang Bên


Chương 315: Thê Thê, cùng nhau tắm (8)


Anh xoay người cô lại, để cho cô đối mặt anh, nâng lên cằm của cô, cố ý cười mấy phần quỷ dị.

“Vậy thì thay đổi vị trí, anh đối với em muốn làm gì thì làm đi.”

“Được không?”

Anh tiếp cận tới đây, ở trên môi của cô hôn một cái.

“Thê Thê, tới, vì báo đáp mấy ngày này em đều chăm sóc cho anh, anh giúp em tắm đi.”

Cũng không đợi Phương Thê đáp ứng, tay của anh liền bắt đầu cởi quần áo cô ra.

Hơn nữa cởi cực kỳ nhanh chóng, rất nhanh, trên người Phương Thê cũng chỉ còn lại có đồ lót.

Phương Thê cúi đầu, gương mặt hơi ửng đỏ.

Mặc dù không phải là lần đầu, nhưng lần cuối đã là ba năm trước đây rồi, mà sau khi đến nước Pháp mấy lần kia, đều là ở trong tối, cô cũng không có nhìn thấy dáng vẻ không mặc quần áo của anh.

Cho nên lúc này, ánh mắt của cô có chút không biết nên nhìn đi nơi nào.

“Thê Thê, chúng mình con đều đã có, cũng coi là vợ chồng già rồi, có gì phải xấu hổ?”

Doãn Văn Trụ ôm lấy Phương Thê, đi vào bên trong.

“Người nào với anh vợ chồng già rồi. A ——”

Phương Thê giọng điệu cứng rắn nói, liền phát hiện áo lót phía trên đã bị người cởi ra, còn thuận tay nhét vào sau lưng.

“Anh chính là rất muốn toàn bộ người em ghi tạc đáy lòng, một chút cũng không muốn bỏ qua.”

Anh đặt cô ở trong bồn tắm, mình cũng bò vào, ngồi ở phía sau cô.

“Thê Thê không muốn nhớ mọi thứ của anh sao?”

Anh khẽ liếm lấy gáy cô, mang theo hấp dẫn, tay ở lúc này thoa sữa tắm lên, chà xát nổi lên bong bóng, bắt đầu thoa lên người Phương Thê.

Tay lướt qua xương quai xanh cô, đến trước ngực nơi mềm mại, nhẹ nhàng xoa bóp.

Trong miệng còn nói lời nói hấp dẫn: “Muốn rửa sạch sẽ mới được.”

“Em tự tắm.”

Như vậy quá lúng túng, hơn nữa cũng quá tà ác rồi.

“Không được, anh nói rồi phải báo đáp Thê Thê.”

Trong khi nói chuyện, tay còn cố ý vê lại.

“Doãn Văn Trụ.”

Phương Thê thở nhẹ một tiếng, quay đầu đi trừng anh, cũng là đối mặt nụ cười sáng lạn của anh.

Người nọ là cố ý.

“Em không cần anh báo đáp được không.”

Có lẽ bởi vì chú ý duyên cớ, Phương Thê cảm thấy mình bây giờ đặc biệt nhạy cảm.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN