Hệ Thống Xoay Chuyển Mary Sue - Chương 32
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
187


Hệ Thống Xoay Chuyển Mary Sue


Chương 32


Từ đêm đó trở đi, Vương gia nổi danh phong lưu nhất kinh thành đột nhiên yên tĩnh vài ngày. Dân chúng kinh thành thường lấy chuyện phong lưu của Vương gia làm thú vui nhất thời có chút không quen, thậm chí còn có người vui sướng khi người gặp họa suy đoán có phải Vương gia bị nhiễm căn bệnh không sạch sẽ nào đó. Mà nhóm mỹ nữ trong phủ Thiên vương, càng là lo lắng. Bởi vì sau đêm đó từ thanh lâu trở về, Vương gia vẫn luôn đóng cửa không ra ngoài, không những không để ý tới các sủng thiếp trước đây, mà ngay cả hoa thơm cỏ lạ bên ngoài cũng không có hứng thú, luôn tự nhốt mình trong phòng, không cho bất luận kẻ nào tiến vào.

Phó Diệc Sâm đối với việc này cười đến là hàm xúc không rõ ý tứ, mỗi ngày khoan thai ngồi trong cung hưởng thụ đãi ngộ của bậc đế vương, đương nhiên, ngoại trừ việc sủng hạnh phi tần. Ngoài ra, còn có một thói quen khác, là đợi ám vệ bẩm báo tin tức của Lãnh Thiên Thương.

Nhưng không thể không nói, bởi vì đây là lần đầu tiên trong đời làm loại chuyện đó giúp người khác, nên hắn luôn cảm thấy cả người khác lạ.

Đầu tiên, trong đầu thường thường sẽ hiện ra tình cảnh lúc đó, nhất là vào ban đêm yên tĩnh không người, đại não giống như không chịu sự khống chế, tự nhiên sẽ chạm tới một số hình ảnh khiến người giật mình, sau đó càng cố xua đi lại càng trở nên rõ nét, tần suất xuất hiện cũng sẽ ngày càng cao. Cứ như vậy qua vài ngày, khiến Phó Diệc Sâm đêm nào cũng mất ngủ.

May mắn năm ngày chớp mắt đã qua, Hiên Viên Tàn Dạ mở tiệc chiêu đãi văn võ bá quan ở phía sau ngự hoa viên. Trong văn nói là lễ hội bách hoa đua nở, cho nên, tuy ngoài mặt nói chiêu đãi văn võ bá quan, nhưng kỳ thật là ngày hội để bên nữ quyến thể hiện tài nghệ. Vì thế hầu như tất cả mọi người đều ăn mặc sặc sỡ, nhất là nhóm nữ quyến.

Sau khi tất cả mọi người đã ngồi vào chỗ của mình, Phó Diệc Sâm mới dẫn hoàng hậu của Hiên Viên Tàn Dạ đi lên ghế ngồi ở nơi cao nhất, dưới chân văn võ bá quan khấu đầu làm lễ, đây là lần đầu tiên Phó Diệc Sâm nhìn thấy hoàng hậu trong truyền thuyết kể từ khi tiến vào thế giới này, một nữ nhân đoan trang hiểu đạo lý, Hiên Viên Tàn Dạ mù mắt mới đi coi trọng nữ chính điêu ngoa tùy hứng không đầu óc như vậy.

Cũng không hiểu tại sao, Phó Diệc Sâm từ trên cao nhìn xuống mấy trăm người đang quỳ rạp, ánh mắt liền không khống chế được dừng trên một đầu trắng như tuyết của Lãnh Thiên Thương. Mà trong nháy mắt đứng dậy, Lãnh Thiên Thương cũng không tự chủ liếc mắt lên nhìn.

Vì thế trong khoảnh khắc không hẹn mà gặp, đôi bên đều sửng sốt một chút, rồi lập tức như chạm phải hai đầu lò xo, hai đạo tầm mắt đều nhất trí hướng sang một bên khác.

Cảm giác này, Phó Diệc Sâm vừa thấy khó hiểu, lại có chút không thể nói rõ được, tóm lại rất kỳ lạ.

Yến hội chẳng khác nào mô hình tuyển tú, tuy bề ngoài trăm hoa đua nở, kỳ thật chính là tranh đấu gay gắt giữa vài thế lực hậu cung, mấy thứ đó Phó Diệc Sâm căn bản không để vào mắt. Mà tiết mục của các nàng, Phó Diệc Sâm cũng không cảm thấy hứng thú gì, tỷ như ca xướng của người cổ đại, đối với Phó Diệc Sâm mà nói chẳng khác gì ma âm quấn tai, thưởng thức không đến, còn vũ đạo của bọn họ… cũng đần độn vô vị chẳng kém, không hề hợp thẩm mỹ của con người thời đại mới như hắn.

Cho nên nói, nữ chính hát lên một ca khúc hiện đại khiến toàn trường lâm vào trạng thái mê đắm cũng không phải hoàn toàn vô lý.

Lại nói cũng thật kỳ quái, tầm mắt Phó Diệc Sâm cho dù là hữu ý hay vô tình đều dừng trên người Lãnh Thiên Thương, không phải có chủ ý gì, chỉ là mỗi lần hắn hồi phục tinh thần, thân ảnh người kia đã nằm gọn nơi đáy mắt.

Nhiều lần Lãnh Thiên Thương cũng vừa vặn liếc về phía này, cho nên, Phó Diệc Sâm có tật giật mình liền chuyển một vòng, ánh mắt lập tức rơi trên người nữ chính bên cạnh Lãnh Thiên Thương.

Vì thế, Phó Diệc Sâm nghe thấy âm thanh gợi ý hảo cảm từ hệ thống bật ra trong đầu.

【 Độ hảo cảm nam chính đối với nữ chính trừ 1】

【 Độ hảo cảm nam chính đối với nữ chính: -20】

Đối với điều này Phó Diệc Sâm lại có chút ngoài ý muốn, độ hảo cảm giữa nam nữ chính một đường trượt thẳng, nhất là hảo cảm của nam chính dành cho nữ chính, hoàn toàn không có xu thế tăng lên. Phó Diệc Sâm nhớ rõ, trong nguyên tác, ở đoạn yến hội này, nam chính đã bắt đầu ăn dấm chua vì nữ chính.

Cho nên kết quả hiện tại, quả nhiên là do đêm đó chuyện kia không thành? Tưởng tượng như vậy, Phó Diệc Sâm cảm thấy mọi việc mình làm đều đáng giá.

【 Độ hảo cảm nữ chính đối với nam phụ cộng 1】

【 Độ hảo cảm nữ chính đối với nam phụ: 15】

Quả nhiên là cô nàng hoa si ngu ngốc, khó trách khi thấy Lãnh Thiên Thương liền si ngốc nuốt nước miếng còn chảy cả máu mũi. Từ khi Phó Diệc Sâm xuất hiện cho đến bây giờ, ngắn ngủn mới một giờ, độ hảo cảm của nữ chính đối với nam phụ đã từ 0 nhỏ giọt tăng tới 15, nhất là khoảnh khắc Phó Diệc Sâm mới xuất hiện, ánh mắt tiểu cô nương chỉ chằm chằm trên người hắn.

Không thể không nói, Phó Diệc Sâm trực tiếp bỏ qua con đường “câu dẫn” nữ chính tuyệt đối sáng suốt, loại hình thế này, hắn càng tình nguyện tốn nhiều công sức trên người nam chính, cũng không muốn lãng phí một phân thời gian với nàng ta.

Bất quá, không biết có phải là ảo giác của Phó Diệc Sâm hay không, hắn luôn cảm thấy Lãnh Thiên Thương không phải không dám nhìn thẳng hoàng uy, mà là luôn cố ý trốn tránh hắn. Tuy nói sự cố đêm đó quả thật có chút tổn hại tôn nghiêm của một người đàn ông, nhưng dù sao chuyện là có nguyên do, hơn nữa đã qua vài ngày, y còn có hào quang nhân vật chính bao quanh, hẳn không đến mức vì chút chuyện như thế mà không gượng dậy nổi.

Giai đoạn kế tiếp, chúng mỹ nữ trổ hết tuyệt kĩ tranh kỳ khoe sắc, tỷ như thi họa, thêu thùa, đàn hát, chơi cờ, mà trong đó, nữ phụ số hai – thân muội muội của Hiên Viên Tàn Dạ – Tam công chúa là chói mắt nhất, không chỉ do bản thân vốn xinh đẹp, khí chất ôn hòa, mà học thức văn chương càng khiến người người thán phục.

Đây là người mà nam chính thích, trong nguyên tác đặt ra như vậy, hai người là một đôi uyên ương mệnh khổ bị Hiên Viên Tàn Dạ chia cắt, đôi bên đều có tình cảm với nhau, nói cách khác, từ góc độ nào đó, nữ chính thật ra là tiểu tam?

Theo lý mà nói, độ hảo cảm của nữ phụ đối với nam chính ít nhất cũng đạt tới 95, có thể nói là vô cùng si tình.

Ngược lại, độ hảo cảm của nam chính đối với nữ phụ mới gần 40, điều này không khỏi làm Phó Diệc Sâm hoài nghi, lẽ nào trong khoảng thời gian ngắn như vậy. nam chính đã thay lòng đổi dạ. Cho nên nói, tam quan của vị tác giả học sinh tiểu học này có chút vấn đề, đây là loại chuyện có thể ủng hộ? Tiểu tam lên ngôi? Tra nam ngoại tình cùng tiểu tam?

Tiếp đó, nữ chính y như trong nguyên văn câu chuyện, bị bắt phải đại diện cho Thiên vương phủ xuất chiến, nhưng nữ chính vốn là đối tượng người người xem là trò cười bỗng “một mình một vẻ” biểu diễn kinh diễm, tiết mục “lớn mật mới lạ” của nữ chính là một bài khiêu vũ hiện đại loạn cào cào, không có tiết tấu không có mỹ cảm, tiết tấu đã nhanh còn không có nhạc đệm… Phó Diệc Sâm hoàn toàn không hiểu người ở đây như thế nào có thể bị loại kỹ thuật hạng ba này làm kinh diễm đến mức không khép miệng được.

Phó Diệc Sâm thậm chí nghĩ rằng, nếu thật có một nữ nhân tại hoàng cung phong kiến làm ra những động tác này, chỉ sợ đã bị thả trôi sông.

Giống như một tên thiểu năng trí tuệ tự cho mình là lỗ rốn vũ trụ, Phó Diệc Sâm lại còn phải toàn lực phối hợp, bị lôi không nhẹ.

Trên thực tế, thân là đế vương tối cao, Phó Diệc Sâm thật ra hoàn toàn không cần ở lại chỗ này, thừa nhận mấy đợt thiên lôi cuồn cuộn đánh đến. Cũng không phải hắn muốn phối hợp diễn xuất cùng nữ chính, dù sao, Phó Diệc Sâm đã quyết bỏ qua nữ chính, nên không cần diễn cái vẻ mặt nhất kiến chung tình với nữ chính nữa.

Phó Diệc Sâm sở dĩ chưa rời đi, là bởi vì trong yến hội còn phát sinh một tình tiết rất quan trọng, có thể xem là nguyên nhân chính dẫn đến nam phụ một lòng hướng về phía nữ chính. Phó Diệc Sâm sợ rằng, trực tiếp khiêu chiến cốt truyện sẽ xảy ra vấn đề lớn.

Hiên Viên Tàn Dạ là một tên bạo quân chuyên quyền độc đoán, thủ đoạn đủ tàn nhẫn, có thể tưởng tượng được hoàn cảnh này sẽ gặp được truyện tốt gì. Ngoài kia luôn có những kẻ lấy trứng chọi đá muốn ám sát hắn, nhất là trong các bữa tiệc thiếu phòng bị, mấy thứ ám sát gì đó càng thích hợp.

Theo như nguyên tác, lúc một vị phi tần đang biểu diễn vũ đạo, một vũ công đồng diễn lại đột nhiên phi thân hướng về phía Hiên Viên Tàn Dạ, đồng thời miệng hô to mấy thứ như “cẩu hoàng đế xuống địa ngục đi”.

Vốn là thế giới cổ đại, cho nên nhất định không thể thiếu võ công kiếm hiệp, mà Hiên Viên Tàn Dạ cũng tự có một bộ võ công tuyệt kỹ, hơn nữa còn vô cùng lợi hại, nói chung, hiện tại Phó Diệc Sâm được liệt vào hàng ngũ cao thủ thiên hạ.

Cho nên, vài tên pháo hôi loại này tuyệt đối không có khả năng thương tổn đến Hiên Viên Tàn Dạ, nhưng cốt truyện chính là không hợp lý như vậy, Hiên Viên Tàn Dạ trốn không thoát một kiếm kia, vì thế nữ chính cách hoàng đế không tính gần phi thân tới, nguy hiểm thay Hiên Viên Tàn Dạ chắn một kiếm.

Câu chuyện cẩu huyết như vậy đấy, một thân thể xinh xắn nhanh nhẹn, cư nhiên có thể không để ý sinh tử mà chắn một kiếm cho hắn, Hiên Viên Tàn Dạ đối với việc này rất là chấn động, “Nữ nhân này rốt cục là người thế nào?”, “Chưa từng thấy qua như người đặc biệt như vậy.” Vì thế, nam phụ bị luân hãm trong ái tình.

Đây vốn là nguyên bản cốt truyện, Phó Diệc Sâm sở dĩ lưu lại, cũng không phải muốn phối hợp diễn với nữ chính kia, mà là thuận theo phát triển kịch bản, về phần nữ chính có chắn hay không chắn, Phó Diệc Sâm ngược lại không hề quan tâm.

Vì thế, ngay khi tình tiết sắp xảy đến, Phó Diệc Sâm nắm sẵn một chén rượu trong tay. Chén của hoàng đế, được làm từ vàng ròng, nếu vận võ công dùng sức ném vào mặt một người, cho dù không thể đem kẻ đó đánh ngược trở về, cũng tuyệt khiến hắn không thể tiến thêm nửa bước.

Đang nghĩ lan man, vốn là ca múa cảnh thái bình, đột nhiên một thanh âm vừa đột ngột vừa vội vã truyền đến lỗ tai Phó Diệc Sâm.

“Hoàng Thượng cẩn thận!”

Phó Diệc Sâm hơi hơi sửng sốt, trong đầu gần như lập tức làm ra câu trả lời, đây là giọng nói của Lãnh Thiên Thương. Nhưng không đợi Phó Diệc Sâm nghĩ nhiều, Lãnh Thiên Thương vừa dứt lời, liền thấy trước mắt một nữ nhân chĩa kiếm bay thẳng về phía Phó Diệc Sâm.

“Cẩu hoàng đế đi chết đi!”

Trong chớp mắt, Phó Diệc Sâm không hề nghĩ ngợi, vung tay đem chén rượu ném đi, cả chén lẫn rượu vừa vặn nện thẳng vào mũi nữ nhân kia.

“Phanh” một tiếng giòn tan, rượu ngon văng khắp nơi, rồi sau đó chỉ nghe nữ nhân kia thống khổ kêu lên một tiếng, giây tiếp theo liền bưng mũi bị đánh ngược trở về.

Nhưng đồng thời, oanh một tiếng, không biết từ đâu nhảy ra mấy người mặc đồ đen, trong nháy mắt từ bốn phương tám hướng phi thẳng về phía Phó Diệc Sâm đang ngồi nơi cao nhất.

Lúc này, hoàng hậu bên cạnh sợ tới mức hoa dung thất sắc, bất quá Phó Diệc Sâm vẫn bình chân như vại tự rót cho mình một chén rượu, chỉ dựa vào thứ võ công tầm thường này, hơn nữa thị vệ hoàng cung cũng không phải ăn chay, các đại cao thủ đã lên tiếp đón.

Phó Diệc Sâm không nhanh không chậm uống thêm hai chén, toàn bộ thích khách xuyên y phục dạ hành đã bị bắt lại. Phó Diệc Sâm lúc này mới từ trên cao nhìn xuống hiện trường rối tinh rối mù, “Không biết tự lượng sức, đều giải đi cho trẫm!” Cuối cùng còn không quên châm chọc cười lạnh một câu, “Lấy trứng chọi đá.”

Sau đó, Phó Diệc Sâm vung tay áo, “Trẫm mệt mỏi, chư vị tiếp tục!” rồi cũng không quản văn võ bá quan đang ngây người, trực tiếp đem cục diện rối rắm vứt cho hoàng hậu, bỏ của chạy lấy người.

Lưu lại mọi người hai mắt nhìn nhau, rời đi thì không dám, nhưng tình hình bây giờ hoàn toàn hỗn loạn, bất quá bọn họ đâu còn lựa chọn nào khác, bởi Hoàng Thượng đã nói, “Chư vị tiếp tục.”

Phó Diệc Sâm rời đi đến là thần thanh khí sảng, nội dung cốt truyện phía sau cũng không cần hắn tham gia.

Phần sau câu chuyện, Hiên Viên Tàn Dạ rời đi không bao lâu, Lãnh Thiên Thương cùng Tam công chúa cũng lần lượt ly khai, sau đó ở bên cạnh hồ nhỏ ngự hoa viên không người bắt đầu hò hẹn, không ngờ bị nữ chính chạy ra ngoài dạo chơi bắt gặp. Vì thế, mâu thuẫn giữa nam nữ chính thăng cấp, sau khi hồi phủ, nữ chính náo loạn đòi ly hôn.

Mà việc duy nhất Phó Diệc Sâm phải làm, chính là chờ, chờ nữ chính tìm đường chết “hưu phu” rời đi vương phủ, dựa trên lời nàng mà nói, thoát khỏi tra nam, trời cao mặc chim bay, chờ đến lúc đó, nam chính  giận dữ, bắt đầu ngàn dặm truy thê.

Trong khoảng thời gian tiếp theo, Phó Diệc Sâm không phải ra sân, nói cách khác, hắn chỉ cần chờ phó bản mới mở ra là tốt rồi.

Bất quá khiến Phó Diệc Sâm vô cùng ngoài ý muốn là, hắn vừa mới phất tay áo đi vài bước, trong đầu liền bắn ra âm thanh gợi ý, là thông báo độ hảo cảm của nam nữ chính, bùm bùm liên tiếp, quả thật chẳng khác nào hòa âm.

【 Độ hảo cảm nam chính đối với nam phụ cộng 1】

【 Độ hảo cảm nữ chính đối với nam phụ cộng 1】

【 Độ hảo cảm nam chính đối với nam phụ cộng 1】

【 Độ hảo cảm nữ chính…】

Phó Diệc Sâm không hay biết, lúc này nam nữ chính thế nhưng quỷ dị một lần đạt thành nhất trí, “Vừa rồi hoàng đế thật sự là rất cmn đẹp trai.”

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN