Tổng Tài Lạnh Lùng Ăn Vạ Vợ Yêu - Chương 26: Truyến Công Tác
× Để đọc chương tiếp theo ấn vào nút (DS Chương) để chọn chương cần đọc hoặc ấn vào Chương Tiếp / Tiếp ở trên và phía dưới cùng trang.    

trước tiếp
118


Tổng Tài Lạnh Lùng Ăn Vạ Vợ Yêu


Chương 26: Truyến Công Tác


Những ánh nắng vàng ấm áp bắt đầu rọi xuống thành phố S. Vạn vật lại tiếp tục tỉnh dậy sau một giấc ngủ ngon và lại tiếp tục chào đón 1 ngày đẹp trời mới.

Tại một căn phòng rộng lớn, xa hoa và hiện đại. Qua lớp kính của cửa sổ 2 thân ảnh đẹp tựa điêu khắc đang kép chặt đôi mi vẫn say sưa trong giấc mộng. Người đàn ông với khuôn mặt được thượng đế điêu khắc tỉ mỉ. Ngũ quan tinh sảo hàng lông mày rậm cùng chiếc mũi cao thẳng, đôi mi dài ma mị đang kép lại. Cơ thể rắn chắc ôm sát lấy cơ thể mềm mại của người phụ nữ bên cạnh. Còn người phụ nữ bên cạnh cũng không thua kém khuôn mặt thanh tú lông mày cong vút đôi mi dài. Cùng đôi môi cánh đào, làn da trắng mịn màng tao cho người ta một cảm giác yên bình.

Những ánh nắng bắt đầu luồng qua tấm kính rọi vào hai thân ảnh kia. Lúc này Lăng Thần Vũ mới nheo mày lại lười biếng mở mắt ra. Nhìn người con gái vẫn đang say sưa giấc ngủ này mà hận không thể cắn một miếng. Đưa bàn tay to lớn lên vuốt nhẹ vào má của cô. Rồi nhẹ nhàng nhéo một cái. Lúc này con lợn kia cũng đã nhăn mặt lại mà lười biếng mở mắt. Nhìn cái tên ác quỷ vẫn đang nhéo cái má của mình. Bỗng Băng Dao khựng lại.

– Ôi má ơi chồng của tôi sao vậy nè

Lăng Thần Vũ với khuôn mặt đẹp không góc chết lúc này bỗng hai mắt biến thành mắt của gấu trúc. Cô lúc này nhìn hai con mắt gấu trúc kia mà không kìm được mà cười. Còn hắn thì tức giận vô cùng vì sợ không kiềm chế được mà lại tiếp tục bị cô tăng mức án lên mà hôm qua hắn đã phải cố gắng kìm nén. Còn cô thì cứ được một lúc lại quay sang ôm chặt lấy hắn thì hỏi làm sao hắn chịu nổi cứ vậy mà hắn phải cố gắng chịu đựng suốt đêm qua. Mà hôm nay cô lại dám cười tươi rói như vậy.

– Vợ còn dám cười sao. Có biết hôm qua chồng đã phải cố kiềm chế đến mức nào không hả. Có tin chồng thịt vợ không hả.

– Vợ xin lỗi

Cô lúc này nghe thấy chữ thịt kia thì không còn cười được nữa cúi đầu xuống vẻ mặt đang thương xin lỗi. Hắn lúc này thấy được vẻ mặt đáng thương của cô cũng không muốn truy cứu nữa và 1 phần cũng vì nếu nhìn người con gái này nữa thì chắc hắn lại không kiềm được mất.

– Haizz được rồi. Nhanh chóng thay quần áo rồi còn đến sân bay nữa nào

– Hả! sân bay? Chồng đi đâu sao

– Ừm chúng ta xẽ sang Paris công tác

– Hả! Sao lại là chúng ta. 1 mình chồng đi cũng được mà

– Không được, chồng sợ vợ sẽ bị người khác trộm mất. Vả lại sang đấy không có vợ, chồng nhớ lắm, nên quết định sẽ mang vợ đi cùng

– Hả không phải chứ

– Hửm

– À không có gì, vợ sẽ đi cùng chồng mà

Cô lúc này cũng bó tay với con người này rồi chỉ còn cách ngoan ngoãn đi theo hắn. Hắn lúc này cũng nở một nụ cười hình bán nguyệt đầy đắc ý.

Chưa đầy 30 phút sau:

Trên bầu trời trong xanh. Những đám mây trắng bồng bềnh đang dạo chơi với những làn gió nhẹ. Bỗng 1 chiếc máy bay lao vào phía đám mây, làn khói trắng khẽ tách làm đôi rồi vô tình trôi về 2 phía trời.

Trong khoang hành khách hạng sang của chiếc máy bay. Nam nhân ngồi bên ô cửa kính với khuôn mặt đẹp tựa điêu khắc, sống mũi cao thẳng tắp, hàng lông mày rậm cùng đuôi mi dài tà mị. Đặc biệt nhất là đôi hồng tử hổ phách sâu thẳm.

Người phụ nữ ngồi kế bên cạnh hắn lúc này cũng không phải dạng vừa cũng là một trong những tác phẩm do thượng đế điêu khắc ra. Khuôn mặt thanh tú đang ngước lên nhìn người đàn ông trước mặt. Sống mũi cao sọc dừa. Đôi môi cánh đào đỏ mọng cùng đôi mắt to tròn đen láy chăm chú nhìn người đàn ông trước mặt.

Nhưng bầu không khí không phải chỉ có giây phút lãng mạn đó mà còn có một chút bi thương

– Tiểu Vy em không chạy thoát khỏi anh được đâu. Anh sẽ bám sát lấy em đến khi anh không còn thở được nữa mới thôi. Nên em đừng mong mà chạy thoát khỏi anh. Vậy nên em đừng đi mà…

– Anh có thôi mấy lời nhảm nhí kia được không

Lúc này Cố Thừa Trạch định nói thêm một bài văn cảm động nữa nhưng lại bị Hiểu Vy chặn lại.

15 phút trước tại sân bay lớn nhất thành phố S

Cô và hắn khi mới vào sân bay.Hắn và cô đã gặp Hiểu Vy ở đó cũng đang bắt vé đi Pháp giống hắn và cô. vẻ mặt thì vội vã như muốn chốn chạy khỏi cái gì đó.Đang chuẩn bị bắt chuyện thì bỗng một bóng người đàn ông phi như bay đến phía Hiểu Vy. Ôm chầm lấy 1 bên chân thon dài của cô mà òa khóc.

Không nói cũng biết người đó là ai. Cô và hắn cuối cùng cũng hiểu vì sao Hiểu Vy lại có vẻ mặt vội vã kia.Lúc này ai ai cũng hướng ánh mắt về phía bọn họ rồi những tiếng xì xào bàn tán bắt đầu xôn xao. Không dừng lại ở đó Cố Thừa Trạch còn thút thít nói to mục đích muốn cho đám đông kia biết

– Đừng bỏ anh đi, anh nếu em đi anh sẽ chết mất. Tình yêu anh giành cho em là vô bờ bến..bla…bla…

Rồi một tràng lời văn không một chút sai sót nào vang lên. Lúc này đám đông như hiểu chuyện mà càng bàn tán xôn xao hơn chủ yếu là cổ vũ động viên ca ngợi cho Cố Thừa Trạch. Nhiều người còn gọi to khuyên Hiểu Vy nên quay về với Cố Thừa Trạch.Y như tính toán của Thừa Trạch Hiểu Vy lúc này đã bị dồn vào đường cùng. Băng Dao cùng Thần Vũ lúc này không hẹn mà đều dơ cho Cố Thừa Trạch 1 like. Còn Hiểu Vy thì cả khuôn mặt thanh tú đã chở nên cực kỳ đáng sợ không quan tâm nhưng lời khuyên ngoài kia mà đẩy mạnh Thừa Trạch ra mà chạy nhanh lên máy bay. Để lại Cố Thừa Trạch bơ vơ giữa đám đông

Cô cùng hắn cũng đi từ từ theo sau còn đám đông thì cũng đồng cảm với Cố Thừa Trạch rồi cũng nhanh chóng giải tán. Nhưng không hiểu thế nào mà khi máy bay khởi hành đi được một lúc rồi. Bỗng Cố Thừa Trạch lại bay ra quỳ xuống ôm lấy chân của Hiểu Vy. Lúc này muốn thoát cũng không song đành phải nghe những lời văn thoăn thoắt của Cố Thừa. Băng Dao lúc này cũng phải bái phục trước sự dai dẳng của Thừa Trạch. Còn Lăng Thần Vũ thì nhìn người bạn thân này như một người xa lạ dường như muốn nói ” Tôi không quen biết người này” Máy bay cứ vậy mà bay

Chưa đầy 30 phút sau

Lúc này khi máy bay mới hạ cánh an toàn Hiểu Vy đã phóng như bay xuống muốn thoát khỏi cái tên đào hoa Cố Thừa Trạch thật nhanh. Trước khi đi còn không quên quay lại vẫy tay chào Băng Dao một cái rồi bay đi. Nhưng Cố Thừa Trạch cũng đâu phải dạng vừa chạy nhanh đi theo Hiểu Vy vừa đi còn vừa gọi to

– Anh yêu em Hiểu Vy. Dù thế nào em cũng không thoát khỏi anh được đâu

Rồi lại nhận được những ánh mắt trầm trồ về họ. Làm Hiểu Vy ngượng quá hóa giận quay lại trừng cho Cô Thừa Trạch 2 cái không cũng không quên quát lớn

– Anh đừng có chạy theo tôi

Nhưng Cố Thừa Trạch thì dường như liêm sỉ đã mất đi hết rồi vẫn ngoan cố mà bám đuôi Hiểu Vy

Cô lúc này cũng chỉ biết cười đoán xem cô bạn thân của mình có thể thoát khỏi lưới tình của Cố Thừa Trạch không.

Chưa có ai yêu thích truyện này!
× Chú ý: Ấn vào MENU chọn D/S TRUYỆN ĐANG ĐỌC hoặc ấn vào biểu tượng CUỘN GIẤY ở trên cùng để xem lại các truyện bạn đang đọc dở nhé.    

Đọc truyện hay đừng quên like và chia sẻ truyện tới bạn bè, để lại bình luận là cách để ủng hộ webtruyenfree. Thỉnh thoảng ấn vào q uảng c áo ngày 1-2 lần để tụi mình có kinh phí duy trì web các bạn nhé!


 BÌNH LUẬN TRUYỆN